Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 20: Cải tạo cá cẩm lý​




Sở Tiên chỉ vào hai con cá Cẩm Lý mà hắn ưng ý nhất rồi hỏi chủ cửa hàng:
- Ông chủ, hai con Cẩm Lý bắt cho ta xem một chút! "Nga? Tiểu huynh đệ ngươi muốn mua hai con?" Ông chủ cửa hàng nhìn hắn có chút kinh ngạc, mấy năm gần đây đến mua cá kiểng đại đa số đều là trung niên hoặc người già, có rất ít thanh niên tới mua. "Không sai, ta muốn xem hai con, làm phiền ông chủ giúp ta bắt cá ra để ta xem một chút!" Sở Tiên cường điệu lần nữa. "Tốt tốt, ngài chờ!" Ông chủ vội vàng gật đầu, lấy ra một cái hồ nước, rồi đem hai con cá thả vào bên trong, nhắc nhở:
- Chú em biết cách nuôi loại cá này sao?? "Ân, yên tâm đi ông chủ, ta cũng người mua bán cá kiểng, chẳng qua là trước giờ chỉ bán cá vàng nhỏ!" Sở Tiên cười cười hồi đáp. "Ngạch, cá vàng!" Ông chủ nghe được lời của hắn, khóe miệng giật một cái, cá vàng giá rẻ làm sao có thể so sánh với Cẩm Lý. "Tám ngàn NDT đúng không?" Sở Tiên hỏi. "Không sai, hai con Cẩm Lý trên dưới 70 cm, bắt từ biển tới, ngươi xem một chút hoa văn trên thân cá rất là đẹp, một con bốn ngàn NDT, không trả giá." Ông chủ giới thiệu. "Ân, không mắc!" Sở Tiên gật đầu, Cẩm Lý lớn như vậy mà giá cũng chỉ bằng hai con cá vàng của hắn, đúng là rất rẻ. "Ngạch!" Ông chủ khóe miệng co rút thêm lần nữa, một người mua bán cá vàng lại nói cá Cẩm Lý của mình không mắc, thật đúng là...
Trả tám ngàn xong, Sở Tiên không phát hiện ánh mắt ông chủ có chút khác thường, đem rương cá đặt trên xe điện của mình.
Xe điện của Sở Tiên là loại chuyên dùng đi giao hàng, có thể đạt vận tốc rất cao, nhưng mà hắn suy tính nếu mà đơn hàng này thành công hắn sẽ mua một chiếc xe ô tô, về phần giá cả chiếc xe phải xem lần này có thể kiếm bao nhiêu tiền.
Trở lại trong tiệm, Sở Tiên lại thấy có người vài người trước cửa vào tiệm của hắn nhìn trái nhìn phải, liền đi tới nghi ngờ hỏi:
- Các vị là đến mua cá vàng?
Ba cái thiếu phụ nhìn một chút Sở Tiên, gật đầu, hỏi:
- Soái ca, tiệm này ngày hôm nay tại sao không có cửa? "Nga, thật ngại." Sở Tiên đem rương cá để dưới đất, nói:
- Cá trong tiệm của ta đã bị người khác đặt mua hết, cho nên cửa hàng tạm thời đóng cửa, một tuần sau sẽ tiếp tục kinh doanh. "A? Toàn bộ cá đều bị người khác đặt mua? Không phải chứ?" Một người thiếu phụ kinh ngạc nhìn hắn, bất mãn nói:
- Chúng ta từ xa tới, muốn mua ít phần cá vàng thôi mà, sao lại không bán vậy nè? "Thực ngại quá, một tuần sau các vị có thể tới xem một chút!" Sở Tiên lắc đầu, áy náy nói, sau đó mở cửa ra. "..." Các thiếu phụ hai mặt nhìn nhau, nhìn Sở Tiên mở cửa tiệm ra, rồi nói với hắn:
- Soái ca, chúng ta có thể đi vào trong tiệm của ngươi xem một chút được không? "Ân, có thể!" Sở Tiên gật đầu.
Ba thiếu phụ cùng đi sau lưng hắn vào trong tiệm, lập tức đi tới bên cạnh hồ cá, vẻ mặt yêu thích nhìn cá vàng bên trong hồ. "Ông chủ, ngươi thì không thể bán cho chúng ta một ít cá được sao? Ba người chúng ta chỉ mua mười lăm con thôi có được không!" Lúc này, đột nhiên một người thiếu phụ ngẩng đầu nói với hắn. "Ngạch..." Sở Tiên nhìn động tác của nàng có chút nũng nịu, đơ người một lúc, đem cá rương đặt xuống, mặt nghiêm túc mà nói:
- Thật ngại quá, cuối tuần các ngươi lại đến đi?, những con cá này người khác đã thanh toán tiền đặt cọc, cho nên thực sự xin lỗi. "Ai, thực sự là đáng ghét, từ xa đi tới mà lại mua không được, thực sự là đáng giận!" Ba thiếu phụ bất mãn nói, lấy điện thoại di động ra chụp vài tấm hình, phát ra tin nhắn cho bạn bè, biểu đạt bất mãn của bản thân! "Mấy vị! Ta muốn hỏi một chút các ngươi là từ nơi nào mà biết cửa hàng bán cá vàng của ta?" Sở Tiên có chút ngạc nhiên hỏi các thiếu phụ. "Trên Facebook a, rất nhiều bạn bè nói phố cổ có một cửa hàng cá vàng, tuy giá cả rất đắt nhưng là cá cực kỳ xinh đẹp." Một người thiếu phụ hồi đáp. "Nga? Không nghĩ tiệm của ta tới nay đã truyền bá rộng khắp như vậy, xem ra khá nổi tiếng!" Sở Tiên trong lòng vui vẻ.
Một lát sau, vài thiếu phụ vẻ mặt không tình nguyện rời đi, Sở Tiên suy nghĩ một chút, đi tới một tiệm in cách đó không xa, để ông chủ in một thông báo chừng một thước.
Trở lại trong tiệm, Sở Tiên dán thông báo trên cửa tiệm, nhìn nội dung trên đó, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười.
Báo tin:
Toàn bộ cá vàng trong tiệm đã bán hết, trong khoảng thời gian ngắn tạm thời thiếu hàng, vì vậy nên tạm thời đóng cửa, dự kiến một tuần sau sẽ mở cửa trở lại, đối với các vị khách hàng tạo thành bất tiện, kính xin tha thứ! "Hắc hắc, thông cáo này vừa ra, một phần du khách do dự chưa kịp khả năng sẽ hối hận, chờ khi khai trương lần nữa tin tưởng sinh ý sẽ tăng không ít, vượt quá doanh thu hiện nay, cạc cạc!" Sở Tiên suy nghĩ có chút đắc ý, cười vui vẻ.
Đóng cửa tiệm, Sở Tiên bắt đầu cải tạo ca, đầu tiên là cá vàng, đã có kinh nghiệm cải tạo, lần này chín mươi con cá vàng chỉ dùng hơn ba giờ đã hoàn thành cải tạo.
Đem chúng nó đặt vào trong hồ cá, Sở Tiên đem hai con Cẩm Lý ra.
Hắn mua là Cẩm Lý loại bình thường nhất, ba màu trắng đen hồn, ông chủ nói là bắt từ dưới biển, hắn cũng không phân biệt được, nhưng mà dùng giá cả mà nói hai con Cẩm Lý này chỉ có thể coi như là loại bình thường nhất, nên biết Cẩm Lý hơi tốt một chút giá đã khoảng chừng một trăm nghìn NDT.
Sở Tiên lấy điện thoại di động ra tìm tòi, chọn hai chủng loại Cẩm Lý, đối chiếu với hình ảnh trên di động rồi bắt đầu cải tạo.
Kích thước của Cẩm Lý hơn kích thước cá vàng mười mấy lần, cải tạo phải nói là vô cùng phiền phức, Sở Tiên mất hơn nửa giờ mới cải tạo hoàn tất hai con Cẩm Lý, nhìn hai con cá lớn thật xinh đẹp trước mắt, Sở Tiên không nhịn được cười, đem tụi nó đặt vào trong rương cá.
Sáng sớm ngày thứ hai, Sở Tiên mang theo rương đựng hai con Cẩm Lý, lái xe điện của hắn hướng phía Kim Long tập đoàn chạy tới. " Ai có thể nghĩ tới ta lái xe đạp điện mà lại đi chở đồ giá trị hàng triệu đây, đúng là có chút phong cách mà." Đi trên đường phố, Sở Tiên trong lòng suy nghĩ miên man. "Ong ong!" Đột nhiên, lúc này Sở Tiên cảm giác một âm thanh gầm gừ từ phía sau truyền đến, trong lòng hắn cả kinh, vội vàng mở ra con mắt thống trị, thấy rõ cảnh vật từ góc nhìn thứ ba liền vội vàng hướng một bên tránh đi.
Nhưng mà, trong góc nhìn thứ ba của hắn, xe phía sau đã đi tới qua gần, hắn đã cố tránh né, nhưng tốc độ xe phía sau quá nhanh, Sở Tiên cảm giác một lực thật mạnh đụng vào phía bên trái của xe điện. "Con mẹ nó!" Thầm mắng một tiếng, hắn nhanh chóng nhảy xuống xe, cả người ngã nhào qua một bên. "Chạm!" Xe điện văng ra hơn năm thước, rương cá cột chặt phía sau xe rơi xuống, nước trong rương chảy ra một ít.
Sở Tiên không để ý bùn đất trên người mình, vội vàng chạy tới, thấy Cẩm Lý bên trong không có vấn đề gì, trong lòng thở dài một hơi. " Bà mẹ mày, không biết lái xe hả, thấy xe chạy tới không biết né sao!" Lúc này, một tiếng tiếng mắng chửi từ phía sau truyền đến, Sở Tiên nghe được sắc mặt khó chịu xoay người nhìn lại, một thanh niên cùng một mỹ nữ từ trong xe đi xuống, nhìn sơ qua xe thể thao của mình, liền nổi giận đùng đùng đi về phía hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.