Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 191: Thu Hoạch




- Đây là…?
Vưa đi lên trên thuyền, Tiểu Dĩnh nghi hoặc nhìn hải sâm bày đầy trên khoang thuyền, có chút không hiểu.
- Đây là hải sâm, anh ở trong biển vớt được đó. Sở Tiên cười nói:
- Lần nầy thu hoạch nhiều nhất chính là chỗ hải sâm này!
- Đây cũng là hải sâm sao? Tiểu Dĩnh hơi kinh ngạc, nhà cô không phải ở đây cho nên cũng không hiểu biết nhiều về hải sâm, tuy nhiên nàng biết hải sâm vô cùng quý giá.
- Ừ! Sở Tiên cười cười đáp.
- Nhiều như vậy? Không phải được rất nhiều tiền sao? Tiểu Dĩnh nhìn từng cái thùng chứa chất lên thành đống, hơi giật mình.
- Haha, những chỗ này chỉ là một phần thôi, còn lại anh để trong kho, khoảng sáu tấn đó! Sở Tiên cười nhìn cô:
- Em đoán xem chỗ nay giá trị khoảng bao nhiêu tiền?
- Sáu tấn? Nhiều như vậy? Tiểu Dĩnh sắc mặt rung động:
- Bán tốt có thể được mấy trăm vạn?
Sở Tiên cười duỗi ra một ngón tay
- Hơn một trăm vạn? Vậy cũng không ít, một lần ra biển lời hơn trăm vạn, Tiểu Tiên anh cũng quá lợi hại nha! Tiểu Dĩnh hung phấn nhìn hắn nói, cảm giác bạn trai mình đúng là xuất sắc nhất.
- Này… em bị ngốc à! Sở Tiên gõ đầu cô: -Đây chính là hải sâm đó, giá trị không nhỏ nha, đằng sau em thêm một con số không anh còn tạm chấp nhận.
- Hả? Tiểu Dĩnh kinh ngạc há hốc miệng.
- Haha! Sở Tiên đối với biểu cảm của cô vô cùng hài lòng:
- Đi, anh đưa em đi xem thu hoạch khác!
- Còn có thu hoạch khác sao? Tiểu Dĩnh kịp phản ứng lại, hung phấn nắm tay hắn.
- Đương nhiên! Sở Tiên gật đầu, tỏ vẻ bí mật mang theo cô đi đến khoang thuyền bên trong:
- Đây là cá ngừ mắt to, giá trị khoảng ba bốn mươi vạn.
- Ồ, cá này thật lớn nha, vậy mà mỗi con dài hơn hai thước? Tiểu Dĩnh giật minh nhin cá thu đông lạnh.
- Ừ, cá ngừ mắt to bình thường chỉ dài một mét rưỡi đến hai mét, là loài cá tương đối đắt đỏ. Sở Tiên ôm Tiểu Dĩnh chỉ:
- Ở đây còn có một số tôm cua cỡ lớn, còn có một cái vây cá mập.
- Tôm cua thật to nha, đây là vây cá mập sao? Thật lớn!
- Ừ! Sở Tiên gật đầu, đắc ý nói ra:
- Những thứ này cũng chỉ là một chút thu hoạch nhỏ, thu hoạch chính ở bên này.
Sở Tiên vừa nói vừa kéo tay Tiểu Dĩnh đến khoang điều khiển, lấy một cái rương, lập tức mở ra.
- Đây là…? Tiểu Dĩnh nhin thấy bên trong có mấy cây san hô đỏ, ánh mắt lấp lánh.
- San hô đỏ. Hai vạn cây san hô mới có một cây san hô đỏ đó, đây là trong lúc anh đi ra biển vô tình phát hiện được, ba cây san hô đỏ này giá trị khoảng năm sáu ngàn vạn. Thế nào? Anh không nói khoác chứ, lần này anh đi kiếm đủ tiền nuôi em cả một đời nha! Sở Tiên cười rộ lên.
Tiểu Dĩnh kinh ngạc cười:
- Năm sáu ngàn vạn, một lần anh ra biển vậy mà kiếm được hơn bảy mươi triệu, lại thêm lần trước có tiền bán cá, chẳng phải đã được hơn trăm triệu rồi sao?
- Cũng tầm đó! Sở Tiên cười cười:
- Còn một cái ngư trường thuê mất một ngàn tám trăm vạn, một ngàn vạn thuyền cá, chỗ ở của bọn Lão Tầm, đại khái cũng tầm ngàn vạn, lại thêm cửa hàng cá cảnh với bể thủy sinh các loại, tư sản hiện tại cũng hơn hai tỉ rồi.
Tiểu Dĩnh ở bên cạnh nghe Sở Tiên tính toán xong liền trợn mắt há mồm, cô biết Sở Tiên có thuê một cái ngư trường, không nghĩ tới sẽ tốn mất một ngàn tám trăm vạn, cũng không biết hắn mua một khu nhà một ngàn vạn, giá cả của thuyền đánh cá cô cũng chưa từng hỏi qua.
- Tỉ phú nha! Tiểu Dĩnh ngơ ngác, liền ôm chặt lấy Sở Tiên.
- Haha! Sở Tiên vui vẻ cười rộ lên:
- Cho nên mới nói, đông chí Tiểu Dĩnh, bây giờ em có người yêu giàu có rồi, về sau muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, muốn mua cái gì thì cứ việc mua nha.
- Anh thật sự quá lợi hại! Tiểu Dĩnh ôm chặt hắn, vui vẻ nói.
- Đó là đương nhiên, nếu như không lợi hại sao lại có thể yêu được Tiểu Dĩnh cô nương xinh đẹp thế này! Sở Tiên vỗ vỗ vai cô:
- Được rồi, hôm nay anh muốn xử lý chỗ hải sâm kia một chút, đợi lát nữa mình đi qua cửa hàng xem thử.
Tiểu Dĩnh cười hì hì, buông hắn ra:
- Muốn em giúp đỡ gì không?
- Sao có thể làm phiền công chúa Tiểu Dĩnh của anh chứ. Sở Tiên lắc đầu.
- Đúng rồi, ba cây san hô đỏ này, em thích cây nào?
- Ồ, Tiểu Tiên, anh muốn tặng cho em sao? Tiểu Dĩnh nhìn hắn rồi cười:
- Em thích cũng có để làm gì đâu, mang về trưng bày sao?
- Thật ngốc! Đương nhiên là để làm đồ trang sức rồi, em nói thử xem, đến lúc chúng ta kết hôn, em đeo lên một bộ trang sức bằng san hô đỏ, tuyệt đối xinh đẹp vô cùng. Sở Tiên cười cười nói.
- Hả, không cần đâu, giá trị quá đắt nha, em không phải gả cho anh vì muốn mấy vật này đâu, anh vẫn nên bán đi thì hơn! Tiểu Dĩnh trong mắt có chút ẩm ướt, trả về.
- Haha, không quan trọng đâu, về sau chồng em con có thể kiếm nhiều tiền hơn nữa cơ! Sở Tiên cười cươi:
- Dùng san hô đỏ này chế tạo thành trang sức kết hôn cho em nha, quyết định vậy đi!
- Được! Em quyết định! Tiểu Dĩnh nhìn Sở Tiên đột nhiên lớn tiếng nói.
- Hả? Em quyết định chuyện gì? Sở Tiên nghi hoặc nhìn cô.
- Em quyết định, sau này lúc về thăm nhà sẽ mang anh theo!
- Ô, mang anh về nhà sao? Sở Tiên chỉ vào mình, cười cười.
Tiểu Dĩnh có chút kiêu ngạo gật đầu:
- Được nghỉ hè em còn chưa có về nhà đâu, mấy hôm trước mẹ em gọi điện thoại, hỏi em bao giờ về, còn muốn gặp anh một chút, hiện tại em quyết định rồi, sau này anh phải cùng em về nhà.
- Sau này? Sở Tiên cười nói:
- Có phải nhanh quá không? Anh còn muốn chuẩn bị một chút, ít nhất phải xử lí xong chỗ thu hoạch nay đã.
- Được! Em cho anh hai ngày, không thể chậm trễ hơn nha, lúc đó có việc gì cũng phải theo em về nhà đó! Tiểu Dĩnh lôi kéo tay hắn.
- Được rồi, anh cũng muốn về để cảm ơn cha mẹ em, đã sinh ra người vợ xinh đẹp như tiên nữ cho anh nha!
- Anh… đồ lẻo mép! Được rồi, hai ngày này anh xử lí xong mọi chuyện đi, em nói trước, đến nhà em phải ở lại hai ngày đó.
- Không vấn đề gì, chỉ cân có em bên cạnh, anh ở đâu cũng được! Sở Tiên vừa cười vư nói.
- Tốt, em không phiền anh nữa, mau xử lí mọi việc cho xong đi!
- Được! Được! Sở Tiên cười cười đi ra ngoài.
Hải sâm được đặt ở trong hộp đặc biệt, sau đó đưa đến biệt thự để phơi khô, mấy người Lão Tầm đã làm hơn một nửa, mười mấy người đã sớm chuẩn bị đầy đủ.
Cá ngừ mắt to được đặt bên trên thuyền cá, Sở Tiên chuẩn bị để cho Phong thúc đem đi bán.
Tất nhiên về ra mắt mẹ vợ cũng không thể đi tay không được, Sở Tiên lấy ra một con tôm hùm lớn, cua lớn và vây cá để Lão Tầm chuẩn bị làm sạch cho hắn.
- Tìm thuê một chiếc xe tải đi, đem những thứ này đưa vào trong biệt thự!
- Vâng, ông chủ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.