Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 183: Tấn Công Trên Biển




Nhưng ngay lúc này, Sở Tiên và ba chiếc thuyền đánh cá kia đều không có chú ý tới không trung, một chiếc máy bay không người lái đang bay trên đó, trên cao có camera không ngừng quay chụp lại hình ảnh.
Cách đó không xa, trên một chiếc du thuyền, đạo diễn Đoàn Khoa cùng một nhà biên kịch, một nhiếp ảnh gia, còn có Cổ Lực, Mã Chí, mấy người ngồi tại màn hình đang chiếu trực tiếp một đoạn video, tất cả đều trợn mắt há mồm.
- Cmn, Sở Tiên huynh đệ thật sự là ở đâu cũng có thể đứng lên nha, ở chỗ này mà cũng có thể cùng ba cái thuyền đánh cá của đảo quốc đánh nhau. Cổ Lực nhìn thấy chiếc thuyền đánh cá quen thuộc kia liền cứng lưỡi.
- Haha, lợi hại, lợi hại, Sở Tiên tiểu huynh đệ thật khiến người ta bội phục, vì cứu những con cá heo đó mà trực tiếp cùng ba cái thuyền đánh cá xung đột! Mã Chí mặt mũi tràn đầy bội phục nói.
- Người của đảo quốc thật biến thái, cá heo trân quý cùng đáng yêu như vậy mà cũng săn giết, Sở Tiên huynh đệ đánh hay lắm! Đoàn Khoa tấm tắc khen.
Trên những du thuyền khác, khách khứa cũng nhìn thấy những chiếc thuyền cách đó không xa đang xảy ra xung đột, rất nhiều người đều yêu cầu đến gần nhìn xem.
- Haha, du thuyền chúng ta đi tới gần đó xem náo nhiệt đi! Mã Chí vừa cười vừa nói:
- Nhìn xem Sở Tiên huynh đệ của chúng ta đại phát thần uy haha!
- Không sai, không sai! Đi đến gần một chút nhìn xem, dùng camera quan sát cũng không được thoải mái, nhưng nói đi cũng phải nói lại, những đoạn video này quay cũng thật đẹp nha, kỹ thuật quay chụp của đạo diễn ông cũng không tồi!
- Khụ khụ, đây là do đạo diễn tôi đây cũng phải bồi dưỡng rất lâu, chỉ là muốn quay phim tối một chút thu về lợi nhuận cao thôi! Đoàn Khoa xấu hổ ho khan một tiếng, lập tức hai mắt nóng rực nhìn vào video, ý nghĩ trong lòng thay đổi liên tục.
Động tĩnh của mấy chiếc thuyền đánh cá đã sớm khiến người xung quanh du thuyền chú ý tới, nhưng bọn họ cũng hơi lo lắng thuyền đánh cá của đối phương có vũ khí mang tính sát thương cao, dù sao nơi này cũng là vùng biển quốc tế, tương đối nguy hiểm, cho nên dù có rất nhiều người trên du thuyền muốn tới quan sát, nhưng vẫn không dám tới gần, chỉ có một ít du khách mang theo ống nhòm thì nhìn thấy rõ ràng hơn một chút.
Bởi vì trên thuyền đánh cá ánh đèn hơi yếu ớt, có chút mờ mịt nên cũng chỉ xem được đại khái.
- Không tốt, đảo quốc đó lấy ra một khẩu đại pháo!
Đột nhiên, Cổ Lực nhìn lại tình hình trong video, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng.
- Không cần lo lắng, đây không phải là đại pháo, chỉ là một loại vũ khí bằng nhựa plastic, tôi đã từng thấy qua một lần, chủ yếu là phá hư đồ vật thôi! Mã Chí ngồi một bên vội vàng an ủi, nhưng chân mày lại hơi nhíu lại.
Lực chiến đấu của đám người Sở Tiên bọn họ hiểu vô cùng rõ, tuyệt đối là có thể dùng một chọi mười, đối đầu với ba cái thuyền đánh cá của đảo quốc bọn họ cũng không lo lắng, nhưng bây giờ thuyền đánh cá kial ại lấy ra một loại vũ khí có tính sát thương, khiến bọn hắn có chút lo lắng.
- Bắn! Trên thuyền đánh cá trung tâm, thuyền trưởng trung niên vung tay lên.
Có cảm giác như một tướng quân thời cổ đại, ra mệnh lệnh, bên cạnh có một vũ khí giống như đại pháo, bên trong bắn ra từng đợt bóng nhỏ bằng cao su.
Những viên đạn cao su nặng nề rơi vào trên khoang thuyền, ngay lập tức mở ra một lỗ hổng lớn, lực phá hoại đúng là đáng sợ!
- Nhắm vào khoang điều khiển của bọn họ! Thuyền trưởng trung niên lớn tiếng nói.
Lại một viên đạn cao su bắn ra, tính toán quỹ đạo chuẩn theo hướng khoang điều khiển bay đi.
- Phanh! Một tiếng vang thật lớn, khoang điều khiển làm bằng pha lê cứng rắn bị đạn cao su bắn trúng, vỡ tan tành, đồng thời xuyên qua đằng sau khoang điều khiển, đục một lỗ trên vách tường.
- Chuẩn bị thủy pháo nhắm vào khoang điều khiển của bọn họ, hừ, tiếp tục phát tín hiệu, nói cho bọn hắn biết đây chỉ là nhắc nhở, nếu như bọn họ không mau chóng rời đi, liền đợi đại pháo tiếp tục tấn công đi! Thuyề trưởng trung niên lạnh lùng ra lệnh.
- Sử dụng vũ khí sao? Không nghĩ tới chỉ vì mấy con cá heo mà bọn họ cũng dám liều mạng như vậy, dám dùng mấy vũ khí hạng nặng này! Sở Tiên khi nhìn thấy viên đạn cao su đầu tiên bắn vào trên thuyền đánh cá của bọn họ, sắc mặt liền lạnh lẽo.
- Đã như thế, ta cùng các ngươi chơi đùa, nhưng phải chơi thống khoái một chút!
Sở Tiên đối với hành vi săn giết cá heo của thuyền đánh cá đảo quốc kia có chút phản cảm, nhưng chưa tới cấp độ muốn tấn công bọn họ, chỉ là muốn ngăn cản bọn họ bắt cá, nhưng nếu đối phương đã công kích trước, bọn họ tất nhiên phải ăn miếng trả miếng.
- Ông chủ, bên ngoài thủy pháo đang bắn vào không ngừng, chúng ta không ra được! Lão Hoàng đứng bên cạnh nhắc nhở.
- Không cần, trực tiếp dùng thuyền để tấn công! Sở Tiên lắc đầu, nơi này là vùng biển quốc tế, có thể tới được đây thì mỗi chiếc thuyền đều không đơn giản, coi như bọn họ lấy ra vũ khí, Sở Tiên cũng đã dự liệu trước, cho nên không cần thiết để Kiếm Nhất Kiếm Nhị đi lên mạo hiểm, tổn thất mất một người cá là không đáng.
- Lão Mục, trực tiếp lái thuyền đụng vào thuyền bọn hắn, để hắn biết đắc tội chúng ta sẽ có kết cục gì! Sở Tiên âm trầm cười nói.
Lão Mục nghe được lời phân phó của SỞ Tiên liền hơi sững sờ, nhưng vẫn gật đầu: -Vâng, ông chủ!
- Ừ, chỉ cần thuyền đánh cá còn thì cứ tùy ý mà đâm! Sở Tiên không quan tâm nói ra, lần này ra biển đã thu hoạch được không ít, dù có mua mười cái thuyền đánh cá như này cũng vẫn thừa thãi, cho nên hắn không quan tâm.
Sở Tiên cũng nghĩ đôi khi mình hơi tùy hứng một chút, như này cũng coi như phá một chiếc thuyền đánh cá đi!
- Không vấn đề gì! Lão Mục gật gật đầu.
Lão mục chỉ huy người cá phía trên tăng gia tốc cùng chuyển hướng.
Bên thuyền đánh cá kia, thuyền trưởng trung niên nhìn thấy thuyền của Sở Tiên rời đi, trên mặt liền cười lạnh: -Không biết sống chết, nhất định phải giáo huấn một trận bọn họ mới rời đi, thật sự là ngu ngốc.
- Hừm, rời đi cũng tốt, đối đầu với ba chiếc thuyền đánh cá, nếu như bọn họ đồng loạt công kích, Sở Tiên bọn họ cũng không ứng phó nổi! Nhìn vào màn hình phía trên, Cổ Lực thấy thuyền đánh cá của Sở Tiên rời đi, buông lỏng thở nhẹ một hơi, mấy người xung quanh cũng đông ý gật đầu, dù sao cái đạn cao su kia lực phá hoại cũng quá mạnh mẽ.
Nhưng mà, lúc tất cả mọi người tưởng rằng Sở Tiên chuẩn bị rời đi, thuyền đột nhiên thay đổi, lập tức tăng tốc về phía tàu đánh cá đảo quốc xông tới.
- Trời ơi, mấy tên kia đang muốn lam gì vậy? Thuyên trưởng trung niên vừa lấy ra điếu thuốc lá, chuẩn bị ăn mừng, đọt nhiên nhìn thấy chiếc thuyền đánh cá này quay lại, đồng thời tăng tốc lao về phía bọn họ.
- Thuyền trưởng, Thuyền trưởng, nếu dựa theo tốc độ này, mười giây sau bọn họ tuyệt đối sẽ đâm vào chúng ta! Một người điều khiển thuyên hô to.
- Cái gì? Cmn…Chẳng lẽ bọn họ muốn đồng quy vu tận sao? Mẹ nó, đúng là một lũ điên, người Hoa Hạ đều là một lũ điên, mau tránh ra cho ta, tránh ra! Thuyền trưởng trung niên lớn tiếng hét ầm lên.
Trực tiếp dùng thuyền đánh cá đâm vào, cái này là đùa hay thật, nếu như chỉ cần đụng một cái, thuyền tuy không đến mức đắm nhưng mà đối với thuyền tổn thất cũng không nhỏ, tiền sửa chữa tuyệt đối vượt qua trăm vạn.
- Không được rồi, thuyền trưởng, trốn không thoát được, lúc chúng tôi khởi động thuyền chuyển hướng rất chậm, căn bản không tránh kịp! Người điều khiển thuyền sắc mặt bối rối nói ra.
- Điên rồi, hắn thật sự là điên rồi, đánh bọn họ cho ta, đánh chết cũng được, dốc toàn lực đánh!
Thuyền trưởng người trung niên có chút tuyệt vọng hô to.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.