Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 156: Trận Đầu Giành Thắng Lợi




Long ca lặng lẽ nhìn số người cá, mặt không ngừng biến đổi:
_không thể bỏ qua cho họ, giết chết hắn!
- Đi, quay về thuyền! Người trung niên hét lớn một tiếng, lập tức nhìn chiếc ngư thuyền dối diện phất phất tay.
- Cướp đồ của chúng ta, làm thương cánh tay của ta, ta sẽ khiến hắn phải trả giá đắt. Long ca nhảy xuống chiếc thuyền nhỏ phía dưới, nhìn thuyền họ đi.
- Không hay rồi Long ca, thuyền chúng ta bị vô nước rồi! lúc này người lái thuyền bên trong buồng lái kêu lên một hồi,
Người thanh niên đang giữ 3 cái xiên Hải Long trên thuyền sửng sốt, lập tức chạy qua.
- Lý đại ca, nước vào ở đâu?
- Ở kho dưới, nước đã tràn vào rồi, thuyền có thể bị chìm đó! người lái thuyền hốt hoảng chỉ.
Mấy thanh niên lập tức chạy xuống kho, người lái thuyền lắc đầu, cũng chạy qua:
- Không cần xem nữa, không biết tại sao lại có một cái lỗ to, không vá được rồi, chúng ta nhanh lên thuyền nhỏ đi!
- Nước biển đã che mất kho rồi, chúng ta đi nhanh lên, thuyền sắp chìm rồi! mấy người nhanh chóng chạy đi.
Họ ngồi trên thyền nhỏ mà hoảng sợ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì. tại sao thuyền lại dần dần đắm xuống? vành mắt Long ca như nứt ra nhìn thuyền của mình.
- Nguy rồi, thuyền cũng bị chìm rồi, thuyền cũng bị chìm rồi! lúc này bên cạnh lại quay sang hét kinh hãi.
Tim Long ca như rơi ra, phát điên nhìn những chiếc thuyền khác:
- Mẹ kiếp, ta phải tận tay giết ngươi.
- Cậu muốn giết ai? một âm thanh lạnh như băng vang lên.
Long ca quay đầu nhìn, trong lòng nhất thời sợ hãi, chỉ thấy chiếc thuyền nhỏ hơi nghiêng, 3 người đàn ông đầu trọc mặt đầy sát khí nhìm chằm chằm họ.
- Tiếp đi! 3 người họ Nhất Kiếm Nhị Kiếm Tam Kiếm Tứ 3 người họ hét lớn một tiếng, rồi dùng sức chộp tới, sức lực mạnh mẽ ném tất cả thuyền chài đi!
- A, 5 người trên thuyền bị sức mạnh của họ làm cho ngây người, sợ hãi rơi xuống nước kêu lên.
- Đánh xỉu bọn họ! Nhị Kiếm hừ lạnh một tiếng, bơi tới bên cạnh Long ca, lập tức một quyền đánh trúng đầu hắn, làm hắn hôn mê.
Mấy người khác dưới Tam Kiếm Tứ như cá dưới nước dễ dàng bị chế ngự, một lần nữa đưa họ lên thuyền.
- Đi, chiếc thuyền khác vẫn còn vài người.
Nhị Kiếm, thân hình khẽ động, như một mũi tên nhọn hướng vào tấn công đồng bọn Long ca.
Tận dụng phương pháp giống nhau, họ dễ dàng chế ngự mấy người trên thuyền, nhìn trên thuyền vẫn còn mấy người, nhảy lên.
- Mấy người các ngươi là ai? muốn chết! đồng bọn Long ca trên thuyền nhìn mấy người đầu trọc dễ dàng chế ngự họ, trong lòng sợ hãi, nắm chặt đao trong tay, lớn tiếng quát.
- Lên, Nhị Kiếm hô một tiếng, vù vù, trong tay hắn cầm một thanh kiếm, dài hơn 1 mét, nhìn qua sắc bén dị thường!
- Giết bọn chúng! đối phương bị khiêu khích, giơ thanh đao lên tấn công Nhị Kiếm
Nhưng mà, tốc độ của họ và năng lực Nhị Kiếm mà so quả là chênh lệch.
- A a a, vài tiếng kêu thảm thiết, mấy người vừa rồi bừng bừng khí thế, ngay lập tức hoảng sợ che cánh tay của mình, chỗ cánh tay của họ, có một vết thương xuyên thấu, chính là trong nháy mắt Nhị Kiếm đâm vào.
" Đùng đùng" Nhị Kiếm Tam Kiếm Tứ xông lên, một quyền đánh xuống, mấy người ào ào ngất trên thuyền.
- Ông chủ, đã bắt tất cả rồi, số người cá đã làm xong, Lão Tầm lấy ống nhòm thỏa mãn nói với Sở Tiên.
- Ồ, không tồi, vô cùng tốt, Nhất Kiếm Nhị Kiếm nhất cử nhất động của bọn họ đều nằm trong bàn tay Sở Tiên, với biểu hiện của bọn họ vừa rồi vô cùng hài lòng.
"Nếu có đủ người cá, tự mình hoàn toàn có thể thành lập một đội trên biển, đáng tiếc, vẫn thiếu vũ khí". Sở Tiên nghĩ trong lòng, liền lắc đầu.
_Lái thuyền qua! Sở Tiên nhìn mắt lão ra lệnh.
số người cá nhanh chóng tới gần thuyền Hải Tai
Lúc này, trên hai chiếc thuyền theo dõi Sở Tiên, một đám người không nói ra lời nhìn hai chiếc thuyền dần dần chìm xuống cùng mấy người đàn ông đầu trọc vừa rồi vẫn còn diễu võ dương oai với đám người Long ca.
- Ông chủ, chuyện gì vậy? sao lại đột nhiên xuất hiện mấy người đầu trọc, hơn nữa chiếc thuyền chúng ta theo dõi đang lái qua phía chúng ta.
- Không biết, tôi cũng không biết chuyện gì xảy ra? ông chủ người thanh niên kia lờ đi, trong lúc bất chợt xuất hiện hai chiếc thuyền công kích họ, thiếu chút nữa là giết họ rồi, bây giờ lại xuất hiện mấy tên đầu trọc dũng mãnh, dễ dàng đánh tán nhóm người này, hơn nữa đưa thuyền bọn họ chìm xuống đại dương, ở đại dương này sao? sao lại khủng khiếp vậy.
- Ông chủ, chúng ta, chúng ta phải làm gì? mấy người lên đây! Nhóm người trên thuyền nhìn Nhất Kiếm Nhị Kiếm leo lên thuyền
- Đều ở đây hết không cần di chuyển! Kiếm nhị bọn họ nhìn nhóm người trốn trong buồng lái nói.
- Đúng đúng! bọn họ nào dám phản kháng, tận mắt thấy một đám côn đồ đều bị nhóm người này dễ dàng tiêu diệt, bọn họ nào dám có chút suy nghĩ đó.
- Ông chủ!
Đám người cùng kêu lên, nhóm người trong buồng lái nhìn, chỉ thấy một thanh niên đẹp trai bước lên thuyền của họ.
Thanh niên trong thuyền nhìn thấy bóng hình này, cảm thấy trước mắt một màu đen, lại là thanh niên này, lại là người họ theo dõi, không phải tự tìm đến cái chết sao?
Sở Tiên leo lên chiếc thuyền này, nhìn mặt sàn nhóm người thuyền Hai Tai, gật đầu, đi lên thuyền.
- Ông là chủ ở đây sao? Sở Tiên đi vào thuyền, nhìn nhóm người đang sợ hãi, nhìn chằm chằm vào người thanh niên hỏi.
- Là tôi, Chân Hữu Vân, vị đại ca này là?
Người trung niên nhìn Sở Tiên, mặt toát mồ hôi.
- Theo dõi ta mà không biết tên ta sao? Sở Tiên cười nhìn hắn:
- Lẽ nào vẫn phải để ta nói với ông tên của ta sao?
- Không không, Sở đại ca, tôi sai rồi, tôi không nên theo dõi mọi người, tôi thật sự sai rồi. mong anh tha cho mạng cho em! Chân Hữu Vân thật sự sợ hãi, hắn tự nhận mình là một nhân vật trong xã hội, nhưng cầm đao cầm kiếm như vậy ngay cả một lời cũng không dám nói
_Người làm vậy còn kém rất nhiều.
Nhất là ở đây là đại dương mênh mông, thật tự mình giết mình, không có cách nào!
Nhìn hắn! Sở Tiên lắc đầu:
- Ta là người tuân theo pháp luật, lần này bỏ đi, nếu vẫn có lần sau, ta nhất định không dám bảo đảm, gọi điện thoại, báo cảnh sát đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.