Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 129: Buổi Giao Lưu




Ăn xong bữa tối, David và Alice đưa họ đến phố thương nghiệp.
Tham dự sự kiện lần này, nhất định phải ăn mặc chỉnh trang, đây là sự tôn trọng cùng phẩm chất cá nhân đối với nhà tổ chức.
Sở Tiên mặc âu phục trông rất đẹp trai, khôi ngô tuấn tú.
Tiểu Dĩnh với y phục dạ hội màu trắng, đẹp mê hồn, như công chúa, một cái nhăn mày một tiếng cười đều khiến tim bao người rung động.
- Em thật sự quá xinh đẹp! nhìn thấy sự không quen với bộ đồ như vậy của tiểu Dĩnh, Sở Tiên đi đến trước mặt cô, không nhịn được hôn một cái.
- Hi hi, có chút không quen, tiểu Dĩnh nhìn lại bộ y phục của mình, lần đầu ăn mặc như vậy khiến cô không được tự nhiên lắm.
- Mặc như này đẹp mà! Sở Tiên cười, đưa tay ra nói:
- Đi thôi, công chúa của anh.
- Ha ha, đi thôi hoàng tử! tiểu Dĩnh cười, dựa vào bờ vai hắn, đi ra ngoài.
- Đi thôi nào! bên ngoài, David cùng Alice cũng chọn xong y phục, nhìn hai người họ cười.
Xe dừng ở trước cửa khách sạn 5 sao, người phục vụ đứng ở cửa liền đi tới, tài xế cùng hắn trao đổi qua, rồi đi tiếp tới lầu sự kiện theo sự hướng dẫn của người phục vụ.
Sự kiện lần này là tập đoàn Yuanhang cảm ơn các đối tác, cũng để giao lưu thêm, trong đó sẽ có vị nhân viên cấp cao nhất của công ty vận tải đến từ Trung Quốc cùng các công ty chế tạo thuyền và các nhóm hợp tác thương nghiệp.
Nhóm David đi vào, các nhân viên cấp cao của tập đoàn nhiệt tình đi ra cửa tiếp đón.
- Ngài David, chào mừng đến với buổi giao lưu của Yuanhang. Một lão niềm nở chìa tay ra.
- Xin chào Vỹ tổng, tôi cũng rất vinh hạnh được tham gia! David chìa tay ra, giới thiệu:
- Đây là vợ tôi Alice, đây là bằng hữu của tôi ở Trung Quốc, sở Tiên, còn đây là bạn gái cậu ấyTrương Thiên Dĩnh!
Nghe David giới thiệu, Vỹ tổng nhìn Sở tiên vài giây, trong lòng hơi ngạc nhiên, đưa tay ra khiêm nhường chào hỏi.
Sở Tiên lễ phép đáp lại, tham gia sự kiện tối nay không có người nào là người bình thường, hắn ở đây chỉ có thể xem như là một nhân vật nhỏ, đương nhiên tính đến giá trị ở đây, nếu nói về năng lực, hắn đúng là hơn người.
Đại sảnh có rất nhiều người, ngoài trang phục của những vị trung niên trưởng thành, thì đều là các cô gái xinh đẹp.
David với mọi người đa số đều không quen biết, 4 người ngồi tán chuyện trên bàn.
Sự kiện này so với Sở Tiên nhìn thấy trên ti vi cũng gần giống nhau, từng nhóm người tay cầm ly rượu cùng giao lưu, ai ai cũng tao nhã mỉm cười,hắn mặc dù không thích nhưng cũng không ghét.
David ngồi ở đây, thỉnh thoảng có vài người đến chào hỏi, đa số đều là quan hệ hợp tác.
- Nào, Sở Tiên, câu không phải muốn mua thuyền sao? tôi đưa cậu đi gặp một người, hắn là thương nhân chế tạo thuyền, chất lượng thuyền của họ trong nghề cực kỳ tốt. Lúc này David nói với Sở Tiên.
- Được! Sở Tiên gật đầu, đứng dậy đi cùng David.
- Xin chào, Cố tổng! David cầm lấy ly rượu vang, đi tới bên một lão.
Lúc này, lão đang cùng 5 6 người nói chuyện, nghe có người gọi mình, liền quay đầu:
- Là ngài David à, thật hiếm thấy, không ngờ ngài cũng đến đây, sớm biết vậy tôi đã qua chào hỏi rồi.
Cố tổng nhiệt tình đứng dậy, David chủ yếu làm về vận tải viễn dương, tất nhiên liên quan đến phương diện thuyền, mỗi năm duy tu bảo dưỡng đều không phải con số nhỏ, là một khách hàng lớn.
- Nào, các ngài, tôi giới thiệu với mọi người một chút, vị này đến từ Oakley của Mỹ. David, chủ tịch tập đoàn viễn dương Oakley! Cố tổng nhìn người trên bàn giới thiệu.
- Xin chào xin chào! mấy người niềm nở mời rượu.
David nâng ly uống một ngụm, nhìn Cố tổng giới thiệu:
- Cố tổng, đây là vợ tôi Alice, đây là bằng hữu ở Trung Quốc Sở Tiên.
- Ồ, Cố tổng kinh ngạc nhìn vị thanh niên bên cạnh Sở Tiên:
_Alice phu nhân xin chào, Sở tiên sinh xin chào!
- Ha ha, Cố tổng, lần này tôi có thể giới thiệu cho ngài việc kinh doanh, bằng hữu tôi mua một vựa cá, có thể muốn mua một số thuyền chài.
- Vậy sao, thật sự cảm ơn ngài, có ngài giới thiệu, tôi nhất định đưa ra giá cả phải chăng! Cố tổng vui mừng đáp.
- Vậy thì ngài không đúng rồi, ngài nên đưa ra giá thấp nhất, đây là vị bằng hữu tốt nhất của tôi! David đùa đùa.
- Ha ha, David, tiếng trung của ngài ngày càng giỏi rồi, lời này cũng có thể nói ra, được được, yên tâm đi, nhất định là giá thấp nhất! Cố tổng trong lòng có chút bất ngờ gật đầu bảo đảm.
- Ha ha, vậy thì tốt!
- Xin chào Cố tổng, cảm ơn ngài trước vì đã cho tôi giá ưu đãi! Sở Tiên đúng lúc đi tới.
- Sở tiên sinh thật sự tuổi trẻ tài cao!, nhớ lại lúc tôi còn trẻ như vậy vẫn đang đi làm thuê cho người ta, nào nào, chúng ta ngồi nói chuyện! Cố tổng thở dài, liền mời nói.
Sở Tiên mấy người ngồi xuống, nhìn mọi người trên bàn một chút, tự nhiên phát hiện một bóng người quen thuộc, vị thanh niên trẻ kia cũng phát hiện ra Sở Tiên nhận ra mình, cúi đầu uống một ngụm rượu quay sang nói với vị trung niên:
- Ba, con đi gọi một cuộc điện thoại.
- Ừm, đi nhanh rồi quay lại! Vị trung niên gật đầu!
Người thanh niên kia gật đầu, lấy điện thoại ra cúi đầu đi tới nhà vệ sinh:
- Nima, vừa rồi tôi lại gặp tiểu Dĩnh và bạn trai cô ấy.
- Cái gì? không phải cậu cùng ba đi tham gia sự kiện sao? sao lại gặp họ? trong nhóm wechat, cậu thanh niên cùng đi với Châu Hạo buổi chiều tò mò hỏi.
- Đen đủi rồi, ai mà biết được, chiều nay họ lại đi cùng mấy gã ngoại quốc kia, mọi người biết lai lịch gã là gì không? chủ tịch tập đoàn viễn dương Oakley của Mỹ, giá trị cũng phải mấy chục tỷ đô la mỹ.
.....
- May mà chúng ta chưa làm gì quá đáng!
- Quan hệ của lão ngoại quốc và bạn trai tiểu Dĩnh cực kỳ tốt, đang cùng Cố tổng bàn về việc mua thuyền chài.
- Huynh đệ, nhận ra cậu chưa?
- Chắc là nhận ra rồi, tôi đang trong nhà vệ sinh này!
.......
" Mặc niệm"!
Một hồi giao lưu, Sở Tiên gửi Cố tổng danh thiếp, đối với thuyền chài cũng hiểu một chút.
Hoạt động tiếp theo vô cùng buồn chán, các nhà tổ chức sự kiện bắt đầu diễn thuyết, sau đó một nhóm thương nghiệp giao lưu.
David cũng giới thiệu với hắn một vài thương nhân, quen biết đơn giản nhưng cũng coi như là quen mặt, sau này có thể có cơ hội hợp tác.
Sự kiện kéo dài đến 10 giờ, Sở Tiên đưa tiểu Dĩnh về khách sạn đặt phòng, rồi bắt đầu nói chuyện thấu đáo.
Nắng hạn gặp mưa rào, đó là một sự mãnh liệt, kích động nha!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.