Ta Có Thần Ma Hệ Thống

Chương 143: Ám Sát Lôi Các (4)




Những suy nghĩ lộn xộn cùng hối tiếc trong đầu Lôi Các thế nhưng trôi qua chỉ trong nháy mắt. Mà Đăng Dương lúc này cũng đã đuổi kịp Lôi Các đang bay ngược, ánh mắt nóng rực chiến ý nhưng cũng tràn ngập hơi thở lạnh giá, vung lưỡi kiếm săc nhọn mà đâm mạnh tới.
Phọc một tiếng chọc tiết vang lên, Bình Minh kiếm đã xuyên thủng cổ họng Lôi Các, chấm dứt sinh mạng của hắn
< < Chúc mừng chủ nhân đã thành công vượt cấp giết chết một Võ Sư cao cấp, nhận được 1200 điểm Sinh Mạng, nhận đươc 30 điểm Tích Lũy > >
Tinh!
< < Chúc mừng ngài thăng lên cấp 10, nhận được 5 điểm Thiên Phú, nhận được 20 điểm Tích Lũy, nhận được danh hào Đặc Công > >
< < Để khen thưởng cho sự cố gắng không ngừng nghỉ của ngài, hệ thống đặc biệt tặng ngài 1 Hộp Quà Thần Bí > >
< < Kho đồ hệ thống tăng thêm 10 ô lưu trữ > >
Một loạt âm thanh thông báo của AI liên tiếp vang lên trong đầu Đăng Dương, làm cho hắn nhất thời dâng lên từng cơn phấn khích khó nói thành lời.
‘Rốt cuộc cũng lên đến cấp 10 rồi. Ha ha, ta giờ đây cũng đã chính thức trở thành một Võ Sư hàng thật giá thật!’ Đăng Dương rút mạnh Bình Minh kiếm ra khỏi cổ họng Lôi Các kéo theo một dòng máu tươi tanh tưởi, vui sướng mà cười thầm trong lòng không thôi.
Tuy nhiên không để cho Đăng Dương vui mừng được lâu, từng âm thanh huyên náo trong Lôi phủ đã bắt đầu vang vọng đến đây, trong nhất thời, cả Lôi phủ đèn đuốc sáng trưng, náo loạn ầm ỉ thành một đoàn.
Không chần chừ nữa, Đăng Dương liền nói lớn trong đầu ‘AI, giúp ta cộng tất cả 5 điểm Thiên Phú vào chỉ số Tốc Độ’
Ngay lúc này, hắn cần tốc độ nhanh nhất để chạy thoát khỏi Lôi gia, vậy cho nên không cần thiết phải quan tâm đến những chỉ số còn lại mà chỉ ưu tiên cho Tốc Độ.
< < Đã cộng điểm Thiên Phú thành công, chỉ số Tốc Độ hiện tại của ngài là 25 >
Từ sau lưng Đăng Dương, Hắc Phong Tuyệt Sát tiến lên, dùng ánh mắt không chút cảm xúc liếc qua cái xác rách nát của Lôi Các, sau đó nhìn qua nét mặt đang biến ảo không ngừng của Đăng Dương, nhíu mi nói
“Người của Lôi gia xem ra đã phát hiện chuyện bất thường ở Đại Lao rồi, hơn nữa, động tỉnh chiến đấu ở đây lớn như vậy, chắc chắn bọn chúng cũng đã nhận ra và đang kéo đến nơi này. Chúng ta cũng nên đi thôi!”
“Ừ! Tốt nhất là rời khỏi trấn Lạc Ngôn luôn” Nghe Hắc Phong Tuyệt Sát nói vậy, Đăng Dương khẽ gật đầu rồi dẫn đầu lao nhanh ra khỏi Lôi Gia Đường, một mạch hướng thẳng về phía đại môn của Lôi gia mà phóng đi như bay.
Hiện tại, danh phận Bóng Ma của Hắc Phong Tuyệt Sát đã bị lộ, muốn tiếp tục ẩn nấp bên trong trấn Lạc Ngôn là không thể nào. Còn hắn, sau khi sử dụng Mộng Hồng Trần do Phạm Côn Bằng luyện chế để đầu độc hàng loạt võ giả Lôi gia, mà Phạm Côn Bằng lại có quan hệ thông gia tương lai với Lôi gia, điều này sẽ làm cho cái mặt nạ gián điệp của hắn, trước sau gì cũng bị kéo xuống, bởi vậy, rời khỏi trấn Lạc Ngôn ngay trong đêm chính là lựa chọn tốt nhất.
“Theo sát ta!”
Hắc Phong Tuyệt Sát thoáng gật đầu cũng liền triển khai thân pháp hơn người của mình, một bước cũng không rời bám theo Đăng Dương.
Như thế, với tốc độ cực nhanh, cả hai người tựa như hai bóng đen quỷ dị, băng băng chạy thẳng về phía đại môn.
Đến lúc này, cả hai người cũng đã không cần lén lút nữa, cứ thế mà mạnh mẽ xông ra, trên đường đi, hễ cứ gặp bất kỳ một tộc nhân nào của Lôi gia nào chặn đường, mặc kệ đó có là người thường, hộ vệ hay võ giả thì đều không chút nhân nhượng, liền một quyền đánh bay hoặc một kiếm giết chết ngay tức khắc.
Với chiến lực của hai người Đăng Dương hiện tại, chỉ cần không phải là tam đại trưởng lão có cảnh giới Võ Sư trung cấp đồng loạt ra tay, thì đừng mong có thể chặn đứng bọn hắn.
Dù sao với tốc độ kinh khủng của hai người Đăng Dương, một Lôi, một Phong, những Võ Sư sơ cấp bình thường khó mà có thể theo kịp.
Một đường chạy thẳng, chính là một đường tàn sát, một đường trải đầy huyết tanh cùng sinh mạng.
Sau khoảng mười phút điên cuồng chạy nhanh, đại môn Lôi gia đã gần ngay trước mắt và bất ngờ thay, Đăng Dương đã chạm mặt người duy nhất có quan hệ với hắn bên trong Lôi gia.
Kẻ đã trực tiếp mời chào cũng như đưa hắn gia nhập Lôi phủ, không ai khác chính là Lôi Bân.
Ngay trước đại môn, Lôi Bân cùng Chu Bính đang dẫn theo vài tên võ giả nói cười ha hả mà từ bên ngoài bước vào, bộ dạng hình như là mới vừa trải qua một hồi say sưa linh đình, vẫn còn chưa hay biết về sự rối loạn động trời bên trong Lôi phủ.
Vừa bước vào cổng, Lôi Bân liền tinh mắt nhìn ra Đăng Dương đang chạy ào ào về phía này mà phấn khích mà giơ tay cười nói
“A Đăng huynh đệ, cả ngày hôm nay ngươi trốn ở đâu vậy, bọn ta định mời ngươi đi linh đình một chầu mà tìm mãi không thấy!”
Lôi Bân vừa nới xong thì bổng nhiên, ánh mắt mắt có phần hơi say của hắn chợt chú ý đến thanh hắc kiếm không ngừng rỉ máu trên tay Đăng Dương, đến khi hắn nhìn thấy chạy bên cạnh Đăng Dương thế nhưng lại là Bóng Ma thì hai con ngươi lập tức có rụt.
Ngay tức khắc, Lôi Bân nhận ra được điều mờ ám ẩn giấu trong này mà lạnh giọng quát lớn
“Đăng Dương, tại sao nàng ta lại đi với ngươi? Ngươi đây chính là muốn làm phản sao hả?”
Vừa nói, đấu khí trong người hắn gào thét phun trào, khí thế Võ Giả trung cấp liền ép xuống người Đăng Dương. Mà mấy tên võ giả bên cạnh thấy thế cũng liền bùng nổ đấu khí của mình, dương lên vũ khí nhắm vào hai người Đăng Dương đang cực nhanh lao thẳng đến, chỉ cần Lôi Bân hạ lệnh một tiếng, cả đám sẽ ngay lập tức lao lên chế trụ Đăng Dương.
Bất quát, đối với khí thế hùng hổ của đám người Lôi Bân, Đăng Dương chỉ cười nhạt một tiếng, hung tợn quát lớn
“Ai huynh đệ với các ngươi, cút ra chỗ khác!”
Đi cùng tiếng quát, Đăng Dương cũng là đấm ra một chiêu Bạo Lôi Quyền, kình phong xé gió cùng với uy áp lôi đình liền ập thẳng vào mặt Lôi Bân, khiến cho tóc hắn không gió mà bay, nét mặt tràn ngập dáng vẻ khổng thể tin nổi.
“Ngươi…?”
“Võ Sư sơ cấp?”
“Hắn là Võ Sư sơ cấp?”
Đăng Dương vừa xuất quyền, khí tức Võ Sư sơ cấp cũng theo đó là phóng ra, nhất thời khiết cho Lôi Bân cũng như những tên võ giả bên cạnh hắn sợ đến xanh mặt, hai mắt mở lớn như chim cú, thần thái hoàn toàn là một bộ dáng ngạc nhiên đến cùng cực.
Thế nhưng không để cho cả đám có thời gian kinh ngạc, chỉ trong một cái chớp mắt ngắn ngủi, Bạo Lôi Quyền đã xuất hiện trước người Lôi Các, bộc phát ra lực đạo kinh nhân, đùng một cái đã giáng thẳng vào khuôn mặt điển trai của hắn, đánh cho hắn bay thẳng ra sau như một cái bao cát rách, thét lên đau đớn mà phun ra một dòng máu tươi cùng với vài cái răng gãy rồi đập mạnh vào đại môn Lôi gia cái ầm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.