Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 29: Hậu Cuộc Chiến 18






Hắn nghe thấy trong đầu xuất hiện thêm thanh âm Ngọc Bích vang lên:" Chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến thành công: Đánh bại tam thành chủ Thành Nightmare nhận thưởng mảnh kí ức X1, quân cờ ác ma x1.Thỉnh chủ nhân tự xem xét"
" Mảnh kí ức?? Nó là chức năng gì vậy??" Thiên Hồ tò mò xem thông tin các chức năng của hệ thống khi mới cập nhật phiên bản mới từ mấy tháng trước thì tìm thấy chức năng Kí Ức Lãng Quên.
Hắn nhấp thử vô thì nó hiện ra chữ cần thu thập đủ 100 mảnh để mở khoá chức năng này.
Ngoài ra có thêm rất nhiều thứ mới tạm thời chưa mở để chờ hắn khám phá thêm.
Sau khi xem xong phần thưởng mà mình nhận được, hắn đi về phía mà Natalya đang đứng, lúc này cô đã giải trừ trạng thái Nghiệp Hoả Yêu Hậu về với hình dạng bình thường.
Nhưng điều đó cũng không làm giảm đi vẻ đẹp mà cô sở hữu, đôi chân dài khá cao, khuôn mặt đầy vũ mị kết hợp với cơ thể nóng bỏng, đặt ở hiện tại thì chắc chắn cô có thể dành chức vị hoa hậu.

Hắn đến sát nàng nâng chiếc cằm thon của nàng lên cười nói:" Anh đã nói rồi mà em yêu, sớm muộn gì em cũng là của anh thôi".
Hắn bá đạo hôn lên đôi môi nàng làm nàng hơi chút giật mình, xong về sau thì cũng đáp trả lại hắn.
Giữa chiến trường đầy sự chết chóc, một cảnh tượng kì dị diễn ra, một đôi nam nữ đang ôm hôn nhau thắm thiết, mặc kệ cho khung cảnh xung quanh.
Dường như, Natalya lúc sau cũng nhận ra đây là đâu liền đẩy hắn ra ngượng ngùng trách mắng:" Anh xấu lắm, chưa gì đã hôn nhân gia, dù gì em vẫn còn chưa lập gia đình đâu, ảnh làm thế thì em biết gã cho ai??" Đáp lại câu hỏi nàng đặt ra, hắn không nói nhiều mà dùng hành động để trả lời câu hỏi của nàng, hắn hung hăng hôn lên đôi môi có vẻ hơi sưng lên do hai người hôn nãy giờ rồi cười nói:" Cho anh chứ ai, chỉ cần em không chê thì dù cho mai về sau cho dù cả thế giới quay lưng lại với em thì anh vẫn sẽ đứng bên che chở em, bảo vệ em đến hết kiếp này, nếu anh làm sao thì trời tru đất..." Hắn chưa nói xong thì một bàn tay thon gọn đưa lên môi hắn, ngăn hắn nói nốt câu.
" Đừng ngốc như vậy, em tin tưởng anh mà nhưng chúng ta cũng không thể làm truyện ấy ngày ở đây được, em muốn lần đầu của chúng ta phải ở một nơi đầy lãng mạng được không anh".
Thiếu nữ mà ai chẳng muốn có một cuộc tình ngọt ngào và lãng mạn bên cạnh người yêu mình, nàng cũng muốn như ba mẹ mình được trải qua cảm giác như vậy.
Nhưng từ nhỏ đến lớn, nàng đều phải chịu rất nhiều dằn vặt do lời nguyền gây ra, nghe nói xác suất dính phải lời nguyền vô cùng thấp, 1 triệu đứa trẻ thì chỉ có một người bị.

Chớ trêu thay, đứa trẻ đó là nàng, trong khi đứa bé nào cũng đều được vui chơi như bao đứa bé khác thì nàng chỉ được ngồi góc nhà chơi một mình vì chúng không muốn chơi với nàng.
Năm nàng 15 tuổi, lời nguyền bộc phát giết hại cả gia đình nàng và chính Thánh Điện thủ phạm của toàn bộ chuyện này lại đến nhận nuôi nàng, đào tạo nàng, đến lúc nàng 18 tuổi thì tuổi thì chính nàng đã tự tay kết thúc sinh mệnh toàn bộ đồng môn để giải thoát cho họ khỏi lời nguyền giống bản thân.
Về sau, nàng đã tìm được cách tách lời nguyền ra khỏi bản thân và ký kết hiệp ước với chúng bằng cách tuyên thệ với nữ vương Verra.
Từ đó về sau nàng trở thành một trong những người gieo rắc nỗi đáng sợ khằp nơi trên toàn bộ đại lục, một nỗi sợ mang tên Natalya- Hiểm Hoạ Địa Ngục.
Quay trở lại với thực tại sau dòng hồi ức của bản thân, nàng thấy mình đang ngồi trong một căn phòng phải nói là giống như một cung điện mà hồi bé nàng từng nghe trong những câu chuyện cổ tích.
Toàn bộ căn phòng được xây dựng lên bởi những chất liệu sáng kết hợp thêm quang ma pháp làm căn phòng càng thêm tỏa sáng , trên mỗi bức tường đều khảm nạm những viên đá sáng lấp lánh, đặc biệt hắn còn làm thêm hệ thống đèn lẫn ánh sáng trong phòng hoàn toàn từ tự nhiên nên nó cũng khiến nàng như đang ở giữa thiên nhiên vậy." Thế nào em yêu, đúng như sở thích em mong muốn".
Hắn khẽ búng tay một cái, lập tức chỗ nàng ngồi xuất hiện nhiều thêm tất cả các món ăn trên bàn, hai ly rượu vang đỏ trước mặt nàng và hắn, thêm những cây nến rực sáng trên bàn, đúng tiêu chuẩn một buổi hẹn hò lãng mạn mà thiếu nữ hoài xuân nào cũng từng ao ước một lần.

Thấy nàng vẫn trầm mặc sau khi kể xong những câu chuyện về cuộc đời mình, hắn nâng ly rượu vang đỏ của mình lên rồi cũng cầm luôn cả ly của nàng lên đưa cho nàng cười nói:" Chúc mừng ngày kỉ niệm yêu nhau đầu tiên của chúng ta, cạn ly".
Hắn uống hết ly rượu của mình xong, đến lượt nàng cũng uống cạn ly rượu, hắn cũng kể lại câu chuyện gia đình mình hồi còn ở kiếp trước, hai người nói chuyện phiếm và ăn uống xong cũng đã đến sát nửa đêm.
Nhờ những câu chuyện phiếm hắn kể nàng cũng vơi bớt phần nào nỗi buồn của bản thân mình, lúc này hai người đang dựa sát vào nhau để nhảy những điệu Tango chậm rãi, nhẹ nhàng, sâu lắng, từng bản nhạc từng điệu nhảy cũng như tác động đến tâm hồn con người làm hai người càng xích lại gần nhau hơn, bây giờ họ có thể cảm nhận được nhịp tim đối phương, chúng nó dường như đang hòa làm một với nhau.
Đôi môi họ cũng tự tìm đến nhau, hắn mút nhẹ lấy đôi môi mỏng đầy quyết rũ đang mời gọi mình, hắn luồn đầu lưỡi mình vào miệng nàng tìm đến với đầu lưỡi rụt rè trong đó, chiếc lưỡi tinh nghịch của hắn cứ tìm tòi lưỡi nàng, mãi sau hắn mới cảm nhận được nó.
Hai chiếc lưỡi quấn quít lấy nhau, thi nhau hút lấy nước bọt trong khoang miệng đối phương.
Hắn thấy vị ngọt ngào đang tràn về cổ họng mình, từng ngụm từng ngụm nối tiếp nhau, hắn nút mạnh lấy đầu lưỡi nàng khiến khuôn mặt nàng ngày một đỏ hơn, màu đỏ cũng lan dần ra khắp cơ thể nàng làm nàng cảm giác nóng bừng trong cơ thể.
Đôi tay hắn dần tìm đến đồi núi cao vút bên dưới nàng, nó mềm và vô cùng đàn hồi, càng sờ càng nghiền hơn, hắn hết hôn môi nàng lại đến mặt nàng, mũi nàng, đôi mắt đẹp có phần hơi mông lung của nàng.

Dần dà hắn hôn đến tai nàng, rồi đến đôi gò bông mềm mại bên dưới nàng:" A....Ân...Ân....Chúng ta có nhanh quá không vậy??" Nàng vừa rên vừa hỏi.
" Không đâu em yêu, anh sẽ cho em cảm nhận được tình yêu anh dành cho em lớn nhường nào" Hắn vừa đáp lời nàng vừa hôn lên hai bên đồi núi căng tròn, hắn hôn xung quanh nó rồi cuối cùng mới hôn lên hai hạt chân trâu màu đỏ hồng điểm xuyết trên hai ngọn núi đó.
Nó giống như món đồ trấn yểm hai ngọn núi làm hắn si mê không thôi, hắn hôn bên này lại sờ nắn bên kia, chơi đùa chúng thành đủ các hình dạng khác nhau."A...A..Nhẹ thôi anh.....em....hơi...đau" Nàng cảm nhận được hắn đầy hung bạo xoa nắn hai đồi núi mình, một phần là hơi đau một chút, còn đâu là khoái cảm đang ập đến với nàng.
Nàng cảm giác phía dưới dần ngứa ngứa cần có một bàn tay chơi đùa nó, như nghe được thỉnh cầu của nàng, hắn tìm đến với vùng thảo nguyên xanh đầy bí ẩn đó, nó cũng đang chảy ướt đẫm cả một bàn tay hắn.
Hắn xoa nhẹ nó, tìm đến hột le nàng xoa nắn nó làm nàng nước chảy ngày một nhiều hơn.
" Hình như em cũng đã muốn rồi nhỉ, chúng ta đến với tiết mục chính thôi" Hắn dứt lời liền cởi quần mình ra để lộ con cự long dài hai mươi centimet của mình làm nàng không khỏi sợ hãi, nếu nó đâm vào mình thì cảm giác sẽ như thế nào nhỉ?? Hắn lấy cự long mình trêu đùa "cô bé" của nàng làm nó ngày một chảy nhiều nước hơn".
Vào đi anh yêu, em sẵn sàng rồi...." Được lời như cởi tấm lòng, hắn đút cự long mình vào hang động thần bí của nàng khiến nàng cũng cảm nhận được nó đang dần đến bên trong mình, đã đến màng trinh mình gìn giữ bao năm, hắn đâm mạnh một cái xé rách nó làm nàng đau đớn không thôi" Đau quá anh yêu....Ân ....!đau quá" Tầm năm phút sau, hắn mới tiếp tục động tiếp bởi âm đạo nàng hơi hẹp một chút khiến hắn khó vận động, từng đợt từng đợt khoái cảm ập đến với cả hai người.
Cuộc chiến diễn ra đến khi nàng phất cờ trắng đầu hàng quân đồng minh đồng thời hắn cũng giải luôn lời nguyền mà nàng đã kí kết để lời nguyền đó nhận nàng làm chủ nhân chứ không còn là giao kèo ngang hàng nữa, trong nàng cũng ẩn chứa sức mạnh bản nguyên của hắn để phòng trường hợp xấu xảy ra.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.