Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 25: Huyền Cốt Lăng Âm Chu (2)




Bùi Lăng không biết chuyện này, hắn bình tĩnh liếc nhìn tay áo trái, bởi vì lại làm nứt miệng vết thương vừa khép miệng, máu tươi thấm ướt ống tay áo, nhìn mà giật mình, Yếm Sinh Đao lại chỉ hơi nhúc nhích một tí, sau đó không nhúc nhích tí nào cứ như bàn thạch... Cảm thấy cũng gần đủ rồi.
Nghĩ đến đây, hắn cố nhịn đau đớn, vội vàng há miệng thở dốc mấy lần, tỏ vẻ đã hết sức, sau đó lùi lại hai bước, quỳ mọp xuống đất: "Công pháp của Trịnh tiên sư huyền diệu, huynh đệ tại hạ đều không theo kịp! Thanh Yếm Sinh Đao này không phải thứ mà huynh đệ chúng ta có thể nhận lấy, kính xin Trịnh tiên sư thu hồi."
Trịnh Kinh Sơn nghe vậy, sắc mặt dịu đi, đang định mở miệng, ai ngờ trước đó Hiểu Nghê còn nói mình chỉ xem trò vui, bỗng nhiên thở dài, nói: "Trên Huyền Cốt Lăng Âm Chu chỉ có thể có một tên phế vật, Bùi Hồng Niên đã chiếm vị trí này, vị công tử này, ngươi phải làm sao đây?"
Bùi Lăng nghe vậy trong lòng nặng nề, nữ quỷ này lại nói tiếp, "Không bằng để ta cẩn thận lột da trên người ngươi, làm một cái chụp đèn mới đổi cái cũ trong phòng chủ nhân, cũng coi là tận dụng rác rưởi sửa lại cái cũ?"
CMN!
Chủ nhân nhà ngươi có biết ngươi độc ác như vậy không?!
Chủ nhân nhà ngươi còn không chạm vào lão tử!
Bùi Lăng hít sâu, siết chặt Dưỡng Nguyên Đan trong tay, cảm nhận sự ác ý không chút che giấu của Hiểu Nghê, chỉ cảm thấy lông tóc cả người dựng đứng.
Hắn mới chỉ đến Luyện Khí tầng bốn, bàn về thực lực, hắn cảm thấy bản thân còn kém hơn Bùi Hồng Niên một chút. Vừa nãy Bùi Hồng Niên dùng tất cả vốn liếng cũng không thể rút Yếm Sinh Đao ra, dù hắn có dốc hết sức, sao có thể thay đổi kết quả?!
Nữ quỷ này căn bản đang muốn lấy mạng hắn!
Bùi Lăng vô cùng hoảng sợ, chợt quyết tâm, khí huyết vận chuyển, chuẩn bị liều chết đánh cược một lần.
Vụ Liễu cô nương kia đột nhiên dịu dàng mềm mại mở miệng: "Tỷ tỷ đừng như vậy, trước đó Bùi Lăng công tử vẫn ở Lộc Tuyền thành, nơi đó hoang vắng, thực lực có hạn, sao có thể so sánh với Thánh Tông đệ tử? Trịnh Kinh Sơn lại là Trúc Cơ trung kỳ, dù chỉ dùng hai ngón tay, chỉ dùng hai phần thực lực, cũng đã làm khó Bùi Lăng công tử! Theo ý ta, không bằng để Trịnh Kinh Sơn bớt chút sức lực, chỉ dùng một phần rưỡi tu vi để khảo sát?"
Hiểu Nghê liếc nàng một cái, thấy Vụ Liễu mỉm cười ngọt ngào với mình, suy nghĩ một chút, nói: "Nghe ngươi đi."
Bùi Lăng nghe vậy không khỏi cảm kích nhìn về phía Vụ Liễu: "Tạ Vụ Liễu cô nương."
Mặc dù hắn lo lắng dù Trịnh Kinh Sơn chỉ dùng một phần rưỡi tu vi, mình cũng chưa chắc có thể rút ra, nhưng dù sao cũng bớt đi nửa phần công lực, sẽ cho hắn thêm chút hy vọng sống sót! Trong chốc lát, hắn cảm thấy sắc mặt trắng bệch của Vụ Liễu thân thiết hơn nhiều.
"Không cần cám ơn." Vụ Liễu hơi nghiêng đầu, thân thiện mỉm cười với hắn, "Bùi Lăng công tử cố lên, nếu không Hiểu Nghê tỷ tỷ sẽ biến ngươi thành chụp đèn."
"Được." Bùi Lăng vụng trộm nhìn Hiểu Nghê, thấy nữ quỷ này đang dùng ánh mắt lạnh như băng đánh giá mình từ trên xuống dưới, dường như đang cân nhắc phải bắt đầu lột da từ chỗ nào mới phù hợp, da đầu tê dại, vội vàng lấy lại bình tĩnh, nhanh chóng suy nghĩ nên xử lý Dưỡng Nguyên Đan như thế nào?
Vụ Liễu không nói nữa, rõ ràng Hiểu Nghê đã không có ý tốt với hắn, nếu lại phát hiện Dưỡng Nguyên Đan của chủ nhân nàng... Không hỏi cũng biết hậu quả!
Ngay lúc nguy cấp, Bùi Lăng cái khó ló cái khôn, đột nhiên tháo vạt áo ra, lưu loát cởi áo ngoài, thuận thế bọc lấy Dưỡng Nguyên Đan, ném lên boong tàu cách đó không xa.
Sau khi làm xong, hắn đè nén trái tim đang nhảy lên dữ dội dùng khóe mắt quan sát xung quanh, thấy không ai để ý tới chiếc áo mà hắn ném trên boong thuyền, lúc này mới thầm thở phào. Sau đó rất tự nhiên vận chuyển lại khí huyết, không để ý cánh tay trái đang chảy máu, tiến lên dùng hai tay nắm lấy chuôi đao, nín thở tập trung.
Ánh mắt Trịnh Kinh Sơn lóe lên, đương nhiên hắn ta không thật sự tin vào lời nói của Vụ Liễu, chỉ dùng một phần rưỡi công lực, thậm chí hắn ta đoán bây giờ sử dụng ba phần công lực, trong tình huống Bùi Lăng dốc hết sức, có thể bảo vệ Yếm Sinh Đao hay không cũng là vấn đề.
Hắn ta đang suy nghĩ, rốt cuộc hai u hồn thị nữ Hiểu Nghê và Vụ Liễu đang tự ý làm vậy, hay là ý của sư tỷ?
Nếu là ý của sư tỷ...
Vậy tiếp theo hắn ta nên âm thầm tăng độ khó, hay mặc kệ Bùi Lăng qua ải?
Đang suy nghĩ có nên điều chỉnh đến bốn phần tu vi, thăm dò cực hạn của tiểu tử này hay không, đột nhiên thoáng thấy Hiểu Nghê, Vụ Liễu đều hơi nhếch môi, đôi mắt mực nhìn hắn ta chằm chằm.
Trong lòng hắn ta giật mình, lập tức bỏ suy nghĩ gian lận.
Vào lúc này, Bùi Lăng đẩy lực lượng qua cột sống, để khí huyết vận chuyển hết tốc lực, đột nhiên kéo về sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.