Sủng Nữ Đế Thiên Giới Làm Lão Bà

Chương 52: Đến xem Lí gia




Căn biệt thự to tướng nhưng lại đầy màu sắc không khô khan , nhìn sang người đàn ông nghiêm nghị này
- Là vợ ngài trồng?
- Dạ ? Dạ không ! Là tôi ! Những bông hoa đủ màu sắc này có ý nghĩa rất hay ! Có những bông được ví bảo hộ mạng sống không bệnh tật được tôi trồng nhiều nhất !
Tử Khuynh hiểu rõ tâm tình của một người cha như ông
- Cậu ta hẳn rất tự hào khi có một người cha như ông !
Ông Phong cười nhẹ nhàng
Vào bên trong , trên tầng 4 căn phòng chính to lớn được ngăn cách bởi 1 cánh cửa gỗ thông to lớn.
- Những người vào đây đều không bị bệnh ?
- Không !
- đi vào thôi !
Căn phòng được bật mở , mùi tanh hôi xộc ra khiến người ngoài muốn ói , ông Phong đã quen rồi nên không hề gì , đám nô bên ngoài bịt mũi kẻ mửa người chạy .
Tử Khuynh nhìn cậu thanh niên trai tráng đang nằm thoi thóp trên giường, cả cơ thể bốc mùi hôi hệt như tình trạng của cậu thanh niên bên Vọng gia.


- "Chẳng lẽ lại có kế tương tự như bên kia ? "
Tử Khuynh nghĩ
-Đi xuống chuẩn bị một thau nước hoa hồng , một ít mùn gỗ trầm khô rồi đợi bên dưới đi !
- Ngài không cần hỗ trợ gì sao ?
- Bản thân tôi là ổn rồi ! Không cần phải mổ xẻ người nên không cần !
- À... Vâng !
Ông Phong lui bước ra , cánh cửa đóng lại đem theo một nỗi niềm lo lắng mong chờ của một người cha thương con
- Được rồi , để xem xem !
Tử Khuynh đeo găng vào mở mắt người ra , lòng trắng xuất hiện rằn xanh nhỏ , mắt ngươi dần chuyển sang màu trắng đục .
- Lạ thật , bị sau nhưng lại nặng hơn nhiều ! Là sao đây ?!
Tử Khuynh rút cây châm châm vào ngón tay và trên đầu người này. Máu màu xanh rì lại ứa ra
- Nhà này vậy mà lại thành mục tiêu bị khử đầu tiên ! Đúng là không ngoại trừ khả năng....
Khuynh bắt tay vào làm việc , 2h45 phút trôi qua , ông Phong đứng bên dưới nhấp nhổm , vợ ông nghe tin từ thành phố bên cạnh phi như bay về đây !


Bà là đang đi tìm cao nhân chữa bệnh cho con trai , nghe tin vậy mừng lắm.
- Anh , con chúng ta ..
- Sẽ ổn thôi , sẽ ổn thôi !
Ông ôm bà vào lòng an ủi
- Sẽ ổn cả thôi !
Khuynh từ trên tầng đi xuống , tay tháo găng tay , hai ông bà vội vã chạy đến hỏi
- Đại sư , mọi chuyện có tiến triển ?
- Ổn rồi , nhưng vẫn còn độc tố , cho người lên lấy nước hoa hồng lau sát trùng cơ thể , lấy mùn gỗ rải xung quanh phòng , vẩy vào ngóc ngách tối trong phòng đi ! Tôi có chuyện hỏi hai người đây !
- Vâng , chuyện gì cũng được !
Ông Phong ra lệnh cho người hầu lên tầng làm việc , bản thân mình và vợ đi vào phòng khách nói chuyện
- Đại sư uống trà ạ !
Bà Phong lịch sử rót trà thuần thục mời
- Cảm ơn!
- Đại sư muốn hỏi gì vậy ?
Ông Phong hỏi
- Ông có thù nặng với ai không , không nhất thiết là 1 người !


Ông Phong lia mắt nghĩ
- Có ! Nhưng tôi là tướng trong quân đội không tránh gây thù chuốc oán được !
- Tội phạm ngoài lề bỏ đi ! Chuyện khác!
- À, vậy thì có 3 người!
- Nói đi !
- Dạ , là nhà Ôn gia , con trai bên bọn họ có liên quan tới buôn ma tuý lớn xuyên quốc tế. Tội rất là nặng, bọn họ có đến xin nhưng bị tôi từ chối , từ đó thái độ của bọn họ khác hẳn! Thứ 2 là một tay trùm buôn đồ lậu giàu trong thành phố , con gái hắn thích con trai tôi có ngỏ lời muốn ghép hai đứa nhưng con trai tôi không thích nên từ chối , thứ 3 là nhà.... Hồng gia ! Gia đình bọn họ cũng thuộc dạng giàu có tiếng trong thành phố này , kênh kiệu lắm , có tư thù với nhà tôi trước đó trong thành phái !
- Không vội bỏ 1 trong 3 nhà này ! Phân tích 1 chút đi ! Nhà Ôn gia thuộc trong ban thành phái nhưng không được thừa kế , nhà Hồng gia thuộc dạng hầu cận dưới thành phái , nhà còn lại là một nhà giàu bình thường ! Kẻ nào mà lại gan to muốn hạ độc tất cả con cháu trong thành phái một cách tàn độc như vậy ?!
Ông Phong suy nghĩ
- Bỏ quan Hồng gia , bởi bọn họ có diệt được người cũng không có quyền lên nắm cấp lãnh đạo được , chỉ còn nhà Ôn gia!
- Nhà Ôn gia đang mắc tội buôn ma tuý , hẳn phải có lí do ?
- Ví như chạy tội nhưng thiếu tiền !
Bà Phong nói
- Có khả năng cao ! Con trai nhà này sẽ bị xử ở đâu !?
- Dạ , là ở New York! Phiền toà bên đó là bên xử lí !
- Được rồi ! Làm thế này đi !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.