Sủng Nữ Đế Thiên Giới Làm Lão Bà

Chương 49: Đi cứu người bất đắc dĩ




Tử Khuynh đi ngang qua một khu dân cư, thấy có chỗ đông người xì xào túm tụm lại đông nghịt ,cô theo bản năng đi tới xem xem có chuyện gì hot.
Đến đó chỉ thấy một đám vệ sĩ ,2 ông bà đang chửi rủa một ông thầy thuốc rồi chỉ chỉ một nam thanh niên đang nằm trên cáng .
- Người này là sao ?
Khuynh hỏi người lạ
- Rõ là con ông ta bị hại thành ra gần chết ,đến đây chữa nhưng chẳng cứu được ,còn lại là hiện tại đây!
- Họ là ai vậy ,không thấy bảo an đâu !
- Haizz ,bảo nào cũng thành bảo vệ cho bọn họ không ,là thành chủ của môn phái trong thành phố ,tiếng tăm lẫy lừng ai dám đấu !
" lại 1 nhà giàu khốn đốn , chẳng nhẽ là định làm mồ chôn tập thể mấy cậu ấm ?!"
Tử Khuynh nghĩ
Chửi xong rồi ,ông thành chủ là Vọng Hào ,ông ta 58 tuổi rồi ,nhìn vẻ mặt khổ sở nhìn cậu con trai đích tôn mà già đi như lão 90 tuổi .


Không còn chuyện vui để xem ,đám đông vãn đi , đám vệ sĩ lại khiêng cậu chủ lên xe như một chuyện thường
" bất lực đến độ phải đem con cái đến đường phái người ta làm kêu khổ ,quá khoa trương !"
Tử Khuynh nhìn lướt qua ông ta ,đột nhiên ông ta gọi lại
Tử Khuynh lạnh tanh
- Cô gái còn trẻ ,khí tức vậy là cô có luyện công ?!
Tử Khuynh không đáp ,coi như điếc không sợ súng
Mất tên vệ sĩ hung hăng quát tháo nhưng đã bảo điếc rồi mà ,ông Hào khó chịu tung một chưởng khí về phía Tử Khuynh, cô nhẹ nhàng dịch sang phải né như né đuôi ,ông ta khựng chút .
' Vậy mà lại có kẻ có thể điềm tĩnh như vậy mà né !'
- Xin cao nhân dừng bước ,là Vọng Hào ta có lỗi trước ! Xin cao nhân dừng chân !
Tử Khuynh chẳng nói gì quay đầu lại nghiêng đầu ,ánh mắt cô lóe lên dưới ánh Mặt Trời tỏa ra màu vàng kim ẩn ,Vọng Hào là lần đầu tiên thấy chuyện như vậy ,ắt đã tin vào có thần thánh.


Tử Khuynh im lặng nhìn ông ta lặng lẽ, hệt như quan sát con mồi vậy ,đứng trước một cô gái bé tuổi , cao niên như ông ta đáng nhẽ ra là dọa sợ rồi đây ông ta lại bị dọa ngược ,kinh khí trong người bỗng tản đi đâu hết , tựa như ông ta gặp quỷ môn đến đòi nợ vậy .
Bà vợ thấy chồng mình bỗng đứng yên như trời trồng lại còn biểu hiện lạ , một người khôn ngoan như bà ta không bộp chộp được ,bước xuống xe đi đến bên chồng lay ông
- Lão gia ,ông !
Ông Hào giật chút , người bỗng loạng choạng suýt ngã ,may thay có vợ đỡ.
- Người này cực mạnh ,không thể làm bừa !
- Anh nói vậy là ..
- Có cơ hội!
Bà Hào nghe được vậy ,tim đập chút
- Cao nhân , ngày hôm nay gặp nhau do duyên phận , Tôi lấy danh phu nhân Vọng Gia cầu ngài thỉnh theo chúng tôi về nghỉ ngơi!
Tử Khuynh lúc này mới cất giọng trong trong nhẹ


- chẳng biết là ai vẫn dẫn về nhà đãi tiệc ! Tôi là lần đầu tiên thấy !
Bà Hào nói nhỏ ông chồng
- Giọng này quá trẻ ,ông có nhầm không !
- Người ta là cao thủ ẩn ,đừng suy nghĩ lung tung !
Ông Hào bái người
- Vọng Hào tôi thân là chủ của cả thành phố này ,có cậu con trai độc tôn lấy làm thừa kế truyền thống tổ tiên , gia đình không gây nghiệp chướng gì ,mong cao nhân giúp đỡ!
Tử Khuynh nhìn là biết ăn ở thế nào chứ ,nhưng ban nãy có chửi người cũng quá điên rồi .
- Chẳng giúp được gì rồi ! Ngài nên tìm người khác có duyên !
Vọng Hào quỳ xuống giữa thanh thiên bạch nhật mà lạy
- Vọng Hào xin ngài cứu nhân độ thế ! Vọng Hào cầu ngài cứu nhân độ thế !
" Cái đệch ! Ông ta là đang định làm trò sao "
Khuynh cũng không ngờ mọi chuyện lại đi xa đến vậy ,cốt cô chỉ là muốn qua chuyện ,không ngờ...
- Ta.. Không biết y thuật !
Ông ta định lạy tiếp , Khuynh cản lại
- Bỏ đi , ta xem ! Không cứu được đừng trách !
Hai người kia dạ dạ vâng vâng đưa cô lên xe đưa về nhà , mặt chùm kín lên chỉ thấy thoáng qua là một thiếu nữ trẻ , nhưng hai ông bà vì đại sự nhanh chóng mà tin tưởng người không có danh tiếng này .
Về đến căn biệt thự to lớn, Khuynh có chút cảm thán
- cái thành phố bé tí tẹo này mà lại chứa như vậy , đúng là khổ dân nghèo !
Khuynh đi theo vào trong phòng , cậu thanh niên tên Nam này cũng quá là đen . Cô lật trùm mặt ra , cả gương mặt tái xám lại y chang như người đã chết , hơi thở yếu lúc ra lúc không , sờ qua mạch đập cô thoáng phát hiện
- Quả nhiên là có liên quan đến nhau ! Vậy ...
- Vọng Hào , gia tộc họ Quân cũng là người trong thành chủ phái ông ?
- Ơ... Dạ ... Sao .. Ngài biết ?!
- Quả nhiên có kẻ muốn hãm hại cả thành chủ các ngươi!
- Vâng. Chúng tôi cũng nghi ngờ như vậy khi các thành viên trong phái có con trai thừa kế hoặc nữ đều bị sống không bằng chết !
- Có tra ra ai không ?
- Dạ không , đã đi tìm nhưng sạch sẽ !
- Kể cả trong tộc phái ?!
- Đã truy!
Vọng Hào thân là thân chủ nhưng lại khai ra hết như chủ tớ vậy , Khuynh dẫn người thành thuộc hạ quá nhanh .
- Được rồi , chuyện phái bang các người không liên quan đến ta. Đưa mọi người ra ngoài đi , ta không muốn để ai xem ta chữa trị !
- Nhưng ..
Bà vợ định can
- Đi ra !
Vọng Hào lôi bà vợ ra không chút do dự
Tử Khuynh mở cái tráp ra , lấy cồn để trên bàn sát trùng qua rồi châm lên huyệt , những cây kim được mài từ loại đá thượng cổ gây thiện cảm mạnh tới Khuynh .
- Làm việc thôi !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.