Sủng Nữ Đế Thiên Giới Làm Lão Bà

Chương 12: Đi Anh quốc




Thế Long để ý thấy môi Tử Khuynh sứt một miếng
- Miệng em sao vậy ? Ai đánh em à! Có phải là Hoàng Vi ko!!?
- Ko , tai nạn ngoài ý muốn !
- Tai nạn gì nhìn Kinh Khủng vậy hửm?
Thế Long nghi hoặc
- Biết vậy đi ! Viên đan bồi khí này !
Tử Khuynh ném viên đan vào miệng Thế Long
- Ừm, em ko bồi tu vi sao?
- Bồi rồi , phải có thời gian gấp thụ chứ!
- Mà em đến đây chỉ để đưa cơm với đan thôi sao ?
- Có việc đấy , còn nhớ cha lão sư Hồng Lý ko ?
- Có , mà sao?
- Ông ta kể có một người tỷ phú có con bị bệnh liên quan đến khí , em muốn đến xem!
- Anh tưởng em ko hứng thú chứ!
- Giờ thì có đấy , em muốn tự kiếm tiền tiêu !
- Tiền anh đưa ít quá à , hay ko đủ ?
- Em nói là tiền em tự kiếm tự tiêu , ko cần tiền anh nữa !
- Tiền anh có vấn đề gì hả?
- Hỏi nhiều vậy , anh có định giúp em ko đây! ?


- Ok ok , để anh gọi cho lão Lý!
Hồng Lý nghe tin mừng rỡ , lập tức chu cấp tiền vé ăn ở cho Tử Khuynh đi đến Anh . Trước khi đi Tử Khuynh dặn Thế Long Hoàng Vi có hỏi chỉ bảo nàng luyện tu vi ở chỗ khác .
Nàng đi lúc 3h chiều , nên thảnh thơi trên máy bay
- Cuối cùng cũng được yên tĩnh !
- Tiểu thư có muốn uống gì ko?
Cô tiếp viên hàng ko hỏi
- Một ly nước táo !
- Dạ vâng ! Của cô đây !
Tử Khuynh nhấp uống nước táo xanh , cảm nhận dòng đời chua xót của bản thân . Đi đến Anh mất 8 tiếng đồng hồ mới tới nơi, nàng cũng rũ người lập tức đi về khách sạn , lão Hồng Lý nghe cao nhân đến nơi sốt sắng đến thăm ko ngờ đến ko đúng lúc bị tống đuổi cổ về .
Xem qua bệnh lý của cậu con trai nhà tỷ phú họ Miles kia , Tử Khuynh thập phần đoán ra đây là bệnh khí bị người hãm hại.


- Cầm cự được 10 năm liền cũng khá đấy ! Nhưng nghỉ cái đã rồi tính sau!
Đánh một giấc ngủ ngon, Tử Khuynh cũng chịu dậy đến 10h trưa cô nàng mới lết được đến nhà Tỷ phú kia .
Người đàn ông trung niên tóc vàng đạo mạo ra đón tiếp , thấy Hồng Lý đại sư cung kính trước một cô gái kém con trai ông lận 7 8 tuổi , qua kinh nghiệm bao năm nay ông biết đây ko phải người thường .
- Hồng Lý đại sư , đây hẳn là vị cao nhân mà ngài nói đến !?
- Đúng , đây là Tử Khuynh sư phụ của ta , y thuật cao cường , tuổi nhỏ tài cao
- e hèm!
- À.. À tuổi .. Còn trẻ tài cao ! Vâng , hừm!
Lão Lý nghe mình phạm huý nhanh chóng run run sửa lỗi
- Tôi có thể gọi là Khuynh đại sư chứ!
- Tuỳ ngài ! Có thể đưa tôi vào gặp bệnh nhân của tôi chứ !
- Vâng , mời Khuynh đại sư!
Biệt thự ông ta còn nhỏ hơn hai nhà mà cô đang ở nhiều , gia nhân hầu hạ nhiều thật nhưng cũng chỉ vô dụng thừa tiền mà thôi .


Ông Miles dẫn lên lầu trên cùng vào phòng có cửa đỏ khác biệt .
- Mời!
Tử Khuynh đi vào , lập tức bịt mũi . Mùi thuốc nồng nặc đủ loại pha lẫn nhau , ám khí toả ra từ cơ thể người bệnh nhân càng làm căn phòng trở nên khó nhìn hơn. Người bình thường ngửi mùi chỉ có mùi thuốc bình thường, mắt vẫn nhìn phòng sạch sẽ chỉ có cô và lão Lý nhìn ra cái gì đang ám người này .
- Sư phụ , con đã từng châm cứu tìm kiếm ko phát hiện ra điểm bất thường gì , thật lạ !
- Đúng , thật lạ !
- Khuynh đại sư đây sao?
Giọng nói the thé từ ngoài cửa , một người đàn ông cao gầy đi cùng là một tên thanh niên mặt mũi như nghiện
- Ông là Phát y ! Vợ ta vậy mà lại Mời thêm người !
Miles nói
- Hừ , bệnh nhân đâu !
Phát y nói kiêu ngạo
- Hừ , một tên ngạo nghễ bình thường lại mang danh y !
Tử Khuynh nói với Hồng Lý
- Sư phụ nói đúng , ko hề có một chút linh khí của một y thuật .
- Ai yo , hai người nói gì ta nghe thấy hết rồi đấy !
Tên thanh niên tóc vuốt ngược ra sau nói
- Tiểu cô nương xinh đẹp này ko đi học mà lại đến đây chơi sao , đi chơi với anh đi !
- HỒ ĐỒ , NGƯƠI DÁM ĂN NÓI VẬY VỚI CAO NHÂN !
Hồng Lý vặn tay hắn ra sau , hắn ta kêu oai oái
- Ngài Lý đại sư , chúng ta là người đồng môn , cớ nào vì một đứa con gái mà ngài làm vậy !
- Hừ , đồng môn ? Đồng môn y học ko có chứa loại y giả như ngươi!
- Ngươi ăn nói hàm hồ , ta đây y thuật cao tột đỉnh ai cũng biết ! Dám đắc tội
- Thôi , thôi xin hai vị !
- Đủ rồi , Hồng Lý ! Chúng ta ko nên bắt tội người ta mà ko có chứng cứ , Mời ông xem bệnh trước để chúng ta mở mang tầm mắt, Hồng Lý thả hắn ta ra đi!
Hồng Lý hừ một tiếng đẩy ngã tên kia ra
- nhóc con nhớ tên anh nhé , Diêu Phát !
- Ta ko hứng thú với cá diêu ươn!
Tử Khuynh mỉa mai hắn , Hồng Lý bật cười ô nhịn được
- Mày.. Mày cứ đợi đó !
Phát y ko nhìn ra được bệnh gì , luống cuống vờ bắt mạch chau mày , bệnh này ko giống trong sách mà hắn đọc , nếu chịu bó tay thực mất mặt
- Phát y đại nhân , rốt cuộc con tôi là bị bệnh gì?
- Là yếu sinh lý thôi ! Ngài yên tâm , Phát ý đã ra tay thì chỉ có sống !
- Hắn ta nói gì vậy ?
Hồng Lý định phản bác lập tức bị Tử Khuynh ngăn lại
- Cần gì phải ra tay đập cá khi cá tự nhảy lên bờ chết !
Phát y cho con trai đi hầm một bát thuốc dựa theo vài cái tình trạng mà đoán mò bốc thuốc .
Hắn ta đỡ đầu con trai ông Miles uống thuốc , đúng như dự đoán dễ dàng của Tử Khuynh, bệnh nhân ko hợp thuốc lập tức thổ huyết , mặt xám lại như sắp chết .
- PHÁT Y. CON TRAI TA SAO LẠI VẬY !!
- Nga.. Ngài .. Bình tĩnh.. Có.. Có lẽ.. Có chút vấn đề ..
- Khụ.. Khụ khụ..!!
Tiếng ho càng to hơn, lão Phát ý ko biết làm thế nào , Lão Miles lập tức quỳ gối xuống Tử Khuynh
- ĐẠI SƯ XIN RỦ LÒNG THƯƠNG , XIN CÔ CỨU ĐỨA CON TRAI DUY NHẤT NÀY CỦA TÔI!
Nhìn vẻ tuyệt vọng của lão , Tử Khuynh ra hiệu cho Hồng Lý lấy kim châm ra
- Con ông là bị khí tức người ta hãm hại , giải trừ trên người trước , còn tôi dặn làm gì cứ nghe theo !
- Vâng vâng !
Tử Khuynh vận nội khí truyền vào kim châm , tau ko cầm kim vẫn tự châm vào người bệnh nhân được , đây đúng là chuyện lạ hiếm có .
Cả người há miệng xem màn biểu diễn này ko rời mắt được
" Cơ thể may mắn chưa bị tổn hại nặng về thần kinh , còn cứu được toàn vẹn "
xong xuôi phần kim châm bệnh nhân lập tức phản ứng ngay , ho một tiếng da mặt hồng hào như người bình thường ko còn xanh xao , miệng hấp hé như muốn nói gì đó .
- Ôi , con trai ! Con trai ta cuối cùng cũng tỉnh rồi ! Tạ ơn chúa cứu rỗi linh hồn con trai con !
- Chúa nào vậy cha !
Tử Khuynh khó chịu nói
- A.. Haha .. Quen miệng .. Xin đại sư lượng thứ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.