Sủng Đa (Sủng Cha)

Chương 197: Thật bất đắc dĩ




Kẻ đang đứng ở cửa, được gọi  là Tà, không phải là một ai khác, đúng là Ly Hận Thiên chỉ nghe được một từ này, lại không biết được, đây chính là một thân Yêu Hoàng, Thiên Tà.
Thiên Tà đối với chuyện của bọn họ, không có hứng thú gì cả. Gã không đi, cũng không phải vì sợ mà tránh né rời đi.
Nghe thấy lời người này vừa nói, phản ứng của gã vẫn thường thường như cũ, không giận không buồn, xoay người đóng lại cửa sắt. Ly Hận Thiên nghe được ‘ầm’ một tiếng. Không gian bị phong bế, ở bên trong chỉ còn lại ba người phụ tử bọn họ.
Quần áo của y, toàn bộ đều đã bị người này lôi kéo ra, phía sau lưng dán lên trên bề mặt bằng sắt mỏng băng lãnh, thực lạnh. Nhưng là bây giờ, lại như là không có cảm giác gì…
Lòng yên tĩnh như mặt nước.
Khi làm loại chuyện này, lần đầu tiên y lãnh tĩnh đến như thế, giống như chỉ là đang hoàn thành nhiệm vụ, không khác gì như việc ăn cơm ngủ nghỉ bắt buộc phải làm mỗi ngày vậy, không có cảm giác đặc biệt gì cả…
Suy nghĩ về hướng tốt, ít nhất thì  da thịt cũng chưa bị chịu khổ…
Thứ mà người này muốn, bất quá cũng chỉ chính là muốn nhục nhã y mà thôi.
Y chỉ cần lộ ra dáng vẻ chịu nhục, hoặc là vẻ mặt tuyệt vọng, chỉ sợ là rất hợp với ý của hắn đi…
Không phải y kiên cường, mà là, lúc này đây, thật sự không có cảm xúc xấu hổ gì nữa…
Liền tính y muốn xấu hổ, cũng đều hoàn toàn không làm được.
Không có ai mà sẽ có hứng thú đối với việc gian thi cả. Người này cũng như thế. Phản ứng của Ly Hận Thiên cứ trơ trơ ra, thực không thú vị. Hắn càng thích, bộ dáng của nam nhân phóng túng, bị kích động đến quăng mũ cởi giáp mà đầu hàng…
Bây giờ lại bày ra bộ dáng hư vậy, thật khó coi.
Bất quá không liên quan, hắn sẽ khiến y, nhen nhóm từng chút một ngọn lửa nhiệt tình này lên.
Bề mặt gỗ cứng rắn khô khan của mặt nạ, cạ vào hai bên gò má của nam nhân đến sinh đau. Nhưng mà y không có né tránh, tiếp nhận người này cắn cắn cổ của y. Y nghĩ rằng, tên kia sẽ giống như dã thú vậy, hung hăng cắn xé, động tác sẽ không khác gì ngày trước cả. Nhưng điều khiến y ngoài ý muốn là, động tác của người này bây giờ dị thường ôn nhu dịu dàng, như mà thật sự tại trêu chọc tình nhân vậy….
Dưới động tác của hắn, nam nhân sửng sốt một chút, so với bây giờ, y tình nguyện hắn vẫn thô bạo giống như trước đây vậy…
Như vậy, y mới có thể dễ chịu hơn một chút.
Đối với thân thể này, Ly Hận Thiên so với ai khác đều hiểu rõ hơn rất nhiều. Mặc dù là không muốn cho hắn bất cứ phải ứng đáp lại. Nhưng mà thân thể này đã sớm quen thuộc với cái loại chuyện này, thường xuyên sẽ phản bội lại với ý nguyện của y…
Y không có cách nào điều khiển được, càng không thể khống chế được…
Bị bắt buộc, còn có thể tự an ủi bản thân mình, y là không tình nguyện. Nhưng một khi thân thể này cho ra phản ứng đáp lại, y liền thật sự, sẽ cảm giác được nỗi xấu hổ vô cùng…
Sẽ khiến đối phương, càng thêm xem thường y.
Đôi môi uớt át, còn có hơi thở nóng rực của người này đang được phả ra lướt đến trượt đi trên cần cổ của y. Ly Hận Thiên nhắm mắt lại, tận lực khiến bản thân mình suy nghĩ đến chuyện khác. Hôm trước sau khi quét sân xong, y đứng ôm chổi ngẩn người ở trên sân nhà ngẩng lên ngắm một mảng trời nho nhỏ, còn có Ly phủ ở Đế Đô, còn có mấy tên gia hỏa kia…
Cùng với, cả Thất nữa.
Khi nghĩ như vậy, người này vừa vặn cắn xuống đầu nhũ được lộ ra ở trước ngực của y một cái, không biết là thương tâm, hay là thân thể có cảm giác, nam nhân run lên một chút…
Người này cũng phát hiện ra, hắn dừng lại một chút, sau đó, môi lưỡi tiếp tục liếm láp xuống phía dưới, ở giữa vùng bụng của y, tinh tế liếm hôn, sau đó nữa, là cằm của hắn, đụng phải vật nhỏ đang ngủ đông của nam nhân….
Thực mềm, một chút phản ứng cũng hoàn toàn không có…
Người này cũng không có tiếp tục đi xuống phía dưới, hắn tách ra hai chân của nam nhân, bắt lấy một chân giơ cao lên, khiến thân thể của Ly Hận Thiên, cong lại thành một vòng tròn, khiến cho bộ phận vô cùng tư mật kia, hoàn toàn bày ra ở trước mặt Khâm Mặc …
Người bị trói trên cọc gỗ hình chữ thập, liếc mắt một cái liền có thể nhìn thấy, thân thể của Ly Hận Thiên, cùng hắn đang làm chuyện gì…
Tấm lưng của Ly Hận Thiên, đang nằm song song trên mặt bàn, người này đang đứng, phía dưới của Ly Hận Thiên, vừa vặn đối diện với hắn…
Hắn chỉ cần nhất thời vừa khom người xuống, môi của hắn đã có thể chạm tới, bất cứ chỗ nào mà hắn muốn chạm vào….
Đè hai chân của nam nhân xuống hoàn toàn mở rộng ra, gần như thành một một đường thẳng, người này nhìn Khâm Mặc, lại nhe ra răng nanh trắng noãn của hắn, mà cắn cắn lên đùi trong của nam nhân….
Hắn cố ý để cho Khâm Mặc xem.
Nơi đó, thực mẫn cảm.
Toàn thân của Ly Hận Thiên, mỗi một chỗ mẫn cảm ở trên thân thể đó, Khâm Mặc đều biết rõ như lòng bàn tay. Hắn biết nơi đó của Ly Hận Thiên, là điểm mẫn cảm khiến y phải mềm nhũn người ra, đừng nói là liếm cắn, chỉ cần dùng sức nhu sờ mà thôi, thì nam nhân này đều hoàn toàn đã chịu không nổi rồi…
Hô hấp của Khâm Mặc, đã được ổn định hơn một chút rồi, toàn bộ lực chú ý của Khâm Mặc, đều đặt trên người này, dưới động tác của hắn, Ly Hận Thiên làm ra phản ứng…
Đến đau, cũng đều quên mất.
Khoái cảm giống như thủy triều dâng lên từng đợt vậy, mỗi một lần đều đánh úp nhấn chìm lấy đầu óc của y, một mảng suy nghĩ vốn trống không liền bị tràn vào một trận kích thích nóng bỏng, cảm giác đau thương ban đầu, do tác động vừa chìm lại nổi, cũng đã bị hòa tan không ít, lại càng thêm mẫm cảm, dưới động tác của tên kia….
Nay, hai người họ càng như là một hồi đấu sức chịu đựng, để xem cuối cùng, ai mới là kẻ chiến thắng…
Ly Hận Thiên cười khổ, hắn cứ như vậy mà làm tiếp, chỉ sợ y cũng sẽ không thể chống đỡ được bao lâu…
– Cha, màu sắc nơi này của ngươi, thật đẹp. Dù đã từng bị nhiều người yêu thương qua, vẫn luôn giữ được màu sắc này luôn để người yêu thích mà…
Ngón tay của người này, điểm điểm ở nơi chính giữa kia, móng tay đã được tu bổ chỉnh tề, kéo ra nếp uốn ở bên ngoài, cũng không có trực tiếp đè ép đi vào, nhưng bởi vì động tác giả của hắn, lại đưa tới nơi đó của nam nhân co rút lại dồn dập…
Mặc dù không muốn, nhưng mà, thứ vĩnh viễn vẫn luôn vô cùng thành thực nhất đó chính là thân thể con người.
Khâm Mặc nhìn không thấy biểu tình của nam nhân, lại ở ngay khi ngón tay của người này tiến vào bên trong thân thể của y khuấy đảo, hắn cảm nhận được thân thể của Ly Hận Thiên có sự biến hóa rõ rệt…
Cứng ngắc.
Tiếp theo, sau khi hắn vuốt ve ra vào được một lúc, đột ngột run lên một chút, ngay sau đó, cả người y đều hoàn toàn nhuyễn xuống…
Đã đụng đến chỗ mẫn cảm đến đòi mạng.
Mỗi lần nhất thời bị chạm tới, giống như là một công tắc vậy, thân thể của nam nhân này rất nhanh liền sẽ tiếp tục nóng lên…
Cũng hưng phấn theo.
Không có bôi trơn gì cả, bất quá vốn chỉ có một căn ngón tay, tiếp tục động tác cũng không khó khăn, nhưng cảm giác khô sáp, lại khiến chỗ đó của nam nhân gắt gao hút lấy hắn…
Ngón tay kia tiến nhập vào thân thể của nam nhân, lại thong thả rút ra, ở trong lúc không có bất cứ chất bôi trơn nào để giúp đỡ, vách thịt màu đỏ hồng ở bên trong, bị hắn kéo ra, lại từng chút một mà đẩy trở lại vào thân thể của y…
Đến cùng một chỗ, lưu luyến.
Liền cứ lặp lại động tác như vậy, nhưng mỗi lần đi vào sâu ở bên trong, hắn đều sẽ đặt ngón tay đến rìa điểm mẫn cảm đó của nam nhân, mà cố ý nhu ấn…
– Cha, thực thoải mái đi.
Tầm mắt của người này, tách ra khỏi người của Khâm Mặc, dời về khuôn mặt ửng đỏ của nam nhân. Dáng vẻ của nam nhân đã không còn giống như vừa rồi, mà lạnh lùng không có gì phản ứng gì nữa. Bây giờ, đôi con ngươi của y mang theo phẫn nộ, trừng to sáng bừng lấp lánh, nhìn rất đẹp mắt…
– Vẫn là bộ dáng tức giận này nhìn đẹp mắt hơn nhiều.
Theo lời tán thưởng vừa thốt ra, chân của y bị người này hất xuống, thân thể vừa rơi xuống, ở trong nháy mắt, nam nhân nhìn thấy bên sườn đùi trong, bị nổi lên một loạt hồng dấu, mơ hồ còn có thể nhìn thấy dấu răng của người này lưu lại…
Y bị lật lại, dù không muốn, nhưng y vẫn mặt đối mặt với Khâm Mặc…
Y không hy vọng Khâm Mặc nhìn thấy bộ dáng nan kham cuat trong lúc này. Y cũng không muốn Khâm Mặc bởi vì vậy mà áy náy. Đây đều là việc y nên phải làm, liền tính không có Khâm Mặc, thì người này muốn đối xử với y như thế nào, thì cũng sẽ  giống bây giờ mà làm y như thế đó thôi…
Dù sao, cũng không phải lần đầu tiên.
Từ khi y nhập vào thân thể này, ai cũng cho từng cho y có được một cơ hội để giải thích…
Tựa như Văn Diệu…
Cuối cùng, kẻ sai, chỉ còn lại duy nhất chính là một mình y mà thôi…..
Thực đáng cười.
Cũng rất bất đắc dĩ.
Trốn, lại vẫn chạy không thoát…
Như là từng nhánh sông chảy đi khắp mọi nơi cuối cùng chỉ chảy về một chỗ, phân không ra, lại chia không rõ …
Cho nên y mới kêu Khâm Mặc nhắm mắt lại.
Nhưng mà…
Trong lúc người này nắm tóc y, khi tiến vào thân thể của y, ánh mắt của y, lại cùng với tầm mắt của Khâm Mặc tương giao…
Thống khổ nhíu mày, bởi vì cảm giác xé rách ở hạ thân xé rách, còn có tầm mắt của Khâm Mặc…
Liền tính là Ly Hận Thiên không muốn để ý, thì người này cũng sẽ bắt được nhược điểm của y, khiến y vẫn nếm được tư vị bị vũ nhục…
Trốn không thoát.
Hắn kéo đầu của y giương lên, kéo theo toàn bộ thân thể của y đều nâng lên, có bàn chống đỡ, Khâm Mặc nhìn không thấy nơi kết hợp của thân thể y, lại có thể nhìn thấy nam nhân từ dưới bụng đến thân trên, căng chặt thẳng tắp…
Tạo nên một đường cong rất xinh đẹp, nhìn thấy thôi, cũng đủ khiến cho người ta điên cuồng …
Muốn đi sờ thử, muốn hung hăng  ngắt véo hai đầu nhũ sưng lên nổi bật trên lồng ngực nọ…
Đầu bị kéo lên, thân thể lại đang phải thừa nhận sự va chạm trên diện rộng, y chịu đựng không phát ra âm thanh, nhưng mà hô hấp lại bị va chạm đến phát ra tiết tấu…
Đi đôi, hòa âm vào tiếng va chạm của hai thân thể, thành tiết tấu duy nhất, vang vọng ở trong phòng này.
Người này dùng sức đè nặng lên eo của Ly Hận Thiên, khiến nơi đó ở phía dưới hạ thân của y càng ra sức nghênh đón hùa theo sự va chạm của hắn, Ly Hận Thiên thành một đường cong duyên dáng, nhìn từ phía sau, tuyệt đối tạo nên kích thích có thể thỏa mãn thị giác tất cả các nam nhân ở khắp thiên hạ này…
Không biết có phải là do ảo giác hay không, hắn cảm thấy, vòng eo của nam nhân này, bị biến thành mềm dẻo đến mức….
Giống như dù có đè nắn đến mức nào đi nữa, cũng sẽ không bị gãy được vậy…
Lúc trước, hắn cùng y phát sinh quan hệ, đều là vì mục đích nào đó…
Lần đầu tiên, là hắn muốn để cho người khác phát hiện ra, khiến cho danh dự của Ly Hận Thiên hoàn toàn bị vứt đi.
Lần thứ hai, vào ngày đại hôn  đó của nam nhân này, kỳ thật là hắn muốn cho Thiết Lặc nhìn thấy bộ dáng dơ bẩn của y, từ đó khiến nam nhân bị thất sủng.
Lần thứ ba, là khi ở trong sơn động, so với làm nữ nhân, thì hắn để cho nam nhân càng thấy rõ được sức lực yếu ớt của bản thân càng thêm sâu sắc. Mặc dù lúc ấy hắn đã dùng quỷ vô lại khiến cho hắn và Ly Hận Thiên cùng biến mất, nhưng mà hắn biết, mấy tên kia, khẳng định là sẽ phát hiện ra sự khác thường của Ly Hận Thiên…
Cái loại hương vị sau khi làm chuyện này, còn có sự thay đổi thân thể của y.
Hắn liền ở trong chỗ tối mà quan sát. Hắn nghĩ rằng, mấy tên gia hoả tâm cao khí ngạo này, sẽ chịu không nổi, mà lập tức chất vấn nam nhân nay, ngọn nguồn của hương vị này từ đâu mà ra,
Nhưng mà hắn kinh ngạc phát hiện, cư nhiên toàn bộ mấy tên này, đều giả như hoàn toàn không biết…
Bọn hắn đối với nam nhân này, cũng quá yêu thương coi trọng rồi.
Cư nhiên luyến tiếc không hề nhắc tới…
Hay là nói, bọn hắn cam chịu mối quan hệ cùng nhau sở hữu chung một người này…
Hoàn toàn thất bại, đồng thời cũng để hắn thấy rõ, mối quan hệ giữa Ly Hận Thiên và con của y.
Dù đã sớm hoàn toàn đã biết, nhưng mà, lại càng sâu thêm một tầng hiểu rõ.
Xem thường, càng khinh thường thật sâu…
Hắn không thấy được bộ dáng hoan ái của bọn họ hoa, nhưng mà hắn cũng biết, Ly Hận Thiên từ trên giường kẻ này vừa bước xuống, rất nhanh liền sẽ trèo lên giường của một kẻ khác ngay…
Mục tiêu của y, đều là con của y.
Nam nhân này, thực tiện…
Nguyên lai nuôi nấng nhi tử lớn lên, còn có tác dụng này.
Hắn cũng là con của y. Hôm nay, hắn cũng muốn thử một lần, hương vị khiến cho bọn hắn làm không biết mệt là gì…
Không hề động cơ, không có mục đích, chỉ là đơn thuần mà hưởng thụ.
Tách ra hai chân của nam nhân, hung hăng tiến vào, bộ dáng nam nhân ẩn nhẫn không phát ra tiếng nào, khiến cho hắn thực hưởng thụ, trách không được mấy tên gia hỏa kia lại thích đến như vậy, nguyên lai là nam nhân này, thật sự không giống như những kẻ khác…
Ngày trước, hắn không chú ý đến. Nhưng bây giờ, hắn lại phát hiện ra ưu điểm của y.
Không phải là làm bộ, nhưng mỗi một lần làm ra phản ứng, đều lại đúng mức gợi lên sắc dục…
Để người chìm đắm trong tình dục không thể thoát ra được….
Đây là mị lực vốn có của nam nhân này đi……
Rất tốt, như vậy, thì sẽ không giống hắn vẫn nghĩ không thú vị đến như vậy…
Ôm y, cũng có động lực…
Người này ôm lấy Ly Hận Thiên lên, tách chân y ra càng lớn hơn, kéo một chân y giắt qua, tiếp xoay người y quanh qua bàn, ngồi xuống ở phía trước, đối diện với Khâm Mặc ở bên kia…
Không 
Nam nhân trong lòng quát to một tiếng, nhưng mà, đã không kịp ngăn cản…
Đã từng bị Mộc Nhai làm qua một lần như thế này rồi, người này, lại lần nữa tái diễn lại…
Chỉ là kẻ chứng kiến ở ngay lúc đó,  vốn dĩ là Ly Lạc, bây giờ đã đổi thành Khâm Mặc…
– Cha, được người khác nhìn thấy ngươi bị ta làm, thì thân thể càng hưng phấn đi, đặc biệt, người kia, lại là ca ca…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.