Sự Trỗi Dậy Của Khiên Hiệp Sĩ

Chương 60:




Vài ngày sau.
Firo kéo xe đi qua các đường lớn trong hình hài của một con Philo Rial bình thường.
Chúng tôi đã rất gần biên giới rồi.
“Gueee!”
Firo kêu lên cảnh báo.
Kẻ địch ư!?
Nhị công chúa và tôi liền nấp vào đống rơm để quan sát.
“Hehe, biết điều thì bỏ lại của cải lại đây và ngươi có thể cút khỏi đây.”
Một giọng nói quen thuộc.
Khi nhìn về phía đó, chẳng phải là đám cướp đã từng chặn đường tôi cùng tay thương nhân lúc trước sao.
Gã này có vấn đề gì vậy?
Ai lại đi cướp bóc một xe kéo trở đầy rơm rạ chứ?
“Hey! Nhanh chóng đưa hết những gì giá trị ra đây! Hừm? Sao trông ngươi qu-”
Nét mặt của tên cướp lập tức tái xanh lại khi hắn nhìn về phía Raphtalia đang cải trang.
“Ngươi trông khác quá.”
Có lẽ không cần thiết để che dấu nữa rồi nên tôi liền nhảy ra khỏi xe kéo.
Firo cũng nhận thấy như vậy, con bé liền bỏ bộ dạng cải trang mà biến hình về Firo nữ hoàng.
“Chúng ta phải chiến đấu ư?”
Nhị công chúa lo lắng hỏi khi vẫn ở trong đám rơm.
“Ưhm, chắc gọi là vậy. Đừng lo về việc này.”
“Tại sao? Chúng ta sẽ không sao chứ?”
Có vẻ như đám cướp này có vài tên vẫn chưa chạm trán chúng tôi lúc trước, và hầu như bọn chúng chỉ nhìn tôi lúng túng trong khi đám còn lại mặt đã tái xanh.
“Đ-đ-Đừng sợ! T-tên này đang bị truy nã. N-nếu chúng ta hạ được hắn chúng ta sẽ giàu to.”
Vừa run rẩy vừa lắp bắp hắn tuyên bố như vậy.
Tôi thật sự ghét cái giọng nói lắp này.
“Mặc dù ta đã tịch thu tất cả của các ngươi tháng trước, vậy mà các ngươi vẫn khôi phục được ‘việc làm ăn’ nhanh như vậy.”
Một số trong đám cướp bắt đầu lúng túng chuẩn bị tấn công.
“Câ-Câm miệng! Chính vì ngươi mà bây giờ ta phải làm tay sai cho nhóm khác!”
“Ah, có cả sát nhập làm ăn nưa cơ à?”
“Chúng ta sẽ làm chủ vùng này!”
“Tuyệt đấy! Ta nghĩ ngươi nên ký đơn thôi việc loại công việc như thế này đi.”
“I-im ngay! Ngươi sẽ phải trả giá!”
Bọn chúng liền rút hết vũ khí ra và lao về phía chúng tôi.
“Raphtalia! Firo!”
“Vâng!”
“Okay~!”
Tôi lùi về để bảo vệ nhị công chúa.
Cả Raphtalia và Firo đều sẽ không thua đám cướp ấy ở cấp độ như thế này.
“Nhận lấy!”
Một tên cướp vung gươm đến Firo.
“Firo-chan!”
Nhị công chúa liền nhảy ra khỏi đống rơm, kéo dài tay ra và bắt đầu nhiệm chú.
Cái gì? Con bé có thể chiến đấu?
“Ta ra lệnh cho nguồn sức mạnh. Ta đã đọc và hiểu luật lệ của tự nhiên. Hãy để thủy triều thổi bay chúng!”
“Ars ・Tzuvait・Aqua Shot!”
Huh?
Nước bắt đầu tập trung trên tay nhị công chúa và bắn thẳng về phía đám cướp.
Tzavait. Nó là một trong những câu chú để tạo ra phép thuật tầm trung. Còn Ars, nó có nghĩa là phép thuật dạng đa thuật.
“Hả?”
“Gawa!”
“Ugu!”
Những tên cướp ở gần Firo bị thổi bay đi.
Cú đó khá mạnh đấy.
“” Ta ra lệnh cho nguồn sức mạnh. Ta đã đọc và hiểu luật lệ của tự nhiên. Hãy cắt chúng bằng những lưỡi gươm của nước!”
“Tzuvait. Aqua Slash!”
Nhị công chúa tiếp tục dùng thêm loại phép thuật nữa.
Nhiều hơn nước xuất hiện trên tay con bé, nhưng lần này thay vì những bóng nước, đó là những lưỡi gươm bằng nước hiện ra.
Không hiểu sao, tôi cảm thấy nó nguy hiểm.
Con bé đã đánh trượt mục tiêu tuy nhiên cái cây đó đã bị cắt gọn làm đôi.
“Tiếp theo... Ta sẽ...”
Con bé bắt đầu thở hổn hển. Có vẻ như rất khó để sử dụng phép thuật liên hồi như vậy.
“Bọn chúng có pháp sư! Hơn nữa lại là cấp cao!”
“Firo-chan!”
“Okay~!”
Những tên cướp đang nhắm tới nhị công chúa bất ngờ bị sút bay như đồ chơi bởi Firo.
“Ta sẽ kết thúc chuyện này.”
“Đừng hòng~”
Một tên cướp đã tận dụng sự hỗn loạn để lẻn ra sau chúng tôi và đang nhảy tới chỗ nhị công chúa.
“Khiên Không Khí!”
“Argg!”
Ngay khi hắn nhảy tới, tôi đã triệu hồi khiên cản lại.
“Vẫn chưa xong đâu!”
Đám cướp còn lại bắt đầu tiến lên tấn công nhị công chúa ở vị trí hiện tại đang sơ hở.
“Khiên Phụ, Khiên Chuyển.”
Tôi dùng tiếp một khiên nữa để bảo vệ con bé và đột ngột chuyển khiên.
Tôi sẽ dùng Khiên Bee Needle lúc này. Chúng có thể vô tình bị chết bởi chất độc này nên tôi liền chọn độc gây tê liệt của Khiên Bee Needle I.
“Ugh, arg...”
Một tên trong đám cướp bị đâm bởi chiếc khiên phụ của tôi bắt đầu ngã xuống co giật.
“Vẫn còn chưa xong đâu!”
Tên cướp đầu tiên lao vào nhị công chúa giờ đang bắt đầu bò đến nơi.
“Không, xong rồi.”
“Ah...”
Một cái bóng lớn bao phủ lên người tên cướp. Có vẻ như hắn đã để ý thấy. Và tôi chỉ còn nghe thấy tiếng khóc thét của hắn.
“Ta sẽ bảo vệ Mel-chan!”
Và huỵch một tiếng, tên đó hẳn đang rất hối hận.
“Giờ thì các ngươi biết rõ là ta sẽ làm gì rồi đấy nhỉ. Hãy khai ra nơi trú ẩn của các ngươi ngay.”
Sau khi trói tất cả bọn cướp lại tôi bắt đầu tra khảo.
“Chúng ta sẽ không bao giờ nói nơ-”
“Firo.”
“Đây, n-nó ở đây, ở đây ạ.”
“Ng-ngươi.”
Có vẻ như đám cướp chưa chạm trán tôi thì chưa biết nếm mùi thì phải.
“Tại sao ngươi lại làm vậy?”
Một tên lính đã từng trải qua bắt đầu tuyệt vọng trình bày.
“Cái con chim béo ú kia sẽ ăn sống chúng ta nếu như chúng ta không nghe lời hắn.”
“Ng-ngươi không đùa chứ?”
“Nhìn tên kia và hỏi xem hắn có đang đùa không?”
Tôi khá ngạc nhiên khi nghe mấy cuộc nói chuyện của chúng.
“Mà tên này là ai vậy? Hắn dùng những phép thuật rất kỳ quái.”
“Ngươi vẫn chưa hiểu ư!? Đó là Khiên đó!”
“Hả!?”
Nào, bây giờ tất cả vẻ mặt của các ngươi đều đã cùng chuyển về một màu rồi đấy.
“Con quỷ dữ và con quái vật ăn thịt người của hắn đấy ư!?”
“Đúng vậy! Con chim đó ăn nguyên cả cái đầu người! Ta thà bị nó đá bay đi còn hơn!”
“L-làm ơn h-h-hãy tha mạng cho chúng tôi! Chúng tôi sẽ đưa cho ngài tất cả!”
Có vẻ như việc tin đồn này lan ra đã làm cho tôi trở nên khét tiếng hơn...
Raphtalia lúc này chỉ thở dài và đặt tay lên đầu.
“Nếu các ngươi-”
“Ch-chúng tôi biết! Chúng tôi biết vì vậy hãy tha mạng!”
Bọn cướp liền chỉ cho chúng tôi nơi trú ẩn của chúng. VÀ đương nhiên chúng tôi đã đánh chiếm được nơi đó với sức mạnh áp đảo.
Ngày hôm đó, chúng tôi nghỉ chân ở nơi- ý tôi là nhà trọ. Và tịch thu tất cả tài sản mà bọn chúng cướp bóc được.
Hầu như toàn thức ăn. Nhưng đối với những người sống dưới dạng đào tẩu như chúng tôi, suốt ngài phải ăn thịt quái thú, thì bữa ăn đàng hoàng đã là quá đủ rồi.
Lúc chúng tôi đến nơi, nhị công chúa có vẻ sợ hãi nhưng bây giờ đã quen dần.
Tất cả những thứ gì có giá trị chúng tôi đều lấy. Những thứ nào có thể gây rắc rối thì lập tức bị tiêu hủy.
Dù sao nếu bọn chúng lấy lại được những gì chúng tôi bỏ sót, thì tôi cũng chẳng quan tâm.
Tôi cười một nửa nhìn đám cướp đang tuyệt vọng.
Chúng giờ đang bị trói lại tại một nơi.
“Này nhị công chúa, có vẻ nhóc biết dùng phép thuật.”
“Yup. Ta học để phòng thân.”
“Nhóc dùng được bao nhiêu?”
Nếu như nhị công chúa này gia nhập tổ đội chúng tôi, thì tương tai chúng tôi có thể chiến đấu tốt hơn.
“Nhóc lvl bao nhiêu rồi?”
“Uhmm, Ta đang lvl 18... Ta có thể dùng được những phép hệ thủy tầm trung.”
Khá là thấp hơn so với mong đợi, nếu xét về ngoại hình và tuổi tác, nhóc này sẽ còn hơn nữa.
Nhưng phép tầm trung hả?
“Vậy nhóc khá tốt với phép hệ thủy?”
“Yup.”
Tóc con bé màu xanh. Chúng có liên quan sao?
“Ta cũng có thể dùng một ít phép hệ thổ nữa.”
“Hoh...”
Tiềm năng có vẻ cao đấy.
“Được rồi, chị của nhóc dùng phép hệ gió phải không?”
Tôi không hề muốn nhớ lại con ấy.
Tôi đã bị đánh lén bởi đòn phép dạng ấy trong cuộc đấu tay đôi đó.
Mẹ kiếp, chỉ nghĩ thôi đã lộn ruột rồi. Thôi quên đi.
“Chị hả? Chị ấy có vẻ rất tự hào về hệ hỏa, và có thể dùng cả hệ gió nữa.”
Oh, giờ để ý điều đó có liên hệ đến màu tóc.
“Mẹ nhóc giỏi về hệ hỏa và thủy?”
“Đúng vậy.”
“Từ lúc này, điều tốt nhất bây giờ là nhóc nên tham gia tổ đội của ta.”
“Okay.”
Tôi cũng không có ý định dựa dẫm vào con bé.
Nhưng đây là hợp đồng bảo hiểm những trường hợp nguy cấp. Dù sao tốt nhất là không phải đối đầu với ai cả.
Luôn luôn có nguy hiểm rình rập.
Tôi không muốn đi theo dự định mà chúng tôi lại phải dựa vào nhị công chúa.
“Này, Tại sao Khiên hiệp sĩ ngươi lại khiến phụ thân ta nổi giận như vậy?”
“Bây giờ ta nghĩ lại về điều đó, ta vẫn chưa nói cho nhóc biết. Cơ sự việc này tất cả đều bắt đầu từ con chị của nhóc-”
Đúng vậy, tôi kể cho nhị công chúa tất cả những gì tên vua rác rưởi và con khốn đó đối xử với tôi. Vì lý do nào đó, Firo có vẻ cũng chăm chú nghe câu chuyện của tôi mà rất yên lặng. Tôi không thêm bớt bất cứ điều gì, chỉ nói ra đúng sự việc xảy ra.
Vâng, cảm xúc cá nhân và thù hẳn hơi pha lẫn một chút, nhưng tôi nghĩ đó là do sự giáo dục (?)
(Nguyên văn: Well, my feelings and grudges were mixed in a little, but I’ ll just think of it as education.)
“Phụ thân và chị độc ác quá! Dù Khiên hiệp sĩ nói điều tệ hại về họ thì ta cũng không thể phàn nàn gì nữa.”
“Rồi, rồi.”
“Mẫu thân đã nói rất coi trọng giá trị của Khiên Hiệp Sĩ nhiều hết mức có thể.”
“Cái gì?”
Con bé vừa nói gì vậy? Chẳng phải tôn giáo của đất nước này xem Khiên như là ác quỷ?
Nữ hoàng thì khác sao?
“Có vấn đề gì vậy?”
“Không có gì. Ta chỉ thắc mắc mẹ nhóc coi ta là gì.”
“Um... Ta cũng không biết. Nhưng mẫu hậu đã từng gửi văn thư cho phụ thân dặn ngài là đối xử với các hiệp sĩ ngang hàng nhau.”
Tôi đã hiểu câu chuyện của nhị công chúa một chút rồi; Có vẻ như nữ hoàng này đã lo lắng có cơ sự gì xảy ra cho tôi.
Ồ đúng vậy, tất cả đều đúng như vậy nhờ ơn tên rác rưởi ấy.
“Chủ nhân, nhiều chuyện xảy ra quá, trước cả lúc Firo sinh ra.”
“Đúng vậy.”
“HẢ?”
Nhị công chúa lúc này đang ngơ ngẩn hỏi.
“Uhmm Firo-chan, cậu bao nhiêu tuổi rồi?”
“Một tháng và ba tuần tuổi.”
“Ehh!?”
Ngạc nhiên là đúng rồi. Sự trưởng thành của con bé còn hơn cả quái thú nữa.
“Firo-chan thật sự là trẻ con mà!”
“Ehehehe... Mình được khen.”
“Đó mà là khen à?”
“Và em là chị rồi.”
“Đúng, theo về thống kê độ tuổi. Raphtalia ở đây cũng chỉ bằng tuổi nhóc.”
“Ch-chị Raphtalia cũng...”
Firo nhìn về Raphtalia với ánh mắt cực kỳ thất vọng.
Còn Raphtalia lạnh lùng nhìn tôi.
Vâng, tôi hiểu cái cảm giác của em khi bị con chim đó nói về mình như vậy.
“G-gì cơ!?”
“Người thú... Kể cả hai đều cùng tuổi nhưng cảm giác Raphtalia vẫn lớn hơn.”
“Well... Em sẽ không thua đâu.”
Không khí bắt đầu trở nên khó xử rồi đây.
“Dù sao, Bất chấp độ tuổi thì chị Raphtalia trông vẫn già dặn hơn.”
Điều này sẽ làm tôi lập tức được dán nhãn lolicon mất.
Dù sao, cả hai người Firo và nhị công chúa đều là trẻ con.
Không đề cập đến, Raphtalia là nô lệ của tôi từ lúc em ấy còn là một bé gái.
“Đây là cách thức mà tất cả xảy ra...”
“Naofumi-sama...”
Cả ba người này có thể được coi là một Loli-harem (These three would be considered a Loli-Harem.)
Tôi không biết các tên hiệp sĩ kia sẽ nói gì.
“Nhân tiên, chúng ta sẽ nghỉ tại đây và sẽ vượt biên vào ngày mai.”
“” Yay~!”
“Vâng!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.