Sự Trỗi Dậy Của Khiên Hiệp Sĩ

Chương 314: Di Ngôn




Cơ thể tôi nhẹ bỗng, cảm giác giống như là đang trôi nổi ở trên không trung.
Lẽ ra tôi không có mặt ở đây. Nhưng đồng thời, tôi cũng nhìn thấy đủ loại hiện tượng, và đủ loại người.
Nhờ Portal của Ren, Nữ Hoàng và tôi được đưa về Melromarc. Và chúng tôi nhanh chóng lao thẳng đến cơ sở trị liệu lớn nhất ở đó.
Vết thương của 2 chúng tôi rất nghiêm trọng, và nhận thức rất mơ hồ.
Tôi bị thương nghiêm trọng đến mức bản thân tự mình nhìn cũng có thể thấy được mình đã bị trọng thương.
“Tệ quá... Bị trúng nhiều lời nguyền trùng lặp liên tục. Mau chuẩn bị Nghi Thức Ma Pháp đi!”
Một trị liệu sư hét to, và Nghi Thức Ma Pháp được các giáo sĩ của Tứ Thánh Giáo thực hiện.
Chắc là họ sẽ cố gắng với tất cả mọi thứ có thể.
“Xin hãy cố gắng lên, Naofumi-sama!”
“Đúng thế, Aniki!”
“Chủ Nhân!”
“Rafu~!”
Do đều bị thương trong chiến đấu, những Hiệp Sĩ khác, Taniko, Sadina và Kiel cũng đang được trị liệu ở trong phòng trị liệu.
Tốt quá. Vết thương của bọn họ khá nhẹ.
Nếu như vậy, chẳng tốn bao lâu thì bọn họ sẽ có thể tự do hoạt động bình thường trở lại.
“Chúng tôi sẽ bắt đầu trị liệu ngay. Vì vậy xin những người khác hãy đi nghỉ ngơi và hồi phục thương tích đi.”
Raphtalia, Firo, Fohl cho đến khi rời đi, vẫn cứ tiếp tục gọi tên tôi.
Và sau đó, ý thức của tôi lại bị ngắt quãng một lần nữa.
Sau khi ý thức trở lại, quang cảnh tôi nhìn thấy là Nữ Hoàng và Trash.
Thương tích của bà rất nghiêm trọng, dù là ai có nhìn thấy thì cũng có thể nhận ra rằng đó là một vết thương khó có thể chữa được.
“... Goho!” (*Xin trời phù hộ)
Bàn tay Trash run rẩy khi ông ta nắm chặt tay Nữ Hoàng và cầu nguyện.
Trash may mắn là không bị thương tích gì nên ông ta được phép ở lại bên bà.
“Bắt đầu cho dùng thuốc Yggdrasil, cũng đồng thời dùng Dreifach Heal, và cả Thánh thủy cao cấp nhất. Kích hoạt Nghi thức Ma pháp...”
Viên Trị liệu sư đưa các chỉ thị giống như bác sĩ, và bắt đầu niệm Ma Pháp Hồi phục lên Nữ Hoàng.
Quả đúng là Nữ Hoàng, được nhận phương pháp trị liệu cao cấp nhất.
Nhưng có vẻ như chẳng có mấy hiệu quả.
“Lời nguyền đáng sợ quá... Chắc cũng phải tương đương với lời nguyền mà Khiên Hiệp Sĩ-sama trước đây đã phải chịu.”
“Mirellia!”
Như thể phản ứng lại lời gọi của Trash, Nữ Hoàng từ từ mở mắt ra, và nhìn ông ta.
“Âm thanh... Giọng nói của ta... Mọi người có nghe rõ chứ.”
“Ngài không nên nói chuyện, Nữ Hoàng-sama.”
Trị liệu sư vừa nhắc bà ta vừa tiếp tục điều trị.
Nhưng Nữ Hoàng chầm chậm lắc đầu và nói.
“Ta biết rõ chứ... Tính mạng của ta, đã không còn nhiều thời gian nữa, đúng không?”
“Cái, cái đó...”
Trị liệu sư nghẹn lời, Trash trừng mắt nhìn ông ta rồi đứng lên.
“Các ngươi đang làm gì vậy? Người các ngươi đang chữa trị là Nữ Hoàng của đất nước đấy! Nếu tự nhận mình là Trị liệu sư thì các ngươi phải dồn hết sức vào chữa trị cho bà ấy bằng mọi giá.”
“Ông không thể... Ra một mệnh lệnh vô lý như thế được.”
Nữ Hoàng yếu ớt nhắc nhở.
Tuy rằng việc tôi cảm thông được với Trash đúng là chuyện lạ đời, nhưng đúng thật là tôi có thể hiểu được tâm tình của hắn.
Tình hình cũng giống như lúc tôi mất Atlas.
Sự khổ đau khi mất đi người thân.
Cảm giác thất vọng trước sự bất lực của bản thân.
Nỗi căm hận đối với nguyên nhân gây ra cớ sự.
Tất cả những cảm xúc đó trộn lẫn lại, khiến cho bản thân không còn có thể bình tĩnh suy xét được mọi việc.
“Nh- Nhưng...”
“Đây... Có lẽ là do trời phạt. Bởi vì tôi ngu ngốc... Nên tôi mới hy sinh con gái của mình để bảo vệ đất nước, và để bảo vệ thế giới này...”
“Không! Tuyệt đối không phải thế!”
Trash tuyệt vọng phản bác lại lời của Nữ Hoàng.
“.. Vậy sao? Tôi có cảm giác như toàn bộ đều là do lỗi của tôi. Con gái của tôi... Malty bị giáo dục trở thành một đứa trẻ như vậy, đều là do sự bất lực của tôi gây ra. Bởi quyết định nửa vời của tôi, mọi chuyện mới thành ra như vậy.”
“Đó là... Bởi vì ta... Ta...”
Nữ Hoàng đang tự trách móc mọi sai lầm của bản thân, còn Trash thì với giọng nói run rẩy, chắc hẳn là ông ta đang tự lên án mình.
Sau đó, Nữ Hoàng lại nói tiếp.
“Tương tự, Tiên Hiệp Sĩ... Không, những kẻ xâm lược sẽ đến và tấn công đất nước này.”
“...”
“Ngay bây giờ, Melromarc đang trong tình thế nguy hiểm. May mắn thay, Iwatani-sama và các Hiệp sĩ-sama, và các đồng hành của họ... Đều đang có ở đây.”
“Vậy Khiên Hiệp Sĩ...!”
“Ông... Đã nhận ra rồi phải không? Hãy vất đi thù hận quá khứ, và ta cần phải tiến về phía trước.”
Dòng lệ lăn xuống trên mặt Trash.
Ông ta hành động y như lúc tôi cùng Fohl đang hy vọng, và cầu nguyện.
Tuy không biết ông ta đang cầu nguyện điều gì, nhưng tôi có thể hiểu được mong ước của ông ta.
“Lucia... Mirellia...”
Ông ta cũng thầm gọi tên Atlas nữa.
“Vì ông là người được gọi là Anh Trí Hiền Vương... Nếu đó là Luge thì chắc chắn ông sẽ tìm được hy vọng.”
“Nhưng mà... Trượng đã không còn đáp lại lời gọi của ta nữa...”
“Ông sai rồi. Trượng đã cho ông mượn sức mạnh, không phải là do ông là Hiệp Sĩ, mà là bởi vì ông xuất chúng hơn hẳn những người khác. Dũng cảm, và sáng suốt hơn họ.”
“...”
“Tôi vẫn tin. Để xoay chuyển tình thế bất lợi này... Để cứu Melromarc thoát khỏi sự sụp đổ trước mắt này..., chúng ta cần ông...”
“Ta... Ta...”
“Fufu... Bây giờ, ông có rất nhiều quân cờ rồi đấy. Không biết Anh Trí Hiền Vương sẽ thể hiện ra sao để khiến tôi phải ngạc nhiên đây.”
“... Mirellia.”
“Tương lai của quốc gia này, giao cả vào ông nhé. Hãy cùng với Iwatani-sama cứu lấy thế giới này... Như là Trượng Hiệp Sĩ, như là người yêu thương nhất của tôi...”
Máu chảy từ khóe miệng của bà ta, nhưng Nữ Hoàng vẫn mỉm cười với Trash.
“Ông dùng mưu trí của mình khiến kẻ địch nhảy nhót trong lòng bàn tay. Ông khiến những kẻ đối địch phải sợ hãi... Hãy khiến cho cả thế giới phải biết đến tên mình đi...”
Khi nói xong... Sức lực của Nữ Hoàng như đã cạn kiệt.
“Nữ Hoàng-sama!”
Cánh cửa bật mở ra, và một nhân vật trọng yếu của quốc gia chạy vào.
“Faubley đã tuyên bố chiến tranh với toàn thế giới! Cả thế giới sẽ phải thống nhất dưới ngọn cờ Faubley!”
Tình thế này... Đến còn nhanh hơn cả dự đoán.
Sau đó, cảnh tiếp theo mà tôi chứng kiến là việc của 2 ngày sau đó.
“Thế quái gì mà Faubley lại bày ra chuyện chinh phục thế giới vào lúc này chứ!?”
Đã hoàn toàn được chữa trị xong, Ren và những người khác đến lâu đài để tham dự vào buổi hội nghị của Liên Hợp Quân, và hét lên khi nghe tin đó.
Gương mặt của những người ở đó đều rất u ám.
Tiềm lực quân sự của Faubley đã thể hiện hết cả ở trên gương mặt họ rồi.
Nguyên nhân là bởi vì, những người ở đây đã nghe được Faubley có Lv gấp 3 lần chúng tôi.
Không phải là quân đội không muốn ngăn chúng lại, chỉ là không có biện pháp mà thôi.
“Chúng làm thật rồi. Tên Tiên Hiệp Sĩ đê tiện... Rõ ràng là còn phải xử lý Đợt Sóng, vậy mà hắn lại rãnh rỗi đến mức làm mấy việc như đi chinh phục thế giới nữa à?”
“... Không, tôi cho là hắn nghĩ như vậy thật đấy.”
“Hắn dám làm bị thương Nghĩa phụ-san và Firo-tan, và cả những người khác nữa. Ta tuyệt đối không tha thứ cho hắn!”
Quân đội đều đồng tình với lời của 3 Hiệp Sĩ.
Các sự kiện diễn ra tại Faubley đã truyền ra toàn Liên Hợp Quân.
Những người từ Silt Welt cũng có mặt.
Ông già Genmu, và cả tên Shusaku.
“Naofumi vẫn đang được điều trị... Và ta sắp chiến tranh với Faubley...”
“Vâng. Hiện tại, Faubley đã điều động toàn bộ quân đội. Nơi đầu tiên họ tấn công sẽ là Melromarc, rồi sẽ đến quốc gia chúng tôi. Những quốc gia trên đường đi đều bị ép phải đầu hàng trước tiềm lực đó... Bởi vì món vũ khí mới, được gọi là ‘Máy bay’, sẽ thả thuốc nổ từ không trung xuống, nhiều nước đã giương cờ trắng rồi.”
“Lý do họ đầu hàng nhanh đến vậy phải có chứ?”
“Vâng. Họ có phái những con ma thú bay được tiến hành không chiến, nhưng lại không có biện pháp phản công...”
“Nghĩa là những kẻ trên máy bay đó chắc hẳn phải có Lv cao lắm.”
“Fueee...”
Khi Rishia bật lên tiếng kêu quen thuộc đó, Itsuki bắt đầu xoa đầu con bé.
Ren đập mạnh tay lên bàn.
“Thương tích của Naofumi đúng là rất nghiêm trọng... Vậy tình trạng của anh ta thế nào rồi?”
“Không tốt lắm. Chúng tôi đã liên tục tiến hành trị liệu nhưng...”
“Naofumi-san...”
“Tên khốn Tact đó, hắn là ai chứ? Sao hắn lại được có năng lực đánh cắp Vũ Khí Huyền Thoại?”
Ngay lúc Ren tức giận kêu lên như thế.
Một binh sĩ chạy vào phòng họp.
“Thông tin mới! Shield Freiden đã kết đồng minh với Faubley!”
“Cái gì!?”
“Và Thất Tinh Hiệp Sĩ, Tact Althaulan Faubley, tuyên bố với dân chúng mình là đứa con của Thần linh, và rằng chuyện anh ta sữ hữu nhiều Thất Tinh Vũ Khí là minh chứng cho việc đó!”
Những người dự họp đều đứng bật dậy khỏi ghế, và thể hiện nét mặt kinh ngạc.
Mọi người biểu lộ như vậy cũng là bình thường.
Có thể sỡ hữu nhiều Vũ Khí của Hiệp Sĩ, chứng tỏ rằng hắn không hề sợ hãi trước Thần linh, hoặc hắn là kẻ được Thần linh yêu mến.
Đối với một thế giới tôn thờ Vũ Khí Huyền Thoại như thế giới này, hắn sẽ được xem như một tồn tại đặc biệt.
Ngay cả khi hắn là người đã giết Hiệp Sĩ khác.
“Thêm nữa, người đó tuyên bố mình sẽ là người cứu lấy thế giới, còn Tứ Thánh chỉ là những kẻ mạo danh, và sẽ dốc hết sức để tiêu diệt chúng. Và còn tuyên bố rằng, trong số Tà Ác Thất Tinh, người đó cũng đã quét sạch xong được 4 tên.”
“Hắn nghĩ hắn sẽ thoát được sau khi phun ra mấy lời nhảm nhỉ đó sao!?”
“Tầng lớp cao cấp của Giáo hội Faubley đã chấp nhận tuyên bố đó, thế nhưng những Giáo Hội bên trong lẫn bên ngoài của Faubley vẫn đang không ngừng chống đối. Nhưng những người nhận được gia hộ từ Hiệp Sĩ đều dùng vũ lực để đi đàn áp những cuộc nổi loạn đó. Có vẻ như đây là một âm mưu đã được chuẩn bị từ lâu.”
Cùng lúc đó, một Shadow xuất hiện, và thì thầm vào tai ông già Genmu.
Dám cá đó chẳng phải là chuyện hay ho gì.
“... Đất nước tôi cũng đang bị phân liệt, và đang tranh cãi nên về phe nào.”
Tình hình... Càng lúc càng trở nên tệ hơn.
“Hộ Thủ Hiệp Sĩ-sama, ngài có suy nghĩ thế nào?”
Mặc dù Fohl và lão già Genmu vốn chẳng quen biết nhau, nhưng cả Fohl cũng hiểu rằng việc đó có liên quan đế xuất thân của mình. Và rằng việc đó sẽ ảnh hưởng đến vận mệnh của bản thân.
“Tôi nên trả lòi trong tư cách một người tộc Hakuko? Hay là trong tư cách Hộ Thủ Hiệp Sĩ?”
“Ngài không phải là một Á Nhân thuần huyết. Người mà tôi đang hỏi là thuộc hạ của Khiên Thần, Hộ Thủ Hiệp Sĩ. Hay ngài muốn kế thừa dòng máu Tairan Ga Feon, và tuyến bố trước quốc gia của chúng tôi?”
Fohl lắc đầu.
Và cho ra những lời xuất phát từ suy nghĩ của bản thân.
“Tôi là Hộ Thủ Hiệp Sĩ, là người bảo vệ ngôi làng được Khiên Hiệp Sĩ dựng nên. Huyết thống không quan trọng với tôi, và tôi cũng sẽ không dùng tên của ông mình để làm việc ngu ngốc.”
“Tất nhiên. Bất kể định mệnh có thế nào, những Á Nhân sẽ luôn đứng bên Khiên Hiệp Sĩ thật sự. Huyết thống chẳng có quan hệ gì.”
Lão già Genmu dùng ánh mắt nồng nhiệt nhìn Fohl.
“Khí phách đó là đủ để cho chúng tôi nguyện ý vì ngài rồi. Silt Welt chúng tôi cũng sẽ hết sức giúp đỡ.”
Gã trai trẻ Shusaku tiếp lời ông ta.
“Đúng vậy! Hiệp Sĩ-dono đã rơi lệ trước sự ra đi của những người đồng bào của chúng ta, và bộc lộ sự giân dữ vì chúng ta. Lòng kiêu hãnh và lòng tin không cho phép chúng ta đứng về phía kẻ hèn hạ đã gây ra thảm họa tước đoạt sinh mệnh của biết bao nhiêu người đồng bào. Việc đó lại càng làm bôi nhọ tín ngưỡng suốt bao đời nay của chúng ta.”
Toàn bộ Á Nhân ở đó đều gật đầu.
Bởi vì đó là việc làm không thể tha thứ.
Hắn là cội nguồn của cái ác, đã giết hại những đồng đội cùng chiến đấu nơi chiến trường.
Những người muốn trả thù, không phải chỉ có duy nhất mình tôi.
Bởi vì những ai đã phải hy sinh trước trận chiến với Phượng Hoàng, chúng tôi không đời nào tha thứ cho hắn được.
Điều đó, sẽ luôn ở mãi trong tim mọi người.
“...”
Fohl chỉ yên lặng nhìn toàn thể hội nghị.
Theo Genmu, thái độ điềm tĩnh và bóng dáng đó... Rất giống với bóng dáng của người ông nội của Fohl.
“Giờ, ta sẽ làm gì đây... Anh Trí Hiền Vương của Melromarc? Chúng ta đã quyết định được con đường phải đi. Ngài sẽ hành động như thế nào trước di ngôn của người vợ kính yêu của ngài?”
“...”
Trash vẫn im lặng, và lộ ra vẻ mặt khó khăn.
“Ngẫm lại thì, hành động của hắn, chẳng phải... Có gì đó kỳ lạ hay sao? Hay chỉ là do tôi nghĩ quá thôi? Hắn là thiên tài đến mức nào vậy? Máy bay và Bom... Chẳng phải đó đều là vũ khí trong thế giới chúng ta sao.”
Ren kêu lên một tiếng trong buổi hội nghị.
Và Itsuki yên lặng giơ tay.
“Có chuyện gì sao?”
“Đây chỉ là suy đoán, nhưng tôi nói được chứ?”
“Cứ nói đi.”
“Ren-san, khi nghe về câu chuyện của người đó, anh không nhận ra gì sao? Không, có lẽ anh đã nhận ra được, nhưng lại không thể tổng kết được đáp án.”
“Là sao?”
“Anh thì sao, Motoyasu-san?”
“Cậu nói về cái gì vậy?”
Itsuki hít sâu một hơi, và tiếp tục.
“... Chắc hẳn là, chuyện đó có cả ở trong thế giới của Ren-san và Motoyasu-san, và chỉ cần tìm hiểu một chút, là có thể thấy được những câu chuyện tương tự vậy.”
Ren và Motoyasu đều nghiêng đầu.
“Naofumi-san chắc hẳn cũng lờ mờ đoán được rồi, nên có lẽ là không sai.”
“Là cái gì vậy? Mau nói ra đi.”
Mà, đúng thật là tôi cũng hơi nhận ra được một chút.
Nhưng vì đây không phải là thế giới như Manga hay Game, cho nên tôi mới không muốn phủ nhận mọi sự nỗ lực của người khác.
Nhưng những tình tiết lại có quá nhiều.
Súng trường.
Máy bay.
3 tuổi học được Ma pháp.
Toàn bộ các hành động đều chỉ ra một khả năng duy nhất.
Đúng thế, hắn chính là...
“Đúng thế. Rất có khả năng, tên Tact đó, một Hiệp Sĩ được sinh ra trong thế giới này... Là ‘chuyển sinh’. Hắn là một người thế giới khác được chuyển sinh vào thế giới này với ký ức nguyên vẹn. Ít nhất, đó là suy đoán cả tôi.”
“Chuyển sinh... Là cái ‘Chuyển Sinh’ đó à? Hình như được gọi là ‘Luân hồi chuyển sinh’ đúng không?”
“Đúng vậy. Ở thế giới của tôi cũng có vài bộ tiểu thuyết loại đó.”
“Thực sự thì tôi chỉ có chơi game à, nên... Có lẽ tôi cũng có từng đọc một vài quyển, nhưng tôi không nhớ rõ cho lắm. Điều duy nhất tôi đọc được là” Game Over = Chết “, và Game Online. Vì đây là một thế giới giống Game, nên tôi chưa hề nghĩ như vậy.”
“Ừ ừ, tôi cũng thế.”
Ren và Motoyasu bắt đầu nói ra suy nghĩ của bản thân về ý nghĩa của từ ‘chuyển sinh’.
Thế giới của ba tên đó thế nào tôi không biết, nhưng tôi cũng đã từng đọc về vài truyện tương tự.
Nhân vật chính được chuyển sinh trong một thế giới có pháp thuật... Hay nói cách khác là, một thế giới Fantasy (ảo tưởng) giống như thế giới này.
Và người đó cảm thấy xúc động với cái thế giới khắc hẳn so với hiện thực này.
‘Lần này, mình sẽ làm được. Mình sẽ có tước vị, tiền bạc, và cả phụ nữ. Mình sẽ có tất cả.’
“Bởi vậy nên tôi đã xác nhận được. Trong những truyện về thể loại này, điều đầu tiên hầu hết họ đều làm được là học được Ma pháp ở độ tuổi rất nhỏ, và có thành tích hơn hẳn những người khác. Và cả những việc như lợi dụng kiến thưc hiện đại để phát minh, và những việc khác nữa để trở nên nổi tiếng.”
“Chuyện như thế... Có cảm giác là tôi cũng có nghe qua. Hình như trước đây ở trên mạng cũng từng thảo luận qua về vấn đề này.”
“Đúng vậy. Tôi không nghĩ chúng ta sẽ nhận được câu trả lời xác nhận từ gã đó, nhưng trong cái tiểu sử đó quả thật có nhiều điểm khả nghi.”
“Điều đó nghĩa là, hắn ta sau khi chuyển sinh, đã được triệu hồi đến từ một thế giới khác, giống chúng ta?”
“Có khả năng này, nhưng... Hắn tính làm gì, hắn nghĩ gì... Anh có nghĩ mình có thể hiểu được gì hơn không, Ren-san?”
Ren khoanh tay lại, và bắt đầu suy nghĩ.
“Hắn đang nghĩ như tôi vào trước khi tôi phá phong ấn của Linh Quy.”
“Tôi sẽ không nhìn lại quá khứ! Bởi vì trong đầu tôi đang bị lấp đầy những ký ức với Firo-tan rồi.” ε٩ (๑> ₃ <) ۶з
“... Ai đó, đem Motoyasu-san này đuổi ra khỏi đây đi. Anh ta ngáng đường quá.”
“Vâng!” X3
“A, Kuu-san, Marin-san, Midori-san à? Nhờ ba người vậy. Hãy chơi với anh ta một lúc đi. Tôi sẽ giải thích với Naofumi-san sau.”
“Rõ!” X3
“Oa! Các thiên thần! Bọn em định mang ta chạy đến đâu vậy!?” (゚д゚≡゚д゚)
Sau đó, Motoyasu bị bộ ba Filo Rial mang đi khỏi phòng hội nghị.
Mà, tôi chẳng biết tại sao ban đầu chúng ở trong phòng hội nghị này để làm cái gì nữa.
“Nói chung, hẳn là hắn ta nghĩ như chúng ta trước đây... Rằng nền quân chủ trong thế giới này đều mục nát hết rồi, và cần phải bị tiêu diệt.”
“Nếu như vậy, mọi thứ đã bắt đầu trở nên hợp lý hơn.”
“Vậy thì cái năng lực có thể cướp đoạt lấy Vũ Khí Huyền Thoại đó là sao?”
“Có lẽ đó là một năng lực như trong thế giới của tôi. Ở trong thế giới của tôi có rất nhiều tiểu thuyết nói về năng lực như thế. Kiểu như cướp lấy năng lực của kẻ khác để trở nên mạnh mẽ hơn.”
“Hiểu rồi. Nếu Itsuki đã nói vậy, chắc là có khả năng lắm.”
“Lý do việc năng lực của hắn không được biết đến chắc là vì hắn đã giấu nó đi, và hắn không dùng nó trước mặt người khác. Giống như tôi khi trước ấy.”
Với vẻ mặt cay đắng, Itsuki bắt đầu giải thích cho Ren.
Có lẽ là vậy thật.
Theo những câu chuyện tôi từng đọc, khi nhân vật chính được ban cho quá nhiều sức mạnh, họ thường giấu chúng đi mà tiếp tục sống.
Thông thường, nó sẽ bị lộ ra trong những sự cố không may, nhưng Itsuki là bằng chứng sống cho điều đó.
“Nếu việc bản thân có thể cướp lấy Vũ Khí Huyền Thoại đã bị vạch trần, thì hắn chẳng cần phải che giấu làm gì nữa. Nhưng giờ đây, xí ngầu đã được tung, thì chẳng bằng chiếm đoạt lấy cả thế giới luôn... Hẳn đó là suy nghĩ của hắn.”
“Việc toàn bộ đồng hành của hắn là phụ nữ khiến tôi nhớ đến Motoyasu trước đây. Nên mọi việc đã trở nên hợp lý hơn rồi.”
Ren gật đầu, như thể những câu hỏi của hắn đều đã được trả lời.
Trái lại, Isuki trông như đang chìm trong dòng suy nghĩ.
“Điều kỳ lạ là... Sự biến mất của thông tin một cách mất tự nhiên... Không, chúng ta cần phải suy nghĩ xem sau này cần phải làm gì. Trong trận chiến với Faubley...”
Buổi họp cứ thế tiếp diễn.
Sau đó, ý thức giống như trôi dạt của tôi lại tiếp tục bay đi.
Lần này, tôi chẳng ở đâu cả. Ở trong một không gian chớp sáng liên tục, tưởng chừng như vô tận.
Trong không gian đó, có tôi và—...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.