Sự Trỗi Dậy Của Khiên Hiệp Sĩ

Chương 207: Racing




Ể? Hả? Tay đua đường phố?
Tên ngu ngốc này đang nói cái quái gì vậy?
Tay đua đường phố? Hắn ta càng lúc càng trượt khỏi mục đích trở thành anh hùng rồi.
Cái gì nữa đây, tên này còn đang nở một nụ cười cực kỳ sảng khoái.
Thật khó chịu. Đúng là khó chịu một cách khủng khiếp.
Đó là bản mặt mà chắc có lẽ vô tình tôi sẽ tung hết sức mà đấm thẳng vào đó mất.
Tôi không muốn dính dáng gì với tên này nữa.
Tôi nâng khiên lên.
“Portal ――”
“Khoan, đợi đã! Anh đang định trở về đấy à!?”
“Sau khi phải nhìn thấy tên đó, còn có sự lựa chọn nào khác mà ta có thể chọn kia chứ?”
Nếu có lựa chọn B hoặc C, làm ơn hãy nói cho tôi biết với.
“Nếu anh trở về thì Firo-chan làm sao bây giờ?”
“Hm... Vậy thì, có lẽ ta sẽ từ bỏ con bé.”
“Anh vừa nói cái gì!?”
Nếu tôi để con bé lại đây, chắc chắn Motoyasu sẽ làm điều gì đó. Tôi đã quyết định tin tưởng vào hắn ta. Mà, nghĩ lại thì điều này cũng có lợi hơn cho bản thân tôi.
“Khôngggg!”
Firo kháng cự quyết liệt.
“Fuee... Ngài Thương Hiệp Sĩ đang làm gì vậy!?”
“À, tên đó bị thế một thời gian rồi.”
“Ngài đã làm gì vậy!?”
“Chị của con bé này đã tuyệt giao với hắn, sau đó Firo cũng hủy hoại phần nhân cách còn lại của hắn ta luôn.”
“Chị...!”
“Ngài Kiếm cũng đã trở nên kỳ lạ vì cựu công chúa đó có phải không? Ngài không có ý định cứu ngài ấy sao?”
“Cá nhân ta đã thỏa mãn với tình trạng này của hắn rồi.”
“Còn một chuyện nữa, ai là ‘Nghĩa Phụ-san’ vậy?”
“Ta nghĩ hắn ám chỉ ta.”
“Tại sao lại vậy!?”
Giải thích điều này có lẽ sẽ đau đầu lắm. Tôi chỉ muốn chạy khỏi đây càng sớm càng tốt.
Kẻ không hề có mặt ở đây khi Firo bị cưỡng đoạt điểm kinh nghiệm chính là hắn, còn cái đám “loli” kia... Chẳng lẽ là vì hắn đang bận nuôi Filo Rial?
Rõ ràng là hắn đang chỉ làm một việc hoàn toàn thừa thãi.
Tôi đã lo lắng khi không gặp hắn trong một khoảng thời gian, nhưng hắn ta thực sự đang nuôi dạy đám đó.
Hắn không thể thu hút được sự chú ý của Firo, vì thế hắn đã nuôi những con Filo Rial khác để thỏa mãn bản thân!
“Firo muốn về nhà...”
“Phải đó... Ta cũng vậy.”
Firo có vẻ không muốn ở quanh tên Motoyasu.
Tuy nhiên, tôi cần phải xử lý với cái mùa sinh sản của con bé này nữa.
“Um... Motoyasu, chính xác thì ngươi đang làm cái quái gì vậy?”
“Đua đường phố.”
“Câu trả lời đó chẳng trả lời được cái quái gì cả!”
Chuyện này không tốt chút nào. Có quá nhiều thứ không thể ghép vào được.
The Curse Series (Chuỗi nguyền rủa)... Tôi muốn tin đó là lý do gây nên chuyện này.
“... Tại sao ngươi lại đua đường phố.”
“Những đứa trẻ này nói chúng thích nó, vì vậy tôi để chúng làm những điều chúng muốn.”
“Ah, ta hiểu rồi, nhưng chẳng phải ngươi đang cho chúng quá nhiều sự tự do à?”
Filo Rial thích những chiếc xe kéo, và giống như đặc tính của loài ốc mượn hồn là thường xuyên đi trộm cắp khỏi những con khác... Và hắn ta còn để chúng hành động tự do nữa.
Tôi không tài nào hiểu nổi.
Tôi chưa bao giờ có khả năng để hiểu những hành động của tên Motoyasu, nhưng trong khoảng thời gian tôi không gặp hắn, hắn ta lại càng trở nên không thể đoán trước được.
Tôi đáng lẽ phải nhận ra khi nhìn thấy những con Filo Rial.
Tôi đã bị lừa phỉnh khi được nghe những câu chuyện về Fitoria và sơn tặc.
Nhưng hãy nhìn lại nào, Ren là một tên đạo tặc, và Motoyasu trở thành một tên sơn tặc... Liệu có khi nào Itsuki có mục tiêu trở thành hải tặc không vậy?
“Này! Tại sao anh lại trở thành Nghĩa Phụ-san của anh ta thế!?”
“Có lẽ bởi vì ta là người đã nuôi lớn Firo.”
Motoyasu chắc chắn đã “tưởng” Chủ Nhân = Cha.
Firo có thể là nô lệ của tôi, nhưng chắc chắn rằng con bé không phải con của tôi.
Kể cả khi tôi có là cha của con bé, chẳng phải tên này thậm chí còn già hơn cả tôi sao.
Làm sao mà hắn có thể gọi người trẻ hơn mình là Nghĩa Phụ được chứ?
“Hãy nhìn này, Firo-tan. Đó là những đứa trẻ của chúng ta đó.”
“Thật thế à!?”
Vậy là trong lúc lên cơn động dục, con bé đã thực sự làm điều đó với Motoyasu.
Thậm chí vậy mà con bé vẫn muốn làm điều đó với tôi? Đúng là con khốn.
Thật là một con bé phiền toái. Tôi đã đặt khá nhiều sự tin tưởng lên con bé... Tôi ghét những con Bitch, mọi người biết đấy.
Nếu điều đó đúng là như vậy, con bé nên chuẩn bị tinh thần nhận hình phạt đi.
“Không! Hắn ta nói dối đấy chủ nhân! Firo không bao giờ làm điều gì như thế cả!”
“Không bao giờ có chuyện Firo sẽ làm những điều như thế! Đừng có nói dối!”
“Tiện đây, hình như có khá nhiều lợn xung quanh cha đó, Nghĩa Phụ-san.”
“Hãy nghe tôi nói đây này! Và ý anh là gì khi ám chỉ ‘lợn’.”
“L, Lợn!?”
“Lợn? Ý của ngươi là sao?”
“Con ám chỉ chính xác những gì mà mình đã nói. Chẳng phải có rất nhiều lợn xung quanh cha sao?”
... À phải rồi, thực sự thì Motoyasu đã gọi những cô gái là lợn ở quán trọ chúng tôi ở trước đây.
Hắn cũng đã gọi Raphtalia là Heo-Tanuki.
Có lẽ nào...
“Oy, khi ngươi nhìn vào đây, ngươi thấy cái gì?”
Tôi chỉ vào Melty.
“Một con lợn màu xanh dương. Nó cứ ủn ỉn liên tục. Ồn ào quá đi mất. Thật kinh tởm...”
“Cái quái gì vậy!? Khi ngươi nói lợn, anh thực sự ám chỉ tôi sao!? Dừng cái trò đùa vớ vẩn này lại đi!”
“Hãy chấp nhận đi. Đó là do lỗi của bà chị cô.”
“Bà chị ngu ngốc!”
Tôi nghĩ là tôi có thể hiểu được cơn thịnh nộ của Melty khi bị gọi là lợn.
Nhưng ca này đúng thật là khó đây.
Sau khi bị Curse Series nuốt chửng, Motoyasu giờ chỉ thấy phụ nữ là thành lợn hết.
Hơn nữa, hắn ta không hề phản ứng với lời nói của Melty và cũng không thể nghe một lời nào hết từ họ.
Nhưng có vẻ hắn không có triệu chứng bệnh tật nào hết.
“Vậy thì những con Filo Rial đó là con của ngươi và Firo”
“Không phải.”
... Hắn ta ngoan ngoãn trả lời... Phần lớn có lẽ là hắn đã mua chúng.
Đừng có mà bịa ra những chuyện khiến chúng ta hoảng loạn chứ.
Giờ tôi mới nhớ về lúc mình đến chỗ tên buôn nô lệ để trả tiền, có điều gì đó rất lạ.
Hắn ta không dám nhìn thẳng vào mắt tôi.
Chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân?
“Vậy nên, Nghĩa Phụ-san, con thách đấu với người.”
“Tại sao!?”
“Chúng ta sẽ lấy ngọn đuốc ở vách núi làm đích đến. Người đầu tiên chạm tới nó sẽ có quyền chọn và giữ lấy thiên thần của đối phương, như vậy được chứ?”
“Đừng có mà tự quyết định như vậy!”
“Mo-kun, đã bắt đầu chưa~?”
“Sắp rồi.”
Thằng quái nào là Mo-kun thế!? Motoyasu à?
Ba con Filo Rial đó có màu đỏ, xanh dương và xanh lá. Điều đó khiến tôi liên tưởng về những trò đua xe ở thế giới cũ.
Để đủ bộ, họ cũng cần màu vàng nữa... À, phải rồi. Firo ở dạng người có tóc màu vàng mà.
Ba con Filo Rial đó trông có vẻ có những tính cách hoàn toàn khác nhau...
Nhưng thực sự là tôi cũng chẳng muốn xác nhận điều đó nữa.
“Vậy thì hãy bắt đầu cuộc đua nào!”
“O, Oi! Hãy nghe ta nói đã!”
Trước cả khi tôi có thể nói hắn dừng lại, Motoyasu đã biến mất sau con đường mà hắn ta đã đến.
Cảnh tượng 3 con Filo Rial trong hình dạng những cô bé nhỏ đang chạy hiện lên trong đầu tôi...
Ở thế giới của tôi, chắc chắn tên này sẽ bị tống vào tù ngay lập tức.
“L, làm gì bây giờ!?”
“... Cứ mặc kệ chúng và chúng ta về nhà.”
“Không phải như thế thì chúng ta thua à?”
“Có lẽ thế, nhưng tôi thực sự không quan tâm lắm.”
Nhớ đấy Fitoria... Còn bây giờ, tôi chắc phải nhờ Rat nhét Firo vào một cái ống nghiệm để giải quyết việc này rồi.
Mặc dù sẽ khá nguy hiểm, nhưng tôi sẽ nhồi con bé với 1 đống thuốc gây mê cho đến khi mùa sinh sản kết thúc.
Khung cảnh trong trí tưởng tượng của tôi đã dần chuyển sang y như trong phim Khoa Học Viễn Tưởng rồi. Có vẻ thế giống như ngủ đông ấy.
Con bé chắc sẽ không chết đâu, con bé có lẽ sẽ tỉnh dậy được trước khi chết.
“Hmm, vậy là sao?”
“Firo-chan. Nếu cậu thua Thượng Hiệp Sĩ, cậu sẽ thuộc về anh ta.”
“Đúng đó Firo-chan. Cám ơn về quãng thời gian qua chúng ta có với nhau. Mình sẽ giữ lấy vị trí ngủ cạnh Naofumi-sama kể từ giờ trở đi.” (Atlas)
“Eh!?”
Có lẽ hơi muộn, nhưng cuối cùng Firo cũng hiểu rằng con bé sẽ được lấy làm giải thưởng cho cuộc đua.
“Khôngg~!?”
“Uwa ――”
Firo chạy khỏi đó với một tốc độ đáng kinh ngạc.
“FUEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEE”
Tôi cũng phải đồng ý với tiếng thét của Rushia.
Với một khoảng chênh lệch về thời gian xuất phát, chúng ta rõ ràng đã thua một khoảng cách khá xa.
Cuộc rượt đuổi này rồi sẽ ra sao?
Tôi cược rằng lợi thế nghiêng về Motoyasu. Hắn đã sử dụng ngọn núi này như là địa bàn của mình phải không?
Để xem nào, tôi lôi bản đồ ra.
Với việc đường xóc như vậy, thực sự rất khó đọc.
Tôi nhìn qua tấm bản đồ... Nhưng thực sự có quá nhiều lối đi mà tôi không biết phải chọn đường nào.
Có khá nhiều con đường chạy dọc theo vách núi.
... Trông Firo có vẻ quyết tâm như vậy, tạm thời tôi sẽ hỗ trợ một chút cho con bé.
Hắn cũng chưa từng nói về việc cấm dùng ma pháp.
“Zweit・Aura!”
Với cái này, tốc độ của con bé sẽ tăng lên.
“Firo, hãy lợi dụng trọng tâm của chiếu xe để duy trì tốc độ khi đến khúc rẽ.”
“Un!”
Ngay khi tôi đưa ra đề án như vậy, con chim này ngay lập tức trượt (Drift) cùng với chiếc xe kéo.
Cái thể loại rẽ gì thế này? Tôi lo rằng bánh xe có thế sẽ hỏng mất.
Nhưng Motoyasu đang thực hiện giống hệt thế. Ở một vách núi trước mặt chúng tôi, tôi thấy Motoyasu ở rất xa phía trước, đi qua một ngã rẽ bằng Drift.
Tốc độ cơ bản của Firo là cao hơn. Tuy nhiên Motoyasu khá quen với con đường này và việc hắn xuất phát trước khiến chúng tôi khó mà bắt kịp được.
“Phải! Trái! Ở nhánh rẽ, con đường bên trái ngắn hơn đấy!”
Thật khó để có thể vừa lái xe vừa xem bản đồ.
Hơn nữa, chiếc xe kéo của chúng tôi làm bằng kim loại, và chở kha khá hành khách.
Nếu chúng tôi muốn tăng tốc, tốt nhất nên bỏ lại chúng.
“Này Firo.”
“Chuyện gì vậy ạ~?”
Ở phía trong chiếc xe đang rung lắc dữ dội, mọi người đang cố gắng bám vào vật gì đó để tránh rơi khỏi xe.
“Em có thể bỏ lại chiếc xe và đuổi theo chúng được không?”
“Không được.”
“Tại sao vậy.”
“Đây là cuộc chiến của Firo phải không? Vì thế Firo không thể bỏ lại chiếc xe kéo được.”
“Anh hiểu rồi.”
Đây có phải thứ gắn liền với bản năng của loài Filo Rial không nhỉ?
... Giờ nghĩ lại thì, nếu tôi cố tình thua thì Firo sẽ thuộc về Motoyasu... Nhưng có vẻ hắn đã thề trung thành với tôi, vì vậy tôi có thể khiến nó chỉ trên danh nghĩa, và hắn có thể giải quyết với kỳ động dục của Firo mà không cần tôi.
Và tôi cũng chẳng cần biết hắn sẽ giải quyết ra sao.
Sau khi chúng tôi cứu thế giới, trong ánh hoàng hôn, hắn sẽ gặp lại Firo và một lần nữa...
“Chủ Nhân đang nghĩ đến chuyện kỳ quái~!”
“Naofumi, làm ơn hãy dừng cái bộ mặt đó mỗi khi nghĩ đến chuyện gì thất lễ hay quá đáng đi.”
Ah, có vẻ như mấy người này lại nhìn thấu tôi rồi.
À thì, kể cả nếu có thua, chúng tôi cũng không mất nhiều đến thế.
“Không cần biết Firo chơi bẩn đến mức nào, chỉ cần em nỗ lực không ngừng, anh sẽ không bao giờ bỏ rơi em.”
“Bu-! Firo không chơi xấu.”
Tốc độ của Firo lại tăng.
Con bé có biết điều đó có nghĩa là gì không vậy? Chắc chắn con bé sẽ tức giận nếu biết.
Tôi có nên chỉ sai đường không nhỉ. (Trans: Ác vãi)
Không được, tôi sẽ cần một lý do mà con bé có thể chấp nhận được.
“Firo, rẽ trái, đường này sẽ nhanh hơn.”
Tiện đây, con đường này sẽ dẫn đến một cây cầu treo. Rõ ràng nó sẽ gây khó khan cho chiếc xe kéo.
“C-Chờ đã, Naofumi-! Chúng ta đang tiến thẳng đến cây cầu treo kìa.”
“Ờ.”
Nếu chúng tôi có rơi xuống, tôi sẽ dùng Portal shield đưa chúng tôi trở lại.
Bực. Bực. Chúng tôi có thể nghe thấy tiếng dây thừng đứt khi qua cầu.
“KYAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!”
Tiếng hét của Melty đúng là khó chịu.
“FUEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEE!”
Tiếng thết của Rushia cũng y chang vậy.
Atlas bồn chồn nhìn qua lại vào hai người đang la hét đấy, kéo nhẹ tay áo của tôi.
“M-Mọi chuyện sẽ ổn chứ, Naofumi-sama?”
“Ừ.”
“E-em hiểu rồi, chuyện gì xảy ra với hai người họ thế?”
“Họ đang chạy trốn bản thân khỏi hiện thực không thể nào thoát ra được.”
Ngay khi cô bé nghe thấy lời tôi, Melty bắt đầu tức giận lắc cả cơ thể tôi vừa hét.
“Mu~”
Với tiếng đứt dây cuối cùng, cây cầu gãy làm đôi.
Được rồi. Để thoát khỏi tình huống này, tôi đã chuẩn bị sẵn Portal Shield.
Ngay lập tức, Firo tách ra khỏi chiếc xe kéo, xoay người và nắm chặt sợi dây cầu vừa mới đứt. Ngay khi chiếc xe rơi xuống, con bé tung một cú đá lên chiếc xe với một tốc độ đáng kinh ngạc, đẩy toàn bộ chiếc xe sang phía bên kia hẻm núi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.