Sự Trỗi Dậy Của Khiên Hiệp Sĩ

Chương 202: Ân xá




“Là như vậy sao?”
“Đúng vậy.”
Sau đó hầu hết đều chỉ là những suy đoán, nhưng một vài ý nghĩ có thoáng qua trong tôi.
Có khả năng là cô em gái mà tên Trash hằng yêu quý đã bị xâm hại bởi bọn Hakuko của Silt Welt như một món đồ tiêu khiển, rồi có mang Fohl và Atlas.
Chỉ là, tại sao chuyện đó lại không được đưa ra làm tư liệu đàm phán, và rất nhiều câu hỏi chợt hiện lên.
Tuy vậy, từ lời kể của Fohl và Atlas về quá khứ của mình, có vẻ như chúng không bị đối xử quá tàn tệ.
Vậy chẳng lẽ cô em gái đấy và hôn phu Hakuko kia thực sự yêu nhau y như một vở kịch à?
Dù thế nào thì tôi cũng chẳng rõ chi tiết được.
Nhưng việc Atlas nhận nhầm tên Trash với Fohl có thể nói là do con bé cảm nhận được quan hệ huyết mạch.
Chỉ là, hai đứa đó cũng từng nói gia đình chúng cũng khá giàu...
“Vậy tức là Fohl và Atlas là có một nửa là con người?”
“A... Lúc đó, em vẫn còn rất nhỏ... Nếu ngài muốn biết rõ hơn, xin hãy hỏi onii-sama đi ạ.”
“Thế sao.”
Có lẽ tôi sẽ thử hỏi Fohl xem khi nó trở về.
Nói tóm lại, Trash trở nên câm lặng khi nhìn thấy gương mặt của Atlas là bởi vì hắn đã hiểu ra mọi chuyện.
Hay có lẽ là hắn không còn cảm thấy thống khổ nữa khi cảm nhận được sự trở lại của cô em gái đáng yêu của mình.
“Tên và họ của ông ta là được kế thừa từ phụ thân tôi. Đất nước này có truyền thống và quy chế là vợ quyết định tên cho chồng.”
“Hừmmm...”
Trash đã từng rất nổi tiếng, nhưng giờ thì...
Người ta nói rằng sau khi có con, hắn trở nên như vậy...
“Vậy, Mẫu Hậu, nói vậy Atlas với con có quan hệ thân thích sao?”
“Có lẽ là vậy... Ông ta trở nên như vậy tựa hồ là do ông ta nhìn thấy sự giống nhau đó.”
“Không thể nào.”
Thật tình. Quan hệ gì mà phức tạp quá.
Chắc chắn là con bé đã cảm nhận được mối quan hệ huyết thống.
Cơ mà, sẽ tốt hơn khi chuyện Á Nhân là thân thích của vị Vua của MelroMark, đất nước vốn phân biệt đối xử với tộc Á Nhân, được giấu nhẹm đi.
Bây giờ mà khui chuyện đó ra thì chỉ tổ gây ra mấy cái phiền hà không đáng có.
“Tôi hiểu rồi. Nhân tiện, Kiếm Hiệp Sĩ đã bị bắt giữ, tôi muốn biết chúng ta sẽ làm gì với hắn.”
“Về chuyện đó... Vì dạo gần đây, những lời đồn đãi trong công chúng đã lắng xuống, nên tôi có hơi buồn bực về chuyện xử phạt.”
“Theo như truyền thuyết, chúng ta không thể giết cậu ta khi còn Đợt Sóng, phải không?”
Nữ Hiệp Sĩ nói xen vào. Chẳng hiểu cô ta nói vậy là có ý gì.
“Thực sự thì có lưu lại một lời tiên tri như thế..”
“Tên Giáo Hoàng trước kia đã từng rất quyết tâm, gần như giết được ta...”
“Ngài thực sự nghĩ những kẻ chỉ tin vào cái truyền thuyết tốt đẹp thuận lợi của riêng họ sẽ tin vào truyền thuyết này sao?”
... Quả rất thuyết phục.
Dù sao, có thể nói rằng đó là một lời giải thích đanh thép.
Đến cả Gaelion cũng nói như vậy, chắc hẳn nó là đúng rồi.
“Chuyện gì khiến chúng lắng xuống vậy?”
“Ngay từ đầu, quốc gia nơi con Linh Quy yên ngủ có vài vấn đề về ngoại giao.”
Aa, nghĩ lại thì, Ren cũng từng nói như vậy.
Rằng trông cậy vào đất nước đó là vô ích, và rằng bọn họ đã bị tẩy não bởi năng lực của con Linh Quy rồi.
“Các vị Thất Tinh Hiệp Sĩ, người nổi tiếng vì cái phong ấn đó, vốn dĩ là người của đất nước tôi, họ đã đầu hàng, không có Đồng Hồ Cát Chạm Rồng, còn truyền thuyết về Tứ Thánh Hiệp Sĩ cũng là bắt nguồn từ nước tôi... Thế nên đó là đất nước chỉ toàn đầy rẫy những vấn đề phiền phức.”
... Mỗi quốc gia đều có những rắc rối riêng.
Dù nước đó có bị hủy diệt... Thì kết cuộc vẫn chỉ là lợi ích... À.
“Đầu tiên là ở đất nước của tôi, chúng gây ra những tổn thất lớn đến những nước lân cận, nhưng từ những thiệt hại đến từ Đợt Sóng, chúng tôi bắt đầu nhận ra rằng những lời đồn thổi của dân chúng liên quan đến Tứ Thánh Hiệp Sĩ là sai. Hiện nay, nếu chúng ta xuất chinh để ngăn chặn những thiệt hại trước đây, chắc chắn sẽ có người can thiệp và có lẽ phải mang tiếng xấu nữa.”
“Lời giải thích có thiện chí nhỉ.”
“Phần lớn những truyền thuyết về các Hiệp Sĩ được kể lại là về những việc làm tốt, và những truyền thuyết như thế có rất nhiều ở các nước... Ở một số nước, họ còn được tôn sùng như thần linh, trong khi những việc làm xấu đa phần đều bị xem là do kẻ mạo danh thực hiện.”
Nói vậy thì, những nhân vật vĩ đại trong thế giới cũ của tôi thực sự thì... Mà thực ra, tôi cũng chẳng có nghe nhiều gì về bọn họ.
Nếu nghiên cứu kỹ hơn, sẽ lộ ra những phát hiện bất ngờ, ví dụ như là những người vô dụng hoặc gần như không có tí hiểu biết thường thức nào.
Huống chi, nếu so sánh với thế giới của tôi, việc trao đổi thông tin ở đây tụt hậu đến 1-2 bước, nên tình hình thực tế của những Hiệp Sĩ cũng chưa được biết đến một cách rộng rãi.
“Hơn nữa... Về Đợt Sóng, có thông tin về sự ảnh hưởng không cần thiết của các anh hùng và việc chứng kiến tổn thất trong lần này, nên việc xác minh và lên kế hoạch chào mời các Hiệp Sĩ là cần thiết.”
“Nếu một Hiệp Sĩ bị giết bởi cái cớ như vậy... Bà chắc hẳn là có thể giấu được nó, nhưng chuyện gì sẽ xảy đến?”
“Chúng ta có thể điều tra còn sống hay đã chết dựa trên thiết bị được sử dụng lúc triệu hồi. Mặc dù chúng đã được hoàn trả lại cho Faubley...”
“... Haa.”
Không thể hành hình hắn được.
Thêm vào đó, dù có nhốt hắn lại thì khi có Đợt Sóng đến, cũng phải thả hắn ra.
Thực sự thì chúng tôi chỉ có thể giam giữ Ren nhiều lắm là khoảng 2 tháng.
Vẫn có thể giết hắn trong Đợt Sóng kế tiếp, nhưng cố tình giết hắn thì có thể sẽ dẫn tới chiến tranh, mà giết hắn trong lúc Đợt Sóng đang diễn ra thì quá mạo hiểm.
“Theo báo cáo thì cậu ta hiện đang rất nghe lời.”
“Ừ. Cái người hiệp sĩ đó, thuộc hạ của bà, đang trông nom hắn.”
“Người đó à. Cô ta mong muốn được làm việc ở lãnh địa của Iwatani-sama, cô ấy dùng kiếm khá giỏi, và cũng khá quen thuộc với nơi đó, nên tôi đã đề cử cô ta, nhưng cô ta lại có chút vấn đề về hành động.”
“Quả vậy.”
“Nếu Iwatani-sama muốn, tôi sẽ giáng chức cô ta thì sao? Về mặt chiến lực, cô ta rất xuất sắc, nên để cô ta làm binh sĩ bảo vệ Lâu Đài, như vậy sẽ an toàn hơn.”
“... Cô ta đang là cái ‘dây cương’ của Ren, vậy nên tôi muốn cô ta ở gần đó để xử lý Ren.”
“Tôi hiểu rồi. Cha của người đó rất xuất sắc, nhưng con gái ông ta lại có những quan điểm giá trị rất khác biệt. Mặc dù tôi muốn cô ta quan sát cách quản lý lãnh thổ của Iwatani-sama và có đầu óc linh động hơn như cha cô ta, nhưng có vẻ như chẳng được mấy tiến triển.”
Đúng là cô ta rất cứng nhắc.
Nguyên nhân là vì di ngôn của người cha xuất sắc kia.
Khi nói đến suy nghĩ mềm dẻo và linh hoạt, dường như cô ta lại lĩnh hội nó theo một ý nghĩa khác hoàn toàn.
“Nếu đó là vì dân chúng, tôi mong cô ta biết đến loại quyết tâm sẵn sàng làm bẩn cả tay mình, nhưng...”
“Mà, hiện giờ, dường như cô ta có một mong muốn ‘méo mó’ là cả cô ta và đối thủ của cô ta đều phải thanh bạch và liêm khiết.”
Xét theo quan điểm của một con người, đó cũng là một điều tốt, nhưng nó sẽ làm cô ta khó mà thăng tiến được.
Do vậy, tôi không thể giao cho cô ta quản lý lãnh địa được.
Có tính cách quá ‘rác rưởi’ sẽ dẫn đến xung đột, còn tự cho mình đúng quá mức sẽ khiến cho chẳng mấy ai muốn đến gần.
Một tính cách tương tự như của Itsuki. Nếu nghĩ kỹ thì lý tưởng của bọn họ có nét gì đó giống nhau.
Mà nếu phải nói thật thì của Itsuki nó cực đoan và ích kỷ cá nhân hơn.
À, hình như hắn ta không có tinh thần trách nhiệm nhiều như cô ta, một ‘khối’ tự-cho-mình-là-đúng.
“Vậy chuyện gì sẽ đến với Ren?”
“Nghe nói Kiếm Hiệp Sĩ tỏ ra rất hợp tác.”
“Bà không ban ra hình phạt nào sao?”
“Nếu là vào thời bình thì sẽ khác, nhưng hiện nay, chúng ta không thể tiên liệu trước được điều gì. Nên chiến đấu cứu thế giới này cũng xem như là hình phạt xứng đáng cho các Hiệp Sĩ rồi... Chẳng phải như vậy sao?”
“Dù tôi cũng chẳng xấu xa đến vậy...”
“Nếu ngài tự cảm thấy tội lỗi, thì tôi sẽ ban ra một sự ân xá『đặc biệt』, nhưng như vậy sẽ tăng thêm sự giám sát mà thôi. Nhưng trong tình hình này, thu hút đồng minh mới là chính sách tốt nhất, ngài không nghĩ vậy sao?”
Chính nhờ vào cái lý do đó mà tôi mới không bị hành hình khi tôi bị vu oan và xem như một tên tội phạm, nhưng có lẽ những kẻ kia lúc đó cũng có cảm giác như thế này.
Ai biết được, nhưng như thế cũng khó có thể thể đồng ý được.
“Thế giới này đang lâm vào tình trạng cấp bách lắm rồi. Năm nay, nạn đói xảy ra trên toàn thế giới, và chúng ta phải gánh chịu khá nhiều khi ma thú trở nên hung hãn hơn. Dấu hiệu chiến tranh cũng hiện lên, sự tổn hao chiến lực do Đợt Sóng, và cả những thiệt hại từ vụ việc Linh Quy... Chúng ta không thể ngăn chặn tội phạm được do phải bảo toàn chiến lực cho Đợt Sóng. Và trên tất cả, chúng ta không biết được sẽ có bao nhiêu Đợt Sóng nữa. Nêú có thể, chúng tôi muốn có chiến lực tốt nhất có thể, đó chính là ý định thực sự.”
“... Được rồi. Ta sẽ nói lại với Ren.”
“Nghĩ về cảm giác của Iwatani-sama, tôi đáng lẽ phải ban một hình phạt tương xứng... Thành thật xin lỗi vì phải yêu cầu sự kiên nhẫn của ngài.”
“Không sao. Đúng thật là sẽ rất an tâm khi có một Hiệp Sĩ làm đồng minh, và ta cũng cảm thấy như vậy... Nhưng đã tìm thấy Itsuki chưa?”
“Chưa... Tin tức vẫn không rõ ràng. Chúng tôi cũng đã yêu cầu phía ZeltBul, nhưng việc tìm kiếm rất khó khăn.”
Không biết hắn đã biến mất ở đâu, nhưng có lẽ hắn cũng có skill dịch chuyển.
Thực sự thì theo dấu dịch chuyển của hắn là quá khả năng của Shadow rồi.
Hửm? Nghĩ lại thì chẳng phái Shadow chịu trách nhiệm quan sát tôi cũng đã mất dấu tôi nhiều lần vì cùng lý do à?
À, cũng chẳng phải là chuyện gì đặc biệt tồi tệ, nên thôi kệ đi.
“Tuy vậy, con gái bà thực sự quá ác hại đó.”
“Thật vậy... Không phải là phát hiện mới đây... Không, đừng bận tâm.”
Do đã nuông chiều, nên thật khó trong tình hình này.
“Aa, ngoài ra.”
Khi Nữ Hoàng giơ tay lên, một Shadow xuất hiện và đưa tôi rất nhiều viên đá trông như ngọc thạch.
“Đây là?”
“Long hạch thạch. Có lẽ có cả mảnh vỡ của Long Đế trong đó.”
“Hiểu rồi. Cám ơn.”
Chúng chẳng phải là báu vật của lâu Đài hay là vật dùng để gắn vào những vũ khí nổi tiếng sao?
Chúng sẽ rất có ích.
Tôi cho rằng đây là phần đền bù cho việc Ren không phải nhận hình phạt nào vì lý do chính trị.
“Chúng tôi sẽ đi thực hiện Class Up. Chào.”
“Một cuộc thoại đầy thành tựu, tôi chân thành cảm tạ.”
Sau đó, chúng tôi đi đến Đồng Hồ Cát Chạm Rồng và hoàn tất việc Class Up.
Ah, Melty đã hoàn thành nghi thức với tốc độ đáng kinh ngạc. Cái lông vũ phản ứng trước cả khi có bất kỳ tiếp xúc nào.
Cô bé còn chả phải đồng hành của tôi nữa, như vậy cũng ổn sao?
Nhưng khi cảm nhận được dòng chảy ma lực, tôi cảm thấy có gì thoát ra từ chiếc Khiên của tôi.
... Một vài năng lực khó chịu nào đó vừa thức tỉnh.
Atlas cũng chịu ảnh hưởng từ cái Ahoge của Firo.
Khi tôi hỏi Firoria thông qua Firo, bà ta nói sự gia hộ của Long Đế cũng có nên bà ta rất khó mới có thể can thiệp hay gì đó như thế...
Như vậy là chiến lực của chúng tôi đã tăng lên.
“Đươc rồi, Firo.”
“Vâ~ng?”
“Đem Nữ Hoàng kế nhiệm Melty với Atlas đi—”
“Naofumi... Anh mà không ngừng lại thì tôi nổi giận đó.”
“Rồi rồi, chẳng phải lúc nào cô cũng nổi giận sao... Ấy, tôi hiểu rồi, ngừng niệm ma pháp lại đi.”
Mà, lần này còn thừa thời gian nên tôi tạm tha cho cô bé.
“Vậy đem Atlas theo để đi luyện Lv đi.”
“Un!”
“Không! Naofumi-sama!”
Firo cõng Atlas và vụt chạy đi.
“Naofumi-samaaaaa—”
Thế là lại được yên tĩnh.
Giờ tôi cần quay về làng và nói với Ren về cách xử lý hắn ta.
Vậy là từ ngày mai không cần thiết phải bắt đầu cái Boot Camp đó của Nữ Hiệp Sĩ nữa rồi.[1]
Tối đến, khi tôi tới và nhìn thấy tên Ren mệt mỏi nhưng đang ngon giấc trên giường với gương mặt yên bình đến khó chịu, do vậy, tôi thầm thì những lời chế nhạo vào tai hắn.
Chú thích


[1] Boot camp: Trại rèn luyện tân binh, hoặc trại rèn luyện tội phạm vị thành niên

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.