Sự Trỗi Dậy Của Khiên Hiệp Sĩ

Chương 187: Giải trừ




“Phá bỏ giới hạn Lv lần thứ 2, đủ hấp dẫn ngươi rồi chứ?”
Ku... Nghe vậy, tôi như bị thôi thúc bởi một sự cám dỗ ghê gớm.
Tuy nhiên, con rồng này... Vừa gây ra náo động vài giờ trước mà ngay tối hôm đó lại yêu cầu tôi giúp nó...
Giả sử ngươi đi phá hoại đâu đó thì thế nào ta cũng phải chịu sự đối xử y như 3 tên Hiệp Sĩ kia.
Nếu như toàn bộ 4 Hiệp Sĩ bị giết chết, thì một nhóm mới sẽ được triệu hồi thay thế. Con người trong cái thế giới này là như vậy đấy.
Hơn nữa, thành viên chiến đấu chủ chốt trong nhóm của tôi, Firo bị giảm đi một nửa Lv thì ngươi nghĩ ta sẽ để ngươi đảm nhận thay vị trí đó à?
Do đang cân nhắc thiệt hơn nên tôi mới lắng nghe câu chuyện của nó.
Nếu đây chỉ là một lời hứa suông để đền bù những việc nó đã làm, nhất định tôi sẽ đá nó ra và ‘giải quyết’ nó một cách hợp lý.
Ý tôi là, tôi muốn nó nhận thức được cái thái độ của nó.
Thực sự mà nói, những điều kiện trao đổi mà nó đang nói đúng chính xác là những điều mà tôi muốn.
Nhưng, bản năng mách bảo tôi nên từ chối.
Ngay từ đầu, nó vẫn chẳng biết hối lỗi gì vào những lúc nó tranh đấu với Firo.
Chính thói xấu đó, dùng một cái lý do vớ vẩn để làm điều kiện trao đổi. Chẳng lẽ mấy cái mảnh vỡ Long Đế này trước đây luôn có thái độ như vậy sao?
“Ngươi đấy, tại sao vừa rồi ngươi cư xử với ta như thế? Ngươi có thật sự hiểu không vậy?”
“... Aa.”
Đúng là Long Đế, hiểu nhanh đấy! Khác hẳn mấy tên Hiệp Sĩ kia.
Không, nó có thể dễ dàng đoán được là bởi cảm xúc của nó đã đồng bộ với tôi được một thời gian rồi.
“Ta xin lỗi. Nếu ngươi có thể bỏ qua những việc đã xảy ra, ta sẽ giúp ngươi nhiều nhất có thể.”
“Được rồi. Nghe xem ngươi nói gì đây nào.”
Thiệt là, đáng ra ngươi nên nói như thế ngay từ đầu.
“Ể? Ngài Bá Tước, đó là tất cả những gì ngài muốn nó nói đấy ư?”
“Naofumi-chan, Cậu chỉ muốn được xin lỗi thôi đúng không?”
“Ồn ào quá.”
Phớt lờ Rat và Sadina, tôi nhìn thằng vào Gaelion.
“Vậy ta sẽ tiếp tục, hình dạng thật sự của Đợt Sóng, sự thực của truyền thuyết, và tất cả những tri thức mà Long Đế đã tích lũy.”
“Nếu đấy là tất cả mà ngươi có thì Filo Rial Nữ Hoàng chắc cũng biết những điều đó.”
“Ngươi nói là Filo Rial Nữ Hoàng ư? Ngươi thử nhìn Nữ hoàng Filo Rial kế nhiệm xem.”
“Ah...”
Tôi liếc nhìn Firo và con bé đang chơi với cái chỏm tóc ahoge.
Con nhóc này đang làm cái gì vậy?
... Firo đúng là ngốc nghếch thật.
Thủy tổ của loài Filo Rial đó chắc cũng chẳng khác gì.
“Gì vậy ạ~?”
“Không có gì.”
Firo vẫn lắc lư cái sợi tóc đó...
Cái phản ứng đó là sao vậy?
“Etto~. Firo quên chưa nói nhưng Firo có thể nghe thấy giọng nói của Fitoria.”
“Nó là cái ăng-ten đấy à?”
Chúng đánh nhau với loài rồng có lẽ do cà khịa với nhau vì những lý do ngớ ngẩn như ai sẽ có quyền trở thành thú cưỡi của Hiệp Sĩ.
Hay nói đúng hơn, có phải Firo có thể nói chuyện với Fitoria thông qua cái Ahoge ấy không?
Có lẽ là thứ gì đó đại loại như thần giao cách cảm vậy.
Thật sự thì mọi thứ đều có thể xảy ra ở trong thế giới này làm tôi phát ốm đi được.
“Như chủ nhân biết rồi đó~, Fitoria nói rằng do lúc đó còn rất nhỏ nên cũng không hiểu biết về quá khứ cho lắm.”
“... Thế nào?”
“Được rồi...”
Nghe thì hấp dẫn đấy, nhưng Fitoria... Đáng ra không ngoan ngoãn như thế mới đúng.
Firo và Gaelion bắt đầu nhìn trừng trừng vào nhau.
“Chẳng lẽ chúng ta cứ định duy trì cái tình hình tranh chấp nhau mãi đến tận bây giờ sao? Kiêu căng tự phụ như vậy thì khiên của Khiên Hiệp sĩ sẽ bị khóa như vậy mãi mãi thôi.”
“Hả?”
Ể? Có phải khiên hệ rồng bị khóa là bởi cái ahoge của Fitoria?
Đổi lại việc mở khóa chuỗi FiloRial, hệ rồng sẽ bị phong ấn lại?
Cái con chim bự đó, là vương tộc mà làm chuyện nhỏ nhen như vậy à.
Trước khi nhổ một bãi nước bọt, tôi còn một điều muốn nói trước đã.
Đừng có mà đánh dấu lung tung. Con chim chết tiệt.
“Chẳng phải ngươi đã hấp thụ được hạt nhân của ta rồi sao? Hầu hết phả hệ của rồng đều tập trung vào đó đấy.”
“Aa, ra vậy.”
Vì Lv của nó không đủ, nó không còn lựa chọn nào khác ngoài biến đổi.
Có phải hạt nhân của rồng cũng có giá trị tương đương như Ahoge của Fitoria?
Nếu đây là Game hay thứ gì đó, cảm giác như là tôi chỉ có thể lựa chọn một trong hai cái.
Tôi đã từng suy nghĩ về điều này dạo gần đây, nhưng tôi thực sự muốn biết tôi đang sống trong hiện thực hay chỉ trong một Game nào đấy.
“Nếu ngươi muốn thay thế Firo thì hãy làm đi. Đồ mảnh vỡ yếu nhất của Long Đế! Firo cười đây. Ahahaha.”
“Gununu...”
Tôi thật sự chả hiểu mục đích đấu đá nhau của mấy con Pet này là gì nữa.
Nói thế nào đây, nhìn theo góc nhìn của tôi thì trông chúng thấp kém cực kỳ.
“Nhìn này. Hãy giơ khiên của ngươi ra đi.”
“Haa... Biết rồi.”
Gaelion truyền một ít năng lượng vào Khiên của tôi.
*Bachi*, tôi cảm thấy một tia lửa phát ra từ chiếc khiên.
Một phần Lock (Khóa) đã được giải trừ.
Điều kiện của Dragon Leather Shield đã được giải phóng.
Điều kiện của Dragon Scale Shield đã được giải phóng.
Điều kiện của Dragon Meat Shield đã được giải phóng.
Điều kiện của Khiên Người Sử Dụng Rồng đã được giải phóng.
“Gư... Hết chịu nổi rồi. ĐM nó chứ.”
“Thế này vẫn tốt hơn là chẳng có gì, phải không?”
“Muー!”
Firo và cái Ahoge trông có vẻ như đang rất hối hận.
Ít nhất thì Status cơ bản của những chiếc khiên này khá cao. Đúng như mong đợi về Khiên hệ Rồng.
Hơn nữa, số lần tăng lên năng lực khá cao.
Điều kiện giải phóng là trên Lv 50.
Fitoria... Cô ta cứ như trêu ngươi tôi vậy...
Ồ? Khiên Người Sử Dụng Rồng có Hiệu Chỉnh Tăng Trưởng (Thấp).
Nói cách khác, nếu tôi thu thập những mảnh vỡ khác, chúng tôi có thể gia tăng chỉ số của Gaelion hơn nữa.
“Sau khi Class Up, ngươi có thể có được gia hộ của ta. Tuy hiện tại giới hạn của ta chỉ được có hai người nhưng ta cũng có thể dạy ngươi Long Mạch Pháp.”
Giờ thử xem xét lại được và mất đã nào.
Với Class Up, chúng tôi sẽ có được Hiệu Chỉnh... Cái Ahoge đó cũng có được năng lực như vậy.
Đại loại thì tôi đã hiểu, nhưng, Gia Hộ của Rồng và Gia Hộ của FiloRial lại bất đồng.
Giống như Ánh Sáng và Bóng Tối vậy.
“Ngoài cho ngươi mượn sức mạnh, ta cũng có thể đảm nhiệm sự ăn mòn của chiếc khiên bị nguyền rủa. Còn có thể gia tăng tính năng và thời gian của nó nữa.”
Đảm nhiệm Wrath Shield à... Firo đã làm rồi nhưng Gaelion cũng sẽ tham gia vào luôn.
Nếu có chuyện gì xảy ra, chắc sẽ dễ dàng xử lý hơn.
“Hiểu rồi. Ta sẽ giúp. Đằng nào thì ban đầu chúng ta cũng có ý định nuôi dưỡng Gaelion nữa mà.”
Tốt nhất là tôi làm mối quan hệ này cho rõ ràng luôn.
Mà việc chăm sóc cho con rồng là của Taniko và những người dân làng khác, chứ đâu phải của tôi.
“Aa, còn nữa.”
“Cái gì?”
“Ta đã sử dụng hạt nhân của ngươi cho chiếc áo giáp của ta rồi. Coi như đó là đền bù cho tổn thất ngươi gây ra.”
“Haa... Chẳng còn cách nào khác nữa rồi.”
Gaelion đưa cho tôi một viên ngọc màu đỏ giống như với viên kẹo mà nó đưa cho Firo.
“Viên ngọc này là một phần sức mạnh của ta, và nó sẽ cho áo giáp của ngươi mượn sức mạnh. Ta sẽ mạnh hơn nữa nếu ngươi thu thập được thêm những mảnh vỡ khác.”
“Hôー...”
Cái áo này sẽ trở hơn hữu ích hơn nhiều.
Cái Ahoge của Firo đang có phản ứng kì lạ thì phải.
“Gì vậy? Firo, nhóc có muốn được biến thành tài liệu không hả?”
“Firo không biết. Nhưng nó đang muốn làm điều gì đó.”
“Chờ đã, có chuyện gì thế?”
“Nó sẽ cùng cộng hưởng với viên hạt nhân của ta để làm bộ giáp của ngươi mạnh hơn. Ta đưa cho ngươi một phân thân của ta, có thể nói như vậy.”
“Cái này... Chúng có thể dùng cùng với nhau được sao?”
“Aa, ngẫm lại thì, nghiên cứu của Rat là vũ khí hóa ma thú mà nhỉ. Theo một ý nghĩa khác thì nó cũng gần với phòng cụ hóa ma thú.” (Phòng cụ: Giáp/đồ bảo vệ)
“Phòng cụ hóa! Được đấy. Đó đúng là ý kiến hay.”
“Fumu, nhắc mới nhớ, ngươi biết về cải tạo ma thú phải không?”
“... Cái gì?”
Tiện thể tôi nhắc lại luôn, Rat rất ghét loài rồng.
Có vẻ như nguyên nhân là bởi vì chúng không có chút nào gọi là danh dự.
Chỉ vì Gaelion trong quá khứ đã “ấy ấy” với quá nhiều Ma thú khác?
Sự thật rồng là loài sinh vật không có danh dự không phải là thứ gì đó đã được chứng minh.
“Đừng có mà chạm tay vào Rat!”
“Ta chắc chắn sẽ không làm điều như vậy. Nhưng nếu cô ta muốn, ta không phiền chơi với cô ta một chút đâu. Biến nơi này thành lãnh thổ của ta và lấy những con ma thú khác nghe cũng không tồi chút nào.”
“Tôi cự tuyệt!”
“Phũ vậy. Tham vọng của ta rất mạnh mẽ, chỉ cần cô cải tạo được cho cơ thể của ta thì nhất định ta sẽ đánh bại được Filo Rial Nữ Hoàng.”
“Không... Ngươi là đồ rác rưởi.”
“Fufu, ta tự hỏi nó sẽ kéo dài bao lâu đây. Ham muốn nghiên cứu của cô không phải chỉ chừng đó thôi phải không?”
Rat quả quyết nhìn chằm chằm vào Gaelion với vẻ mặt cau có.
Có chuyện gì với cái kiểu tình tiết phát triển như trong Ero này thế?
Bất chợt tôi có cảm giác muốn tống Gaelion ra ngoài ngay lập tức.
“Nếu con gái ngươi nghe được điều này, con nhóc sẽ khóc đấy.”
“Gumu...”
Taniko luôn theo phái phản đối việc cải tạo những con ma thú.
Nếu bố nó-Gaelion theo phái tán thành, mọi nỗ lực của Taniko coi như đổ sông đổ bể.
“Thời thế đã đổi thay rồi... Dù sao ta vẫn còn cách khác.”
“Ý ngươi là gì?”
“Ta đã quên mất hình dạng thực sự của Đợt Sóng. Nhưng, có một thứ mà ta vẫn còn nhớ.”
“Đó là gì? Nói ngay đi!”
“Ngươi thấy đấy... Mỗi lần Đợt Sóng diễn ra, Ma thú trên khắp thế giới đều trở nên mạnh hơn.”
“Hả?”
Nó yêu cầu... Consumer Game ư[1]. Nói cách khác, nó tương tự như game online ở thế giới của tôi, sức mạnh của ma thú tăng theo tỉ lệ thuận với số lượng người chơi, nhưng có đúng lý do thực sự là vậy?
“Ngẫm lại thì, làm thế nào những con ma thú hoang dã có thể Class Up được?”
“Ma thú hoang dã hoạt động trên một hệ thống khác biệt với con người. Chúng hấp thụ sức mạnh từ đại địa (mặt đất) và sẽ nhận được một sức mạnh tương xứng với bản thân. Điểm kinh nghiệm mà con người có được không phải là lấy từ sức mạnh của đại địa. Vì vậy mới có giới hạn hấp thụ.”
Ồ... Tôi đã được dạy một kiến thức mà trước đây tôi chưa hề biết.
“Vậy ra đó là tri thức của mảnh vỡ mà ngươi có à?”
“Vốn dĩ ta là rồng hoang dã mà.”
“Aー..., ra là vậy sao. Nên ngươi biết điều đó cũng là lẽ dĩ nhiên.”
“Tất nhiên. Như những con ma thú hoang dã khác, loài rồng cũng tăng năng lực trên một hệ thống khác biệt.”
“Làm thế nào mà ngươi biết được điều đó?”
“Ta nghe nó từ một người bạn tình của ta.”
“Aa, ta hiểu.”
Căn bản thì Gaelion bị chia cắt với... Vợ con. Ngoài Taniko thì nó lại lãnh đạm và dửng dưng với những người khác. Tên này.
Mối quan hệ khác biệt với lân cận như thế nào vậy? Đó chính là cả cuộc đời của động vật hoang dã.
Mặc dù, ở Nhật Bản thời hiện đại, tôi không thể nào nói chuyện được với động vật hoang dã như ở thế giới này được.
“Ta hiểu những gì ngươi đang nói. Mà, không phải là ta không cân nhắc điều này, nhưng... Nếu chúng ta bị tấn công bởi những con rồng khác do ngươi ở đây, hãy liệu mà rời khỏi đây đi.”
“... Nếu tình hình đến mức vậy, ta sẽ chiến đấu. Đó là bởi vì ta cần bảo vệ nơi đây.”
“Ngươi đi mà phát biểu chuyện đó với Nữ Hoàng ấy.”
Sau mỗi Đợt Sóng, ma thú đều hoạt tính hóa như thế này, đến một lúc nào đó con người của thế giới này không tìm ra biện pháp chống lại ma thú nào thì dù sớm hay muộn, họ sẽ chết hết.
(Note: Hoạt tính hóa: Tích cực hơn/bị kích thích/trở nên mạnh hơn)
Cũng như trong một game nhập vai RPG, càng đến gần ma vương thành thì kẻ địch càng trở nên mạnh hơn, trong khi vùng xung quanh thành phố ban đầu thì chỉ toàn những con yếu nhớt.
“Được rồi, giờ ta mệt rồi, đi ngủ sớm đây. Nói như thế chắc cũng khá đủ rồi, phải chứ?”
“À thì, cứ như vậy đã. Lần sau chúng ta sẽ cần phạt Gaelion, chủ thể của ngươi đấy.”
“Nó đã hối lỗi lắm rồi. Nhóc con đó sẽ không chống đối mệnh lệnh nữa đâu.”
“Aa, vậy sao. Nếu ngươi cho thấy kết quả, ta sẽ tin điều đó. Ping-Pong Dash.”
“Gumu... Haa. Ta hiểu rồi. Chẳng còn cách nào khác.”
Như vậy, cuộc trò chuyện này đã kết thúc và tôi đi ngủ cả ngày hôm nay.
Dĩ nhiên, Gaelion và Rat cũng đã rời đi.
Vì vài lý do mà Sadina ngủ trong cùng một nhà với tôi.
Firo thì đang bám lấy tôi không chịu rời, thật phiền toái.
Bằng cách nào đó mà chuyện này trở nên như vậy.
Chú thích


[1] Consumer: Người tiêu thụ. Nhưng có vẻ như Consumer Game là một thể loại game.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.