Sự Trỗi Dậy Của Khiên Hiệp Sĩ

Chương 167: Biến huyễn vô song




“Oh! Đứa trẻ này đúng là người tài năng trăm năm mới gặp một lần.”
“Fuuueeeeeeeee!?”
Lúc tới gặp cố vấn chiến đấu, tôi lấy tay che mặt và cúi thấp đầu xuống do thứ mà tôi vừa nhìn thấy. (Tra từ Face Palm google để hiểu đoạn này nhá, nhớ Haivl quá)
Đầu tôi lại đau rồi.
Tại sao cái bà Babaa này lại sờ soạng cơ thể của Rishia chứ?
Còn người con trai của bà ta lại mặc một bộ trang bị phô trương và xa hoa.
Và bà ta hiện đang mặc một bộ dougi (võ phục) theo phong cách Trung Hoa,... Vậy ra bà ta là cố vấn chiến đấu của trường phái Hengen Musou ư?
“Oya, Thánh Nhân–sama, đã lâu lắm rồi nhỉ.”
“... Tôi có nghe về bà rồi. Bà là Cố Vấn Chiến Đấu được đất nước công nhận, đúng không?
“Đúng rồi đó.”
Đáng ra tôi không nên hỏi, nhưng bản thân tôi cũng chẳng hề muốn thừa nhận.
Ý tôi là, tôi cũng hiểu phần nào đấy rồi.
Nhưng đầu tôi thì cứ theo bản năng không muốn tin vào điều này.
Tôi từng nghe thấy giọng nói đó ở đảo Cal Mira và cũng nhớ rằng tôi đã ngó lơ nó vào lần đó.
“Thánh nhân-sama đã cứu sống rất nhiều người nên tôi đã vội vàng tới đây để có thể giúp ngài bảo vệ thế giới này.”
“Rồi rồi... Ta hiểu, nhưng tại sao bà lại tóm lấy Rishia ở chỗ này.”
“Ngài không hiểu rồi, Thánh nhân-sama. Một tài năng tiềm ẩn đang ngủ say ở trong con người này. Tố chất tuyệt vời của cô bé quá đủ để trở thành người kế vị tiếp theo của tôi.”
“Fueeeeeee?! Naofumi-san, giúp emmmm!”
Những câu cửa miệng ưa thích của con bé dạo này vốn không mấy khi nói giờ đây đang phát ra toàn bộ.
Thực sự khó chịu đến vậy sao?
Nếu tôi nhớ chính xác, Rishia vẫn đang tập trung luyện tập và bây giờ đã đạt khoảng Lv 65.
Tuy nhiên chỉ số của con bé lại chẳng cao lắm.
Xét Status tổng thể thì còn thấp hơn cả Kiel đang ở Lv 55.
Và nếu so sánh với Raphtalia... Tôi còn chẳng muốn nhìn nữa.
Tuy vậy, tốc độ tăng Lv thì nhanh đến kỳ lạ.
Trong thế giới này, tốc độ tăng Lv khi huấn luyện nô lệ thì khác nhau tùy từng cá nhân.
Như thế thì Rishia cũng là một kiểu thiên tài rồi đấyー.
“Lv của bà là bao nhiêu vậy, cố vấn chiến đấu? Nếu tôi không nhầm thì họ bảo rằng Lv cũng tương đương với độ tuổi của bà.”
“Oh... Nhớ lại chút nào... Nhờ vào rèn luyện, tôi cuối cùng đã có thể đạt tới giới hạn là Lv 100.”
100! Giới hạn cấp độ thế giới này là 100 ư!
“Thật sao, giới hạn Lv là 100?”
“Tôi nghĩ đúng là như vậy, nhưng giới hạn của một trong những nô lệ của Iwatani-dono, tộc Hakuko, có thể đạt tới 120. Đó là chủng tộc Á Nhân mạnh mẽ.”
“T-theo truyền thuyết, tộc Hakuko là một tồn tại khi được Thăng Cấp sẽ vượt trội hơn hẳn những loài thông thường.”
Nữ kiếm sĩ và Rishia giải thích cho tôi.
Có một ai đó có hiểu biết đúng là rất thuận tiện.
Tôi không biết bất kì điều gì về thế giới này và những nô lệ thì không có khả năng cung cấp bất kì thông tin hữu ích nào. Chỉ duy nhất hiệp sĩ và quý tộc là có thể.
“Vậy Tứ Thánh Anh Hùng thì sao?”
“Hình như không có giới hạn.”
Ra vậy... Tóm lại, những anh hùng trong truyền thuyết có thể vượt quá giới hạn Lv 100 và loài Hakuko thì lên tới 120.
Tuy nhiên, dường như có một phương pháp để phá vỡ giới hạn Thăng Cấp theo như truyền thuyết, thế nhưng đến tận bây giờ phương pháp này vẫn còn là ẩn số.
“Nhân tiện, Raphtalia đâu rồi?”
“Cô ấy ở phía đằng kia.”
Raphtalia đang ngồi ở đó và trông em ấy hoàn toàn kiệt sức.
Có chuyện gì vậy?
“Em có ổn không?”
“A, vâng... Lão bà đó cứ sờ soạng toàn bộ cơ thể em và tự tiện coi em là truyền nhân chính thức...”
“Đó là vì em trông có vẻ mạnh mà.”
Xét về Lv, bà ta cao hơn hẳn Raphtalia.
Nhưng tôi không biết rõ Status của bà ta thế nào.
“Em chỉ cử động được chốc lát. Cứ như cử động của em bị đè ép. Dù em có sử dụng bao nhiêu sức đi chăng nữa, vẫn không di chuyển được.”
“Thật đáng kinh ngạc.”
Liệu có phải là kỹ thuật khóa khớp, hay là mấy thứ tương tự như vậy?
Tiếc là tôi không biết những kỹ thuật như thế.
Ở thế giới của tôi, thì đây đúng là một thứ Otaku điển hình, anime cách đấu[1] là một trong những thứ được xem nhiều nhất.
Mà dù sao thì để kiềm chế được Raphtalia, người đã cắt đầu của Linh Quy cùng với Firo như thế này, bà ta phải có sức mạnh đáng kể.
“Tôi hiểu Thánh Nhân-sama đang nghĩ gì. Đúng thật là phép thuật và chỉ số là chìa khóa quyết định chiến thắng. Tuy nhiên, sức mạnh thật sự chỉ có thể được đo lường bởi kinh nghiệm.”
“À ừm...”
Dù rằng có được sức mạnh nhờ vào Status nhưng lại không biết sử dụng sao cho hiệu quả thì đúng là vô dụng trong thực chiến.
Đến tận ngày hôm nay tôi mới biết được điều này.
Dù Lv có cao thế nào, trong chiến đấu thực sự với một nhóm có số lượng đông đảo thì thật chẳng là gì.
Sức mạnh thực sự vốn không thể xác định chỉ bằng Status.
“Vậy, bà đang sử dụng vũ khí gì?”
Trước đây, bà ta đã sử dụng một cái cuốc để chiến đấu.
Nhưng nó văng khỏi tay tôi nếu như dùng nó để làm vũ khí.
“Trường phái Hengen Musou không cần yêu cầu vũ khí riêng biệt nào.”
“Cái gì?”
“Trường phái Hengen Musou là phong cách chiến đấu vạn năng, tận dụng mọi vũ khí ở xung quanh để tiêu diệt kẻ địch.”
... Nên thậm chí cả một cái cuốc cũng được xem như là một món vũ khí.
Trường phái này lại không chọn cụ thể một loại vũ khí nào.
“Thánh Nhân-sama có muốn trải nghiệm thử sức mạnh của tôi không?”
“À thì... Cơ thể ta đang hồi phục sau khi dính lời nguyền.”
“Vậy nên, Thánh Nhân-sama sẽ phải chạy trốn khi gặp những chuyện bất ngờ xảy ra chỉ bởi vì ngài chưa sẵn sàng?”
“Không... Đối thủ của bà không phải là ta. Hay nói đúng hơn thì ta không có năng lực chiến đấu.”
“Vậy thì, để cho cân bằng, tôi chỉ sử dụng một cái gậy gỗ để đánh ngài. Một đòn chắc là ổn rồi, Thánh Nhân-sama, hãy chịu đựng cú đánh này nhá.”
Babaa bẻ một cành của cây Bioplant và chuẩn bị tư thế để tấn công tôi.
Đây không phải chỉ là vấn đề cá nhân tôi.
Tôi biết khả năng của mình yếu nhất trong những người mà tôi đã gặp. Còn Motoyasu thì là đối thủ mạnh nhất trong tất cả.
À thì, khi Motoyasu và tôi chiến đấu, hắn ta thì chỉ tấn công còn tôi chỉ có thể phòng thủ, trận chiến chắc chắn cuối cùng rồi lại đi tới bế tắc.
Hắn ta ngoài đó bị những kẻ hiệp sĩ truy đuổi, và bị coi như bọn trộm cướp.
Tạm thời tôi sẽ sử dụng chiếc khiên có sức phòng thủ cao nhất, Soul Eater Shield.
Chuỗi Khiên Linh Quy vẫn chưa hoàn chỉnh do chưa đủ nguyên liệu để tinh luyện.
“Được rồi, tôi bắt đầu đây.”
Babaa trong chớp mắt bay tới trước ngực tôi.
Na, nhanh quá! Tuy nhiên, tôi vẫn có thể phản ứng kịp với tốc độ như thế này.
Tôi nhanh chóng giơ khiên lên trước và tập trung đỡ đòn tấn công bằng cây gậy gỗ của Babaa.
Nhờ vậy, tôi có thể phần nào giảm bớt sức mạnh tấn công của bà ta.
“Đúng như kì vọng về Thánh Nhân-sama, ngài ngay lập tức quen với chuyển động của tôi. Vậy, như thế này thì sao?”
Mặc dù vũ khí bà ta chỉ là một cây gậy gỗ, cơn xung kích vẫn lan qua khiên của tôi.
“!?”
Cơn chấn động truyền qua tay tôi và sau đó là toàn bộ cơ thể.
Và tiến tới bụng tôi...
“Gufuuu!”
Tôi cảm thấy cơn chấn động không ngừng va đập trong bụng.
Chuyện gì đây?
“Một thức của trường phái Hengen Musou thường được sử dụng để đối phó với những người có sức phòng thủ cao như ngài, Thánh Nhân–sama.”
Cố tập trung ý thức, tôi bắt đầu niệm ma pháp phục hồi.
“T, Tzuvaito Heal!”
Chỉ một cây gậy gỗ mà có sức mạnh như vậy... Có vẻ như đó là một loại kỹ năng có thể gây ra sát thương tỉ lệ thuận với sức phòng thủ của đối tượng.
Đó đúng là đòn tấn công trí mạng với tôi.
Như vậy những đòn tấn công có tính năng giống như Eagle Piercing Shot của Itsuki vẫn có thể tồn tại ở thế giới này...
“Tuy nhiên,... Những kỹ thuật phản đòn cũng có tồn tại.”
“Có ư?”
“Đúng vậy. Để trở nên mạnh mẽ nhất, Thánh Nhân-sama cần phải hiểu biết những kỹ thuật này.”
“... Ta hiểu rồi.”
Đúng là một kỹ thuật mạnh mẽ.
Giả sử trước mắt tôi là kẻ địch thì tôi đã bị đánh bại rồi, bà ta đúng là một cố vấn chiến đấu xuất sắc.
Chẳng có lý do gì để từ chối, và sự hiệp lực của bà ta là rất cần thiết đối với tôi.
Hơn nữa, nếu dạy khả năng này cho những đứa nô lệ thì năng lực chiến đấu của chúng sẽ tăng lên khá nhiều.
“Vậy, ta nên làm gì?”
“Vì Thánh Nhân-sama đã có nhiều kinh nghiệm chiến đấu rồi nên tôi chỉ cần giải thích nguyên lý đằng sau đó. Tất cả những gì ngài cần làm là ước lượng Khí ở bên trong cơ thể của đối thủ, trộn lẫn một chút ma lực của ngài và lợi dụng sự kiên cố ở bên trong cơ thể đối phương để làm rối loạn cơ thể họ.”
“Haa...”
Hình ảnh một viên bi di động gây nên chấn động ở trong một cái bình trang trí bằng gốm hiện ra trong đầu tôi.
Theo logic như vậy thì chắc chắn chẳng thể nào sai được.
Nếu lắc mạnh cái bình đó, sớm muộn gì nó cũng sẽ vỡ nát. Trước đó bên trong của bình gốm thì trống rỗng, nhưng bên trong tôi thì lại không phải vậy.
Nhận một đòn tấn công như vậy chắc chắn sẽ phá hỏng tôi từ bên trong.
“Để phản ngược lại kỹ thuật này, ngài chỉ cần chuyển hướng sức mạnh ra ngoài cơ thể trước khi ma lực bắt đầu vượt khỏi tầm kiểm soát.”
“Ta hiểu rồi.”
Nói cách khác, tôi chỉ cần đẩy nó ra ngoài cơ thể trước khi nó bạo phát.
Nếu so với chiếc bình gốm thì tôi sẽ tạo ra một cái lỗ, và trước khi nó bắt đầu rung động, tôi chỉ cần đẩy qua đó, đúng không?
Những thứ như vậy chỉ xảy ra ở trong Manga,... Mà cuộc sống của tôi hiện giờ cũng chẳng khác mấy với những câu truyện Fantasy.
... Tôi thậm chí còn có thể triệu hoán một lớp lá chắn từ chiếc Khiên.
“Ta đã hiểu nguyên lý, nhưng có vẻ như thật sự chẳng dễ thực hiện đến vậy.”
Dù rằng tôi có thể hình dung cách nó hoạt động, nhưng tôi vẫn không biết làm nó như thế nào.
Babaa này thật sự đáng kinh ngạc.
“Được rồi. Bây giờ tôi đồng ý cho bà làm người cố vấn chiến đấu của làng này.”
“Cảm ơn ngài rất nhiều... Giờ thì tôi sẽ phụ trách huấn luyện đứa trẻ này và cô gái có vẻ như là cánh tay phải của ngài, Thánh Nhân-sama.”
“Được.”
“Naofumi-san!”
“Naofumi-sama!”
Rishia và Raphtalia lên tiếng phản đối.
“Các em không thích sao? Nhưng người này thật sự rất mạnh đấy.”
“Nhưng mà...”
“Không phải em muốn được trở nên mạnh mẽ hơn sao? Hãy cố chịu đựng đi. Tự mình luyện tập sẽ chẳng dẫn em đến đâu cả.”
Đây đúng là cơ hội tốt để học thêm điều mới.
Bởi vì giới hạn Lv là 100, học võ thuật sẽ giúp chúng trở nên mạnh mẽ hơn nữa.
Cả Rapthalia và Rishia đều sẽ trở nên mạnh hơn.
Và tôi chẳng có lý do gì để ghét điều này cả.
“Cuộc huấn luyện kể từ hôm nay sẽ khắc nghiệt lắm đấy!”
“H-hiểu rồi!”
“Fuuueeee...”
Chú thích


[1] Cách đấu: Giao tranh bằng tay, đấu vật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.