Sử Thượng Tối Cường Tông Chủ

Chương 254: Nhất kiếm xuyên tâm




Ở lúc Vương Khải móc ra trường thương, Lý Tiêu Dao cũng đồng thời lấy ra Thất Tinh Kiếm của hắn. Thất Tinh Kiếm cùng Tuyệt Thế Hảo Kiếm của Bộ Kinh Vân, Tuyết Ẩm Cuồng Đao của Nhiếp Phong, đều là vũ khí được sáng tạo theo chủ nhân của nó. Thực lực của bọn họ chỉ cần mạnh hơn, thì binh khí của từng người cũng sẽ bạo phát ra uy lực mạnh hơn!
Bởi vì có nguyên nhân này, Diệp Thần mới không đem Thiên Toái đao giao cho Nhiếp Phong sử dụng, bởi vì chỉ có Tuyết Ẩm Cuồng Đao mới thích hợp làm binh khí cho Niếp Phong nhất.
"Đi chết đi!" Vương Khải trên mặt lộ ra một tia cười gằn, trước đó hắn còn cho rằng mình với một đòn liền có thể giết chết được đối phương, kết quả không ngờ lại để cho hắn cực kỳ lúng túng.
Vì vậy lần này Vương Khải liền lấy ra trường thương, đối với Lý Tiêu Dao ôm tất tâm phải giết.
Điện Mang thương pháp!
Đây là tuyệt kỹ bình sinh của Vương Khải, dưới tình huống bình thường rất ít khi lấy ra sử dụng, chỉ khi nào gặp phải kình địch mới sẽ dùng tới mổ chiêu này.
Ngân thương như điện, mãnh nhược bôn lôi.
Một điểm hàn mang lập tức điểm ra, thương xuất như long!
Một thương này, sát cơ tùy ý, cuồng bạo vô song, toàn thân Vương Khải khí tức Hóa Thần cảnh bạo phát, trong nháy mắt liền triệt để áp chế Lý Tiêu Dao.
Mọi người lập tức chấn kinh, bởi vì một thương này của Vương Khải khí tức quá mức khủng bố, đoàn người Tiểu Đông Bắc sau lưng Lý Tiêu Dao cũng vì hắn mà toát mồ hôi, lo lắng cực kỳ.
Ngân thương óng ánh, hầu như là trong chớp mắt xẹt qua hư không giết tới, thế tới cực nhanh bình thường kinh diễm tuyệt luân.
Đặc biệt là trên đầu mũi thương có một vệt hàn quang, thực sự là phong mang cực kỳ, ép thẳng tới tâm linh của người nhìn, khiến tâm linh của mọi người không nhịn được mà run rẩy.
Lý Tiêu Dao mặt đầy nghiêm nghị, đối mặt với tu sĩ Hóa Thần cảnh. Hắn tự nhiên là không dám khinh thường, xuất sử ra toàn lực ứng phó.
Ánh kiếm lóe lên, Lý Tiêu Dao cầm trong tay Thất Tinh kiếm, toàn thân liền bộc phát ra một đoàn phong mang khí tức vô tận.
Ngự Kiếm Thuật!
Vạn Kiếm Quyết!
Ngự Kiếm Thuật chỉ là một bộ kiếm thuật nhập môn của Thục Sơn, nghe qua thật là không đáng nhắc tới một chút nào. Thế nhưng trên thực tế bộ kiếm thuật nhập môn này lại là tồn tại đại diện cho căn cơ kiếm pháp của Thục Sơn. Ở Thục Sơn mặc kệ là bất kỳ tuyệt kĩ kiếm pháp nào. Đều cần phải có Ngự Kiếm Thuật đến chống đỡ.
Cho dù là Vạn Kiếm Quyết, cho tới những bộ cao thâm hơn Ngự Kiếm Thuật không ít. Đồng thời Vạn Kiếm Quyết cùng Vạn Kiếm Quy Tông lại giống nhau y hệt, có chút hiệu quả tuyệt diệu như nhau.
"Chỉ là kiếm pháp man di, cũng dám cùng Điện Mang thương pháp của ta tranh phong, quả thực là tự đi tìm chết!" Vương Khải tay cầm ngân thương giết tới, bất kể là tốc hay là uy lực, đều so với Vạn Kiếm Quyết của Lý Tiêu Dao mạnh hơn rất nhiều.
"Răng rắc!" Những kiếm khí vô tận trong hư không kia, sau khi đụng phải chuôi trường thương này đều trong nháy mắt bị phá nát.
Thông Thần cảnh cùng Hóa Thần cảnh vẫn có chênh lệch không cách nào bù đắp được.
Ngự Kiếm Thuật bị phá.
Vạn Kiếm Quyết cũng bị phá!
Mà ngân thương của Vương Khải thế vẫn đánh tới, một tấc mạnh, thì từng bước mạnh, công kích của Lý Tiêu Dao chung quy vẫn không bằng Vương Khải.
Nhìn thấy kiếm thuật của Lý Tiêu Dao bị phá, mặc kệ là Tiểu Đông Bắc hay là mọi người, đều là mặt đầy sợ hãi, đều cho rằng Lý Tiêu Dao khó thoát một kiếp này.
Mà ngay cả Vương Khải kia trên mặt cũng là lộ ra một tia mỉm cười tùy ý, hắn cho rằng Lý Tiêu Dao chết chắc rồi. Tu sĩ Thông Thần cảnh, cho dù là Thông Thần đỉnh phong. Cũng không thể nào chống đối lại Điện Mang thương pháp của hắn. Đặc biệt là công kích của đối phương cũng hoàn toàn bị hắn nghiền nát, càng không thể nào để hắn nhắc đến một điểm.
Có điều Lý Tiêu Dao là ai? Nếu như hắn như thế dễ dàng ngã xuống như vậy, hắn cũng không xứng gọi là Lý Tiêu Dao!
Tiên Phong Vân Thể Thuật lần thứ hai có hiệu quả, không chỉ khiến cho Lý Tiêu Dao vượt qua một kiếp, hơn nữa còn để Lý Tiêu Dao xuất hiện ở phía sau Vương Khải.
Tốc độ hơn người, có lúc hoàn toàn có thể đứng ở thế bất bại. Bởi vì ngươi đánh không lại thì có thể chạy a! Mà Lý Tiêu Dao lại không phải là loại rác rưởi chỉ biết chạy trốn kia, vì vậy Lý Tiêu Dao liền giáng trả.
Trước đó sử dụng Ngự Kiếm Thuật cùng Vạn Kiếm Quyết, tất cả đều là võ kĩ cơ bản nhất trên người Lý Tiêu Dao, cũng không tính là sát chiêu gì, nói cách khác trước nãy Lý Tiêu Dao cũng không có xuất ra toàn lực, hắn là đang chờ một cơ hội.
Mà hiện tại cơ hội đã tới rồi. Tên Vương Khải này quyết định muốn chém giết Lý Tiêu Dao, vì vậy hắn ra tay liền không có một chút chỗ trống nào, hoàn toàn là điên cuồng bạo phát, muốn một đòn tuyệt sát Lý Tiêu Dao. Đòn công kích này có phương thức cố nhiên là hung mãnh, thế nhưng cũng có tai hại cực lớn, chính là công kích một khi thất thủ, như vậy trong nháy mắt lực cũ đã qua lực mới chưa sinh, cũng chính là trong nháy mắt dừng lại!
Mà đối với cao thủ giao thủ với nhau, sai lầm trong nháy mắt này, chính là điểm trí mạng có thể phân ra thắng bại.
Lý Tiêu Dao chờ đợi chính là cái sai lầm này của đối phương, vì vậy hắn tự nhiên là nắm chắc cơ hội này.
Ánh kiếm lập tức bắn mạnh, Thất Tinh kiếm phóng ra ánh sáng rực rỡ trước nay chưa từng có.
Tiêu Thần Kiếm! !
Đây là một chiêu kiếm mạnh nhất mà Lý Tiêu Dao một mình sáng chế ra, chỉ với một chiêu kiếm này, đã vượt qua các đời tiên hiền của Thục sơn.
Này cũng là một chiêu kiếm mạnh nhất của Lý Tiêu Dao, bây giờ nhân cơ hội mà bùng nổ ra chiêu kiếm này, quả thực chính là không cho vương khải hoạt.
Chênh lệch giữa Thông Thần đỉnh phong cùng Hóa Thần tiền kỳ, xác thực là khó có thể vượt qua được, thế nhưng đối với tu sĩ thiên tài chân chính tới mà nói, lấy cảnh giới Thông Thần đỉnh phong chém giết Hóa Thần tiền kỳ, cũng không phải là điều không cách nào làm được.
Lý Tiêu Dao làm được!
Tiêu Thần Kiếm bộc phát ra phong mang không gì địch nổi, đồng thời là ở bên dưới loại thời cơ tuyệt hảo này, Vương Khải căn bản cũng không có cơ hội chống đối, hoàn toàn là chống đối không được.
Không ai nhìn thấy được Lý Tiêu Dao xuất kiếm như thế nào, cũng không có ai thấy được phong tình của Tiêu Thần Kiếm loại sát chiêu này. Mọi người duy nhất có thể nhìn thấy, chính là ánh kiếm lóe lên, sau đó liền phát hiện ra Thất Tinh Kiếm của Lý Tiêu Dao đang cắm ở trên người Vương Khải từ lúc nào.
Trường kiếm đâm vào sau lưng, một kiếm mất mạng!
Vương Khải chết rồi, hắn trợn mắt lên không thể tin tưởng được, hắn chết không nhắm mắt a.
Không chỉ có Vương Khải không thể tin tưởng được, mà hai tên Hóa Thần cảnh đi theo hắn cũng rất khó tin tưởng được, thậm chí mọi người sau lưng Lý Tiêu Dao, cũng không nhịn được mà dụi dụi hai mắt, không thể tin được chính mình lại có thể nhìn thấy được hình ảnh này.
Này chỉ có thể nói rõ cho bọn họ biết, Lý Tiêu Dao nếu như ngay cả bản lĩnh cách một tiểu cấp giết địch đều không có, hắn vẫn xứng gọi là Lý Tiêu Dao sao?
Có điều Lý Tiêu Dao giết Vương Khải cũng không thoải mái, hắn triển khai Tiêu Thần Kiếm đã gần như tiêu hao toàn bộ sức mạnh của bản thân, bây giờ tuy rằng vẫn đứng được, thế nhưng bước chân đã có chút tập tễnh, không đứng thẳng được. Cho tới sức chiến đấu, thì càng không cần nói nữa.
" Lý tông chủ, ngươi không sao chứ?" Tử Kỳ đi tới bên cạnh Lý Tiêu Dao, đỡ lấy Lý Tiêu Dao một mặt lo lắng hỏi.
Lý Tiêu Dao khoát tay áo một cái, có chút suy yếu nói rằng: "Ta không có chuyện gì!"
Tuy rằng trong miệng nói không có chuyện gì, thế nhưng dù là ai cũng đều có thể nhìn ra được Lý Tiêu Dao giờ khắc này suy yếu đến mức nào, phỏng chừng ngay cả việc nâng kiếm cũng đều khó khăn, chớ nói chi là chiến đấu.
Cho tới hai người còn lại phía Vương Khải, tuy rằng khiếp sợ chuyện Lý Tiêu Dao giết Vương Khải, thế nhưng bọn họ cũng nhìn ra được Lý Tiêu Dao lúc này đã là nỏ mạnh hết đà, cái đoàn đội đối diện này đã không còn sức phản kháng.
"Tuy rằng giao tình giữa chúng ta cùng Vương Khải không thể nói là sâu đậm, thế nhưng các ngươi đã giết hắn rồi, vậy thì đi chôn cùng hắn đi!" Hai tên Hóa Thần cảnh, đồng thời bước ra một bước, sát cơ lập tức tàn phá đi ra.
Mọi người đang trong lúc tuyệt vọng này, một nam tử áo bào trắng như tuyết lại từ trong lều vải đi ra, hắn nhắm mắt lại, nhưng kỳ quái chính là mỗi người đều có thể cảm giác được ánh mắt lãnh khốc của hắn, cực kì quái dị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.