Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh

Chương 76: Nguy cấp!




Dịch giả: rolland

Đao quang kim sắc kinh khủng, như mặt trời về tây, chém xuống đầu Yến Triệu Ca!
Nhưng một đạo đao khí kinh khủng khác phá không tới, cuốn lên phong vân tám hướng, đem đao quang kim sắc ngăn lại.
Yến Triệu Ca cũng không nhìn lên trên, mà đi vào trận pháp bảo vệ, chạy tới Đông Đường Quốc chủ Triệu Thế Thành.
Thiên Uyên Nghịch Lưu Quyết đã thất truyền trên Bát Cực Đại thế giới sau Đại Phá Diệt được Yến Triệu Ca thi triển ra.
Qua Chuyển Nghịch Lưu Chi Pháp, bị Yến Triệu Ca thôi động đến cực hạn, Cương khí toàn thân bốc lên như rồng.
Lúc này cũng không giống như tu luyện trước đây, dẫn loạn lưu sát khí dạng sương đen vào trong cơ thể.
Mà dùng để ảnh hưởng ra bên ngoài, Yến Triệu Ca bổ ra một chưởng, giống như múa đao, chém về phía cột khí màu đen đang kéo Triệu Thế Thành!
Một đao hạ xuống, cột khí màu đen liền vặn vẹo kịch liệt!
Giống như một con rắn lớn có sinh mạng, bị một đao chém thương, thống khổ giãy dụa thân thể to lớn.
Chỗ vết đao rơi xuống, cột khí màu đen nhỏ lại, giống như bị chém ra một chỗ hổng lớn!
"Như thế nào làm được?"
Vẻ mặt của bọn người Đông Đường quốc như gặp quỷ.
Yến Triệu Ca không có thời gian cùng bọn họ chào hỏi, dùng chưởng như đao, liên tục chém lên cùng một vị trí!
Cột khí màu đen chấn động kịch liệt, "ầm ầm" gãy!
Một đoạn bay nhanh vào vực sâu, một đoạn chảy ngược vào trong cơ thể của Triệu Thế Thành.
Thân thể của Triệu Thế Thành chấn động lần nữa, máu chảy ra khoé miệng, nhưng không còn khí đen kéo lại, mọi người có thể mang hắn ra khỏi Trấn Long Uyên.
Tuy các Võ giả Đông Đường quốc khiếp sợ trước biểu hiện của Yến Triệu Ca, nhưng cũng biết đây không phải là lúc nói nhảm, vội vã mang Triệu Thế Thành đi ra Trấn Long Uyên.
Cơn lốc trên đỉnh đầu càng ngày càng kịch liệt, Võ giả Đại Nhật Thánh Tông bắt đầu nổ lực đột phá xuống dưới, mà Võ giả Quảng Thừa Sơn Võ thì liên tục ngăn chặn.
Đông Thăng Quân xuất thủ càng ngày càng không kiêng kỵ gì.
Đánh xuống mấy cái Tây Tà Phần Thiên Đao, giống như muốn huỷ diệt Trấn Long Uyên, đem tất cả mọi người chôn nơi này.
Tần trưởng lão tính tình như lửa lúc này ngược lại bình tĩnh, không cầu công lao, chỉ cầu không thất bại.
Hắn chú ý đón tiếp thế công của Đông Thăng Quân, bảo đảm đám người Yến Triệu Ca, Triệu Thế Thành rút khỏi.
Yến Triệu Ca theo đám Võ giả Đông Đường quốc cùng hộ tống Triệu Thế Thành rời đi.
Thế cục hiện tại đối với Quảng Thừa Sơn cực kỳ bất lợi, Triệu Thế Thành bị thương nặng, cho dù được cứu ra từ Trấn Long Uyên, còn không biết có thể ứng đối biến cố lớn lần này hay không?
"Hả? Không thích hợp, đây là mùi gì?"
Đang đi, đột nhiên Yến Triệu Ca cau mày, tới bên người Triệu Thế Thành cẩn thận ngửi một cái.
- Chậc! Phấn hoa của Bách Linh Quỷ Thảo?
Yến Triệu Ca trợn mắt:
- Bình thường không mùi không vị, khi tiếp xúc với loạn lưu sát khí của Trấn Long Uyên mới có thể truyền ra mùi vị.
Các Võ giả Đông Đường xung quanh vừa ngạc nhiên vừa mờ mịt nhìn về phía Yến Triệu Ca.
Yến Triệu Ca nhéo nhéo huyệt thái dương của mình:
- Thương Mang Sơn, quả nhiên cũng có thủ đoạn.
Đông Đường quốc lấy Luyện đan dược làm truyền thống, Đông Đường Quốc chủ Triệu Thế Thành chính là cao thủ Đan đạo trước ba của Đông Đường.
Ngay cả hắn cũng không phát hiện ra khác thường trên người mình, cũng không trách những Võ giả Đông Đường quốc khác không biết chuyện.
Trong các đại Thánh Địa, Luyện đan thuật của Thương Mang Sơn là yếu nhất, Bách Linh Quỷ Thảo cũng không có ở Sơn Vực.
"Triệu Hạo. . ."
Yến Triệu Ca híp mắt, có hiểu biết dược lý như thế này, tại khu vực Đông Đường lúc này, trừ mình ra, cũng chỉ có hắn.
Khoảng cách xa, lấy tu vi của Triệu Hạo bây giờ, sẽ không ngửi thấy.
Nhưng hắn có thể chỉ điểm cường giả Đại Tông Sư của Thương Mang Sơn theo mùi vị đuổi theo.
Đối phương nếu có Đại Tông Sư, tốc độ phải nhanh hơn đoàn người của mình.
Dưới tình huống bại lộ hành tung, không có khả năng chạy trốn.
- A Hổ, bắt một con Ma thú có tốc độ nhanh đến, muốn bắt sống!
Yến Triệu Ca ra lệnh, A Hổ cũng không hỏi nguyên nhân, lập tức đi làm.
Yến Triệu Ca cũng không để ý tới lễ độ gì, trực tiếp lột xuống ngoại bào của Triệu Thế Thành, buộc trên người của con Ma thú mà A Hổ chộp tới, sau đó thả nó ra.
- Không thể dừng lại, tiếp tục đi.
Yến Triệu Ca nói:
- Dù đã cởi áo ngoài, nhưng trên người Triệu thế bá vẫn còn mùi hương của Bách Linh Quỷ Thảo.
- Dừng lại sẽ bại lộ ngay.
Đoàn người tiếp tục di chuyển, nhưng chấn động trong Trấn Long Uyên càng ngày càng rõ ràng, giống như trời long đất lở.
- Tình huống của bệ hạ càng ngày càng nguy rồi!
Đang đi, có một Võ giả Đông Đường trầm giọng nói.
Yến Triệu Ca nhíu mày, tiến lên kiểm tra, chỉ thấy sắc mặt của Triệu Thế Thành đã biến thành màu đen, hai luồng khí đen đỏ đan vào nhau liên tục.
Tuy rằng hắn hôn mê, nhưn huyền công trong cơ thể tự động vận chuyển, chống lại sát khí xâm nhập từ bên ngoài.
Hai bên đối kháng lại bị chấn động từ bên ngoài ảnh hưởng, cho nên có dấu hiệu tẩu hoả nhập ma.
Nếu tiếp tục mang hắn đi, ngược lại sẽ nhanh chóng làm hắn tử vong.
Có Võ giả Tiên Thiên Tông Sư của Đông Đường quốc, lấy Cương khí của mình bảo hộ, nhưng hoàn cảnh lúc này trong Trấn Long Uyên, cũng khó bảo hộ chu toàn.
Yến Triệu Ca hít sâu một hơi:
- Nếu không thể đi tiếp, vậy thì cùng đối phương cướp lấy thời gian đi.
- Buông Triệu thế bá xuống, ta giúp hắn chữa thương.
Bởi vì Yến Triệu Ca liên tục biểu hiện thần kỳ, cùng với quan hệ của Yến gia và Triệu Thế Thành, dưới loại tình huống này, Võ giả Đông Đường quốc chọn lựa tín nhiệm Yến Triệu Ca.
Có cường giả cảnh giới Tiên Thiên Tông Sư, tiến lên giúp đỡ.
Một tay của Yến Triệu Ca đặt trên ngực của Triệu Thế Thành, tay còn lại đặt trên lưng của hắn, bắt đầu vận chuyển Thiên Uyên Nghịch Lưu Quyết, trợ giúp Triệu Thế Thành khai thông loạn lưu sát khí trong cơ thể.
A Hổ và những người khác cẩn thận canh giữ bên Yến Triệu Ca cùng Triệu Thế Thành.
Lúc này vẻ mặt của A Hổ nghiêm túc, ánh mắt nhìn về phía Yến Triệu Ca cùng Triệu Thế Thành, ẩn chứa lo lắng.
May mắn là, theo thời gian trôi qua, tình huống của Triệu Thế Thành dần ổn định, mọi người thấy, đều lộ ra vui mừng.
Thế nhưng, trận pháp lấy Triệu Thế Thành làm trụ cột để duy trì, lúc này càng không ổn định.
Thế cục bên Cảnh Dương Thành không lạc quan.
Đúng lúc này, đám người A Hổ đều nhíu mày, sương đen phía xa bị phá vỡ, có một nhóm Võ giả hiện thân.
Tất cả đều mặt hắc y, chính là trang phục của Võ giả Thương Mang Sơn.
Người cầm đầu, chính là một Tiên Thiên Tông Sư, bên cạnh hắn, một thiếu niên đang đứng, bất ngờ là Triệu Hạo.
Triệu Hạo nhìn Yến Triệu Ca cùng Triệu Thế Thành, ánh mắt sâu thẳm:
- Ngươi có thể nhìn ra phấn hoa của Bách Linh Quỷ Thảo?
- May mà khoảng cách gần, Tiên Thiên Tông Sư có thể miễn cưỡng ngửi ra mùi vị, bằng không thật sự để các ngươi kim thiền thoát xác.
Tên Tiên Thiên Tông Sư của Thương Mang Sơn nhàn nhạt nói:
- Triệu Quốc chủ không chỉ đơn giản bị thương, mà là sát khí trong Trấn Long Uyên nhập thể.
- Nếu không có phương pháp trị liệu kịp thời, ngược lại sẽ hại tính mệnh của Triệu Quốc chủ.
- Dưới tình huống như thế này, Võ giả Tông Sư không nên xuất thủ, Đại Tông Sư Hạ trưởng lão của bản môn trong chốc lát liền đến, do hắn xuất thủ trị thương cho Triệu Quốc chủ, mới đúng.
Hắn bước về phía trước một bước:
- Cứu người như cứu hỏa, không nên chậm trễ nữa, đem người giao cho chúng ta đi.
Triệu Hạo không nhìn Yến Triệu Ca cùng A Hổ, mà nhìn vào những Võ giả Đông Đường quốc, nói:
- Làm chậm trễ thời gian cứu chữa, sẽ làm hại tính mệnh của Phụ hoàng.
- Trách nhiệm này, ai trong các ngươi có thể gánh?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.