Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh

Chương 161: Cứng đối cứng




Dịch giả: rolland
Thấy Lưu Thịnh Phong bỏ qua Võ giả trung niên, Trương Dao lần đầu tiên thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng thấy ánh mắt của hắn đối chọi gay gắt với Yến Triệu Ca, trái tim của Trương Dao đột nhiên nhảy lên.
Mặc dù Lưu Thịnh Phong ỷ mạnh hiếp yếu, bắt nạt kẻ yếu cho là chuyện đương nhiên, nhưng Trương Dao biết, người này không thiếu kinh nghiệm chiến đấu với đối thủ cùng tầng thứ.
Ngược lại, Lưu Thịnh Phong có kinh nghiệm thực chiến hết sức phong phú, trong Võ giả thế hệ trẻ của Thương Mang Sơn, có thể coi là số một.
- Yến sư huynh...
Trương Dao nhìn về phía Yến Triệu Ca, mặc dù chiến tích của Yến Triệu Ca so với Lưu Thịnh Phong huy hoàng hơn, nhưng dù sao cũng là Tiên Thiên sơ kỳ đối chiến Tiên Thiên hậu kỳ.
Yến Triệu Ca không thèm để ý khoát tay nói:
- Trương sư muội, ngươi lui về sau để tránh bị ảnh hưởng.
Vẻ mặt của Trương Dao lo lắng, nhưng cũng biết chiến đấu giữa hai Tiên Thiên Tông Sư không phải chuyện này có thể nhúng tay, chỉ đành lui về phía sau.
Đầu đại gấu trúc một mực dính gần Yến Triệu Ca lúc này cũng nhìn chằm chằm Lưu Thịnh Phong.
Vẻ lười biếng trước kia đã biến mất, trong ánh mắt chớp động hung quang.
Mặc dù thân thể vận mập mạp nặng nề, nhưng khí chất hoàn toàn thay đổi, bất ngờ hiện ra sự cuồng bạo.
Yến Triệu Ca khẽ mỉm cười, vỗ nó:
- Ngươi đứng một bên nhìn là tốt rồi.
Đầu đại gấu trúc nháy nháy mắt mấy cái, ngoan ngoãn bò qua một bên, khí thế biến mất không thấy, lần nữa trở lại dáng vẻ ngây thơ.
Yến Triệu Ca quay đầu nhìn Lưu Thịnh Phong, không nhanh không chậm nói:
- Trận thế trên đảo vừa bị ta quấy nhiễu, linh khí tích góp đã không còn, trong chốc lát không thể lặp lại.
- Trận chiến này của chúng ta có thể buông tay buông chân ra, sẽ không vì trận pháp mà đưa tới không gian biến hóa, truyền tống lung tung.
Lưu Thịnh Phong nhìn chằm chằm Yến Triệu Ca:
- Ngươi rất mạnh, mạnh vô cùng.
- Thẳng thắn mà nói, Ngoại Cương hậu kỳ Tông Sư, đánh thắng Tiên Thiên sơ kỳ Tông Sư Kỷ Hán Như, chuyện này ta làm không được.
- Ngắn ngủi hơn một năm, tu vi từ Nội Cương hậu kỳ tăng lên đến Tiên Thiên sơ kỳ, chuyện này ta cũng làm không được.
- Nhưng chính vì vậy, khiến bây giờ ta muốn giết ngươi.
Lưu Thịnh Phong nhìn Yến Triệu Ca, ánh mắt dần dần nheo lại:
- Bởi vì bây giờ không giết ngươi, dựa vào thế lực của ngươi, để cho ngươi nhảy một cái, liền có thể vượt qua ta.
- Đến lúc đó ta phải trốn ngươi, nghĩ tới chuyện này liền làm người ta chán ghét.
Lưu Thịnh Phong bước đi không nhanh, nhưng mỗi bước rơi xuống, đất đai dường như chấn động một cái, giống như ngọn núi đang di chuyển.
- Thật rất muốn giết ngươi, cũng không phải vì chuyện mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch, ngươi gài bẫy Thương Mang Sơn ta, làm chúng ta và Thiên Lôi Điện xích mích.
Lưu Thịnh Phong chỉ mình, lại chỉ Yến Triệu Ca:
- Ta giết ngươi, bởi vì ta muốn giết ngươi, không phải vì nguyên nhân khác.
- Trên người ngươi có một mùi vị làm ta không thích, vô cùng không thích, để cho ta không thoải mái.
Hắn thu ngón tay về, lại chỉ về tim mình:
- Nơi này nói cho ta, chỉ cần giết ngươi, ta mới cảm thấy thoải mái!
Yến Triệu Ca chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt cười mà không cười, cũng không nói chuyện, mà như đang nhìn một thằng ngu đang tự kỷ vậy.
Ánh mắt của Lưu Thịnh Phong càng ngày càng nguy hiểm, nụ cười trên mặt biến mất, vẻ mặt vô tình nói:
- Không sai, chính là cái dàng vẻ ngày, cái dáng vẻ càng làm cho ta không thoải mái!
- Vì để cho ta thoải mái hơn, không thể làm gì khác ngoài giết ngươi.
Lưu Thịnh Phong vừa nói, vừa tiến lên phía trước từng bước, đi tới Yến Triệu Ca. Đến lúc này đã ở trước mặt Yến Triệu Ca.
Khí thế của hắn đã tăng đến đỉnh phong, đột nhiên đánh một quyền tới Yến Triệu Ca!
Yến Triệu Ca nhìn qua, chỉ cảm thấy trước mặt mình như có một ngọn núi lớn đang sụp đổ, hướng hắn đập xuống.
Cùng là một chiêu Sơn Nhạc Thần Quyền, Lưu Thịnh Phong mạnh hơn Kỷ Hán Như quá nhiều!
Từng đạo Cương khí hùng hồn, ngưng luyện như thực thể, tự chung một nơi hóa thành thiên địa hư ảo.
Vân vụ cùng rừng trúc trước mắt Yến Triệu Ca đều biến mất, chỉ còn lại núi non trùng điệp, như đặt mình vào trong núi lớn mênh mông.
Lưu Thịnh Phong vừa rồi bước đi chậm, nhưng lúc này xuất thủ, nắm đấm trong nháy mắt đã tới trước mắt Yến Triệu Ca!
Yến Triệu Ca không hoảng không vội, thi triển Quy Xà Hợp Kích, kích động huyệt Huyết Môn Thương Khúc.
Lực lượng mạnh mẽ bộc phát đánh vào thiên địa hư ảo đang trấn áp do Cương khí của Lưu Thịnh Phong biến thành.
Sau đó thân hình của Yến Triệu Ca đột nhiên di chuyển qua một bên, tránh đi quyền thế của Lưu Thịnh Phong, dưới chân phát lực, phóng về phía trước.
Lực lượng của hắn quán chú vào hai cánh tay, từng đạo Cương khí như băng long và hỏa long quấn quanh cánh tay, giống như một cái then (gài) cửa bằng sắt, nện vào thân thể của Lưu Thịnh Phong!
Ầm!
Lưu Thịnh Phong cười nhạt, như không có cảm giác chút nào, ngược lại Yến Triệu Ca cảm thấy cánh tay của mình hơi tê dại.
Võ giả Thương Mang Sơn có sở trường công phòng chính diện, trên người của Lưu Thịnh Phong được thể hiện ra một cách tinh tế, tựa như một cự thần bằng sắt thép!
Yến Triệu Ca thấy vậy, hơi nhướng mày:
- Nguyên lai tu thành Sơn Thần Phách Thể?
Lưu Thịnh Phong cười to:
- Tới ta!
Dứt lời, lại một quyền đập xuống đỉnh đầu của Yến Triệu Ca!
Yến Triệu Ca cười lạnh một tiếng, phun ra một ngụm trọc khí, toàn thân kéo căng phóng ra!
Đại Lực Viên Ma Quyền!
Cả người hắn như vạm vỡ thêm một vòng, cơ bắp xương cốt toàn thân căng ra, huyết khí kích động, giống như thiên thần hạ phàm!
Không đợi nắm đấm của Lưu Thịnh Phong hạ xuống, Yến Triệu Ca đối với cổ tay phát lực hai lần, ầm ầm đem Lưu Thịnh Phong đẩy lùi!
Dưới chân không vững, Lưu Thịnh Phong đánh vào khoảng không, phát ra một tiếng rống giận, lập tức bước chân ra lần nữa bổ nhào tới.
Yến Triệu Ca thấp người xuống, hai nắm đấm xuất hiện, đánh vào hông của Lưu Thịnh Phong, lại đem hắn đánh lui.
Nhưng trong quá trình lùi về sau, đối phương cũng đá một cước tới Yến Triệu Ca.
Yến Triệu Ca dựa vào Linh Tê Ma Quyền cùng Định Hải Linh Quyền chống cự lần tấn công này của Lưu Thịnh Phong.
Nhưng so với Lâm Chu, Lưu Thịnh Phong xuất thân từ Thương Mang Sơn không chỉ có cảnh giới cao hơn, chiêu thức càng trầm trọng.
Lần ngăn đón này, khiến xương cốt toàn thân Yến Triệu Ca rung động, huyết khí trong cơ thể không ngừng tán loạn.
Lưu Thịnh Phong cũng như vậy, năng lực chịu đòn của hắn mạnh hơn đối thủ khác rất nhiều.
Sơn Thần Phách Thể bất phá, bị hai nắm đấm của Yến Triệu Ca đánh thẳng vào nơi yếu hại, nhưng chẳng qua là say sẩm một chút, khí huyết không ổn định, liền khôi phục lại.
Hai bên cũng không chịu lùi bước, muốn tranh thủ chủ động trước.
Sau khi chống cự công kích của đối phương, liền xông lên lần nữa!
Trên mặt của Yến Triệu Ca có hồng quang thoáng hiện, Hỏa Kiếp trong Phong Hỏa Nhị Kiếp được thúc giục.
- Tới!
Yến Triệu Ca quát lên như tiếng sấm mùa xuân, một bước bước ra, chủ động xuất kích, một quyền phủ đầu đánh tới Lưu Thịnh Phong.
Lưu Thịnh Phong cũng giống vậy, giận quát một tiếng, không né không tránh, một quyền trùng điệp đánh lên
Mặc dù Yến Triệu Ca cuồng bạo đánh tới, vô cùng tàn nhẫn, nhưng đối với từng chiêu thức mà Lưu Thịnh Phong tấn công, vẫn ngưng thần chăm chú nhìn, tâm ý không hoảng loạn.
Đang đấu say sưa, đột nhiên Cương khí toàn thân của Yến Triệu Ca bộc phát, quyền đối quyền, cứng rắn đánh vào thiết quyền của Lưu Thịnh Phong.
Thân thể của hai người hơi dừng lại một chút.
Sau đó thân hình của Yến Triệu Ca mạnh mẽ chuyển động, xoay người dùng khuỷu tay nện vào lưng hông của Lưu Thịnh Phong, trực tiếp đánh cho thân thể hắn khuỵu xuống!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.