Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 552:




Ông ta tin rằng con trai của chiến hữu cũ sẽ không mắc sai lầm.  
Hơn nữa Vương Mộ Sinh đã hứa sẽ điều tra tìm kiếm tung tích của mẹ Dương Bách Xuyên, hiện đã có manh mối, khi nào có cơ hội sẽ nói cho anh biết coi như báo đáp ân tình.  
Thật ra Vương Mộ Sinh cảm thấy mình nợ Dương Bách Xuyên rất nhiều. Năm xưa chiến hữu cũ Dương Quốc Trung vì tạo cơ hội cho ông ta nên mới mất tích, bây giờ Dương Bách Xuyên lại chữa trị cho ông cụ Vương, nhà họ Vương nợ Dương Bách Xuyên ân tình lớn.  
...  
Không nói đến nhà họ Vương mở cuộc họp nhỏ về chuyện kết giao với Dương Bách Xuyên, lúc này ba người Dương Bách Xuyên, Độc Cô Vô Tình và Vương Tông Nhân đã đến nhà họ Triệu.  
Trên đường Dương Bách Xuyên đã gọi điện thông báo cho Triệu Nam kẻo lúc đến nơi người ta không biết mình, không được vào trong. Như vậy thì lúng túng lắm.  
Tất nhiên là Vương Tông Nhân biết nhà họ Triệu nằm ở một xóm cổ phía Nam thành phố.  
Một tiếng sau ba người lái xe đến cổng nhà họ Triệu. Trước cổng có bãi đỗ xe riêng, đủ loại xe hơi đã đậu kín chỗ.  
Sau khi xuống xe, Dương Bách Xuyên đi thẳng tới cổng. Anh vốn định tìm bóng dáng của Triệu Nam, ai ngờ Triệu Nam còn chưa xuất hiện đã có giọng nói đầy kích động vang lên bên tai.  
"Em rể! Rốt cuộc cậu cũng đến rồi, tôi đợi cậu suốt một ngày rồi đó. Hôm nay tôi không làm gì hết, chỉ chờ cậu tới thôi."  
Triệu Vũ Linh rảo bước đi từ đằng xa tới. Từ sau chuyện lần trước, tên nhãi này đã trở nên ngoan ngoãn trước mặt Dương Bách Xuyên.  
Có điều Dương Bách Xuyên vẫn dở khóc dở cười khi nghe thấy đối phương gọi mình là em rể. May mà ở cổng không có ai, nếu không sẽ gây xôn xao.  
Nhưng nói thật là Dương Bách Xuyên rất vui, không để bụng chuyện Triệu Vũ Linh chiếm hời.  
Triệu Vũ Linh nói xong thì nhìn thấy Vương Tông Nhân, bèn nở nụ cười nhẹ: "Tông Nhân cũng đến rồi, mời vào." Hiển nhiên là hai người quen biết nhau.  
Sau đó anh ta nhìn Độc Cô Vô Tình bằng ánh mắt mắt sáng lấp lóe, nhưng Dương Bách Xuyên chỉ giới thiệu qua loa một câu rồi thôi.  
Dương Bách Xuyên hỏi anh ta: "Triệu Nam đâu?"  
"Ồ, em gái tôi đang ở bên trong với ông nội. Vốn dĩ con bé muốn ra đón cậu, nhưng tôi không làm phiền nó, hi hi."  
Triệu Vũ Linh cười ruồi. Lúc này anh ta chỉ hận không thể nịnh nọt tâng bốc Dương Bách Xuyên một vạn lần. Mặc dù lần trước đan Tinh Long làm anh ta bẽ mặt, đến giờ vẫn còn bóng ma tâm lý, nhưng quả thật đan dược này đã chữa khỏi bệnh cho anh ta. Hơn nữa bây giờ anh ta còn sung mãn hơn trước gấp bội, trở nên nổi tiếng trong giới.  
Thật ra hôm nay anh ta vồn vã như vậy là bởi vì muốn xin Dương Bách Xuyên một viên đan dược.  
Triệu Vũ Linh vừa nói xong thì nghe thấy tiếng còi vang lên. Anh ta bất giác nhìn sang, tức thì mặt biến sắc vì nhận ra đây là xe của người nhà họ Diệp, chắc chắn Diệp Khai cũng tới.  
Anh ta sợ Diệp Khai và Dương Bách Xuyên xảy ra mâu thuẫn, bèn cười làm lành với Dương Bách Xuyên: "Em rể à, để Tông Nhân dẫn hai người vào trong nhé, tên nhóc này thân với ông nội tôi lắm. Tôi nhìn thấy người quen, qua đó chào hỏi đây. Các cậu cứ coi như đây là nhà mình, tuyệt đối đừng khách sáo."  
Dương Bách Xuyên không nghĩ nhiều, hôm nay anh đến chúc thọ, không cần chủ nhà kè kè bên mình. Anh gật đầu rồi đi vào cùng Vương Tông Nhân. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.