*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng chuyện này lại làm anh cảm thấy xấu hổ, anh xé rách quần áo của con gái nhà người ta, trình độ rách nát đến mức không thể mặc được. Phần lớn phía sau lưng lộ ra bên ngoài, làn da bóng loáng làm anh nuốt nước miếng, nhưng vẫn cởi áo của mình khóa lên trên người cô.
Nhưng anh lại không biết, chỉ với hành động nho nhỏ này của mình đã làm cho trong lòng của Khâu Vân dâng lên một loại cảm giác kỳ lạ.
Cô còn tưởng rằng sau khi chị gái chết, cô sẽ trở thành người cô đơn nhất trên đời này. Nhưng sự cẩn thận của Dương Bách Xuyên đã làm cho cô cảm thấy an toàn và ấm áp, sâu trong lòng sinh ra một cảm giác ngọt ngào, ngay cả chính cô cùng không biết vì sao, nhưng lại rất thích loại cảm giác này.
Một sát thủ động tình, đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi, nhưng hai người lại không hề biết gì.
Mặc dù miệng vết thương của Khâu Vân đã khép lại, nhưng sắc mặt của cô vẫn trắng bệch, còn bị giam giữ trong nhà giam hơn mười ngày, tố chất thân thể đã rất suy nhược. Lúc Dương Bách Xuyên đỡ cô đứng dậy, cô đứng không vững ngã vào trong lòng ngực của Dương Bách Xuyên.
Thân thể mềm mại ấm áp thơm dịu ở trong lòng ngực làm cho Dương Bách Xuyên rất động lòng. Nhưng anh cũng biết rõ tình trạng thân thể của Khâu Vân, sau khi nghĩ lại lật tay lấy ra một viên đan Bồi Nguyên từ trong hồ Càn Khôn, nói với Khâu Vân: “Há mồm nuốt viên đan dược này xuống, bổ sung thể lực.”
Đối với sự quan tâm của Dương Bách Xuyên, Khâu Vân ngây người, trong lòng cô dâng lên từng trận cảm động, hốc mắt dần ướt át, cũng không hỏi Dương Bách Xuyên đây là đan dược gì. Dù sao lúc này cho dù trong tay của Dương Bách Xuyên là thuốc độc cô cũng sẽ nuốt xuống.
Vừa vào miệng đan dược đã tan, trong cơ thể sinh ra dòng khí mạnh mẽ, sắc mặt của Khâu Vân thay đổi, lập tức vận chuyển tâm pháp Xương Hoa.
Nhưng lại nghe thấy Dương Bách Xuyên nói: “Tôi dạy cho cô một bộ tâm pháp có thể nhanh chóng hấp thụ đan dược, niệm theo tôi…”
Khâu Vân cũng không nghĩ nhiều, hoàn toàn làm theo những gì Dương Bách Xuyên nói.
Mười mấy phút sau, cô đã hấp thu gần hết tác dụng của đan dược trong cơ thể, cảm giác được tình trạng suy yếu của thân thể dần dần biến mất, tinh thần rất tốt. Cô là võ cổ giả, tất nhiên có thể hiểu được bộ tâm pháp của Dương Bách Xuyên truyền thụ cho cô tốt hơn tâm pháp của Xương Hoa rất nhiều.
Cô âm thầm thề trong lòng, nghiêm khắc tuân theo di nguyện của chị gái, ở lại bên cạnh Dương Bách Xuyên báo ơn.
“Cô cảm thấy thế nào?” Sau khi thu hồi công lực, Dương Bách Xuyên hỏi.
Tâm pháp anh truyền thụ cho Khâu Vân chính là công pháp tu chân《Tử Hà Quyết》, là một pháp quyết thích hợp cho phụ nữ tu luyện.
Vì sao lại truyền thụ 《Tử Hà Quyết》cho Khâu Vân, bởi vì trong lúc chữa thương anh phát hiện trong cơ thể của cô gái này có linh căn, hơn nữa thể chất võ cổ giá rất tốt, rất phù hợp để tu chân, quan trọng hơn vừa rồi cô đã đỡ súng cho anh.
Hơn nữa truyền thụ phương pháp tu chân cho cô bởi vì một viên đan Bối Nguyên có rất nhiều tác dụng, không thể lãng phí. Bây giờ anh bắt đầu có ý thức bồi dưỡng thu nạp thế lực cho bản thân, hy vọng có thể hình thành được một thế lực cho riêng mình, sau này không phải lo lắng khi đối mặt với tổ chức sát thủ Xương Hoa.
“Cảm ơn tiên sinh truyền thụ, sau này Khâu Vân sẽ làm trâu làm ngựa báo đáp tiên sinh.” Khâu Vân đỏ mặt nói.
Dương Bách Xuyên cười, anh đang chờ Khâu Vân tỏ thái độ này, người thứ hai tu luyện Tử Hà Quyết đã xuất hiện.