Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 466:




Sau đó, lại có tin tức từ nhà họ Mã truyền ra, nói trên người Dương Bách Xuyên có công thức của đan Bồi Nguyên, thế cho nên sau đó Dương Bách Xuyên bị giới võ cổ đuổi giết đến quê nhà.”  
Muốn cùng nhà họ Mã liên thủ đối phó với Dương Bách Xuyên, Trần Bách Vạn đương nhiên đã điều tra nhà họ Mã, dù sao cũng là tổ chức sát thủ, muốn điều tra những tin tức này cũng không khó.  
Mã Hưng Điền nheo mắt nhìn Trần Bách Vạn, trong lòng thầm mắng ông ta là cáo già, càng mắng chửi con cháu nhà họ Mã làm việc bất cẩn, làm sao có thể để cho Trần Bách Vạn nghe được tin tức nhằm vào Dương Bách Xuyên.  
Hiện tại xem ra muốn muốn lấy được lợi ích lớn hơn từ trong tay Trần Bách Vạn là không có khả năng.  
Ông ta lập tức cười ha ha nói: “Đường chủ Trần thật biết nói đùa, tất cả mọi người đều là võ cổ giả nên giúp đỡ lẫn nhau mà. Ha ha ~”  
Trần Bách Vạn rốt cuộc nở nụ cười, cuối cùng cũng thâu tóm được tên cáo già Mã Hưng Điền này, nếu không phải bỏ ra một chút công sức, ông ta vẫn chần chờ. Lần này ông ta đã hao binh tổn tướng ở trên tay Dương Bách Xuyên, quan trọng nhất là bị cấp trên nghiêm khắc ra lệnh nhất định phải tìm được ba viên đá Hỏa Diệm về, chắc chắn là đá Hỏa Diệm đã bị Dương Bách Xuyên lấy đi.  
Nhưng Trần Bách Vạn không làm gì được Dương Bách Xuyên, đành phải đi liên thủ với người của nhà họ Mã cùng nhau đối phó Dương Bách Xuyên, ngay từ đầu Mã Hưng Điền quả thực muốn đòi hỏi nhiều hơn, nhưng lúc sau cũng đành chấp nhận.  
“Được, vậy ba ngày sau, hai nhà tôi và ông hợp tác đến Cố Đô, nhưng cũng phải nói rõ ràng trước, công thức đan dược trên người Dương Bách Xuyên thuộc về nhà họ Mã tôi, còn đá Hỏa Diệm là của ông.”  
“Vậy một lời đã định.”  
......  
“Ầm~”  
Dương Bách Xuyên nghe đến đó thì hừ lạnh, một cước đá văng cửa ngầm xông vào: “Cần gì phải phiền phức thế, muốn giết tôi sao, tôi tới rồi đây.”  
Dương Bách Xuyên đột nhiên xuất hiện khiến ba người hoảng sợ.  
“Dương Bách Xuyên?” Trần Bách Vạn kinh ngạc hô lên, bất giác lui về phía sau, đêm đó ở đỉnh Lạc Vân tại Hoa Sơn, ông ta vô cùng sợ hãi Dương Bách Xuyên, biết rõ thực lực của Dương Bách Xuyên rất kỳ lạ, ông ta theo bản năng lui về phía sau.  
Càng không nghĩ tới Dương Bách Xuyên làm sao có thể từ đường hầm chui ra, làm sao có thể tìm tới cửa, ông ta bất giác nhìn về phía lão già mù ở một bên, Trần Bách Vạn biết trong lòng lão già mù vẫn luôn không phục ông ta, muốn thay thế địa vị của ông ta, Dương Bách Xuyên đột nhiên xuất hiện khiến Trần Bách Vạn nghĩ đến mối hận trên người lão già mù, thầm nghĩ: “Xem ra hôm nay có chuyện kỳ quái, vẫn nên rút lui trước là tốt nhất.”  
Mà Mã Hưng Điền và lão già mù nghe được Trần Bách Vạn Vạn gọi tên Dương Bách Xuyên.  
Mã Hưng Điền không chỉ không sợ, ngược lại còn bước tới công kích anh trước, ông ta đường đường là Ám Kình tầng tám, ông ta cũng không hề tin chuyện Dương Bách Xuyên có thể gi ết chết cao thủ Ám Kình tầng tám mà Trần Bách Vạn đã nói. Ở trong nhà họ Mã, ông ta chính là người chủ trương gi ết chết Dương Bách Xuyên, nhưng ông cụ kiêng kỵ nhà họ Vương ở Yên Kinh nên không cho động đến Dương Bách Xuyên, nếu hôm nay đã gặp mặt, Mã Hưng Điền cũng sẽ không bỏ qua cho Dương Bách Xuyên.  
Về phần lão già mù, trong lòng cũng lập tức kinh ngạc, ông ta suy nghĩ, đêm nay bàn chuyện lớn, ông ta cũng nghe được rất nhiều tin tức về Dương Bách Xuyên từ trong miệng Trần Bách Vạn. Trong lòng lão già mù xem Dương Bách Xuyên chính là bảo vật, đụng phải bảo vật giết người, thực lực của Trần Bách Vạn không đủ nên rất sợ hãi Dương Bách Xuyên.  
Ba người đều là cao thủ Ám Kình bát tầng, mỗi người đều có suy nghĩ riêng.  
Lúc này, ống tay áo của Mã Hưng Điền run lên xuất hiện một thanh mã đao dài một mét rưỡi, trực tiếp đánh về phía Dương Bách Xuyên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.