*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngẫm nghĩ ba đan phương nơi tay, tâm trạng Dương Bách Xuyên liền vui vẻ không kiềm chế được.
Anh chưa từng nghĩ tới, có một ngày vận mệnh của mình lại từ từ lớn lên như thế.
Anh cảm ơn sư phụ Vân Thiên Tà đã dẫn mình vào con đường tu chân, cũng cảm ơn Triệu Nam và chó của cô ấy, nếu không nhờ bọn họ, anh đã không nhặt được bình Càn Khôn gặp sư phụ.
Đối với tình cảm của Triệu Nam, Dương Bách Xuyên cho rằng chính là duyên trời định. Đời này cô ấy đã định trước sẽ là người phụ nữ của Dương Bách Xuyên, ai cũng đừng mơ cướp khỏi tay anh.
Nhà họ Diệp ở Yên Kinh, một thế gia cổ võ mà thôi, chờ tu vi anh đạt tới Trúc Cơ kỳ, đến lúc đó anh muốn nhìn xem nhà họ Diệp tranh với anh như thế nào.
Trong lòng suy nghĩ, lấy hết tài liệu luyện chế đan Tinh Long ra ngoài, hình như còn thiếu hai loại. Bên trong bình Càn Khôn không chứa nhiều dược liệu lắm, lần sau phải đi thị trường dược liệu bổ sung một đợt mới thôi.
Mặc kệ là đan Trú Nhan, đan Tinh Long hay đan Tôi Thể, ưu điểm lớn nhất của chúng là có thể sử dụng dược liệu trên trái đất luyện chế ra.
Về phần hơn hai trăm gốc linh dược quý giá Dương Bách Xuyên lấy được từ hẻm núi của Hầu Đậu Đậu, anh không nỡ đem ra dùng nên giữ lại để tăng thực lực của bản thân.
Chẳng qua bây giờ vẫn còn thiếu hai loại dược liệu, Dương Bách Xuyên chỉ có thể chọn ra hai loại có thuộc tính không khác biệt lắm từ hơn hai trăm gốc linh dược đến luyện đan.
Cảm giác có chút lãng phí, thế nhưng nghĩ một hồi, anh lại bình thường trở lại, tuy rằng dùng linh dược tốt nhất khá phí nhưng phẩm chất của đan dược sẽ tăng lên trên diện rộng.
Anh nhớ sư phụ Vân Thiên Tà đã từng nói, ở Tu Chân giới bất kể là luyện đan hay luyện khí, ngoại trừ những luyện đan sư, luyện khí sư có kinh nghiệm, tu vi, điều kiện bên ngoài, vân vân,.. Cấp bậc tài liệu càng cao, phẩm chất đan dược luyện chế ra sẽ càng tốt.
Tất nhiên nói đi cũng có nói lại, đôi khi dù có tài liệu tốt nhưng không có kinh nghiệm luyện đan phong phú cũng không ổn, luyện một lò thì hỏng một lò.
Đến nay tuy Dương Bách Xuyên luyện đan chỉ trong thời gian ngắn, cũng chỉ luyện chế đan dược cấp thấp bình thường nhất nhưng vẫn chưa từng xảy ra tình trạng bị hỏng, tất cả là do anh có một sư phụ tài giỏi.
Vân Thiên Tà là lão quái vật đã sống mấy vạn năm, Thập Nhị Kiếp Tán Tiên đỉnh cấp, ngoại trừ tu vi Thông Huyền thì bản thân cũng là một đại sư luyện đan, hướng dẫn Dương Bách Xuyên luyện mấy loại đan dược cấp thấp dễ như ăn cơm.
Hơn nữa lúc trước Dương Bách Xuyên và bà nội đi lạy thần linh gặp được cơ duyên, nhận được lò đan Thái Thương đến cả sư phụ Vân Thiên Tà cũng khen ngợi, đủ loại nhân tố gộp lại, kèm theo trụ cột của anh khá cao và vững chắc, hoàn toàn có thể nói là tiểu sư phụ luyện đan.
…
Bỏ ra hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng hoàn thành tinh luyện nước thuốc, sau khi bấm thủ quyết thành đan, lò đan không ngừng rung động, trán Dương Bách Xuyên cũng toát đầy mồ hôi.
Mở lò, bên trong có chín viên đan dược màu đỏ thẫm, dưới đáy lò đan còn có ánh sáng nhàn nhạt vờn quanh.
Dương Bách Xuyên nở nụ cười, đan Tinh Long đã luyện chế thành công, lần đầu tiên luyện đã được chín viên, không tệ.
Dương Bách Xuyên lấy đan dược ra khỏi lò, rời khỏi phòng chứa đồ, một hơi luyện chế ra hai lò đan, anh hơi mệt mỏi.