Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2366:




“Chủ nhân...sao người biết muội sẽ tới?”  
Dương Bách Xuyên vừa dứt lời, cách đó ba mét, Ngô Mặc Thu cũng hiện ra chân thân, trong lòng nàng thầm thán phục tu vi thông thiên của chủ nhân nhà mình, nàng ở Vân Môn bế quan trăm năm để có thể giúp đỡ được chủ nhân, làm một cái bóng của chủ nhân, sau khi tu vi đạt tới thành tựu Xuất Khiếu đại viên mãn, Ngô Mặc Thu tự cho rằng không một ai có thể phát hiện ra khả năng ẩn thân của nàng.  
Không ngờ vẫn bị chủ nhân phát giác.  
Advertisement
Thứ mà nàng tu luyện chính là Phong Đô Quyết, một công pháp tu luyện độc nhất của Quỷ tu, theo tu vi tăng dần, một số thiên phú tu luyện của Quỷ tu cũng sẽ được xuất hiện.  
Thiên phú ẩn thân thường được sử dụng nhiều nhất, hơn nữa đã đạt tới trình độ dung hợp với thiên địa, nàng cho rằng sẽ không có ai phát hiện ra sự tồn tại của mình, kết quả là chủ nhân vẫn nhận ra.  
Dương Bách Xuyên nhìn thấy Ngô Mặc Thu xuất hiện, hắn lắc đầu cười khổ: “Muội đó, không phải đã dặn muội ở lại Vân Môn thủ hộ à, sao còn chạy theo tới đây làm gì?”  
“Chủ nhân, muội...muội đã nói sẽ làm cái bóng của chủ nhân cả đời, năm đó, khi chủ nhân gặp nạn ở đảo Hồng Kông, muội đã thề, nếu như chủ nhân có thể bình an vô sự, muội vĩnh viễn sẽ đi theo chủ nhân, bây giờ muội cũng xem như có chút thành tựu tu luyện, đương nhiên phải đi cạnh chủ nhân rồi.  
Hơn nữa, hiện tại Vân Môn có nhiều cao thủ như vậy, Thanh Mai tỷ tỷ còn tu luyện Phong Đô Quyết tới Phân Thần cảnh, muội có ở lại Vân Môn hay không cũng không quan trọng, chi bằng lén lút đi theo chủ nhân, trước khi đi Triệu Nam tỷ cũng đã đồng ý rồi, thế nên muội mới theo tới đây, à đúng rồi, chủ nhân, người còn chưa nói vì sao lại phát hiện được ra muội? Hiện tại ẩn thân của muội đã tu luyện đạt tới trạng thái có thể dung hợp với thiên địa, cứ nghĩ là cẩn thận lắm rồi...Sao vẫn bị chủ nhân phát hiện ra?”  
Vẻ mặt của Ngô Mặc Thu không thể hiểu nổi.  
Dương Bách Xuyên cười cười lắc đầu nói: “Ban đầu, ta cũng không hề phát hiện, nhưng khi ở trên phi hành thuyền, lúc khí tức của Hạ Thiền sư tỷ thay đổi, đột nhiên ta cảm nhận được linh khí dao động phía sau lưng, cẩn thận xem lại thì mới phát hiện ra là muội, đúng là khí tức ẩn thân hiện tại của muội, nếu như chú ý khống chế lại, ta cũng không thể nào phát hiện được.  
Muội đó ~ Bỏ đi, nếu như đã đến rồi thì cứ đi theo vậy, xem ra muội cũng đã nghe thấy bọn ta nói chuyện, đây là một nơi đặc thù trong bí cảnh Thao Thiết, khắp nơi đều đầy rẫy những nguy hiểm, muội phải tự cẩn thận, đợi lát nữa thì tiếp tục ẩn thân, chúng ta sẽ liên lạc với nhau, đến lúc đó cũng có thể đối phó với những tình huống khẩn cấp.  
À đúng rồi, ta cảm nhận được một cỗ khí tức u ám đặc biệt trong thiên địa, có lẽ là sức mạnh lời nguyền mà mấy người họ từng nhắc tới, muội xem có biện pháp ứng đối hay không, ta luôn cảm giác những khí tức này không được thoải mái, nếu như hấp thu vào trong cơ thể thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới tâm thần.”  
Dương Bách Xuyên nói với Ngô Mặc Thu.  
Thấy Dương Bách Xuyên đồng ý, còn không hề trách cứ, Ngô Mặc Thu lập tức vui vẻ, nàng rất vui khi có thể giúp được chủ nhân nhà mình.  
Nghe vậy, nàng đáp lời: “Chủ nhân yên tâm, thể chất của muội vốn thuần âm, bất cứ sức mạnh thuộc tính âm nào trên thế gian đều có biện pháp, trong không khí ở đây quả thật có tồn tại thứ gì đó u ám, nhưng muội có thể hấp thụ được, chủ nhân chờ một lát, muội thi triển một đạo bí pháp trên cơ thể chủ nhân thì sẽ có thể chống lại những lực lượng này.”  
Dứt lời, Ngô Mặc Thu phất tay đánh từng đạo pháp quyết về phía Dương Bách Xuyên, trọng miệng lẩm nhẩm những âm thanh mơ hồ.  
“Chủ nhân, xong rồi, bây giờ không phải sợ nữa, muội đã thi triển lên người chủ nhân thiên phú thần thông độc nhất của Quỷ tu, bất cứ lực lượng nào thuộc tính âm đều không thể xâm nhập vào trong cơ thể người.” Ngô Mặc Thu có chút đắc ý nói.  
“Được đó, không ngờ bây giờ Thu Nhi cũng là cao thủ rồi, trở về sẽ ghi công cho muội.” Dương Bách Xuyên cười tán thưởng.  
“Hihi, Thu Nhi không cần ghi công, chỉ mong sau này chủ nhân ra ngoài, bất kể là đi đâu thì cũng sẽ mang theo Thu Nhi, Thu Nhi hi vọng mình mãi mãi là cái bóng của chủ nhân, Thu Nhi cũng nỗ lực tu luyện, sẽ không gây trở ngại cho người đâu.” Ngô Mặc Thu nghiêm túc nói.  
Dương Bách Xuyên nghe Ngô Mặc Thu nghiêm túc như vậy, trái tim hắn bỗng run lên, sao hắn lại không hiểu tâm tư của nha đầu này được, trong số người ở Vân Môn, đi cùng hắn lâu nhất trên con đường tu luyện, trả giá, bầu bạn nhiều nhất không ai khác chính là Ngô Mặc Thu.  
Năm đó, từ khi thu nhận tỷ muội bọn họ và Kiều Phúc, Ngô Mặc Thu làm việc gì cũng rất cẩn trọng, nàng giúp đỡ cho hắn rất nhiều, bảo nàng làm chuyện gì cũng chưa từng có lấy một câu oán hận, thậm chí còn có mấy lần, suýt chút nữa đã hồn phi phách tán.  
Dương Bách Xuyên biết, nàng làm tất cả cũng chỉ vì muốn làm bạn, đồng hành cùng hắn.  
Tu luyện trăm năm, tu vi của nàng đã đạt tới Xuất Khiếu đại viên mãn, vẻn vẻn một bước nữa thôi là có thể bước vào Phân Thần cảnh, đối với người tu chân mà nói, thời gian một trăm năm không hề dài, có lẽ cũng chỉ bằng một lần bế quan, thế nhưng để đạt tới Xuất Khiếu đại viên mãn, khoảng thời gian này nàng đã phải trả giá biết bao nỗ lực, Dương Bách Xuyên không cách nào tưởng tượng nổi, nha đầu này đã chịu khổ sở thế nào?  
Đều là tu luyện Quỷ tu, Bộ Thanh Mai một lần đã có thể đột phá cảnh giới Phân Thần sơ kỳ, bởi vì khi đó Bộ Thanh Mai đã hấp thụ Âm Sát Trụ được dung hợp bởi thiên địa, đây chính là cơ duyên trời ban.  
Nhưng Ngô Mặc Thu thì không có, nàng hoàn toàn dựa vào nỗ lực chăm chỉ của bản thân mới có được thành tựu tu vi như ngày hôm nay, tất cả cũng chỉ vì muốn theo cạnh người chủ nhân là hắn.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.