Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2336:




Mấy người phụ nữ đều là người từng trải, sao lại không hiểu âm thanh trong đại điện vọng ra nói lên điều gì chứ?  
Ai nấy đều đỏ mặt, thầm mắng tên họ Dương nào đó, nhưng không có ai làm ồn. Lúc này linh khí đất trời mạnh mẽ tập trung đến Âm Sát Cốc, đông đảo đệ tử Vân Môn bị thu hút kéo nhau tới.  
Mấy người Triệu Nam còn phải đỏ mặt đứng trước cửa cốc chùi mông cho tên họ Dương nào đó, đuổi đám đệ tử đi, nói với bọn họ là tên họ Dương nào đó đang tu luyện, bảo mọi người không cần sợ hãi, hãy giải tán đi.  
Dù sao tên họ Dương nào đó cũng là chủ nhân một môn, để đệ tử Vân Môn nghe thấy vị môn chủ trong điện Âm Sát của bọn họ đang làm gì thì rất mất mặt.  
...  
Tất nhiên tên họ Dương nào đó trong điện Âm Sát không biết rằng việc "tu luyện" của hắn đã dẫn tới chút sóng gió nhỏ. Lúc này hắn đã bước vào thời điểm quan trọng, tiếp tục hợp hoan tu luyện với Bộ Thanh Mai.  
Cho đến tận ba ngày sau, bầu trời mới yên ả trở lại.  
Linh khí trời đất hội tụ tròn ba ngày, nhịp điệu trong điện Âm Sát cũng vang lên suốt ba ngày, chỉ khổ cho những người khác.  
Năm người Độc Cô Vô Tình, Triệu Nam, Lâm Hoan, Ninh Kha, Viên Kim Phượng đã đứng canh trước cửa cốc ba ngày, trong lòng năm người hận chết tên họ Dương nào đó. Tu luyện thứ tà công gì mà kéo dài những ba ngày vậy?  
Khoảnh khắc linh khí trời đất ngừng hội tụ, âm thanh trong đại điện khiến trái tim các nàng run rẩy rốt cuộc cũng dừng lại. Lúc này năm người cùng chặn trước cửa điện, chờ tên họ Dương nào đó ra ngoài.  
Trong đại điện, tên họ Dương nào đó và Bộ Thanh Mai thu nội công. Hiện giờ tu vi của tên họ Dương nào đó đã bước vào cảnh giới Phân Thần sơ kỳ, lượng lớn linh khí trời đất hắn hấp thụ trong ba ngày cũng giúp củng cố cảnh giới.  
Sau khi Bộ Thanh Mai hấp thụ và luyện hóa năng lượng trong trụ Âm Sát, trong một trăm năm nàng đã tu luyện Phong Đô Quyết mà Dương Bách Xuyên dạy cho đến tầng thứ chín. Bây giờ, sau khi song tu, nàng cũng vững vàng bước lên cảnh giới Phân Thần sơ kỳ.  
Nhưng Dương Bách Xuyên biết Phong Đô Quyết có tổng cộng chín tầng, hiện tại Bộ Thanh Mai đã tu luyện đến tầng thứ chín, về sau còn cần công pháp. Đây là một điểm phiền phức. Nhưng Bộ Thanh Mai nói quỷ tu có truyền thừa tu luyện huyền diệu, không cần lo lắng về công pháp tiếp theo, nàng cảm thấy công pháp tiếp theo sẽ xuất hiện. Điều này khiến Dương Bách Xuyên có cái nhìn khác về quỷ tu.  
Trước đây hắn nghe sư phụ nói ở Tu Chân Giới nhất mạch quỷ tu rất thần bí, ông cũng chỉ tình cờ lấy được Phong Đô Quyết chứ không hiểu rõ nhất mạch quỷ tu cho lắm.  
Hiện tại Bộ Thanh Mai đã tương đương với cảnh giới Phân Thần sơ kỳ, cảm giác nàng mang lại cho Dương Bách Xuyên cực kỳ không đơn giản. Điều quan trọng nhất là lần này song tu với nàng hắn đã đột phá, đúng là niềm vui bất ngờ.  
Sau khi bước vào cảnh giới Phân Thần, Dương Bách Xuyên quan sát thấy nguyên thần đã hoàn toàn dung hợp với nguyên anh trong đan điền, nguyên thần hóa thực mạnh hơn lúc trước không chỉ gấp đôi.  
Tiếp đó, Dương Bách Xuyên phóng linh thức ra ngoài. Sau cảnh giới Phân Thần, nguyên thần tăng nghĩa là sức mạnh linh thức tăng.  
Sau khi phóng linh thức ra ngoài, hắn chợt ngây ra. Thấy năm người Triệu Nam, Độc Cô Vô Tình giận dữ canh gác bên ngoài đại điện, hắn lập tức đỏ mặt, hiểu được chuyện gì đã xảy ra.  
Hắn định nói chuyện, nhưng lại nhớ ra mình dùng linh thức quan sát, hình như các nàng không phát hiện ra?  
Dương Bách Xuyên vui như mở cờ trong bụng. Lẽ nào sau khi đạt tới cảnh giới Phân Thần, linh thức có sự thay đổi?  
Trước kia hắn hắn dùng linh thức thăm dò các nàng sẽ bị phát hiện ngay lập tức, vậy mà bây giờ mấy người họ không phản ứng chút nào. Điều này chứng tỏ sau cảnh giới Phân Thần, nguyên thần cường đại thật sự khiến linh thức có sự biến đổi.  
Sau đó, Dương Bách Xuyên dùng linh thức cố ý quét qua quét lại năm người Triệu Nam, Độc Cô Vô Tình, Ninh Kha, Lâm Hoan, Viên Kim Phượng. Năm người họ đều không cảm nhận được.  
Lần này Dương Bách Xuyên khẳng định linh thức cảnh giới Phân Thần không bị cảnh giới Xuất Khiếu phát hiện ra.  
Tiếp đó, linh thức lập tức lan rộng, toàn bộ Vân Môn và thậm chí là mười vạn dặm khu vực cấm phía Nam đều bao trùm trong linh thức của hắn. Trong linh thức của hắn, mọi người không có chỗ ẩn giấu.  
Không nói đến người khác, khi linh thức của hắn lướt qua, ngay cả Mạnh Trường Thanh và Dương Vấn Thiên có cảnh giới Phân Thần sơ kỳ cũng không phát hiện ra. Hai ông lão đang đang uống trà luận đạo, chỉ có Dương Vấn Thiên chợt nhíu mày: "Lão Mạnh có phát hiện thấy cái gì không?"  
"Phát hiện cái gì?" Mạnh Trường Thanh hậm hực hỏi.  
"Sao ta lại cảm thấy có người đang nhìn trộm chúng ta nhỉ?" Dương Vấn Thiên nói.  
"Ngươi già đến lú lẫn rồi à? Tốt xấu gì hai chúng ta cũng có tu vi cảnh giới Phân Thần, ai có thể nhìn trộm được?" Mạnh Trường Thanh nói thì nói vậy, nhưng vẫn nhắm mắt phóng linh thức ra cảm nhận. Một lát sau, ông ta nói: "Không có gì hết."  
"Ta cũng không cảm nhận được, xem ra là ảo giác. Linh thức của hai chúng ta kéo dài ba vạn dặm, ở Sơn Hải Giới vẫn chưa có ai có thể nhìn trộm chúng ta..."  
Hai ông lão tiếp tục uống trà. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.