*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc này Trịnh Diêm Vương dẫn theo bốn cao thủ Xuất Khiếu cảnh đại viên mãn ở phía sau, kết thành một trận pháp Ngũ Hành chống đỡ trước cửa lớn của Thần Điện, đối đầu với túc lão thứ chín.
Mặc dù trông bên Trịnh Diêm Vương nằm ở thế yếu, nhưng lại vẫn không để Tiền Bất Nhẫn công phá phòng ngự của bọn họ, xông vào Thần Điện.
Có lẽ cảm nhận được nhóm người Dương Bách Xuyên đến gần, Tiền Bất Nhẫn bắt đầu nôn nóng.
Advertisement
Mấy người Dương Bách Xuyên qua đây, mà không thấy Viên Nhật Tân, Tiền Bất Nhẫn đã biết hỏng chuyện rồi, chắc Viên Nhật Tân đã bị gi ết chết.
Bây giờ lão đã không còn đường lui, nếu như hôm nay không xử lý được Trịnh gia, thì chính là ngày chết của Tiền Bất Nhẫn lão.
Sau một phen công kích, Tiền Bất Nhẫn bỗng nhiên lùi về phía sau.
Lúc này Dương Bách Xuyên, Mạnh Trường Thanh và Dương Vấn Thiên đã tới trước cửa lớn của Thần Điện.
Ba bên đối nghịch tạo thành hình chữ phẩm.
Trịnh Diêm Vương đã từng gặp Dương Bách Xuyên từ lâu, lúc này lão thở phào, nói: “Cảm ơn ba vị Dương đạo hữu ra tay tương trợ, Trịnh gia suốt đời khó quên.”
“Trịnh tiền bối khách sáo, ta và Trịnh Bân Bân là bạn, nên giúp đỡ.” Dương Bách Xuyên tất nhiên sẽ không nói hắn và Viên Nhật Tân còn là kẻ thù.
“Tiền Bất Nhẫn, ngươi còn muốn u mê không chịu tỉnh ngộ sao?” Thấy ba người Dương Bách Xuyên, Mạnh Trường Thanh và Dương Vấn Thiên đến, trong lòng Trịnh Diêm Vương ổn định, rống lên với Tiền Bất Nhẫn.
Sắc mặt Tiền Bất Nhẫn u ám nhìn Dương Bách xuyên, sau đó nhìn Trịnh Diêm Vương hỏi: “Trịnh lão quái, ngươi thật sự cho rằng có mấy kẻ vớ va vớ vẩn đến là nắm chắc phần thắng rồi sao? Ha ha, lão phu chuẩn bị những năm trăm năm, ngươi cho rằng hôm nay Trịnh gia ngươi còn có thể lật ngược tình thế sao? Còn muốn bá chiếm điện Mạo Hiểm, hoặc nói là còn muốn gieo họa sao?”
“Tiền Bất Nhẫn, ngươi nói láo, Trịnh gia ta là thế hệ sau của Vua Mạo Hiểm, là dòng chính của điện Mạo Hiểm, ngươi và Viên Nhật Tân đang mưu phản, ngươi chính là loạn thần tặc tử, hôm nay lão phu ở đây, ngươi đừng hòng bước vào Thần Điện một bước. Chỉ cần Bân Bân luyện hóa được phân thân tiên tổ, lão phu sẽ bắt tên phản nghịch nhà ngươi hồn bay phách tán.” Trịnh Diêm Vương lạnh lùng rống lên.
“Ha ha ha.”
Tiền Bất Nhẫn đột nhiên cười điên cuồng, giống như nghe thấy chuyện rất buồn cười, sau khi tiếng cười dừng lại, lão u ám chất vấn: “Loạn thần tặc tử? Dòng chính? Ngươi cũng xứng sao hả? Đường đường là quốc đô đệ nhất hậu duệ của vương triều Sơn Hải châu Tây Sơn, lại thành cái gì trong tay Trịnh gia ngươi? Từ quốc đô suy đồi thành một thành trì, vậy mà còn có mặt mũi nói thần tử, dòng chính?”
“Có phải Trịnh Diêm Vương ngươi đã quên vương quốc Mạo Hiểm được xây dựng không phải công của một mình Vua Mạo Hiểm, mà là những tổ tiên này của chúng ta, ai ai cũng có phần, cùng nhau xây dựng vương quốc Mạo Hiểm hùng mạnh huy hoàng, vậy lấy đâu ra mưu phản?”
“Lại nhìn Trịnh gia ngươi bá chiếm quyền lợi của điện Mạo Hiểm, khống chế kho bản đồ mạnh mẽ nhất của điện Mạo Hiểm, nhưng mà trong tay người Trịnh gia các ngươi, điện Mạo Hiểm đời này không bằng đời trước. Lão phu cũng chỉ là làm theo quy luật năng giả lên, dung giả xuống thôi.”
“Nếu Trịnh gia các ngươi không được, thì giao bảo khố mạo hiểm ra đây để lão phu dẫn dắt điện Mạo Hiểm, thống lĩnh vương thành Mạo Hiểm, xây dựng lại vương quốc Mạo Hiểm, có gì không được?”
Trong lúc Tiền Bất Nhẫn nói chuyện, người tụ tập xung quanh càng ngày càng nhiều, có túc lão điện Mạo Hiểm, cũng có binh tướng của cả vương thành Mạo Hiểm, đông nghìn nghịt, không dưới mấy nghìn, trong thời gian mấy phút ngắt ngủi đã bao vây Thần Điện.
Tiền Bất Nhẫn mưu đồ nguyên năm trăm năm, năm trăm năm nay đều đang quan sát Trịnh gia, quả thật là từng ngày đều thất vọng, vốn còn đang do dự có nên thay thế Trịnh gia, phát động cuộc tranh giành đoạt quyền này không.
Ai ngờ Viên Nhật Tân ngu dốt cũng có lòng muốn phản, mấy ngày trước còn có được tin tức nói Trịnh gia có được một Thuần Dương Phân Thân chí bảo Tiên Thiên của Vua Mạo Hiểm, nếu còn không hành động thì tất cả đều muộn rồi.
Tiền Bất Nhẫn xuôi dòng cùng làm phản với Viên Nhật Tân, vốn định liên thủ với Viên Nhật Tân gi ết chết Trịnh Diêm Vương, rồi giết Viên Nhật Tân, nhưng lại không biết Viên Nhật Tân vô dụng như vậy, thế mà đã bị ba người đột nhiên nhảy ra xử lý rồi.
Nếu như hôm nay Dương Bách Xuyên dùng thân phận con rối vô diện xuất hiện, Tiền Bất Nhẫn sẽ biết thân phận của Dương Bách Xuyên, nhưng bây giờ có biết hay không đã không còn quan trọng nữa rồi.
Đâm lao thì phải theo lao, lão nhất định phải giết Trịnh Diêm Vương và tất cả người cản trở kế hoạch của lão.
Hôm nay nhất định phải tiếp quản điện Mạo Hiểm, vương thành Mạo Hiểm sẽ lớn mạnh lần nữa, xây dựng lại vương quốc Mạo Hiểm huy hoàng trước kia trong tay Tiền Bất Nhẫn lão.