Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2276:




Nhìn thấy hai đóa Hắc Liên của Dương Bách Xuyên đang nhanh chóng bay đến, Đại Tôn Ma Đầu sầu  não gầm rú một tiếng: "A... Gừ!!!" Tiếng rống vô cùng thống khổ.  
Còn Dương Bách Xuyên lại nở nụ cười rạng rỡ, khi hắn nhìn Đại Tôn Ma Đầu muốn né còn định dặn dò Trùng Tử, nhưng còn chưa kịp nói mắt đã nhìn thấy Trùng Tử bay vèo lên xông về phía Đại Tôn Ma Đầu.  
Ngay sau đó trên người Đại Tôn phát ra vầng sáng bảy màu.  
Sau đó là tiếng chửi rủa của Đại Tôn.  
Dương Bách Xuyên nở nụ cười, tuy rằng không biết Trùng Tử làm thế nào, nhưng chỉ cần có hiệu quả là tốt rồi, dù sao có vẻ như Đại Tôn không nhúc nhích được là được.  
"Bùm..."  
Hai đóa Hắc Liên nổ nổ tung.  
Lập tức cơ thể của Đại Tôn Ma Đầu trước mặt Dương Bách Xuyên chia năm xẻ bảy.  
Advertisement
"Lão ma đầu ngươi cũng có hôm nay..." Trong lòng Dương Bách Xuyên thở phào nhẹ nhõm.  
Nhưng mà ngay sau đó giọng nói của Trùng Tử vang lên nói: "Chủ nhân, bản thể của lão ma đầu này chưa chết đâu, ban nãy chỉ có phân thân của lão ta bị nổ tung thôi."  
Dương Bách Xuyên sững sờ, khi tập trung quan sát thì quả nhiên thứ bị Hắc Liên Kiếm Khí của hắn thổi tung chỉ là ma khí thôi, cũng không có máu thịt, nếu như là bản thể, cho dù là cơ thể đại ma đầu cướp xác thì cũng là cơ thể bằng máu thịt.  
Hắn không ngờ đại ma đầu còn có phân thân thứ hai nhưng nhìn xem ma khí dày đặc ở tế đàn, lại nghĩ đến Đại Tôn Ma Đầu có thần hồn mạnh mẽ, hắn cảm thấy như vậy của bình thường, tu sĩ khác ở Phân Thần cảnh sơ kỳ chắc cũng chỉ có thể luyện ra được một phân thân, nhưng mà Đại Tôn Ma Đầu lại còn có thể nhờ vào lượng âm sát ma khí dày đặc ngưng tụ thành hai phân thân.  
Dùng phân thân để che chắn, để thay tên, đây là chỗ tốt của Phân Thần cảnh.  
Phân thân có thể thế mạng cho bản thể trong nháy mắt, bảo vệ bản thể, chỉ cần bản thể không chết, sau này vẫn có thể tu luyện lại thuật Thân Ngoại Hóa Thân, nói cho cùng đó là thiên phú thần thông, là pháp thuật.  
Phân thân thứ hai bị giết chết rồi, thế nhưng Dương Bách Xuyên vẫn không tìm được cơ thể của bản thể Đại Tôn.  
Bây giờ hắn vô cùng cảnh giác, không để bị đánh lén lần thứ hai.  
Mà Trùng Tử lại làm hắn kinh ngạc, nó nói: "Chủ nhân nhìn kỹ ánh sáng bảy màu của ta một chút là có thể tìm được vị trí bản thể của lão ta rồi, lão ma đầu này có thể ẩn thân ở đây là nhờ âm sát ma khí, nhưng lão ta không trốn thoát được khỏi thiên phú của ta đâu, xem ta đem ép lão ma đầu đó xuất hiện đây."  
Khi Trùng Tử dứt lời, Dương Bách Xuyên đột nhiên nhìn thấy bên trái cách đó khoảng mười mét, có vầng sáng bảy màu sáng lên, hắn cười lạnh một tiếng: "Lão ma đầu đánh lén được một lần vẫn còn muốn đánh thêm lần thứ hai, lần này ta cho ngươi nhớ kỹ."  
Dương Bách Xuyên biết Đại Ma Đầu vẫn còn muốn đánh lén mình, Trùng Tử nói cũng đúng, lão ta có thể mượn nhờ sát khí ở nơi này để ẩn thân, nhưng lại không biết Trùng Tử có thể dùng thiên phú tìm được bản thể của lão ta.  
Với Dương Bách Xuyên thì điểm này là đủ rồi.  
Hắn kết nối tâm thần với Trùng Tử: "Trùng Tử ổn định đừng nhúc nhích để lão ma đầu đánh lén ta, chờ ta ra tay thì ngươi phối hợp, lần này ta muốn phế bỏ lão ma đầu."  
"Vâng chủ nhân." Trùng Tử đáp lại một tiếng.  
Bây giờ Dương Bách Xuyên không cần nhìn ánh sáng bảy màu Trùng Tử cố ý bộc lộ, chỉ dựa vào cảm ứng thì Dương Bách Xuyên cũng có thể biết vị trí của Đại Tôn Ma Đầu, có Trùng Tử nằm trên người lão ta, không sợ lão ta có thể tàng hình đánh lén.  
Quả nhiên, ngay sau đó Dương Bách Xuyên cảm nhận được Đại Tôn Ma Đầu đang tới gần hắn từng chút. Trong lòng hắn cười khinh, kiếm Đồ Long trong tay sẵn sàng đợi ra lệnh, kiếm khí Huyền Hoàng và lửa Thần Hồn sức mạnh có thể sử dụng được lần này đều dùng hết. Trong lòng mặc niệm khẩu quyết kiếm quyết Hắc Liên một kiếm một hắc liên một hóa hai, hoàn thành việc chuẩn bị cho một kích.  
Chín thước, tám thước, bảy thước...  
Ba thước, ngay lúc này.  
Sau khi trong lòng Dương Bách Xuyên tính toán khoảng cách Đại Tôn Ma Đầu lại gần mình thì đột nhiên xoay người chém xuống một kiếm.  
"Trảm!"  
Một tiếng trảm rung trời rơi xuống.  
Xuất kiếm nhanh như sấm chớp, kiếm khí hai đóa sen đen mang theo tính kiếm, dùng uy thế như bão táp mà tới.  
"Ầm!"  
"A! Rống rống!"  
Một kiếm chém xuống, thân hình của Đại Tôn Ma Đầu lập tức hiện ra, kêu lên thảm thiết.  
Một kiếm của Dương Bách Xuyên trực tiếp bổ từ đầu lão ta xuống, chém thành hai nửa.  
Một thần hồn đen ngòm mạnh mẽ lập tức xuất hiện từ trong cơ thể của Đại Tôn Ma Đầu, đúng là nguyên thần phiên bản thu nhỏ của Đại Tôn Ma Đầu. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.