Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2210:




Sau khi hai người tiến vào vương thành Mạo Hiểm thì đi thẳng tới đại sảnh Mạo Hiểm. Lần nữa đi vào khu vực bản đồ tìm lão chủ sự.  
Trên thực tế đại sảnh Mạo Hiểm có nơi chuyên môn giao dịch thiên tài địa bảo đan dược, có điều trong lòng con người đều coi trọng ấn tượng ban đầu, Dương Bách Xuyên và lão chủ sự cũng xem như quan hệ quen thân đánh nhau hai lần, tất nhiên sẽ đi tìm ông ta.  
Đương nhiên bọn họ cũng đã hẹn cẩn thận.  
Lão chủ sự vẫn giống như lúc trước, nằm trong quầy hàng ngủ.  
Dương Bách Xuyên đi qua gõ gõ mặt bàn nói: "Chủ sự đại nhân!"  
Lão chủ sự tỉnh giấc từ trong mờ mịt, sau khi ông ta xoa xoa mắt thấy là Dương Bách Xuyên thì đột ngột bật dậy: "Vô Diện huynh đệ... Mau mau mau mời tới hậu đường." Lần trước Dương Bách Xuyên từng nói muốn giao dịch đan dược, ông  ta không coi là thật, nhưng hôm nay khi gặp lại Dương Bách Xuyên thì lão chủ sự đã biết có mối làm ăn rồi, vì vậy ông ta vô cùng nhiệt tình.  
Advertisement
Sau khi ngồi xuống, lão chủ sự nhìn thoáng qua Mạnh Trường Thanh đứng sau lưng Dương Bách Xuyên, hoàn toàn giống như người hầu đứng sau lưng Dương Bách Xuyên. Trong lòng ông ta càng tò mò về thân phận của Dương Bách Xuyên, có điều ông ta cũng không hỏi. Hai lần qua lại với Dương Bách Xuyên, người ta có thể lảng tránh thì hiển nhiên không muốn bại lộ thân phận, hỏi ngược lại không phải chuyện tốt.  
Sau khi cho người dâng trà, lão chủ sự vẻ mặt nhiệt tình nhìn Dương Bách Xuyên: "Vô Diện huynh đệ tới vì chuyện đã nói lần trước sao?"  
Dương Bách Xuyên nâng chung trà lên cười cười gật đầu.  
Lão chủ sự liền lên tinh thần, quả nhiên là tới vì giao dịch đan dược lần trước, cũng không biết có bao nhiêu viên đan dược.  
Có điều bất kể bao nhiêu thì vẫn là chuyện tốt với lão chủ sự, đan Chân Khí lần trước đã bị cao tầng phía sau ông ta chú ý, cố ý dặn dò để ý khách phiêu lưu tên Vô Diện này, người phía sau lão chủ sự vô cùng coi trọng giao dịch đan dược.  
Mà đối với lão chủ sự thì chỉ cần ông ta có thể đạt được ba viên đan Chân Khí nữa từ tay Dương Bách Xuyên là có thể tiến thêm một bước ở vị trí hiện tại, được đại nhân vật sau lưng đề bạt. Trong cơ cấu khổng lồ của toàn bộ đại sảnh Mạo Hiểm, hay nói cách khác là điện Mạo Hiểm hiện tại thì lão chủ sự chính là chủ sự nhỏ ở dưới tầng chót nhất, sau khi tiến thêm một bước chính là trung tầng, thậm chí là cao tầng đại sảnh Mạo Hiểm, sẽ phụ trách vị trí có quyền lợi và lợi ích lớn hơn.  
Lúc lão chủ sự nghĩ tới điều này thì trong đầu vô cùng cuồng nhiệt: "Vô Diện huynh đệ, ngươi xem ta già rồi nên hồ đồ, chúng ta xem như là lần thứ ba gặp mặt, tiểu lão nhân quên giới thiệu bản thân. Ta tên Tiền Kim Ngôn, xem như là một mạch túc lão thứ chín của điện Mạo Hiểm, ngươi gọi ta lão Tiền là được rồi." Tiền Kim Ngôn tự tự báo tên họ và gia môn.  
"Phụt!"  
"Tiền Kim Ngôn? Sao ông không tên là Toàn Tiền Nhãn (chui qua cái lỗ trong đồng tiền xu) nghe thấy tên Tiền Kim Ngôn thì phun nước trà, văng đầy mặt Triệu Thiên Kích, trong lòng buồn cười.  
Dương Bách Xuyên đặt chén trà xuống nghe thấy câu hỏi của Tiền Kim Ngôn, mang tới mấy viên đan dược?  
Hắn lập tức nhếch miệng, vung tay lên, bốn bình đan dược xuất hiện trên cái bàn trước mặt Tiền Kim Ngôn, lúc này hắn mới cười nhạt nói: "Bốn bình, mỗi bình mười hai viên đan Chân Khí, tổng cộng bốn mươi tám viên, cấp bậc giống như lần trước."  
Tổng cộng hắn luyện chế ra năm bình đan Chân Khí, để lại trên người một bình, chuẩn bị giao dịch bốn bình.  
"Cái gì? Bốn mươi tám viên?" Tiền Kim Ngôn nghe Dương Bách Xuyên hời hợt thốt ra một con số thì biến sắc đứng bật dậy, sắc mặt ông ta lập tức ửng hồng. Chuyện này đã nằm ngoài sự tưởng tượng của ông ta, vốn dĩ ông ta cho rằng Dương Bách Xuyên chỉ có thể mang hai ba viên đã nhiều lắm rồi, không ngờ rằng sẽ có tới bốn mươi tám viên.  
Lần này trong lòng Tiền Kim Ngôn không còn bình tĩnh, chuyện này với ông ta mà nói thật sự là một công to. Lần trước sau khi nộp lên trên hai viên đan Chân Khí thì ông ta đã được túc lão thứ chín chú ý, còn khen ngợi ông ta, lần này bốn mươi tám viên, với Tiền Kim Ngôn mà nói chính là công lao ngất trời, làm sao có thể không kích động.
Hai mắt Tiền Kim Ngôn sáng lên, ông ta đặt lọ đan dược trong tay xuống sau đó kiểm tra một chút, quả thật có đủ bốn mươi tám viên đan Chân Khí, phẩm cấp giống hệt như loại đã thế chấp lúc trước, không hề kém cạnh chút nào.  
Dựa theo thoả thuận lần trước với Dương Bách Xuyên, một viên đan Chân Khí có giá một vạn linh thạch hạ phẩm, bốn mươi tám viên đan Chân Khí sẽ là bốn mươi tám vạn linh thạch.  
Đây là một số tiền rất lớn, quyền hạn của ông ta chỉ có năm vạn linh thạch, nếu vượt quá năm vạn linh thạch thì sẽ phải xin chỉ thị từ bên trên. Bốn mươi tám vạn linh thạch đã nằm ngoài phạm vi quyền hạn của ông ta.  
"Thật... Thật xin lỗi, xin lỗi Tiền chủ sự." Tên họ Dương nào đó phun trà vào mặt người ta vội vàng xin lỗi, cũng không thể trách hắn được, thật sự là cái tên Tiền Kim Ngôn này quá có cá tính, nghe cứ như Toàn Tiền Nhãn.  
Tiền Kim Ngôn bị Dương Bách Xuyên phun nước miếng đầy mặt thì tức tới ria mép dựng lên, nhưng cuối cùng cũng không nổi nóng, bởi vì tiền đồ của ông ta dính liền với Dương Bách Xuyên, ông ta còn trông chờ Dương Bách Xuyên giao dịch đan dược đấy.  
Tiền Kim Ngôn lau nước trà trên mặt, hít sâu một hơi dừng tay nói: "Không sao, không sao, cũng trách cái tên của lão Tiền ta rất dễ liên tưởng."  
Sau khi nói xong Tiền Kim Ngôn hít sâu một hơi nhìn Dương Bách Xuyên, trên mặt cười tươi hỏi: "Không biết lần này Vô Diện huynh đệ mang đến mấy viên đan Chân Khí?  
Mấy lần Dương Bách Xuyên tiếp xúc với Tiền Kim Ngôn đều dùng con rối Vô Diện ra mặt cũng không phát hiện Dương Bách Xuyên là thân xác con rối, chỉ là thấy làn da Dương Bách Xuyên có chút màu vàng nhạt bên ngoài cũng không thấy có gì không ổn, mà Dương Bách Xuyên cũng chưa nói cho ông ta danh tính thật sự và tiết lộ thêm tin tức gì về thân phận, thế nên Tiền Kim Ngôn vẫn luôn dùng cái tên Vô Diện này để xưng hô.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.