Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2183:




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghe bọn hắn nói chuyện, phe ít người kiêu ngạo hơn, còn phe nhiều người hình như muốn đòi người từ bên ít người.  
Dương Bách Xuyên không sốt ruột, chờ bọn họ sống mái với nhau trước rồi ra tay cũng không muộn, dù sao đều là thổ phỉ, không một ai tốt cả, mục đích của hắn là bắt người dẫn đường.  
Lúc này, một người râu xồm bên ít người lạnh lùng cười nói: “Lưu mắt to, biết điều thì tránh ra, nếu không ta sẽ không khách khí với ngươi.”  
“Lý râu xồm, đừng lên mặt, có phải quân sư nhà ta bị Lưu Sa Cốc các ngươi bắt đi rồi đúng không?” Lưu mắt to bên nhiều người trừng mắt hỏi Lý râu xồm.  
Advertisement
Nghe thấy những lời này, Dương Bách Xuyên chấn động, hắn nghe thấy ba chữ Lưu Sa Cốc, đây còn không phải là nơi hắn muốn đi hay sao? Nghe người tên Lưu mắt to hỏi Lý râu xồm, Dương Bách Xuyên biết Lý râu xồm là người Lưu Sa Cốc.  
Dương Bách Xuyên dựng lỗ tai cẩn thận lắng nghe.  
Chỉ nghe thấy Lý râu xồm cười ha ha nói: “Ta nói Lưu mắt to, mắt ngươi mù hả? Con mắt nào của người nhìn thấy người của Lưu Sa Cốc chúng ta bắt quân sư của các ngươi? Hơn nữa quân sư của các ngươi trông như thế nào gọi là gì lão tử cũng không biết, bắt về làm gì?”  
Lưu mắt to trừng mắt nói: “CMN đừng giả ngu, ở hang ổ thổ phỉ phía Đông Nam này chỉ có Lưu Sa Cốc các ngươi bất hòa với Hắc Phong Trại chúng ta, đầu tiên các ngươi bắt cóc huynh đệ của quân sư nhà chúng ta, sau đó áp chế quân sư nhà ta đi cứu người. Lúc này quân sư nhà ta mới bị các ngươi bắt cóc, bên cạnh quân sư của chúng ta có Quỷ Thủ đại nhân bảo hộ, ai không biết toàn bộ Đông Nam này, có thể đối phó với Qủy Thủ đại nhân chỉ có Thảo Thượng Phi?  
Giả vờ vô tội làm gì, còn nói không biết quân sư của chúng ta? Ở địa giới Đông Nam này, có ai không biết đại danh quân sư Độc Cô Hối? Còn không thừa nhận?  
Dương Bách Xuyên nghe đến đó cả người chấn động,  
Thu hoạch ngoài ý muốn, hắn không nghĩ đến lại nghe được tên của đại đồ đệ Độc Cô Hối.  
Còn việc có phải đó là đại đồ đệ Độc Cô Hối hay không, Dương Bách Xuyên nghĩ có là là trùng hợp, nhưng dòng họ Độc Cô ở Sơn Hải Giới rất ít nghe qua Độc Cô Hối còn có một huynh đệ, có thể hay không là tam đồ đệ Võ Kiếm hay không?  
Dương Bách Xuyên đang định ra tay, không nhờ tên thổ phỉ tên là Lý râu xồm đã ra tay trước.  
Lý râu xồm cười lạnh nói: “Chó con, đúng thì sao? Đã không có quân sư chó má gì đó, Hắc Phong Trại các ngươi là cái thá gì. Chết hết cho lão tử, đừng cản trở lão tử về ngủ nữ nhân, các huynh đệ, giết cho ta!:  
Lý râu xồm nổi trận gầm lên, dữ tợn nhào về phía Lưu mắt to, ở trong suy nghĩ của Lý râu xông, mặc dù bên bọn họ ít người, nhưng hắn và huynh đệ Lý Tứ đều là Nguyên Anh đại viên mãn, bên Lưu mắt to cũng chỉ có một mình hắn ta là Nguyên Anh đại viên mãn, bên đối phương nhiều người nhưng không phải không thể giết.  
Trong nháy mắt hai bên đã lao vào chém giết.  
Dương Bách Xuyên nhìn ra được, đám thổ phỉ này chém giết đều tìm chỗ trí mạng, có người nóng nảy trực tiếp tự bạo.  
Trong lòng thầm than: “Quả nhiên là đám người bỏ mạng, không trách được không diệt được hết thổ phỉ, đấu pháp không muốn sống này thật sự có chút đáng sợ, cũng khó trách khách phiêu lưu vừa nhắc đến thổ phỉ đã biến sắc.”  
Chưa đến mười phút, bên Lưu mắt to đã bị giết sạch, chỉ còn lại hắn ta, việc này cũng nằm trong dự đoán của Dương Bách Xuyên, bên của Lý râu xồm có hai Nguyên Anh đại viên mãn đã chiếm ưu thế tuyệt đối.  
Tất nhiên bên Lý râu xồm cũng chỉ còn lại hắn ta và một Nguyên Anh đại viên mãn khách, hai người hoàn toàn áp chế Lưu mắt to.  
Chỉ trong chớp mắt, Lưu mắt to bị Lý râu xồm đánh bay, sau đó người bên cạnh Lý râu xồm tung chiêu đánh về phía đầu của Lưu mắt to.  
Lúc này Dương Bách Xuyên biết chính mình nên lên sân khấu, nếu Độc Cô Hối trong miệng của Lưu mắt to chính là đồ đệ của mình, như vậy người này không thể chết, hắn còn phải xác minh thân phận của Độc Cô Hối và Võ Kiếm.  
Dương Bách Xuyên xuất hiện trước Lưu mắt to, nện một quyền lên đầu của đồng bạn của Lý râu xồm.  
“Binh!”  
m thanh giống như tiếng dưa hấu nổ, người này còn không kịp phát ra tiếng đã bị Dương Bách Xuyên đánh chết.  
Lưu mắt to nằm nhận mệnh chờ chết bị chấn động, hắn ta không nghĩ đến có người đến cứu mình.  
Sắc mặt của Lý râu xồm biến đổi, hắn ta cảm nhận được tu vi sâu không lường được của người thanh niên này. Hắn ta cảm giác được hơi thở của người này giống như đại vương Thảo Thượng Phi nhà mình, biết là cao thủ, không chút do dự quay người chạy trốn.  
“Muốn chạy?” Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười, bắt lấy từ trong hư không.  
Ngay sau đó Lý râu xồm đã bị Dương Bách Xuyên nắm cổ trở về.  
“Đa tạ tiền bối cứu giúp…” Lưu mắt to cũng phát hiện tu vi của Dương Bách Xuyên cường đại không giống bình thường, cúi người hành lễ.  
Nhưng lại bị Dương Bách Xuyên ngắt lời, trực tiếp hỏi: “Ta hỏi ngươi, huynh đệ của quân sư Độc Cô Hối tên là Võ Kiếm phải không?”  
Lưu mắt to vừa nghe liền sửng sốt, theo bản năng nói: “Tại sao ngươi lại biết?”   

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.