Sư Phụ Ma Quân, Đồ Đệ Thượng Thần

Chương 26: Quấy rầy Ma quân bế quan




Edit: susublue 
Chạy thật nhanh một đường đến Lăng Hoa Điện, A Sửu chậm rãi dừng lại. Điều này khiến Linh hộ pháp thở phào nhẹ nhõm, tận tình khuyên bảo dạy dỗ: "Tiểu chủ, bây giờ người đã trưởng thành, khác với trước kia, đại cô nương phải chú ý hình tượng!"
"Ừ, ta sẽ chú ý, bây giờ ta sẽ chú ý." A Sửu ngoan ngoãn gật đầu, động tác chậm chạp, khí chất như hoa lan, chậm rãi đi về phía cửa chính Lăng Hoa Điện.
Từ xa xa đã nhìn thấy một nữ tử xinh đẹp như hoa chạy về nơi này, sau lưng còn có Linh hộ pháp chân chó đi theo. Hàn hộ pháp mơ hồ đoán được thân phận của người đến, mặc dù trong lòng có chút khiếp sợ, dienxdaffnlleequysdoon nhưng trên mặt vẫn không để lộ biểu cảm gì mà vẫn rất lạnh nhạt. Thấy A Sửu đến gần thì Hàn hộ pháp đi lên trước ngăn cản, chắp tay thỉnh an: "Thuộc hạ tham kiến tiểu chủ."
"Ừ, chào Hàn hộ pháp. Ta đến thăm sư phụ một chút." Lúc này A Sửu nghiêm trang, hoàn toàn mất hết vẻ điên cuồng chạy tới đâu như lúc nãy mà cực kỳ thục nữ.
"Quân Thượng bế quan, tiểu chủ không thể đi vào!" Hàn hộ pháp nghiêm mặt, nói với A Sửu.
"Ta biết rõ! Ta không có muốn đi vào, ta đứng bên ngoài nhìn sư phụ không được sao? Ta nói với người vài câu không được sao?" A Sửu liếc mắt. Ở trong học viện cũng không học được pháp thuật gì, nhưng A Sửu học được không ít thứ, trợn mắt cũng chính là một trong những điều mà A Sửu học được.
Thấy A Sửu khinh khỉnh, Hàn hộ pháp co giật khóe miệng. Từ khi nào mà tiểu chủ trở nên khinh bỉ người như vậy? Thái độ Hàn hộ pháp kiên quyết, không chịu nhượng bộ."Tiểu chủ, Quân Thượng đang bế quan, xin người không nên quấy rầy!"
"Ngươi cũng nói là sư phụ đang bế quan, có kết giới lớn như vậy, ta chỉ đứng bên ngoài nói vài câu thôi, sao người có thể nghe được chứ!" Nói xong, A Sửu hừ một tiếng.
Hàn hộ pháp không phản bác được nên liếc mắt nhìn qua Linh hộ pháp đứng phía sau A Sửu, dùng ánh mắt áp bách hắn, ý bảo Linh hộ pháp dẫn A Sửu đi.
Ai ngờ Linh hộ pháp lại tỏ vẻ mặt đắc ý, lên tiếng nói: "Quân Thượng hạ kết giới không cho phép bất cứ ai vào quấy rầy, nhưng chưa từng nói không cho phép ai đứng bên ngoài nói chuyện. Tiểu chủ chỉ đứng bên ngoài nói vài câu thôi, cũng không bước vào Lăng Hoa Điện nên không hề chống lại mệnh lệnh của Quân Thượng." Tiểu nhân, ngươi muốn ta đi hướng Đông, ta càng muốn đi hướng Tây!
Hàn hộ pháp xưa nay vẫn luôn bình tĩnh nghe thấy hắn nói vậy thì vẻ mặt có chút tức giận. Sắc mặt bất thiện nhìn chằm chằm Linh hộ pháp, lạnh giọng nói: "Tiểu chủ đứng bên ngoài nói chuyện chính là đang quấy rầy Quân Thượng bế quan!"
"Ngươi dựa vào cái gì không cho ta đứng bên ngoài nói chuyện? Sư phụ có hạ mệnh lệnh không cho phép ta đứng bên ngoài nói chuyện sao?" A Sửu trừng mắt nhìn Hàn hộ pháp một cái. Cái tên Đại hộ pháp này thật xấu, không cho nàng nói chuyện với sư phụ.
Hàn hộ pháp không nói lại được nên im miệng không nói nữa, cũng lười xen vào chuyện này.
Thấy Hàn hộ pháp không lên tiếng phản bác nữa, A Sửu hài lòng. Đi qua Linh hộ pháp đến chỗ bậc thang ngoài cửa lớn, ngồi xuống. Linh hộ pháp thấy thế, cũng liền gấp gáp đi qua ngồi bên cạnh A Sửu.
A Sửu chống khuỷu tay lên đầu gối, tay chống cằm, không coi ai ra gì bắt đầu tán gẫu."Sư phụ, tối hôm qua ta ăn một lúc ba viên Ma quả, sáng nay thức dậy phát hiện mình đã trưởng thành. Mặt ta cũng đã thay đổi, màu tóc cũng thay đổi, tóc cũng dài hơn, nên ta đã búi lên. Sư phụ, ta còn cao hơn nữa! Ngực ta cũng lớn hơn, bắt đầu phồng to lên. Lăng Sương nói với ta, nữ tử trưởng thành đều như vậy. Nàng còn nói với ta..."
"Khụ khụ!" Hàn hộ pháp đứng bên cạnh không nghe nổi nữa nên ho mạnh hai tiếng, ngắt ngang lời A Sửu.
"Ngươi làm sao vậy! Ầm ĩ cái gì!" A Sửu bất mãn trừng mắt nhìn Hàn hộ pháp.
Hàn hộ pháp thấy Linh hộ pháp không những không ngăn cản mà còn đứng một bên cười trộm, có chút tức giận nói thẳng: "Xin tiểu chủ đừng đứng trước mặt bọn thuộc hạ mặt nói trắng ra hết như vậy!"
"Ai bắt các ngươi nghe? Ta nói cho sư phụ ta nghe, không cho các ngươi nghe! Vô lễ chớ nghe có hiểu không? Mau bịt lỗ tai lại đi!" A Sửu mất hứng mắng.
Đối mặt với A Sửu khóc la om sòm, Hàn hộ pháp không biết nên làm gì cho phải, đành phải hạ mệnh lệnh với ma sĩ đang trực xung quanh: "Mau bịt lỗ tai lại hết! Không được phép nghe!"
Ma sĩ nghe lệnh, dùng pháp thuật chặn lỗ tai lại. Thấy tất cả ma sĩ đều chặn lỗ tai thì Hàn hộ pháp cũng dứt khoát chặn lỗ tai mình, tai yên tĩnh không nghe thấy gì cả!
Thấy vậy A Sửu hài lòng hừ một tiếng, tiếp tục nói tiếp.
Trong Lăng Hoa Điện, từ lúc A Sửu đến gần Lăng Hoa Điện, Đoạn Thần đã cảm giác được. Dừng niệm chú, rút hết kết giới xung quanh. Xuyên qua chướng ngại vật tầng tầng lớp lớp, Đoạn Thần chăm chú nhìn động tĩnh ngoài điện.
Đoạn Thần nhìn thấy sự thay đổi của A Sửu cũng không thấy khiếp sợ. Đoạn Thần không bị sự thay đổi của A Sửu dọa sợ mà lại bị lời nói của A Sửu chọc giận. Cái đồ xấu xí này, dien;daffn*llee#quysdo0n ai cho nàng lá gan nói mấy lời khuê mật như vậy trước mặt nhiều yêu ma nam như vậy! Thấy A Sửu vẫn còn thao thao bất tuyệt, miệng không ngừng nói những chuyện riêng tư của nữ nhân thì Đoạn Thần nhịn không được nữa.
"Viêm hộ pháp, ngươi đi ra ngoài đuổi nàng đi cho bản quân!" Đoạn Thần ra lệnh cho Viêm hộ pháp lạnh mặt đang đứng bên phải.
"Dạ, thuộc hạ lĩnh mệnh!" Mặc dù Viêm hộ pháp không nhìn thấy tình huống bên ngoài nhưng động tĩnh bên ngoài truyền vào, hắn cũng nghe thấy giọng nói của nàng rất rõ ràng. Nhưng vì Ma quân ở bên cạnh nên Viêm hộ pháp cố gắng đè nén chính mình, không dám có biểu cảm gì khác thường. Hiện tại nhận được mệnh lệnh, Viêm hộ pháp lập tức động thân đi ra ngoài.
A Sửu đang lầm bầm lầu bầu nói, đột nhiên nghe thấy tiếng mở cửa, sững sờ một lúc rồi mới mở miệng mong đợi nói: "Sư phụ!" Vừa kêu vừa đứng lên xoay người lại, thấy chỉ có Viêm hộ pháp đi ra, A Sửu đang mong đợi thấy vậy thì lập tức xụ mặt xuống. Mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm Viêm hộ pháp, A Sửu bất mãn hỏi: "Sư phụ ta đâu? Tại sao là ngươi? Không phải là nói dù là ai cũng không được đi vào quấy rầy sư phụ sao? Dựa vào cái gì mà ngươi có thể vào!"
"Thuộc hạ gặp qua tiểu chủ. Quân Thượng kêu thuộc hạ đi ra, mời tiểu chủ rời đi!" Viêm hộ pháp không nịnh hót lên tiếng nói, sống lưng thẳng tắp, giọng nói nghe không ra vui hay buồn.
"Sư phụ kêu ta đi?" A Sửu có chút không dám tin.
"Dạ, Quân Thượng nói như vậy." Viêm hộ pháp bình tĩnh trả lời A Sửu.
"Vì sao người lại nói ta đi?" A Sửu ép hỏi.
"Tiểu chủ quấy rầy Quân Thượng bế quan." Viêm hộ pháp giải thích.
"Trước khi đi ta muốn hỏi rõ ràng. Không phải là nói không ai được vào Lăng Hoa Điện sao? Vì sao ngươi có thể vào!" Ánh mắt A Sửu sắc bén, nhìn thẳng Viêm hộ pháp. Hoàn toàn quên mất chuyện Viêm hộ pháp ở trong Lăng Hoa Điện để chăm sóc Đoạn Thần.
"Thuộc hạ được Quân Thượng sắp xếp ở trong điện để hầu hạ." Viêm hộ pháp không sợ ánh mắt của A Sửu chút nào, cũng không tránh né, bình thản nói.
"Vậy ngươi chăm sóc sư phụ cho tốt đi! Người không muốn ta quấy rầy thì ta không quấy rầy nữa!" A Sửu tức giận xoay người lại, cất bước bỏ chạy.
Đi được hai bước, nhớ tới cái gì đo, A Sửu bỗng nhiên xoay người hỏi: "Không biết lúc nào Viêm hộ pháp mới bắt đầu dạy ta võ công?"
"Thuộc hạ sẽ hỏi Quân Thượng, tất cả đều chờ Quân Thượng sắp xếp!" Viêm hộ pháp nghiêm túc trả lời A Sửu.
"Tốt lắm! Ngươi hỏi sư phụ cho rõ ràng đi! Để sư phụ ta bế quan thật tốt!" A Sửu cắn răng nói xong cũng không quay đầu lại mà sải bước rời đi.
Linh hộ pháp khó chịu nhìn Viêm hộ pháp và Hàn hộ pháp, đuổi theo sát A Sửu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.