Song Liêm Đoạt Mệnh

Chương 10: Tứ Đại Thánh Kiếm




Một cột ánh sáng như cầu vòng chiếu thẳng lên bầu trời cao vút. Mà bọ ngựa lúc này đang tắm rửa bên trong màn hào quang này.
Ngọn nguồn của việc này là do nó chạm phải viên ngọc được đính trên thanh liễu kiếm của Selene. Viên ngọc to bằng ngón tay cái người trưởng thành có hình dáng và màu sắc tựa như một viên kim cương nhưng không phải kim cương. Nó phát ra ánh sáng chủ đạo màu lam nhạt chứ không phải màu xám như của kim cương.
Khi phù văn chữ cổ trên tay bọ ngựa chạm vào liền phát ra ánh sáng hào quang mà không bị phù văn hấp thu như những loại đá quý mà bọ ngựa từng tiếp xúc trước đó.
Bọ ngựa ngơ ngác, nó vốn định đem thanh kiếm thu lại cũng không muốn hấp thụ viên ngọc trên liễu kiếm của Selene. “Chẳng lẽ là do viên ngọc được khảm vào đồ vật khác thì không thể hấp thu hay sao? Mà trước nay hấp thu cũng đâu có tạo ra hào quang như thế này”.
Bọ ngựa cảm nhận được thực lực của mình được nâng cao khi ở bên trong màn hào quang này. Mà khi nó rút tay ra khỏi thanh kiếm hay đúng hơn là đưa phù văn cách xa viên ngọc thì hào quang liền tắt đi.
Khi nó chạm vào thì lại xuất hiện hào quang giống như công tắc bật tắt đèn vậy. Mà Selene ở bên cạnh cũng được hào quang tẩy rửa chữa trị vết thương nhanh chóng. Cô từ từ mở mắt ra thấy bọ ngựa cứ đưa tay vào rồi thụt tay trở về, mà như vậy ánh sáng hào quang cũng tắt mở liên tục.
- Bọ ngựa ngươi đang làm cái gì vậy?
Cô ta quên cả việc vết thương của mình đã lành mà ngồi dậy thốt lên. Mà cô ta lại quên một điều quan trọng hơn là con bọ ngựa trước mắt tuy biết tiếng người nhưng mà nó không biết tiếng Anh nha.
Bọ ngựa thấy được Selene tỉnh lại nó cũng ngừng tay giật mình quay sang nhìn cô. Cảm nhận được vết thương của cô đã không có khiến nó lại càng mơ hồ.
“Chẳng lẽ cái hào quang này ngoài giúp nâng cao công lực còn có thể giúp chữa trị thương thế hay sao?”. Thầm nghĩ như vậy nó giơ lên cái liêm của mình cho Selene một vết thương nhỏ trên cánh tay. Bọ ngựa ra tay đột ngột làm cho cô không kịp phòng bị nên dễ dàng bị nó cào ra một vệt dài hai phân.
Cô hoảng sợ định thét lên thì bọ ngựa đã đặt tay lên viên ngọc. Hào quang cầu vòng lại hiện lên, mà vết thương của cô liền lại một cách nhanh chóng.
Bọ ngựa lúc này khẳng định hào quang này có thể chữa trị vết thương. Còn Selene thì ngơ ngác nhìn tay mình. Mà giờ phút này cô như mới hiểu được cái gì đó, gương mặt hết sức đặc sắc.
Vết thương của cô khi nãy bị yêu thú cua đánh đã không còn. Cô hai mắt tỏa sáng nhìn bọ ngựa và thanh kiếm của mình.
Mà lúc này, yêu thú cua vẫn còn điên cuồng quơ loạn ở bên trong Yên Sát Chi Địa của bọ ngựa. Tranh thủ lúc này, bọ ngựa hấp thu năng lượng hào quang để tiến hành đột phá Tinh Nguyên Cảnh. Còn Selene cũng ngồi xuống vận chuyển phép thuật của mình để hấp thu năng lượng.
Bọ ngựa hấp thu được ánh sáng màu đen và màu xanh. Còn Selene thì hấp thu được ánh sáng màu bạc.
*Năm màu chủ đạo đại diện cho năm hệ chủ đạo: Màu trắng – kim, màu xanh lục – mộc, màu vàng- thổ, màu xanh lam – thủy, màu đỏ - hỏa. Ngoài ra còn có những hệ biến dị khác như lam nhạt - băng, tím - lôi, nâu - đá, bạc – gió, vàng nhạt - ánh sáng, đen - bóng tối, không màu - không gian và thời gian.
Tranh thủ lúc yêu thú cua chưa thoát ra khỏi Yên Sát Chi Địa để đột phá rồi quay lại tiêu diệt nó. Bây giờ cả hai đang chạy đua với thời gian nếu trễ một chút đột phá thì khó mà trốn thoát được. Vì không chỉ có yêu thú cua mà còn có những người và yêu thú khác đang hội tụ về đây.
Đúng như bọ ngựa suy nghĩ, bây giờ đã có rất nhiều đội nhóm ở khu vực xung quanh đang nhanh chóng tiến lại đây. Mà gần nhất chính là hai đội mà bọ ngựa gặp hôm trước qua.
Nhóm người da đen đến đây trước thấy cảnh tượng trước mặt thì mơ hồ không hiểu. Một bên là hảo quang cầu vòng chiếu tận trời cao, một bên lại là một vùng sương khói âm u quỷ dị. Chỉ thấy được một người một bọ ngựa bên trong hào quang cầu vòng. Còn phía Yên Sát Chi Địa chỉ nghe thấy âm thanh “đùng đùng” của hai cái càng cua nện vào lòng đất phát ra.
Cô gái dẫn đội thì phát hiện ánh sáng hào quang dường như phát ra từ thanh kiếm ở bên cạnh bọ ngựa. Nhanh chóng hét lên:
- Mau đoạt lấy thanh kiếm, thanh kiếm này chắc chắn là báo vật vô giá.
Sau đó đi đầu xong đến chỗ bọ ngựa. Những người khác cũng không chậm trễ lao theo ở phía sau.
Nhưng mà lúc này nhóm người da trắng cũng đến. Cô bé phù thủy bắn hỏa cầu ngăn cản đám người tiến lên. Thanh niên chỉ huy của đám người này, tay cầm thanh đại kiếm thô to hét lên:
- Mau cản bọn họ lại.
Tất cả bảy người đồng loạt tấn công cầm chừng. Hai bên rơi vào thế giằng co không bên nào tiếp tục tiến lên được.
Ba bên bây giờ đứng ở ba phía đối nhau. Rồi những đám người khác cũng từ từ tiến đến. Bây giờ họ chia làm ba giới tuyến. Một phe toàn người da trắng do thanh niên cầm đại kiếm dẫn đầu có hai mươi người. Một phe do cô gái dị năng hệ thổ da đen lãnh đạo có mười ba người. Một phe là do một lão già người Trung Quốc chỉ huy đội ngũ có hai mươi ba người.
Đội ba người Anna, Luxy và Alice thì lẩn trốn ở một bên nằm trong đội của người da trắng chờ đợi cơ hội.
- Thanh kiếm này là thuộc về phía Châu Âu bọn ta. Đám người các ngươi đừng mơ tưởng đoạt được.
Thanh niên tay cầm đại kiếm tên là Garen vô cùng kiêu ngạo nói. Thanh niên Garen thì là một thánh kỵ sĩ của hoàng gia. Hắn là người quen của Selene và đã thầm yêu cô rất lâu rồi. Mà thanh kiếm của Selene thì hắn cũng biết, đây là thanh thánh kiếm Thiên Phong. Thiên Phong là một trong bốn cây thánh kiếm mạnh nhất của hoàng gia Anh Quốc. Mà Selene là một vị công chúa của hoàng gia.
Thanh kiếm hắn ta cầm trên tay cũng là một trong bốn thanh thánh kiếm với tên gọi Cuồng Chiến. Những người bên trong đội ngũ đều là người Châu Âu. Họ không biết Selene nhưng Garen thì không ai không biết.
Phía cô gái da đen thì muốn rút lui, vì số người của bọn họ ít hơn hai nhóm người kia. Mặc dù mạnh mẽ và tự tin có thể lấy một đánh hai nhưng mà sẽ có thương vong. Cho nên cô không nghĩ chỉ vì một thanh kiếm mà lao vào vòng chiến này. Hơn nữa trực giác của cô nói với cô được cái thứ kinh khủng bên trong đám sương khói đen bên kia thật sự rất nguy hiểm nếu không thoát đi sớm muộn cũng sẽ chết rất thảm.
- Chúng ta rút đi thôi!
Cô gái nói nhỏ với mọi người. Nhưng mà Goss lại nhìn chằm chằm vào thanh Thiên Phong không chớp mắt. Lần đầu hắn không nghe theo cô mà phản đối nói:
- Thanh kiếm đó là Thiên Phong. Một trong tứ đại thánh kiếm của bọn châu Âu.
- Cái gì? Đó là Thiên Phong.
Albert, Dean và cô gái da đen đều ngạc nhiên thốt lên. Cô gái hỏi lại lần nữa:
- Anh có chắc chắn nó là Thiên Phong không Goss?
Không chút chần chừ Goss đáp:
- Chắc chắn! Không sai được. Anh đã từng xem qua nó một lần hồi triểm lãm của hoàng gia Anh hai năm trước.
“Làm sao bây giờ. Trực giác của mình luôn là chính xác. Nếu mà tranh đoạt Thiên Phong chưa chắc đoạt được. Còn thứ bên trong đám sương đen kia thoát ra ngoài thì sao?”. Cô gái thầm tính toán rồi trịnh trọng nhìn mọi người nói:
- Chúng ta ở lại xem xét tình hình. Không chủ động động thủ. Nếu như thứ bên trong màn sương đen kia thoát ra ngoài thì phải ngay lập tức rút lui. Mọi người thấy thế nào.
- Được. Chúng tôi nghe theo đội trưởng an bài.
Mọi người đồng thanh đáp.
Về phía đám người Garen thì đã nghe Alice kể lại mọi việc cho nên càng thận trọng hơn. Trong lúc hai bên này đang tính toán và trao đổi với nhau thì nhóm người của lão già người Trung Quốc có kẻ đang lẻn đi đến chỗ bọ ngựa. Hắn muốn nhân lúc mọi người không chú ý đoạt đi Thiên Phong.
Nhưng mà hắn đâu biết được là chỉ có bọ ngựa đang tập trung tu luyện còn Selene thì có thể dừng tu luyện bất cứ lúc nào.
Mặc dù không dùng Thiên Phong nhưng mà dị năng hệ gió của cô cũng đã đạt đến bậc D cấp hai mươi lăm rồi. Đây là do lên cấp trong lúc hấp thu ánh sáng hào quang chứ lúc nãy cô chỉ mới là bậc D cấp hai mươi mốt. Mà tên sát thủ kia thì chỉ mới đạt đến bậc E cấp mười lăm.
Cho nên khi vừa đến gần hắn đã bị một tia đao gió chém chết tươi.
Đám người Garen mới thấy được có kẻ đi đến gần đánh lén liền không nhịn được xông lên đánh nhau với đám người châu Á. Bên châu Âu sử dụng dị năng và phép thuật phù thủy, còn bên Châu Á thì sử dụng dị năng hoặc cổ võ. Hai bên đánh nhau loạn thành một đàn.
Về phía cô gái da đen thì từ từ lui lại, vì trực giác của cô báo động ngày càng dữ dội.
Yên Sát Chi Địa tan biến hiện ra một con yêu thú cua khổng lồ đang đưa hai mắt của nó nhìn về phía đám người.
Do đang đánh nhau nên không ai chú ý, chỉ có nhóm người cô gái da đen thấy được. Nhưng cũng không có rãnh mà đi nhắc nhở đám người đối địch với mình. Bọn họ lặng lẽ rời xa chiến trường một đoạn gần tram mét.
Yêu thú cua lúc bên trong Yên Sát Chi Địa thì cũng dã khôi phục hai mắt của mình. Vừa thoát khỏi đó thì nó liền nhào tới tấn công đám người. Từng càng siêu to khổng lồ nện xuống gặt hái sinh mệnh của đám người. Toàn bộ bị nện thành thịt vụn máu văng tung tóe.
Bây giơ mọi người mới hốt hoảng dừng tay liên tục né tránh công kích của yêu thú cua. Nhưng mà tốc độ và sức mạnh của nó qua lớn. Trong thoáng chốc đã giết hơn mười người của cả hai bên. Trong khi đánh nhau trước đó chỉ có một người bên phía lão già Trung Quốc bị chết và ba bốn người bị thương.
Nhờ có hai thánh kiếm Cuồng Chiến cản lại nên thương vong của phe Selene và Garen thương vong ít hơn. Thêm nữa thương thế của bọn họ cũng được hào quang cầu vòng chữa trị nhanh chóng.
Bên phía đối diện ông lão cũng xuất ra một cái khiên hình mai rùa để cản trở công kích của yêu thú cua. Mặc dù có thể ngăn sát thương của nó nhưng mà dư chấn khi tấn công cũng đánh văng đám người.
Lúc này không hai phe không còn đánh nhau mà mọi người đều tấn công về hướng con yêu thú cua khổng lồ. Nhưng tất cả đòn tấn công đều không thể xuyên qua lớp hình chiếu bảo vệ của nó. Trong khi người bị nó đánh trúng thì không bị đánh chết cũng bị đánh văng đi.
Cuối cùng lão già đó móc ra một lá bùa vàng vẽ chu sa. Đây là đồ vật bảo mạng của ông ta. Miệng niệm chú ngữ gì đó rồi ông ta hét to “Tránh raaaa” sau đó ném lá bùa về phía nó.
“Ầm Ầm”
Tiếng nổ vang lên, từng tia sét từ lá bùa nổ tung bắn lên người yêu thú cua. Có người không kịp chạy đi bị cuốn vào thân thể bị luồng sét nướng cháy đen.
Khói bụi bay mù mịt. Bầu không khí có chút yên tĩnh trở lại. Lớp bụi chưa tiêu tán đi thì một cái càng cua từ bên trong quơ ra bên ngoài lao thẳng về phía Selene đang đứng bảo vệ trước chỗ bọ ngựa.
Thì ra từ sau khi cả hai phe đánh nhau, cô và ba người bạn của mình vẫn luôn thủ ở một bên bảo vệ cho bọ ngựa.
Selene không còn Thiên Phong trong tay, mà không thể dùng tay không để đánh nhau với yêu thú cua cho nên cô chỉ còn cách niệm chú tạo ra một cái khiên gió chặn lại đòn tấn công của nó. Nhưng khiên gió không thể đỡ được đòn tấn công có lực công kích cả tấn của con yêu thú cua được.
Cái càng siêu to khổng lồ đánh xuyên qua lớp khiên gió chạm đến tấm khiên do Anna cầm. Đánh nát cả tấm khiên được rèn bằng thép siêu cứng. Sau đó lực đi không giảm đánh văng cả bốn người cùng với bọ ngựa ra ngoài.
Thiên Phong rời khỏi tay bọ ngựa, hào quang cầu vòng biến mất. Thiên Phong được Selene nhặt lên cầm ở một bên. Đứng song song với cô là Garen cầm Cuồng Chiến, cả hai đang hết sức tập trung phòng bị yêu thú cua tấn công.
Cô gái phù thủy cùng với hai người bạn cùng trường của mình tập trung hỏa lực cùng nhau hợp xướng đọc lên một câu chú ngữ rất dài. Sau đó cùng nhau giơ đũa phép ra chỉ về phía yêu thú cua.
Một trận văn kì lạ hình tròn màu đỏ, bên trong có nhật nguyệt xoay tròn bao phủ lấy yêu thú cua. Sau đó nó dường như bị trói buộc ở đó không thể di chuyển.
Đây là phép thuật cấm kỵ. Sau khi sử dụng cả ba người đều tiêu hao hết năng lượng phép thuật của mình ngã quỵ trên đất.
- Đội trưởng. Chúng ta mau chạy. Nhật Nguyệt Cấm Chú không giữ chân nó được lâu đâu.
Garen nghe vậy cũng không dám chần chừ lôi kéo tay Selene định kéo cô đi:
- Công chúa điện hạ, chúng ta mau chóng rời khỏi đây thôi.
Nhưng mà Selene vung tay anh ta ra không muốn rời đi. Bởi vì bọ ngựa bây giờ đang hôn mê và tỏa ra nhiệt lượng vô cùng lớn, căn bản không có biện pháp mang đi cùng.
- Garen. Anh mau dẫn Alice và mọi người rời đi trước đi. Đợi bọ ngựa tỉnh lại tôi và nó sẽ theo sau.
Mà phía đối diện, phe ông lão người Trung Quốc đã bỏ chạy. Toàn đội hai mươi ba người của họ bây giờ chỉ còn lại sáu người thương tích đầy mình kéo nhau bỏ chạy. Đám người da đen thì đã rời đi từ trước đó rồi, nhờ có trực giác nhạy bén của đội trưởng mà bọn họ là nhóm duy nhất không có người hy sinh.
Garen dĩ nhiên không muốn bỏ Selene lại mà bỏ chạy một mình cho nên hắn thừa lúc Selene không để ý liền đánh cô ngất đi rồi vác lên vai bỏ chạy. Những người khác thấy vậy cùng không nói gì mà kéo lấy những người bị thương nhanh chóng chạy khỏi nơi này. Đám người bọn họ tổng cộng hai mươi bốn người bây giờ cũng chỉ còn lại tám người.
Tại hiện trường lúc này chỉ còn có bọ ngựa với thân hình đỏ hoe tỏa nhiệt và yêu thú cua bị cầm chân ở một bên.
Từng giây trôi qua rất chậm… rất chậm.
Đúng một phút ba mươi giây sau khi bị trói. Yêu thú cua bắt đầu nhút nhít cơ thể của mình.
HẾT CHƯƠNG

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.