Sổ Tay Phá Huỷ Cốt Truyện "Mary Sue"

Chương 87:





 
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Chương 53.2: Mối duyên phận lừa người này (1)
Sau khi dạo phố suốt một ngày, hai chị em thỏa mãn quay về nhà kiểm tra lại chiến lợi phẩm. Đúng lúc này, tin nhắn vượt đại dương định kỳ mỗi ngày của Tề Lỗi được gửi đến. Diêu Thiên Thiên mỉm cười, quay về phòng mình nói chuyện yêu đương với bạn trai, không thèm quan tâm tới ánh mắt đáng thương của Diêu Doanh Tâm.
Cô thật sự rất nhớ Tề Lỗi, cũng rất muốn thông qua anh để hiểu thêm tình hình trong nước. Tề Lỗi cũng đã dần học cách không xem cô là trẻ con nữa. Anh chia sẻ với cô rất nhiều chuyện, khi gặp phải vấn đề khó giải quyết còn hỏi suy nghĩ của cô.
Tề Lỗi : [Anh đã điều tra ra thân phận thực sự của cái người tên Hà Phi mà ngày đó cố ý bắt nhầm em. Anh ta tên là Nam Cung Tiêu Minh, vì muốn tìm chứng cứ chứng minh năm đó nhà họ Tôn đã hãm hại ba anh ta nên mới trà trộn vào đám người đó.]
Diêu Thiên Thiên: [Sao anh lại điều tra ra được? Ba Cần đã nói chuyện này với em rồi. Nhưng anh ta làm việc bí mật như vậy, ngay đến nhà họ Tôn cũng không biết, anh…]

Tề Lỗi: [Bởi vì anh có năng lực hơn.]
Diêu Thiên Thiên: [Điểm này em tin, người đàn ông của em mà, chụt chụt ╭(╯3╰)╮]
Tề Lỗi đang cách xa vạn dặm bất giác mỉm cười ngọt ngào, sau khi dựa vào ghế suy nghĩ một lát mới trả lời: [╭(╯3╰)╮╭(╯3╰)╮ ╭(╯3╰)╮ ╭(╯3╰)╮…] (phía sau là một dãy tuần hoàn vô hạn).
Diêu Thiên Thiên lập tức bị [╭(╯3╰)╮] đầy màn hình khiến cô không kéo nổi. Mẹ ơi kín ba trang luôn đó! Tề Lỗi đã dục cầu bất mãn* đến mức cực hạn rồi hả? Cũng may cô đã kịp thời trốn ra nước ngoài, nếu không hiện tại chắc chắn cô sẽ bị người đàn ông này nuốt trọn. Với cả, một người đàn ông trầm tĩnh, có khí chất như vậy sao lại biến thành cái dạng này vậy hả? Nhất định do việc thủ dâm lâu ngày gây họa rồi!
*Theo nghĩa đen tức là muốn mà không được thỏa mãn, nghĩa bóng ám chỉ tình dục không được thỏa mãn.
Mẹ ơi, anh ấy đừng vì không nhịn được mà đi tìm người phụ nữ khác để phát tiết đó, nếu vậy cô sẽ khóc tới chết mất. Trong lúc nhất thời, Diêu Thiên Thiên chợt cảm thấy hối hận vì đã xuất ngoại, còn đang suy nghĩ không bằng ở lại trong nước ngọt ngọt ngào ngào với Tề Lỗi. Nếu bị ăn… Được rồi, quyết tâm không phát sinh quan hệ tình dục trước lúc mười tám tuổi của cô đã bắt đầu dao động.
Cô rơi vào suy nghĩ miên man, rất lâu sau vẫn không trả lời lại tin nhắn, cứ như vậy mãi tới khi tiếng báo tin nhắn vang lên mới hoàn hồn lại.
Tề Lỗi: [Anh chỉ cần một mình em, không cần lo lắng.]
Diêu Thiên Thiên: “...”
Tề Lỗi đã nhìn thấu tận xương tủy của cô rồi!
Diêu Thiên Thiên: [Sao anh hiểu rõ em thế? Không thấy vẻ mặt của em mà vẫn có thể đoán được?]
Tề Lỗi: [Trong lúc chờ tin nhắn của em, anh thử đoán vẻ mặt của em khi nhìn thấy tin nhắn của anh. Nó giống như đoán lá bài tẩy của đối thủ làm ăn, đầu tiên phải đưa ra vài giả thiết có khả năng xảy ra, sau đó dùng chứng cứ, kinh nghiệm, trực giác để loại bỏ, còn lại giả thiết có khả năng xảy ra nhất chính là kết luận. Chỉ là đôi khi, có vài giả thiết rất khó đưa ra kết luận, lúc đó sẽ phải chuẩn bị một vài kế sách.]
Diêu Thiên Thiên: …

Mẹ ơi, lôi thủ đoạn trên thương trường ra để nói chuyện yêu đương thật sự không có vấn đề gì chứ? Tương lai cô vẫn còn cơ hội chuyển mình phải không? Sẽ không bị ăn sạch chứ?
Tề Lỗi: [Nhưng đối với em, anh chỉ dùng trực giác thôi.]
Diêu Thiên Thiên đỏ mặt, cô chỉ cảm thấy vô số bong bóng màu hồng bay từ trong điện thoại ra bao bọc cả người cô, không khí yêu đương ngọt ngào lan tỏa khắp căn phòng. Anh trai lạnh lùng nói lời yêu thương thật sự khiến người ta không chịu nổi. Cô hoàn toàn có thể tưởng tượng được cảnh Tề Lỗi bày ra gương mặt nghiêm túc, rất ngay thẳng nói những lời khiến người ta mặt đỏ tim đập. Tề Lỗi lúc đó chắc chắn sẽ rất đẹp trai, sexy vô cùng.
Bị bong bóng hồng của Tề Lỗi bao bọc, Diêu Thiên Thiên vui vẻ nói chuyện với Tề Lỗi đến quên cả thời gian. Mãi tới mười giờ tối, Tề Lỗi chợt nói: [Máy anh sắp hết pin rồi.]
Diêu Thiên Thiên: [Không phải anh có hai pin dùng nguyên một ngày vẫn đầy pin sao? Máy em chỉ có một cục pin thôi nhưng mới dùng hết một nửa.]
Tề Lỗi: [Bây giờ cũng đã mười giờ rồi, ngủ muộn không tốt cho sức khỏe.] 
Tề Lỗi ở Trung Quốc xa xôi nhưng vẫn có thể nắm rõ thời gian ở nước M như lòng bàn tay, lòng Diêu Thiên Thiên cảm thấy hạnh phúc ngọt ngào quá đỗi, nhưng ngoài mặt vẫn rất kiêu ngạo nói: [Lúc còn ở trong nước, nhắn tin tới nửa đêm rồi mà anh vẫn không tha cho em (╰_╯)#]
Tề Lỗi: [Không giống nhau, lúc ấy theo đuổi bạn gái muốn lãng mạn một chút, bây giờ đã biết thương vợ rồi.] 
Diêu Thiên Thiên: [Anh gọi cũng thuận miệng quá nhỉ, tương lai còn chưa biết ai kết hôn với ai đâu.]
Tề Lỗi: [Ngoài anh ra còn ai nữa? Nam Cung Tiêu Minh hai lần bắt cóc em, hay người hôm nay quệt vào xe em?]
Diêu Thiên Thiên: “…”
Sao cái gì anh cũng biết hết vậy! Ngay cả chuyện khó nói như chuyện lần đầu tiên Nam Cung Tiêu Minh bắt cóc cô cũng đã điều tra ra hết rồi! Mẹ ơi, có một người đàn ông như vậy thật sự quá…
Có cảm giác an toàn rồi!
Nồi nào úp vung nấy, Tề Lỗi và Diêu Thiên Thiên chính là tuyệt phối!

Diêu Thiên Thiên: [Ngay đến chuyện hôm nay xe em có va chạm anh cũng biết?]
Tề Lỗi: [Anh lo lắng cho em nên đã tìm tài xế nói chuyện, bảo họ quan tâm tới em một chút.]
Diêu Thiên Thiên: “…”
Tề Lỗi: [Ngay đến chuyện hôm nay em “dạy dỗ” người khác anh cũng biết.]
Diêu Thiên Thiên: [Tên cuồng theo dõi!]
Tề Lỗi: [Nhìn vợ mình thì không tính là theo dõi. Đúng rồi, cái người lái xe như bay đấy tên là Nam Cung Tiêu Phong, xuất thân xã hội đen, thủ đoạn không chính đáng, em cẩn thận một chút.]
Diêu Thiên Thiên: “…”
Nam Cung Tiêu Phong? Nước ngoài rộng lớn như vậy, cậu ta chạy đi đâu không chạy lại chạy tới ngay cạnh bọn họ? Hơn nữa còn là vừa gặp đã yêu nữ chính?
Cái kiểu lừa người gì đây!
Tác giả có lời muốn nói: Mệt quá, ngày mai chắc lại phải lỗi tiếp rồi 0-0
 



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.