Siri - Kẻ Giết Người

Chương 3:




4.
"Tôi nên làm thế nào?" Hai mắt tôi nhòa đi vì nước mắt, nhìn di động, hỏi Siri.
[Dựa vào phân tích, người áo đen vừa tới đây rất có thể là người đã lừa cô, cũng chính là người đã s//at h//ai tôi.]
"Tôi lập tức đuổi theo hắn." Lúc này tôi tràn ngập phẫn nộ, đã có chút mất lý trí.
[Không nên manh động!] Siri đúng lúc ngăn tôi lại, [Hiện tại có đuổi theo hắn cũng vô dụng, chúng ta cần một sách lược vẹn toàn.]
"Vậy bây giờ phải làm cái gì? Tôi nghe cô." Tôi cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại.
[Trước tiên, cô phải xử lý sạch sẽ hiện trường g//iec người của mình, bằng không, còn chưa tìm được thủ phạm thật sự, thì cô đã bị nhốt vào tù rồi.]
Vì thế, tôi dựa vào cách mà Siri dạy, dọn dẹp sạch sẽ vết máu ở hiện trường, sau đó lại xóa hết đi dấu tay cùng dấu chân, cuối cùng dùng chăn bông, bọc t//hi th//e Từ Ích Hà lại, tạm thời giấu trong phòng kho.
[Dựa vào tin nhắn mà người nặc danh gửi cho cô tối qua, có thể phân tích ra, hắn là người quan tâm tới cô. Cho nên người nặc danh này rất có thể là bạn bè người thân của cô, hoặc là người thích cô.]
Xử lý hiện trường xong, Siri bắt đầu phân tích với tôi, chủ mưu đứng sau là ai.
Ngoại trừ cha mẹ, tôi cũng chỉ có một mình Từ Ích Hà là bạn cũng là người yêu. Cha mẹ tôi không thể nào làm ra loại chuyện này, cho nên cũng được loại trừ.
Vì thế, chỉ còn lại người thích tôi.
Điều kiện của tôi về mọi mặt đều không tệ, cho nên người theo đuổi tôi cũng rất nhiều. Chỉ là trong mắt tôi chỉ có Từ Ích Hà, cho nên đều không có ấn tượng gì đối với những người đó.
[Bức hình của cô trong tầng hầm là ảnh CCCD của cô thời đại học. Bởi vậy có thể phân tích ra, người này có lẽ là bạn học thời đại học của cô, hoặc là người học chung đại học với cô.]
[Mặt khác, nếu trong tầng hầm đó có một cỗ t//hi th//e là của tôi, vậy người này nhất định rất giỏi về lập trình. Nếu không, tôi sẽ không có mặt ở đây trong trạng thái này, hắn cũng không thể thông qua lỗ hổng an ninh mạng, mà gửi tin nhắn nặc danh cho cô.]
[Tổng hợp lại những đặc điểm trên, cô có thể sàng lọc ra người liên quan chưa?]
Nghe Siri phân tích xong, trong đầu tôi chợt nảy ra một cái tên - Tiếu Thừa Vũ.
Tiếu Thời Vũ là đàn anh của tôi thời đại học, khi còn ở trường học, hắn đã lập nên một hiệp hội Trợ Lý Thông Minh AI.
Sở dĩ tôi chợt nghĩ tới hắn là vì, hắn từng dùng mấy người máy tỏ tình với tôi.
Đáng tiếc, người trong lòng tôi lúc ấy là Từ Ích Hà, cho nên đã khéo léo từ chối hắn.
Sau khi tôi nói những điều này cho Siri thì lại cảm thấy không đúng lắm.
"Nhưng mà sau khi tôi khéo léo từ chối, thì hắn đã không tìm tới tôi nữa. Đã trôi qua nhiều năm như vậy, thật sự là hắn sao?"
[Tôi vừa tìm kiếm tư liệu liên quan tới Tiếu Thừa Vũ trên Internet.]
[Cả nước có tổng cộng 10 người tên Tiếu Thừa Vũ, trong đó chỉ có thể tra ra tư liệu về 9 người còn lại. Chỉ có một người duy nhất mà tôi không tra được, chính là đàn anh thời đại học mà cô nhắc tới kia.]
[Cho nên, tôi có lý do chính đáng để nghi ngờ, tin tức về hắn đã bị hắn che giấu, hoặc là quyền tra xét của tôi đã bị tắt.]
[Từ tất cả những điểm trên, hắn rất có thể chính là độc thủ sau màn.]
Tuy Siri không có cách nào thông qua lỗ hổng an ninh mạng, tìm ra được thông tin liên quan tới Tiếu Thừa Vũ, nhưng dựa vào điện thoại di động của tên đàn ông áo đen vừa vào đây lúc nãy, nó đã theo dõi ra vị trí cụ thể, là một cư xá gần đây.
[Nếu người áo đen kia chính là Tiếu Thừa Vũ, vậy định vị này có lẽ chính là chỗ ở của hắn. Chúng ta có trực tiếp qua đó hay không?]
Tôi ngẩn người, bởi vì Siri đột nhiên giao quyền quyết định cho tôi.
Rõ ràng từ đầu tới giờ, nó vẫn luôn là người nghĩ kế.
Dù sao thì nó vẫn lợi hại hơn tôi.
"Không, chúng ta không thể trực tiếp qua đó được." Tôi lập tức cho Siri một đáp án phủ định.
"Nếu chúng ta trực tiếp tìm tới cửa thì quá kỳ quái, nói không chừng còn làm lộ mục đích thực."
[Con người quả nhiên phức tạp, vậy phải làm gì đây?]
"Không bằng chúng ta gậy ông đập lưng ông đi."
Tôi tìm kiếm tài khoản của Tiếu Thừa Vũ trong phần nhắn tin của điện thoại, sau đó thử bấm chuyển khoản, thì phát hiện đối phương còn chưa chặn tôi.
Cũng may, bởi vì lúc trước tôi muốn tham gia hiệp hội Trợ Lý Thông Minh AI, cho nên mới kết bạn với Tiếu Thừa Vũ.
Vì thế, tôi đăng một bức ảnh đẹp lên vòng bạn bè với caption so deep. Nội dung chính đại khái là tôi bị tên đàn ông khốn nạn lừa dối, hiện tại đang đau lòng muốn c//hec, cần ai ủi.
Vì để tránh những phiền toái không cần thiết, tôi chặn một vài người quan trọng, không để bọn họ xem được.
"Nếu mục tiêu kế tiếp của Tiếu Thừa Vũ là tôi, vậy thì hắn nhất định sẽ nghĩ cách liên hệ với tôi. Mà tôi làm như vậy cũng là dựa theo kế hoạch của hắn, khiến hắn cảm thấy, đây là một cơ hội tuyệt vời."
[Cô rất thông minh!] Siri lạnh lùng khen tôi một câu.
Quả nhiên, rạng sáng ngày thứ hai, Tiếu Thừa Vũ đã gửi một tin nhắn cho tôi.
Nội dung đại khái là hỏi tôi xảy ra chuyện gì, có nghiêm trọng lắm không...
Mặc dù, chỉ cần nghĩ tới việc Tiếu Thừa Vũ đã lừa tôi, khiến tôi g//iec lầm Từ Ích Hà, là tôi đã tràn ngập phẫn nộ. Nhưng vì bắt được tên đầu sỏ này, tôi phải cố nén cảm giác ghê t//om, hàn huyên với Tiếu Thừa Vũ, thậm chí còn vô tình cố ý làm cho mối quan hệ trở nên mập mờ.
Mãi tới chạng vạng, Tiếu Thừa Vũ mới chịu lộ ra cái đuôi sói của hắn.
5.
"Nếu có thể, đêm nay anh muốn dẫn em tới một chỗ, bảo đảm có thể giúp em xóa tan mõi phiền não đau lòng. Không biết em có đồng ý hay không?"
"Đêm đã khuya, em có hơi sợ." Tôi cố gắng diễn ra cái vẻ ỡm ờ.
"Em yên tâm, anh hứa sẽ không làm chuyện gì khác. Anh chỉ hy vọng em có thể được vui vẻ."
"Cảm ơn anh, Thừa Vũ. Nếu lúc trước em không từ chối anh thì tốt rồi."
Vì không làm cho Tiếu Thừa Vũ nghi ngờ mình, tôi còn gửi tin nhắn thoại cho hắn, trong giọng nói có chút thương tâm, lại lẫn một chút cảm kích.
Sau khi gửi tin nhắn thoại xong, tôi ghê t//om tới mức vứt di động qua một bên.
Vì Từ Ích Hà, vì chính mình, lúc này đây, tôi tuyệt không thể thua.
[Trải qua đo lường, hành động của cô đã đạt đủ tư cách debut.] Siri đột nhiên nói một câu không đầu không cuối.
"Cái gì cơ?" Tôi nhíu mày.
[Ý của tôi là cô có thể làm một diễn viên đấy, ha ha ha.]
"Tới lúc này rồi mà cô còn giễu cợt tôi."
[Tôi cảm thấy bây giờ chúng ta đã là bạn tốt. Bạn tốt nên muốn chọc cho đối phương vui vẻ chút.]
[Nhưng xem ra, tôi thất bại rồi.]
Không biết có phải ảo giác hay không, thế nhưng tôi lại nghe ra trong giọng nói của Siri có chút mất mát.
"Không đâu, cảm ơn cô, Siri." Tôi cười cười.
Tuy cảm thấy chuyện này có chút kỳ quái, thậm chí là kh ủng bố, nhưng qua một ngày quen biết với Siri này, tôi cảm thấy chúng tôi quả thực có thể trở thành bạn bè.
[Đừng khách sáo.]
Bảy giờ tối, Tiếu Thừa Vũ đúng hẹn tới đón tôi.
Hắn mở chiếc xe vô cùng cool ngầu kia ra, sau khi tôi ngồi lên mới phát hiện, thế mà lại do trí năng AI điều khiển.
Tiếu Thừa Vũ nhận ra sự kinh ngạc của tôi, vội vàng giải thích: "Yên tâm, anh đã thử nghiệm rất nhiều lần rồi, không sao đâu. Hơn nữa dù có chuyện gì thì cũng có anh ở đây, có thể khống chế được."
Tôi cười một cách giả lả: "Anh vẫn thích làm những chuyện liên quan tới khoa học kỹ thuật giống như trước kia nhỉ."
"Đương nhiên, chuyện đặc biệt mà anh muốn cho em xem, cũng có liên quan tới khoa học kỹ thuật đấy." Tiếu Thừa Vũ nhìn tôi cười.
Chuyện đặc biệt mà Tiếu Thừa Vũ nhắc tới, không phải là như Siri, bị hắn g//iec c//het, sau đó...
Nghĩ tới đây, tôi chợt lạnh toát, hỏi: "Rốt cuộc là chuyện gì vậy, thần bí thế."
"Thật ra thì không có gì thần bí cả, nhưng anh bảo đảm là có thể làm cho em vui vẻ. Đó là mục đích hôm nay của anh."
Đầu tiên, Tiếu Thừa Vũ dẫn tôi đi ăn tối.
Lúc ăn tối, tôi dùng di động đánh chữ để nói chuyện với Siri.
Cuối cùng chúng tôi đề ra một kế hoạch, đó là để Siri xâm nhập vào hệ thống trí năng của xe Tiếu Thừa Vũ, sau đó chỉnh sửa một chút trình tự trong đó, có lẽ có thể khiến Tiếu Thừa Vũ c..hec vì tai n//an giao thông.
Nhưng đáng tiếc, Siri lại nói cho tôi biết, hệ thống an toàn trong chiếc xe của Tiếu Thừa Vũ quá cao, nó đã thử vài lần nhưng không thể xâm nhập, cho nên từ bỏ.
Kế hoạch này không thể thực hiện được, chúng tôi đành phải thay đổi biện pháp khác.
Ăn xong bữa tối, Tiếu Thừa Vũ chở tôi tới nơi mà hắn gọi là trụ sở bí mật.
Địa điểm của trụ sở bí mật này nằm rất gần căn nhà của tôi ở nông thôn.
Xem ra, Tiếu Thừa Vũ đã ra tay ở trong trụ sở bí mật của hắn, sau đó lại giấu t//hi th//e vào tầng hầm trong nhà tôi.
Tới cửa trụ sở bí mật thì Tiếu Thừa Vũ nói với tôi rằng, để giữ vững cảm giác thần bí, hắn muốn bịt mắt tôi, dẫn tôi vào.
Tôi có chút kháng cự, nhưng lại không muốn làm lộ mục đích thật sự cảu mình, cho nên chỉ có thể cắn răng đồng ý.
Trong bóng đêm, Tiếu Thừa Vũ nắm tay tôi đi thẳng.
Điện thoại của tôi nằm trong túi không ngừng rung lên, tôi biết, đó là Siri đang nhắc nhở tôi chuyện gì đấy.
Nhưng giờ khắc này, tôi không thể nào lấy điện thoại ra xem được, cho nên cũng cảm thêm căng thẳng.
"Tới rồi."
Tiếu Thừa Vũ nói xong thì cởi bỏ khăn bịt mắt cho tôi.
Tôi phát hiện bản thân đang đứng trong một không gian rất rộng lớn, bốn phía đều là màn hình điện tử, thoạt nhìn cảm giác khoa học kỹ thuật ngập tràn khắp nơi.
Nhưng tôi hoàn toàn không có tâm trạng cảm thán sự đồ sộ trong căn cứ của Tiếu Thừa Vũ, trong lòng chỉ còn suy nghĩ, rốt cuộc Siri đã nhắn gì cho tôi.
"Tới, ngồi vào đây, chuyện đặc biệt sắp tới rồi."
Tiếu Thừa Vũ chỉ vào một cái ghế dựa thoạt nhìn giống như ghế mát-xa ở sau lưng tôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.