Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống

Chương 176: Gan to lắm




"Rầm"
Đường Thiên Long tay đập mạnh xuống bàn, giọng nói uy nghiêm vang lên
"Câm miệng cho ta. Ông nghĩ ông là ai mà dám mở miệng lớn tiếng ở đây, lại còn có ý chặt tứ chi con ta, thất trưởng lão ông cũng gan lắm! "
Thất trưởng lão bị cú đập tay của Đường Thiên Long làm cho choàng tỉnh, giật mình nhớ lại mình đã nói gì nãy giờ, lo sợ nhìn Đường Thiên Long, lại không biết lấy đâu ra tự tin, nói 
"Ta dù sao cũng là thất trưởng lão của gia tộc, tại sao không được uy hiếp một tên tiểu bối chứ? Lại còn phạt biểu đệ nó thành ra như vậy, ta sao không được tức giận chứ? "
Đường Thiên Long vẻ mặt tức giận, nói
"Có chuyện gì thì từ từ nói. Hồ nháo cả lên, có phải thất trưởng lão không xem gia chủ ta ra gì rồi không! Hả? "
Uy hiếp của Đường Thiên Long tỏa ra, dọa cho thất trưởng lão sợ hãi không thôi. Nhanh chóng nói
"Không... Không có chuyện đó, tôi chỉ là muốn đòi lại công bằng cho con tôi thôi... "
Cách xưng hô cũng thay đổi 180°, Đường Thiên Long hừ lạnh. Tiếp tục nói
"Vậy, con có bằng chứng nào chứng minh 5 đưa con của thất trưởng lão bắt nạt đồng môn? "
Hạo Thiên lạnh nhạt nói
"Đường Chiến lão sư đã đủ chưa? "
Đường Thiên Long gật đầu, tiểu Siêu đứng dậy rời khỏi. Một lát sau thì quay lại với Đường Chiến, Đường Chiến vừa vào trong sảnh chính liền quỳ một gối, nói
"Đường Chiến có mặt theo lệnh của ngài, không biết gia chủ có gì căn dặn? "
Đường Thiên Long gật đầu, nói
"Đường Ngọc Lam, thằng bé mới vào gia tộc ta cùng với mẹ nó vào 5 tháng trước, đã theo học lớp của ông. Ông có biết nó bị bắt nạt không? "
Đường Chiến giật mình, lo sợ nghĩ rằng Hạo Thiên đã nói cho Đường Thiên Long biết, cúi đầu nói
"Thuộc hạ đáng chết. Quả thật Ngọc Lam đã bị 5 người con của thất trưởng lão ăn hiếp, nhưng cho đến tận bây giờ thuộc hạ mới nhận ra! "
Thất trưởng lão bên này tức giận, giơ chân định đá cho Đường Chiến một phát, nhưng... Trước mặt Hạo Thiên mà muốn đánh người, dễ vậy sao? 
Thất trưởng lão vừa giơ chân ra, bên này đám nhóc liền manh động, Minh Kỳ nhích người, thoáng cái xuất hiện chắn trước người Đường Chiến, tay trái ngang nhiên bóp chặt chân của thất trưởng lão, làm ông ta kinh ngạc không thôi, giựt chân mình khỏi tay Minh Kỳ, ngón tay chỉ mặt cậu, nói
"To gan, một tên thuộc hạ như ngươi lấy cái quyền gì năm chân ta, lại còn dám chen ngang vào... "
"Rắc"
Minh Kỳ trực tiếp bẻ gãy ngón tay của thất trưởng lão, lạnh lùng nói
"Không thấy gia chủ đang nói chuyện sao? Còn chưa cho phép ông nói thì ông không được nói, lại còn ngang nhiên định đả thương nhân chứng sao,  định chạy tội à? "
Thất trưởng lão gân trên mặt nổi lên, giật giật vài cái. Giật ngón tay bị bẻ gãy ra, tức giận mắng
" con chuột nhắt nhà ngươi dám bẻ tay ta.... "
"Thất trưởng lão, mau ngồi xuống! "
Đường Thiên Long quát, thất trưởng lão chấn kinh, nuốt cục tức xuống cổ mà đặt mông xuống ghế ngồi. Minh Kỳ nhẹ nhàng lui về sau, Đường Thiên Long lại tiếp tục hỏi
"Đã bao lâu rồi? "
Đường Chiến vẫn còn hoảng ttong vụ lúc nãy, cứ tưởng bị đá cho một phát rồi, ai ngờ có người ban ra giúp, hú hồn. Đường Chiến lập tức nói
"2 tháng rồi ạ! "
Đường Thiên Long tức giận
"2 tháng? Ngọc Lam đi học 2 tháng thì bị bắt nạt đủ, ta nhớ gia quy có lệnh cấm bắt nạt đồng môn mà, bọn nhóc không được học sao? "
Đường Chiến run rẩy trước uy áp của vị gia chủ này, lắp bắp nói
"Có ạ, đã được học lúc 6 tuổi rồi ạ! "
Đường Thiên Long lại quay sang thất trưởng lão, lạnh giọng nói
"Vậy, thất trưởng lão hãy đọc gia quy đó cho ta nghe xem nào! "
Thất trưởng lão giật mình, run rẩy đọc
"Điều thứ 55 gia quy, cùng gia tộc không được bắt nạt đồng môn, uy hiếp người trong gia tộc, nếu vi phạm sẽ....sẽ... "
Đường Thiên Long lớn tiếng
"sẽ thế nào? "
Thất trưởng lão run lên, nói
"Sẽ bị phạt 200 roi cấm túc 3 tháng, còn không được hỗ trợ đan dược tu luyện 2 năm...."
Quào, đối với người tu luyện lên cấp mà nói, đan dược hỗ trợ cũng rất quan trọng, mà mỗi gia tộc phát đan dược lại khác nhau, huống hồ đây là một đại gia tộc, đan dược hỗ trợ tất nhiên to lớn vô cùng rồi. Vậy mà không được hỗ trợ 2 năm, lỗ lớn à nha. Hạo Thiên cười nhạt, Đường Thiên Long lại nói
"Được, lập tức thi hành!"
Thất trưởng lão lại nói
"Nhưng... Nhưng đại thiếu gia đã phạt chúng 100 roi, chạy 100 vòng quanh sân còn bị phạt hít đất trăm cái, chúng đều bất tỉnh hết rồi. Nếu còn lôi ra đánh chúng sẽ chết mất! "
Đường Thiên Lonng khoang nhượng nói
"Vậy được, chỉ cấm túc 3 tháng và không hỗ trợ đan dược 2 năm mà thôi, thời gian tính từ ngày mai. Bây giờ mời thất trưởng lão về cho"
Thất trưởng lão quay lưng bỏ đi với gương mặt buồn thảm, còn liếc nhìn Hạo Thiên với vẻ mặt tức giận, căm thù tột độ. Hạo Thiên cũng chẳng buồn liếc hắn, thứ sâu bọ này, thể nào cũng sẽ chả thù thôi, nhưng suy cho cùng sâu bọ vẫn là sâu bọ, chỉ cần một cái búng tay cũng đủ để giết chết! 
Đường Thiên Long lại quay sang Đường Chiến, nói
"Hôm nay cảm ơn ông, bây giờ có thể lui rồi"
Đường Chiến cúi đầu, vội nói
"Vâng"
Liền đứng dậy rời khỏi. Đường Thiên Long dựa lưng vào ghế, tay đặt trên mặt, thở dài nói
"Không ngờ gia tộc ta cũng có những loại người như vậy"
Hạo Thiên đáp
"Đó là điều hiên nhiên thôi cha à, gia tộc nào mà không có một hai con sâu làm rầu nồi canh chứ! Nếu bây giờ không có chuyện gì nữa thì con đi về phòng đây, ngày mai chúng ta sẽ vào Chính Cung mà nhỉ? Vậy nên hãy nghỉ ngơi dưỡng sức để có tinh thần thoải mái hết mức chuẩn bị cho ngày mai nào"
Đường Thiên Long gật đầu, tất cả rời khỏi đấy. Một buổi chiều khá là ồn ào đã trôi qua, Hạo Thiên đang chuẩn bị các phương pháp huấn luyện ra giấy để gửi đi, đám nhóc thì chạy giỡn ầm ầm trong phòng, tiểu Siêu vào không gian hệ cho song long ăn, An Lam Nguyệt rảnh rỗi ngồi đọc sách. Cứ thế thời gian trôi đi, viết xong các phương pháp Hạo Thiên liền cho gửi đi, sau đó ngồi đọc sách. 
Suy nghĩ về một vài thứ chuẩn bị cho ngày mai. Lại nghĩ về các kĩ năng học được của An Lam Nguyệt, những kĩ năng này không tệ tý nào cả,  lại chuyêb về tinh thần. Chắc phải tạo ra một loại vũ khí về tinh thần thôi. Hạo Thiên ngồi giữ tiểu Siêu và An Lam Nguyệt tay cầm quyển sách bỗng dưng gấp lại, nói
"Đệ muốn tạo một vũ khí tấn công linh hồn, cái nào thì thích hợp nhỉ? "
An Lam Nguyệt và tiểu Siêu hơi bất ngờ trước câu hỏi, suy tư một chút, An Lam Nguyệt liền nói
"Đàn thì sao? Tỷ nghĩ đệ nên  dùng đàn tranh hoặc hạc cầm ấy! "
Hạo Thiên nói
"Có cồng kềnh quá không vậy tỷ? Đệ nghĩ nên có một cái gì đó nhẹ hơn một chút, lại vừa tay cầm nữa!"
An Lam Nguyệt lại suy tư
"Nhẹ và gọn hơn à? Nhưng không phải dùng đàn sẽ đẹp hơn sao? "
Tiểu Siêu "a" một tiếng, liền nói
"Sáo thì sao? Ca biết dùng sáo chứ, sáo nhẹ, vừa tay lại tiện nữa, không quá cồng kềnh đâu! Âm thanh của tiếng sáo thổi ra có thể dùng làm lực tấn công linh hồn xuyên qua não bộ đấy! "
Hạo Thiên vui mừng nói
"Hay lắm, ta thích. Vậy chúng ta sẽ làm một cây sáo nhỉ, đệ có muốn một cây không? "
Tiểu Siêu gật đầu, An Lam Nguyệt kế bên bễu môi, nói
"đệ không hỏi tỷ có muốn không à? Lúc nào cũng chỉ tiểu Siêu mà thôi"
Hạo Thiên cười nói
"Vậy Nguyệt tỷ tỷ có muốn một cây không? "
"Muốn chứ"
An Lam Nguyệt liền trả lời.
Vậy là tối hôm đó, Hạo Thiên và tiểu Siêu liền trốn vào không gian hệ, xem qua các loại sách về cách làm và thổi sáo. Thức thâu đêm trong không gian hệ, làm ra ba cây sáo với 3 hình dáng tương đồng nhau. Hì hục cả đêm, tác phẩm hoàn thành, Hạo Thiên và tiểu Siêu nhìn nhau cười vui vẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.