Siêu Sao Báo Thù

Chương 10:




“ Quay phim thật tốt không phải nói ra miệng đơn giản như vây, cần người có tâm tình bĩnh tĩnh cẩn thận cân nhắc. nhưng… Tôi luyện ra kỹ năng diễn xuất tốt cũng không phỉa chuyện ngyaf một ngyaf hai có thể làm được…”
Cố Diễn ngẩng đầu nhìn anh trai trước mặt, trên mặt y không có biểu tình gì đặc biệt, lời nói bình thản, ngữ khí cũng thập phần ôn nhu, nhưng Cố Diễn lại cảm nhận được một cỗ áp lực vô hình.
Cố Diễn biết, anh trai không tin mình!
Cậu nhìn thẳng vào đôi mắt thâm thuý của Lục Duệ, tuy rằng trong hai mắt y không có một chút không tín nhiệm, nói nhiều cũng là làm cho cậu tỉnh táo lại.
Nhưng Cố Diễn lại cảm thấy có chút uỷ khuất. Cậu cảm thấy mình có cảm xúc như vậy đại khái là bị thần tượng phủ định nên khổ sở trong lòng đi. Tuy rằng Lục Duệ không tin tưởng là vì Cố Diễn là một bình hoa, nhưng hiện tại cậu không phỉa Cố Diễn, cậu là Tô Việt!
Lục Duệ càng không tin, cậu càng phải chứng minh bản thân có thể.
Trong mắt Cố Diễn hiện lên ánh sáng kiên định, cậu hướng Lục Duệ trịnh trọng gật đầu, “ em biết kỹ năng diễn xuất cần tôi luyện và kinh nghiệm, cũng biết muốn tiến bộ phải cố gắn rất nhiều. Nhưng là..” ngữ khí của Cố Diễn càng thêm kiên định, “ Em muốn là một diễn diên nổi tiếng, muốn noi theo anh, em càng hi vọng một ngày nào đó ở phương diện diễn xuất có được khẳng định của anh!”
Lục Duệ kinh ngạc nhìn Cố Diễn, giờ phút này, Cố Diễn trước mắt tự tin tràn đầy như thay dổi thành một người khác, tuy rằng bởi vì thân thể còn mang bệnh mà có chút trắng xanh, nhưng trong mắt lại có một bộ dạn gkhoong thể thua, khiến khí tức của cậu càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Khoé miệng Lục Duệ mang một chút ý cười
Có lẽ, sau lần mất trí nhớ này, y phỉa dùng một ánh mắt khác để nhìn em trai.
Lục Duệ giơ tay nhẹ nhàng xoa đầu Cố Diễn, “ sẽ có ngày nào đó”
Sẽ có ngày nào đó.
Mỗi một chữ đều quanh quẩn trong lòng Cố Diễn…
Đây chính là ước đinh của mình cùng Lục Duệ
Cậu không chỉ muốn đem đám gai mắt kia ra dẫm nát dưới chân, càng quan trọng hơn chính là cậu hi vọng có một ngày mình có thể cùng đứng trên cao với Lục Duệ. Kia mới chính là lí tưởng lớn nhất của mình!
Cậu muốn cho Lục Duệ biết, tín nhiệm mình hôm nya tuyệt đối là chính xác!
Sau khi Cố Diễn nói chuyện cùng Lục Duệ một lúc, người đại diện rất nhanh liền gọi điện tới.
Lần này Cố Diễn rốt cục cũng biết người đại diện của mình là ai.
Thì ra cô ấy tên là KIKI.
“ a Diễn, Lục thiếu vừa mới gọi điện thoại tới đây bảo tôi nói cho cậu tình hình, hiện tại cậu có thể trở về quay phim sao? Kỳ thật thân thể không tốt có thể không cần lo lắng vấn đề đoàn phim bên này.”
“ Đã tốt hơn nhiều lắm” Cố Diễn đơn giản nói qua chuyện thân thể, sau đó hỏi, “phiền cô mang hộ tôi kịch bản của “Lãng mạn nhất thiên hạ”, còn có chương tình TV gần đây nhất, phiền cố giúp tôi hỏi thăm một chút”
Hiện tại trong đầu Cố Diễn có trí nhớ gần đây nhất đều là Cố Diễn kia trươc kia khi chết, có thể nhớ kỹ cơ bản là vì nguyên nhân khắc cốt ghi tâm.
Mà Cố Diễn trước kia đối với diễn xuất căn bản là không để trong lòng, bởi vạy chuyện ghi nhớ nội dung kịch bản là điều không có khả năng.
Cho nên trước hết cậu nhất định phải thuộc nội dung kịch bản, sau đó còn phải biết rõ tiến độ, bằng không lúc vào quay sẽ tay chân luống cuống.
“ được, ngày mai cậu định đi sao?” tuy rằng KIKI đối với việc Cố Diễn đột nhiên tích cực đóng phim như vậy cảm thấy vui sướng, chẳng qua trong lòng vãn băn khoăn về vấn đề diễn xuất cảu cậu…
Hôm sau.
Cố Diễn dành ra một ngày để chuẩn bị.
Bởi vì bên này Cố Diễn cần gấp, cho nên người đại diện rất nhanh đã gửi đến hòm thư của cậu một phần văn bản điện tử, cùng đem tiến độ nói rõ ràng với cậu.
Buổi tối sau khi Cố Diễn biết rõ đại khái cốt truyện xong mới đi ngủ. Ngày mai cậu cần làm chính là thể hiện mình ở phim trường cho thật tốt.
Sáng sớm ngày hôm sau, Cố Diễn bất đầu đúng trước gương tụ mình luyện tập.
Tuy rằng từng tham gia rất nhiều phim truyền hình, nhưng trước giờ cậu chưa từng đóng nhân vật chính trong phim truyền hình, càng đừng nói là đóng vai nam chính trong ohim thần tượng.
Đóng phim đối với kỹ năng diễn xuất cừng ngắc của Cố Diễn mà nói cùng là không phải việc khó, nhưng khó khăn duy nhất hiện tại của Cố Diễn chính là cậu không thể trong một lần liền diễn tốt. ngày mai diễn, cậu nhất định phải giấu đi kỹ năng diễn xuất của mình, từ đó bắt chước Cố Diễn nguyên bản.
Bởi vì cùng một bộ phim điện ảnh, nếu như hai tập trước sau chênh lệch quá lớn sẽ làm cho người xem cảm thấy kì quái.
Cậu tính trước đó tìm video trước kia của Cố Diễn xem cũng không phải muốn biết rõ hắn rốt cục có bao nhiêu bình hoa, mà là để chính mình bắt đầu diễn đến càng giống Cố Diễn.
Trong gương Cố Diễn ánh mắt mang theo tia ngạo mạn, lộ ra khí tức người lạ chớ tới gấn.
Cậu ngẫu nhiên cười một cái, hoặc khinh thường, hoặc trào phúng.
Biểu tình tuy không nhiều, nhưng mỗi khi cuyển đổi một cái biểu tình lại không có một chút cứng nhắc, giơ tay nhấc chân cũng tự nhiên hào phòng, không giống một vài diễn viên cố ý tạo cảm giác khí phách của công tử nhà giàu.
Diễn xuất, quan trọng nhất là tự nhiên.
Lúc cậu đang nói lời thoại, của phòng bị người mở ra.
Vừa vào cửa Lục Duệ liền nhìn đến em trai mình đang ở trước gương đọc lời thoại.
Cố Diễn qua gương cũng nhìn thấy Lục Duệ, lập tưc dừng lại, khôi phục bộ dạng bình thường, có chút kinh hoàng nhìn Lục Duệ.
Kỳ thật Cố Diễn chỉ là vì thời ddierm diễn xuất bị đánh gãy mà có chút kinh sợ, nhưng Lục Duệ lại nghĩ rằng em trai kích động là vì vụng trộm luyện tập bị mình bắt gặp mà cảm thấy ngượng ngùng.
Nhưng bất kể Cố Diễn phản ứng như thế nào, đói với Lục Duệ mà nói, một màn vừa rồi chính là một cái kinh hỉ ( kinh ngạc vui mừng) không nhỏ.
Nếu như trước đó còn có chút hoài nghi, vậy thì hiện tại y nguyện ý tin tưởng Cố Diễn có thể thực hiện lời hứa hẹn của cậu.
Y đi ra phía trước, nhìn mặt gương kia, sau đó để lại một câu, “đi theo anh”
Cố Diễn nhìn bóng anh tria, tuy rằng trong lòng vẫn đang thắc mắc, nhưng sau đó vẫn đuổi theo.
Cố Diễn theo Lục Duệ ra đại sảnh, đi qua con đường nhỏ ở hoa viên dẫn đến hậu viện.
Đằng sua biệt thự có một mảnh đất trống rộng lớn, xây một cái bể bơi cùng một loạt ao ốc cao tầng.
Cố Diễn biết phòng thứ nhất là phòng tập thể thao, bởi vì buổi sáng mỗi ngày cậu đều đến đây tập thể hình.
Gian giữa kia Cố Diễn chưa từng đi vào, bởi vì Quán thúc nói cho cậu rằng đó là không gian riêng của đại thiếu gia, không có sự cho phép của y, người khác không được vào.
Tuy rằng Cố Diễnrất hiếu kì bên trong là rốt cuộc có cái gì, chẳng qua đây là không gian riêng của người khác nên cũng không tiếp tục tò mò.
Mà hiện giờ Lục Duệ mang cậu theo hướng căn phòng kia mà đến, Cố Diễn thiếu chút nữa thấy mình hoa mắt…
Anh tria chẳng lẽ muốn dẫn cậu voà phòng này?
Rất nhanh, Lục Duệ đã chứng thực suy đoán vừa rồi của Cố Diễn.
Lục Duệ tự tay miwr của phòng, chậm rải đẩy cửa ra.
Không biết vì sao, theo cửa phòng chậm rãi mở ra, Cố Diễn cảm thấy tim mình đạp cảm giác nhanh hơn, có một loại cảm giác hưng phấn chia sẻ bí mật với Lục Duệ.
Lục Duệ vào trước, phát hiện Cố Diễn vẫn đứng đấy, liền nói, “vào đi”
Cố Diễn ôn rđịnh tinh thần, chậm rãi đi vào.
Thời điểm cậu bước voà phòng, cả người hoàng toàn không thốt nên lời.
Gian phòng này bốn phía đều là gương.
Loại phòng này công ty bọn họ cũng có, là để ca sĩ diễn viên dùng để luyện tập. nhưng cậu không nghĩ tới trong nhà Lục DUệ cũng có.
Cố Diễn từng bước một bước tới. phát hiện gian phòng này không giống phòng khác không dịnh một hạt bụi, sàn phủ một tầng bụi, trên mặt gương cũng phủ một lớp bui mỏng, trở nên không rõ lắm.
Xem ra, đại khái là đã lâu không dùng đến.
Cố Diễn ngẩng đầu nhìn về phía Lục Duệ, phát hiện y vẫn trầm mặc không nói, tựa như đang hồi tưởng lại gì đó.
Gian phòng hyaf có quá nhiều trí nhớ của Lục Duệ. Từ nhỏ y liền thích diễn xuất, thường xuyên ở một mình trong phòng, một lần lại một lần luyện tập cách diễn xuất.
Lục Duệ học đại học ngành tài chính mà đều không phải là chính quy,có thể liên tục làm ảnh đế tam giới, cùng không phải thiên tư y tốt, mà là ở thời điểm người khác không biết y bỏ ra cố gằng nhiều hơn người khác.
Từ khi bỏ đóng phim, y đã đem gian phòng này khoá lại, cũng đem giấc mộng của chính mình khoá lại.
Không nghĩ lại đi đụng vào.
Lục Duệ cảm thấy đầu óc mình hôm này có chút hồ đồ mới đưa Cố Diễn theo vào đây.
Nhưng nhìn bộ dạng em trai đới với gương cố gắng luyện tập, tâm lĩnh lặng như mặt hồ lại bị kích thích, làm y nhớ lại quá khứ…
“ buổi chiều anh cho người quét tươc một chút, vè sau em liền ở trong này luyện tập đi” Lục Duệ bâng quơ nói đã đem phòng này cho Cố Diễn, không giải thích nó vì sao mà tồn tại.
Cố Diễn kinh ngạc mở to hai mắt, cao hừng nói” thật sao? Cảm ơn anh”
Lục Duệ gật đầu “ ừ, qua hai ngày nữa anh sẽ tìm vài giáo viên đến dạy em,dựa voà em một người tự tìm tòi, không biết bao lâu mới được” nói xong, Lục Duệ cười cười.
Kinh hỉ hô, nay thật sự quá lớn, hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của Cố Diễn.
Cố Diễn gật đầu, trong mắt loá sáng, “ anh, anh đối với em thật tốt”
Lục Duệ nghiêng nguwofi tới gần Cố Diễn, biểu tình chân thành, “ cho nên, em nhất định đừng để cho anh thất vọng”
Cố Diễn gật đầu, yên lặng ở trong lòng nói.
Lục Duệ, em nhất định sẽ không để anh thất vọng!
Cố Diễn đoán được một chút, cậu tin tưởng Lục Duệ trước khi tiến vào showbiz cũng không phải giỡn chơi.
Y thật sự rất thích diễn xuất, bằng không tuyệt đối sẽ không xây một căn phòng chuyên nghiệp ở trong này.
Tuy phòng này đã lâu không có dùng qua nhưng Lục Duệ lại không cho phép những người khác tiến vào, hẳn là vì không thể tiếp tục diễn xuất đi.
Y là Lục đại thiếu gia, sua khi cha qua đời hết thảy trọng trách đều đặt trên vai y, y nhất định phải đem cả tâm lẫn thân đặt lên sự nghiệp gia tộc, cho nên khong thể không buông tha cho diễn xuất!
Cố Diễn nhìn anh trai thoạt ôn nhu mà mạnh mẽ, đột nhiên cảm thấy có chút đau lòng.
Nếu y có thể tiệp tục đóng phim thì thật tốt
Nhớ lại chỉ là chuyện trong nháy mắt, Lục Duệ rất nhanh liền khôi phục lại, y nhìn về phái Cố Diễn, khẽ cười nói, “ ngày mai muốn diễn tiếp, đã thuộc sao?”
Tuy rằng em trai đã hạ quyết tâm lớn, nhưng kỹ năng diễn của cậu Lục Duệ thập phần rõ ràng. Lần này cậu chậm trễ thời gian dài như vậy, nếu như ngày mai đi lại không ngừng NG, đạo diễn sẽ nôn ra máu mất thôi.
Cố Diễn kỳ thật đã sớm quyen thuộc, chẳng qua là nhìn thần sắc Lục Duệ hắn là còn có lời muốn nói.
Cố Diễn có chút di dự nhìn Lục Duệ “ anh…em có thể”
Đáng tiếc cậu nghĩ sai rồi, Lục Duệ chỉ cười cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.