Siêu Cấp Tội Phạm

Chương 46: Lâm Phi




Lâm Phi nhìn thấy quầng thâm to, đen sì trên khuôn mặt của Lam Bách Hợp. Nhìn dáng vẻ yếu ớt thế kia, chắc cô một đêm không ngủ.
- Tôi mang cho cô một ít thức ăn nhanh này. Mau ăn cho lại sức đi. Cô vừa phẫu thuật xong, cần nghỉ ngơi cho tốt. Nếu không, ngày mai gặp em cô, cô cũng không hi vọng nó thấy dáng vẻ tiều tụy của cô chứ?
Lâm Phi vừa nói vừa đưa phần thức ăn nhanh cho Lam Bách Hợp.
Mà Lam Bách Hợp nghe thấy Lâm Phi nói, cũng không trả lời, chỉ nhận lấy phần thức ăn nhanh rồi nhanh chóng ăn trên chiếc giường phấn hồng của cô.
Lâm Phi đi ra phòng ngủ rồi nằm trên ghé salon. Hắn đã bận rộn một hồi, giờ nhìn thấy bộ dạng yếu ớt của Lam Bách Hợp. cũng không muốn cướp chiếc giường ngủ nho nhỏ của cô, chỉ có thể ngủ một giấc đối phó trên ghế salon.
Năm giờ chiều, khi trời trở nên mát mẽ, Lâm Phi nằm trên ghế salon cũng bị gọi dậy.
Vừa mở mắt ra liền nhìn thấy Lam Bách Hợp đang mặc một cái váy đen trề ngực, kèm theo đôi giày cao gót và tất da chân màu đen. Tuy khuôn mặt vẫn còn hơi trắng bệch nhưng tinh thần thoạt nhìn không tệ.
- Ngay mai gặp em tôi rồi. Tối nay chúng ta đi dạo phố mua đồ nhé. Mua cho anh một chút quần áo.
Lam Bách Hợp nói với Lâm Phi đang nằm, cũng bắt đầu thúc giục hắn đứng dậy.
- Quần áo của tôi đều mua xong hết rồi mà. Không phải chỉ là gặp em cô thôi sao? có phải yêu thật sự đâu, còn nữa, tuy miệng vết thương của cô đã được bôi thuốc đặc hiệu nhưng vừa mới khép lại, còn chảy rất nhiều máu, phải nghỉ ngơi nhiều.
Lâm Phi nằm trên ghế salon lười biếng trả lời, không muốn đứng dậy.
- Mấy năm nay tôi làm sát thủ, bị thương không ít, nghiêm trọng hơn đây cũng có. Vết thương này không là gì cả. Vả lại, anh phải mặc quần áo tốt hơn một chút, nếu không sẽ bị em tôi khám phá ra thân phận thất nghiệp của anh đấy, cũng làm tôi không thể xuống đài trước mặt em tôi được. Hai bộ quần áo anh mua, tôi đã xem rồi. Lúc bình thường còn có thể mặc nhưng mặc vào ngày mai thì tuyệt đối không được. Là không đủ cấp bậc.
Lam Bách Hợp vừa nói vừa kéo Lâm Phi khỏi ghế salon.
Một giờ sau, Lam Bách Hợp dáng người hấp dẫn, ăn mặc đẹp đẽ và Lâm Phi mặc quần áo thể thao thoải mái đang đi dạo trong khu thương mại cao cấp xa hoa của Bắc Đẩu Tinh.
Lâm Phi vốn dĩ là trẻ mồ côi. Trước khi Hệ Thống Chiến Thần nhập vào người, hắn chưa từng đến khu thương mại cao cấp như vây. Bình thường khi không có quần áo, hắn đều đi đến chợ đêm mua vài bộ quần áo phù hợp là được, cũng không quá chú ý đến trang phục bản thân.
Trong khu thương mại này, không có ai biết Lâm Phi. Nhưng khí chất của Lâm Phi vô cùng đặc biệt, cho dù mặc quần áo thể thao thoải mái bình thường thì cũng không có ai cho rằng Lâm Phi và Lam Bách Hợp là một đôi tình nhân không xứng với nhau.
Tiếp tục đi. Lâm Phi liền phát hiện một cửa hàng bán điện thoại di động trong khu thương mại. Có nhiều điện thoại đi động giống như đồng hồ. Nghe nữ nhân viên phục vụ trẻ tuổi giới thiệu, những cái điện thoại đi động này còn có chức năng lập thể, cũng có thể truyền tin, lên mạng...w.
Lúc ở học viện, Lâm Phi cũng muốn có một cái điện thoại di động. Nhưng chưa nghĩ đến giá một cái điện thoại di động bình thường, chỉ là tiền thuê bao mỗi tháng, Lâm Phi đã không nỡ tiêu rồi.
Bây giờ, vừa mới kiếm được một số tiền lớn, vừa đúng lúc để hắn mua một cái di động dạng đồng hồ đã khát vọng rất lâu.
- Mua cho anh ta một cái điện thoại di động nam là hợp nhất.
Lam Bách Hợp nhìn Lâm Phi đang dừng lại trước quầy bán điện thoại di động cũng cảm giác một người đàn ông thành công, trên tay trống trải quá cũng không hợp. Dù thế nào cũng phải để một thiết bị liên lạc. Ngày mai gặp em gái có thể giả vờ, đồng thời lúc bình thường cũng thuận tiện liên lạc với Lâm Phi.
Nữ nhân viên trẻ tuổi nhìn thấy có khách tới cửa hàng còn đi đến chỗ có bày điện thoại di động trí năng mới nhất, lập tức nhịệt tình đón tiếp Lâm Phi và Lam Bách Hợp.
Mười phút sau, trên tay Lâm Phi đeo một cái điện thoại di động màu đen hình giọt nước trông giống đồng hồ. Hắn lại tiếp tục đi với Lam Bách Hợp trong khu thương mại. Mà điện thoại di động của Lâm Phi đã bị Lam Bách Hợp lưu số điên thoại của cô vào. Đương nhiên, tốn kém cũng không thấp, vẫn là do Lâm Phi tự trả tiền. một nữa số tiền thu được do bán nội tạng ra chợ đen hôm qua đã bị tiêu hết rồi.
Nhưng tiền kiếm nhanh, Lâm Phi cũng không quan tâm.
- Anh bỏ tiền mua cái điện thoại di động này rồi, quần áo để tôi mua cho anh. Tối nay tôi sẽ mời anh một bữa cơm thật ngon, coi như trả thù lao ngày mai anh theo tôi đi gặp em gái.
Lam Bách Hợp bình thường rất ít khi tiêu tiền, nay lại hào phóng hiếm có mà nói với Lâm Phi.
Sau đó Lam Bách Hợp dẫn Lâm Phi tới một cửa hàng quần áo cao cấp. Cô chọn cho Lâm Phi một bộ lễ phục màu đen, giầy, dây lưng rồi báo Lâm Phi đi vào phòng thay đồ.
- Vì sao lại phải mặc màu đen? Trời rất nóng mà.
Lâm Phi rất thích quần áo màu trắng.
- Lý do là tôi thích màu đen. Còn nữa, ngày mai gặp mặt vào buổi tối, trời không nóng đâu. Được rồi, đều là tôi tính tiền mà. Anh đừng kén chọn nữa, phải tin tưởng ánh mắt phụ nữ chứ.
Lam Bách Hợp vừa nói vừa đẩy Lâm Phi đang ôm một đống quần áo vào phòng thay đồ.
Lâm Phi bắt đầu thay quần áo. Nhưng giờ phút này, ở bên ngoài cửa hàng cao cấp, một tên mập mập và bốn tên cao to mặc đồ tây đen, đeo kính đen phía sau đi vào.
Sau khi tên mập mập đi vào cửa hàng, cũng không xem quần áo mà lại nhìn Lam Bách Hợp mặc váy đen trễ ngực. Hắn bước nhanh tới trước mặt Lam Bách Hợp.
- Nữ sĩ, sao vậy? Thích quần áo à? Quần áo chỗ này chất lượng kém quá. Để anh dẫn em đến một cửa hàng cao cấp hơn nhé, rồi mua theo ý em. Sao nào? Nữ sĩ xinh đẹp như em nên mặc quần áo kiểu dáng mới thì mới có thể càng rực rỡ hơn. Tối nay em có rỗi không? Không bằng chúng ta cùng đi ăn tối...
Tên mập mập dâm đãng đi lên nhìn chằm chằm vào bộ ngực của Lam Bách Hợp, bắt đầu đến gần nói. Hơn nữa, bốn tên hộ vệ cao to cũng tới đây, vây quanh Lam Bách Hợp.
Nhân viên phục vụ trong cửa hàng nhìn thấy tên mập mạp và mấy tên hộ vệ phía sau, cũng không dám đi lên ngăn cản.
Mà Lâm Phi vừa thay một bộ lễ phục màu đen xong, vừa lúc nhìn thấy tên mập mạp dâm đãng đang dây dưa với Lam Bách Hợp. Mà vẻ mặt Lam Bách Hợp bắt đầu trở nên tức tối.
- Tán gái cũng không chọn người à? Ngay cả sát thủ cũng dám tán tỉnh? Đúng là chê mạng dài rồi.
Lâm Phi thầm nghĩ, bước nhanh tới - Làm gì vậy? Mày coi thiếu gia tao không tồn tại à?
Lâm Phi vừa nói một câu liền đá một cước. Hắn trực tiếp đá bay tên mập mạp dâm đãng nặng hơn hai trăm cân ra khỏi của thủy tinh của cửa hàng. Sau đó, tên mập mạp sùi bọt mép rồi bất tỉnh.
Mà bốn hộ vệ nhìn ông chủ của mình bị đánh, hai tên đưa vào trong túi áo, hai tên khác liền đưa nắm đấm về phía Lâm Phi.
- Bốp bốp bốp bốp!
Lâm Phi liên tục ra quyền, hơn nữa di chuyển rất nhanh mà đánh tới chỗ quan trọng của bốn tên hộ vệ. Ngắn ngủi hơn mười giây, bốn tên cao to mặt mày biến sắc ngã xuống mặt đất.
- Mỹ nữ, có tôi đi làm bạn dạo phố kiêm hộ hoa sứ giả hợp hơn đấy.
Lâm Phi mặc lể phục màu đen vỗ vỗ tay, bày ra tư thế mời rồi nói với Lam Bách Hợp.
- Bình thường thôi. Chuyện này cũng chứng tỏ sức hút của tôi. Mau đi đi, tôi mời anh đi ăn cơm. Nếu không sẽ bị vây lại, phiền phức lắm.
Lam Bách Hợp nhìn mấy tên hộ vệ bị thương nặng dưới mặt đất, mỉm cười kéo tay Lâm Phi, vén màn cửa lên rồi đi ra khỏi cửa hàng.
Mà nữ nhân viên trong bán hàng nhìn thấy Lâm Phi động tác lưu loát đã giải quyết mấy người, sóng vai với Lam Bách Hợp ra khỏi cửa hàng quần áo, ánh mắt bắt đầu trở nên sùng bái và hâm mộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.