Trong thế giới tiên hiệp, Lâm Phi và lão yêu quái đứng nhìn nhau trong miếu.
Tiểu Sảnh nhìn lão yêu quái, rồi lại nhìn Lâm Phi, cuối cùng cô đứng ra trước mặt Lâm Phi chắn tầm nhìn của lão yêu quái.
- Lão lão, người đừng đánh với hắn, hắn rất có lai lịch, hắn là cao
tăng, pháp lực rất lợi hại! Hơn nữa hoà thượng rất có tính tập thể,
trong một chùa có đến mấy trăm hoà thường, người đánh một sẽ có hơn trăm hoà thượng đến tìm người tính sổ.
Tiểu Sảnh nói những lời chính cô cũng không tin.
- Ngươi nói hắn là cao tăng? Làm gì có hoà thượng nào gần nữ sắc? Đừng
có bịa đặt giúp hắn, trăm hoà thượng đến ta cũng không sợ. Tiểu tử, rốt
cuộc ngươi là ai?
Lão yêu quái vung tay, một luồng khí lưu xộc tới đánh ngã Tiểu Sảnh, rồi hỏi Lâm Phi.
- Ngươi đã nghe đến Thục Sơn Kiếm Phái rồi đúng không? Ta chính là sư thúc của chưởng môn hiện nhiệm Thục Sơn Kiếm Phái.
Lâm Phi nghĩ một chút rồi nói ra thân phận có thể nói là duy nhất của mình ở thế giới tiên hiệp này.
Nhưng Lâm Phi nói xong thì thấy Tiểu Sảnh chau mày.
- Lâm Phi, Thục Sơn Kiếm Phái không chỉ nổi tiếng ở thế giới con người
mà cả thế giới của ma quỷ hay tiên giới, thậm chí u minh giới cũng rất
có danh. Hơn nữa thực lực còn rất mạnh. Lần sau ngươi có bịa đặt thì
cũng nên nghĩ cái gì hợp lý một chút, sau này đừng nói mình là sư thúc
của chưởng môn Thục Sơn Kiếm Phái. Nếu để họ biết được thì ngươi sẽ bị
trừng trị đấy.
Tiểu Sảnh nói nhỏ.
- Nực cười, đây
là thân phận giả nhất mà ta từng nghe. Tiểu tử, gan ngươi cũng to thật,
đến thân phận sư thúc của chưởng môn Thục Sơn Kiếm Phái cũng dám dùng.
Lão yêu quái nói với ngữ khí khinh miệt.
- Ở đây cách Thục Sơn cũng không xa, không tin thì ngươi có thể đến hỏi lão chưởng môn xem.
Lâm Phi cười đáp, rồi lấy ra con dao phẫu thuật từ trong nhẫn không gian, chuẩn bị tiêu diệt lão yêu bà đến gây rối này.
Đột nhiên không khí xung quanh miếu bắt đầu đặc quanh lại, một luồng yêu khí nặng nề từ trên trời giáng xuống.
Bầu trời biến thành màu đen, một cánh cửa lớn hình tròn giống như hắc động xuất hiện trên không trung.
Trong hắc động là quỷ khí nồng nặc, một nam tử mặc hắc bào, tay cầm
trường đao huyết sắc, cưỡi long mã màu đen, đeo mặt nạ quỷ, rất có khí
chất tướng lĩnh, bay ra.
Nam tử đó và con hắc long mã xuất hiện trước mặt Tiểu Sảnh, lão yêu bà và Lâm Phi.
- Tiểu Sảnh, nàng chạy chơi bên ngoài đã rất lâu rồi, nên theo ta về thành thân thôi.
Nam tử đeo mặt nạ quỷ dùng giọng nói lạnh lùng nói với Tiểu Sảnh.
Tiểu Sảnh thấy nam tử kia xuất hiện thì sợ hãi trốn sau lưng Lâm Phi.
- Ngươi chính là tân Quỷ Vương của quỷ giới? Yêu khí rất nặng, nhưng
không ngưng kết, có lẽ chưa luyện thành Quỷ Đao. Thực lực của ngươi còn
kém xa phụ thân đã chết của ngươi! Giờ Tiểu Sảnh là của ta, đây là thế
giới loài người, không phải quỷ giới của ngươi! Ngươi muốn đưa nó đi thì sẽ để lại cho ta cái gì?
Ma lực từ trong cơ thể lão yêu bà lượn quanh người bà ta.
Nam tử đeo mặt nạ quỷ không nói với lão yêu bà, chỉ giơ thanh trường đao của mình lên rồi chém xuống.
Chỉ thấy khi Quỷ Vương vung đao lên, một đạo đao khí huyết sắc khổng lồ từ trên nhằm thẳng đầu lão yêu bà mà chém xuống, chém lão yêu bà thành
hai nửa.
Thân thể lão yêu bà bị chém đôi người, hai nửa cơ thể bắt đầu bốc cháy, mấy giây sau đã biến thành một đống tro.
- Ngươi cũng muốn ngăn cản ta đưa vị hôn thê đi sao? Ngươi là ai?
Nam tử đeo mặt nạ quỷ lạnh lùng hỏi Lâm Phi, đồng thời dùng quỷ khí nặng nề khoá chặt Lâm Phi.
Lâm Phi đối mặt với quỷ khí đang xông tơi mình, nét mặt không hề có bất cứ thay đổi nào.
Nếu là người bình thường và người tu hành đạo hạnh còn thấp, gặp phải
quỷ khí nặng nề này thì tinh thần đã hỗn loạn hoặc bị doạ chết lâu rồi.
Nhưng Lâm Phi đã vượt qua Toả Yêu Tháp, lượng quỷ khí này với Lâm Phi căn bản không là gì cả.
Lâm Phi nhìn nam tử được gọi là Quỷ Vương trước mặt.
- Hắc long mã của ngươi rất đẹp, nếu ngươi đủ cởi mở thì chúng ta nên
làm bằng hữu. Ngươi nói Tiểu Sảnh là vị hôn thê của ngươi phải không? Ta là lò luyện đan của Tiểu Sảnh, dùng lời ngươi có thể hiểu thì Tiểu Sảnh và ta đã động phòng rồi. Lần đầu tiên của cô ấy đã là của ta. Nếu ngươi vẫn muốn đưa cô ấy về thành thân thì nên gọi ta là tiền bối.
Lâm Phi tuỳ ý nói, ở Thiên Long Liên Bang, nam nữ có quan hệ trước khi kết hôn là chuyện rất bình thường.
Tiểu Sảnh nghe Lâm Phi nói thế, tay siết chặt lại, mặt đỏ bừng bừng.
Nam tử được gọi là Quỷ Vương kia nghe Lâm Phi nói xong, do đeo mặt nạ
nên không nhìn ra nét mặt có gì thay đổi, nhưng quỷ khí quanh người hắn
thì đậm đặc hơn mấy lần.
Quỷ Vương nhìn Tiểu Sảnh phía sau Lâm Phi chằm chằm, nhìn một lượt từ đầu xuống chân.
- Tiểu Sảnh, hắn ép buộc nàng đúng không? Đừng sợ, ta đến đây rồi, dù
có thần ma ép buộc nàng ta cũng sẽ xông tới dùng trường đao bảo vệ nàng.
Quỷ Vương không để ý tới Lâm Phi, ngữ khí âm lạnh nói với Tiểu Sảnh.
- Ta không muốn cùng ngươi về thành thân. Thế giới con người rất thú
vị, hơn quỷ giới nhiều. Những gì Lâm Phi nói đều là thật, hắn không ép
buộc ta, ngươi đừng đánh Lâm Phi.
Tiểu Sảnh nghĩ một lúc rồi ngẩng lên nghiêm túc trả lời Quỷ Vương.
- Ta phải giết ngươi, Lâm Phi!
Quỷ Vương nghe Tiểu Sảnh nói xong, cầm trường đao chuẩn bị lao tới Lâm Phi mà chém.
- Thế này là gì đây, ngoại tình gặp phải người có vị hôn phu, sau đó thì sắp bị đánh
Lâm Phi cảm thán, nhưng tay vẫn lấy ra con dao phẫu thuật.
Dao phẫu thuật bay lên không, biến ra mấy nghìn thanh trừng kiếm sáng loà kiếm khí.
- Vạn Kiếm Quyết!
Lâm Phi dùng Tà Ác Ngự Kiếm Thuật mô phỏng Thục Sơn Phái Ngự Kiếm Thuật chính phái.
Tà Ác Ngự Kiếm Thuật và Ngự Kiếm Thuật đều xuất phát từ Thục Sơn Kiếm
Phái, Lâm Phi học được Tà Ác Ngự Kiếm Thuật cũng biết được công pháp
tiên kiếm của Thục Sơn Kiếm Phái. Tuy không biết dùng nhưng chỉ mô phỏng thôi người ngoài cũng khó nhận ra rồi.
Tiểu Sảnh nhìn hàng nghìn thanh trường kiếm mà sững sờ.
- Trời ạ, Lâm Phi, ngươi biết Vạn Kiếm Quyết của Thục Sơn Kiếm Phái,
lại có tiên khí đậm đặc thế này. Nói vậy ngươi đúng là đệ tử Thục Sơn
Kiếm Phái rồi? Hôm qua ta đã ngủ với đệ tử Thục Sơn Kiếm Phái, trời ơi
sau này gặp các tỷ muội nên kể với họ thế nào đây.
Tiểu Sảnh bắt đầu ăn nói hàm hồ.
Quỷ Vương nhìn thấy vậy không hề thối lui, tay nắm chắc trường đao dựng thẳng đứng lên, một luồng yêu lực màu đen bắt đầu ngưng tụ ở về phía
trường đao.
Rất nhanh ở trên mũi đao đã hình thành một luồng năng lượng giống như vầng mặt trời đen.
Quả cầu năng lượng trên mũi đao bắn về phía Lâm Phi, hắn cũng điều khiển Vạn Kiếm Quyết đánh lại trường đao.
Bùm bùm bùm!
Tiếng nố vang lên không ngớt trên không trung.
Tiên lực và yêu lực mạnh mẽ đánh vỡ tan tành nóc miếu.
Sau vụ nổ, Lâm Phi mỉm cười đứng đó, thân thể không có thay đổi gì, Tiểu Sảnh vẫn đứng phía sau hắn.
Hắc long mã bên dưới Quỷ Vương lùi sau hơn chục bước mới đứng vững được.
Lâm Phi thấy mặt nạ trên mặt Quỷ Vương đã có vết rạn.
- Hôm nay dù thế nào ta cũng sẽ tiêu diệt tên dâm tặc Thục Sơn Kiếm Phái ngươi!
Quỷ Vương quát lớn, rồi cầm trường đao lên, năng lượng quỷ khí với tốc
độ gấp mấy lần trước đó ngưng tụ về phía Quỷ Vương. Nhưng đột nhiên trên không trung vọng tới một tiếng hô lớn.
- Trừ ma trong trời
đất, ồ, quỷ khí thật nặng. Yêu nghiệt phương nào dám cả gan tác oai tác
quái trong phạm vi của Thục Sơn ta? Còn làm ô uế thanh danh của Thục Sơn Kiếm Phái, xem Tửu Kiếm Tiên ta xử lý ngươi!
Một cái hồ lô rượu khổng lồ từ trên trời đáp xuống.
Trên hồ lô là một lão đạo sĩ người đầy tửu khí, ăn mặc rách rưới, nhưng từ trên người bắn ra kiếm khí mạnh mẽ.
Nhưng khi lão đạo sĩ đó nhìn rõ ba người phía dưới lại có Lâm Phi thì mặt lão xanh lét.
- Ngươi chính là Tửu Kiếm Tiên, nhân vật đứng thứ hai của Thục Sơn Kiếm Phái? Ta là Quỷ Vương tân nhiệm của quỷ giới. Thục Sơn Kiếm Phái các
ngươi định ỷ đông hiếp yếu phải không, ta chỉ cần hiệu lệnh là hàng mấy
chục vạn quỷ quân của quỷ giới sẽ xâm nhập thế giới loài người các
ngươi. Ngươi nên quản lý đệ tử của mình cho tốt, thật uổng Thục Sơn Kiếm Phái còn tự xưng là danh môn chính phải, ngươi xem đệ tử của ngươi,
cũng học cách mê hoặc yêu hồ nữ của quỷ giới bọn ta rồi.
Quỷ Vương dùng trường đao chỉ Lâm Phi, dùng giọng nói âm lạnh chỉ trích Tửu Kiếm Tiên.
Tửu Kiếm Tiên nghe thế nhìn Lâm Phi.
Lâm Phi cũng rất bất cần, đưa tay ôm Tiểu Sảnh ở bên cạnh.
- Lâm Phi, tình cờ thật, con hồ yêu này không tồi, dáng vẻ rất xinh đẹp, các ngươi rất xứng đôi, chúng ta lại gặp nhau rồi.
Tửu Kiếm Tiên nhìn Lâm Phi cười nói.
Nghe thế, Quỷ Vương vốn đang đợi Tửu Kiếm Tiên trả lời tức đến hộc máu. Nhân vật đứng thứ hai của Thục Sơn Kiếm Phái, bên ngoài có tin đồ tuy
hắn điên rồ nhưng vẫn coi trừ ma vệ đạo là trách nhiệm của mình, giờ lại nói ra những lời ấy.
- Chúng ta gặp mặt rồi, ông nên gọi ta là gì? Gọi cô ấy là gì?
Lâm Phi nhìn Tửu Kiếm Tiên cười gian.
Tửu Kiếm Tiên thấy thế, biết hôm nay không trốn nổi rồi.
- Thỉnh an sư phụ, xin nhận của đồ đệ ba lạy.
Tửu Kiếm Tiên nói rồi quỳ xuống vái Lâm Phi ba cái.
Sau đó Tửu Kiếm Tiên đứng lên với vẻ mặt đầy ấm ức, hầm hầm quay lại nhìn Quỷ Vương.
- Tiểu Quỷ Vương, chỉ trách ngươi phóng yêu khí bừa bãi ở phạm vi của
Thục Sơn Kiếm Phái, nếu không ta cũng không tới. Hôm nay ra sẽ cho ngươi lĩnh giáo Ngự Kiếm Thuật của Thục Sơn Kiếm Phái.
Tửu Kiếm
Tiên gằn giọng nói, rồi thu cái hồ lồ dưới chân lại, lấy ra một thanh
tiên kiếm chuẩn bị xả giận lên người Quỷ Vương.
- Đại thần
của Thục Sơn Kiếm Phái lại gọi ngươi là sư phụ. Trời ạ, Lâm Phi ngươi
đúng là thái thượng chưởng môn của Thục Sơn Kiếm Phái à!
Tiểu Sảnh không ngừng lắc lắc cánh tay Lâm Phi, kinh ngạc không biết nên nói gì.
- Phải bình tĩnh, thân phận của cô bây giờ là sư mẫu của Tửu Kiếm Tiên
Thục Sơn Kiếm Phái. Phải có dáng vẻ của Thục Sơn Kiếm Phái đệ nhất sư
mẫu, đừng có làm mất mặt Thục Sơn Kiếm Phái.
Lâm Phi nghiêm nghị nói.