Siêu Cấp Tội Phạm

Chương 365: Hủy Diệt Văn Minh Phù Văn




Hai mắt cô gái hủy diệt hiện ra ánh sáng màu đỏ, dùng ánh mắt miệt thị nhìn mấy trăm Thánh nhân này.
- Tôi lấy tên Diệt Thế, tôi sẽ hủy diệt hết tất cả những thứ tôi chán ghét, tôi chán ghét.
- Tôi hôm nay chính là trở về từ tương lai mấy trăm năm sau, hoàn thành sứ mạng mà tôi chưa hoàn thành, hủy diệt nền văn minh dơ bẩn này.
- Trong tương lai, tôi đã sớm thoát khốn.
- Thế giới phù văn của các ông, hôm nay tôi sẽ hoàn thành chuyện mà tôi chưa đích thân hoàn thành từ vô số năm trước. Diệt Thế Phù văn, xuất hiện đi! Huỷ diệt tất cả! Tan rã tất cả! Cắn nuốt tất cả!
Cô gái hủy diệt đứng trên Cự Long bằng phù văn, lớn tiếng quát. Tóc bạc màu trắng không gió mà bay.
Được cô gái hủy diệt ra lệnh, rất nhiều phù văn cổ xưa bắt đầu trôi nổi xung quanh cô. Diệt Thế Phù văn Trận bắt đầu nhanh chóng diễn hóa ra.
Một đám quái vật bằng phù văn chỉ có đầu, miệng rộng như miệng cá sấu khổng lồ liền bay ra khỏi Phù văn Trận, bay về phía những người còn may mắn sống sót dưới mặt đất.
Nhóm người Thánh nhân nhìn thấy cô gái hủy diệt ở trong trạng thái viên mãn, biết rõ hiện tại bọn hắn đã không còn hi vọng. Nhưng đối mặt với miệng cá sấu đang bay qua đây, nhóm Thánh nhân cũng bắt đầu phát ra lực lượng cuối cùng để ngăn cản.
- Miệng của Diệt Thế Phù văn Thú có thể cắn nuốt tất cả, năng lượng, vật chất, tính mạng. Ăn càng nhiều, năng lượng của nó càng nhiều.
Cô gái hủy diệt đứng trên đầu rồng nói ra.
Lại thấy miệng cá sấu này không ngừng phát ra phù văn năng lượng, cắn nuốt công kích của đám Thánh nhân, nuốt lấy năng lượng ánh sáng. Sau đó, bọn chúng nhanh chóng bay về đám Thánh nhân, mở miệng rộng ra.
Sau khi bị miệng cá sấu Diệt Thế Phù văn cắn trúng, không phải là cảnh tượng máu tươi đầm đìa, mà là một miếng thịt lớn, một cánh tay liền tan biến, giống như đã biến mất khỏi không trung vậy.
Mọi người hoảng sợ hét lên, cầu xin tha thứ, khóc lóc. Nhưng cô gái hủy diệt căn bản không mềm lòng, không có chút ý nghĩ không diệt thế giới này nữa.
Miệng cá sấu bằng phù văn ăn thức ăn năng lượng xong, bắt đầu nhanh chóng sinh sôi nảy nở, từ mấy trăm biến thành hơn ngàn con. Bọn chúng lại đánh xuống mặt đất, cắn nuốt kiến trúc phù văn cuối cùng và loài người, cùng với Thế Giới Phù văn, tinh thạch năng lượng trong kiến trúc phù văn.
Ăn xong tinh thạch năng lượng này, số lượng miệng cá mập Diệt Thế Phù văn liền bạo tăng, bắt đầu lan tràn khắp nơi trong Hải Dương Tinh.
- Lúc cô chiến đấu với tôi, sao lại không phóng ra mấy con Diệt Thế này? Cô giữ lại thực lực sao.
Lâm Phi nhìn cảnh tượng giống như ngày tận thế trước mắt, hỏi cô gái hủy diệt bên cạnh.
- Mới đầu phóng ra mấy con Diệt Thế này phải có năng lượng khổng lồ để duy trì, nếu không sẽ tiêu hao năng lượng của tôi. Mấy con Diệt Thế này cũng là ăn hết kiến trúc đô thành Phù văn và năng lượng trong cơ thể mấy tên Thánh nhân kia thì mới có thể trở nên lợi hại như vậy.
Cô gái hủy diệt nói.
Sau đó, cô gái hủy diệt bắt đầu thưởng thức quá trình thế giới Phù văn trên Hải Dương Tinh diệt vong.
Cô gái hủy diệt đứng trên Cổ Long bằng phù văn, dẫn theo Lâm Phi bay trên bầu trời Hải Dương Tinh, chỉ huy đầu cá mập Diệt Thế Phù văn cắn nuốt cứ điểm loại nhỏ còn sót lại của loài người.
Ba ngày, thời gian ba ngày, cả Hải Dương Tinh, ngoại trừ cô gái hủy diệt và Lâm Phi thì ngoài ra, trên mặt đất đã không còn bất cứ kẻ nào hay kiến trúc của nhân loại nữa.
- Kẻ địch của ta cuối cùng sẽ bị ta đích thân hủy diệt.
Sau khi thu Diệt Thế Thú lại, cô gái hủy diệt liền ngửa mặt lên trời thét dài.
Lâm Phi nhìn thấy cô gái hủy diệt ở trong trạng thái điên cuồng, hai mắt màu đỏ dĩ nhiên chảy ra hai hàng nước mắt đỏ như máu.
- Cô gái hủy diệt và Thế Giới Phù văn này nhất định có những chuyện bí mật. Nhưng giờ mình vẫn đừng nên gây chuyện. Bình thường, cô gái hủy diệt chính là người bị tâm thần. Hiện tại tâm trạng cô gái hủy diệt không ổn định, chính là tên tâm thần và cuồng bạo lực kết hợp lại. Ai động vào cô ta thì xui xẻo thôi.
Lâm Phi thầm nghĩ, yên lặng đi theo cô gái hủy diệt này.
Sau đó, cô gái hủy diệt bắt đầu khởi động lồng năng lượng màu đỏ. Sau khi bao phủ Lâm Phi và cơ thể cô xong, cô liền khống chế con rồng bằng phù văn ở trên không trung, trực tiếp lao xuống đáy biển.
Rầm một tiếng, con rồng phù văn liền lao xuống đáy biển. Đáy biển vốn màu đen sẫm, nay cũng bị năng lượng màu đỏ của cô gái hủy diệt thắp sáng. Lâm Phi đứng trong lồng năng lượng, có thể nhìn rõ những sinh vật cổ xưa đang bơi dưới đáy biển.
Cổ Long bằng phù văn còn đang chìm xuống. Rất nhanh chóng, Lâm Phi sẽ biết mục đích mà cô gái hủy diệt tiến vào đáy biển.
Cô gái hủy diệt và Lâm Phi dừng ở bên ngoài một cánh cửa màu lam khổng lồ được phù văn đặc thù bao quanh.
Trong cánh cửa lớn chính là một thời không khác, khoảng thời không có Thông Thiên Tháp một trăm linh tám tầng giam cầm cô gái hủy diệt.
Cô gái hủy diệt nhìn thấy cánh cổng lớn xuất hiện trước người, thử huy động năng lượng thành đao kiếm chém mấy cái, nhưng cũng không thể phá vỡ kết giới ở đây.
- Lúc đó cậu tiến vào đây thế nào, Lâm Phi?
Cô gái hủy diệt dò hỏi Lâm Phi.
Lâm Phi suy nghĩ một chút. Lúc đó tiến vào hình như là dùng phần thưởng chìa khóa vạn năng của Hệ Thống Chiến Thần để mở cửa. Hiện tại không có chìa khóa vạn năng, hắn không thể mở được cánh cửa này, đành khuyên cô gái hủy diệt một chút.
- Cô cô, cô đã hủy diệt cả thời đại Phù văn. Cô đã được được mục đích tới đây rồi. Quá khứ của cô, hãy để cô ấy nghỉ ngơi ở đây đi. Hơn nữa, thân thể hai người không thể tiếp xúc với nhau, nếu không sẽ xảy ra thời không mai một. Cô ta rất nguy hiểm với cô, vẫn nên đừng thả cô ta ra.
Lâm Phi thử nói.
- Thời không mai một. Mục đích của tôi là đạt tới. Năm ấy sau khi nhóm Thánh nhân cầm tù tôi, Thế Giới Phù văn cuối cùng bị diệt vong. Người gây ra hẳn không phải là tôi.
- Cậu cũng thấy đấy. Năm ấy nhóm Thánh nhân đã giam giữ tôi thành công, tôi đã mất đi năng lực phá hoại.
- Theo lý thuyết, bọn hắn còn một số Thánh nhân và nhân loại, hẳn không thể diệt vong. Có thể nói, sau khi tôi bị giam giữ, lại xảy ra chuyện gì thì mới khiến cả Thế Giới Phù văn diệt vong.
Cô gái hủy diệt nói với Lâm Phi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.