Siêu Cấp Tội Phạm

Chương 192: Lần Thực Chiến Đầu Tiên Của Áo Đinh Đặc




Trụ sở bí mật của Thánh giáo Thiên Long Liên Bang.
Ông già côn trùng đang nghiên cứu sinh vật cơ giáp. Nghiên cứu đã có tiến triển rất lớn, đã đến giai đoạn thí nghiệm cuối cùng.
Về phần vật thí nghiệm thì Thánh giáo có rất nhiều giáo đồ tự nguyện hiến thân.
Cứ cách vài ngày, ông lão côn trùng sẽ đưa trùng não chiến sĩ vũ trụ vào trong cơ thể thí nghiệm.
Cơ thể thí nghiệm đã có thể cơ giáp hoá, nhưng sinh vật cơ giáp còn chưa ổn định. Những giáo đồ tự nguyện hi sinh vì thánh giáo, chấp nhận để cho sinh vật cơ giáp tiến vào thân thể đều không sống quá ba ngày.
- Tiến sĩ, gần đây đã có hơn mười giáo đồ được thần dẫn lối, quay về với Thiên quốc rồi. Ông phải nghiên cứu nhanh lên, nếu không thì thần sẽ phái tôi dẫn ông về với Thiên quốc luôn đấy.
Ám Phi Hoa mặc lễ phục dạ hội màu đen, nửa thành kính, nửa uy hiếp, nói với ông già côn trùng sau khi kiểm tra xong tiến triển của thí nghiệm.
- Đây là chiến giáp thần cấp, thí nghiệm đã có tiến triển, chỉ cần cho tôi thêm mấy ngày là nhất định có thể nghiên cứu chế tạo thành công.
Ông già côn trùng vội vàng trả lời.
- Tôi hy vọng vào lễ Giáng Sinh sang năm, ông sẽ lấy sinh vật cơ giáp làm lễ vật cho tôi.
Ám Phi Hoa có chút chờ mong nói.
- Tôi sẽ cố gắng hết sức.
Ông già côn trùng có chút bất đắc dĩ nói, trong lòng thầm mắng chửi Lâm Phi vài trận rồi.
Phát La Nhĩ Tinh, hạm đội thứ chín, quân đoàn bốn, văn phòng tổng chỉ huy Vương Hà.
Lúc này, Vương Hà đang mặc quân phục, nhìn địa đồ giả thuyết của Phát La Nhĩ Tinh, nghiên cứu công tác tác chiến tiếp theo.
- Báo cáo, Áo Đinh Đặc đã trốn khỏi phòng giam từ một giờ trước.
Sĩ quan truyền tin bên cạnh nghe điện thoại xong liền quay sang nói với Vương Hà.
- Cái gì? Trốn khỏi phòng giam hả? Trốn như thế nào?
Sau khi tổng chỉ huy Vương Hà nghe được thì cực kỳ kinh ngạc.
- Nghe nói là phá sập cửa sắt của nhà giam để chạy ra.
Sĩ quan truyền tin tiếp tục đáp.
- Dùng cái gì để phá, hắn không thể dùng súng ống để phá được.
- Kiểm tra sơ bộ cho thấy, hắn chỉ dùng sức mạnh của cơ bắp để phá cửa sắt. Binh sĩ trong phòng tạm giam bên cạnh cho biết, hắn dùng nắm đấm phá sập cửa sắt nhà giam.
- Cửa sắt dày bao nhiêu?
Vương Hà rất kinh ngạc hỏi.
- Mười hai cm.
- Bây giờ tên Áo Đinh Đặc kia đang ở đâu?
Vương Hà nghe xong liền hỏi.
- Hắn chạy về phòng ngủ đi ngủ rồi, có cần bắt hắn về phòng giam không?
Sĩ quan truyền tin tiếp tục hỏi.
- Trong căn cứ còn có chỗ nào có cửa sắt còn kiên cố hơn phòng tạm giam không hả. Đi, cùng tôi đi xem phòng tạm giam trước.
Vương Hà nói xong, bỏ lại công việc đang làm, cùng thuộc hạ của mình đi đến phòng tạm giam.
Phòng tạm giam, hàng xóm của Áo Đinh Đặc, tên binh sĩ vụng trộm đi uống bia ôm kia, bây giờ tay phải hắn đang bị trầy da.
Sau khi Áo Đinh Đặc thành công chạy trốn khỏi phòng tạm giam không lâu, tên lính kia cho rằng cửa sắt phòng tạm giam chỉ là công trình bã đậu, nên cũng bắt chước Áo Đinh Đặc dùng nắm đấm đi đập cửa. Kết quả, cửa không phá được nhưng tay hắn lại bị phá toác da rồi.
Sau khi Vương Hà đi vào phòng tạm giam, nhìn cánh cửa sắt bị đập đến biến dạng, trong lòng thầm sợ hãi và thán phục với thể chất mạnh mẽ của Áo Đinh Đặc.
Cô trở về phòng chỉ huy, nhìn kỹ lại sơ yếu lý lịch của Áo Đinh Đặc.
- Áo Đinh Đặc, tốt nghiệp học viện quân sự Bắc Đẩu của Thiên Long Liên Bang, một năm trước, bởi vì bị bệnh mà lưu ban, nên tốt nghiệp muộn một năm, lúc ở trường đã đạt được giấy chứng nhận điều khiển cơ giáp trung cấp.
Phần sơ yếu lý lịch này rất bình thường.
- Học viện quân sự Bắc Đẩu không hổ là cái nôi của Chiến Thần. Một học sinh bình thường như vậy mà thể chất lại mạnh mẽ như thế.
Vương Hà thầm nghĩ.
- Ba tên sĩ quan bị Áo Đinh Đặc đánh ngất kia bị thương thế nào?
Vương Hà hỏi thuộc hạ.
- Trong ba người, người thương nặng nhất thì phải nằm viện ba tháng, nhẹ nhất thì cũng phải tĩnh dưỡng trong hai tuần.
Tên thuộc hạ trả lời.
- Truyền lệnh của tôi. Tám giờ sáng ngày mai, Áo Đinh Đặc chấm dứt huấn luyện tân binh, đi chiến trường. Hơn thế nữa, bởi vì trong khi huấn luyện Áo Đinh Đặc đã đánh nhau, làm trái với quân kỷ nên quân hàm bị giảm xuống một cấp, để hắn nhận quân hàm thượng sĩ đi chiến trường đi.
Vương Hà suy nghĩ một lát rồi nói.
Dù Áo Đinh Đặc ở chỗ này thì những tên huấn luyện viên kia cũng sẽ không huấn luyện hắn nữa. So với việc để hắn ở chỗ này lãng phí thời gian thì không bằng sớm phái hắn đến chiến trường tiền tuyến đi.
Tám giờ sáng.
Áo Đinh Đặc vừa ngủ dậy, mặc quân phục, chuẩn bị đi căn tin ăn sáng thì cửa phòng bị mở ra.
Một đội binh sĩ tay cầm súng năng lượng đứng trước cửa phòng.
- Áo Đinh Đặc, quân hàm của cậu bị hạ xuống một cấp, lập tức đi chiến trường.
Một sĩ quan nói.
- Tôi muốn đi ăn xong điểm tâm rồi mới lên đường.
Áo Đinh Đặc nói.
Nghe tin quân hàm bị hạ một cấp, Áo Đinh Đặc biết, độ khó để thăng cấp lên thượng uý trong một năm của hắn lại tăng lên. Theo quy định của quân đội Thiên Long Liên Bang, với tư cách là Chiến sĩ cơ giáp, từ thượng sĩ muốn lên thiếu uý thì phải phá huỷ được 20 khung cơ giáp của quân địch.
Như vậy, trong một năm, Áo Đinh Đặc cần phải phá huỷ 120 khung cơ giáp thì mới có thể từ thượng sĩ tăng lên thượng uý, mới có tư cách xin nghỉ phép để trở về Bắc Đẩu Tinh gặp Lâm Phi.
- Chiến hạm vận tải đã chờ ở bên ngoài rồi, trong mười phút sẽ xuất phát đi tiền tuyến, ở chiến trường tiền tuyến cũng có bữa sáng. Tất nhiên, cũng có khả năng, mạng của cậu không tốt, trước khi ăn điểm tâm bị trúng đạn mà chết.
Tên sĩ quan nói.
- Được rồi.
Áo Đinh Đặc trả lời. Hắn nghĩ, đến tiền tuyến sớm ba tháng thì sớm có thể đi phá huỷ cơ giáp của quân địch. Điều này cũng có lợi đối với mình.
Cứ như vậy, Áo Đinh Đặc ngồi lên chiến hạm vận chuyển loại nhỏ đến tiền tuyến.
Một giờ sau, trong phòng Áo Đinh Đặc đột nhiên chấn động, lắc lư mạnh, theo đó là trong chiến hạm đột nhiên vang lên thanh âm ‘keng, keng, keng’. Không chỉ thế, cả căn phòng đều biến thành màu đỏ đậm.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Áo Đinh Đặc nhanh chóng đẩy ra cửa phòng nghỉ ngơi trong chiến hạm vận tải, hỏi một binh lính đang vội vàng chạy qua bên người mình.
- Cơ giáp của Bách Thú Đế Quốc đánh lén chiến hạm vận tải. Động cơ của chiếc chiến hạm này đã bị hoả lực của quân địch phá huỷ, bị rơi xuống cồn cát. Chiến đấu đã bắt đầu rồi. Chúng ta phải kiên trì cho đến khi viện quân tới.
- Bên trong nhà kho chiến hạm có cơ giáp đúng không. Tôi cũng là chiến sĩ cơ giáp, tính tôi một người đi.
Áo Đinh Đặc nói, rồi cũng chạy theo đám người về phía nhà kho cơ giáp.
Áo Đinh Đặc leo lên một chiếc cơ giáp cận chiến, tên là Cự Hùng HàoCự Hùng Hào, thuần thục khởi động máy.
- Chiến hạm đã quét toàn cảnh bên ngoài, lần này xuất hiện 120 khung cơ giáp cùng một chiến hạm loại nhỏ của quân địch Bách Thú Đế Quốc. Các anh em, vì liên bang, hãy chiến đấu đi.
Đội trưởng đội cơ giáp hộ tống chiến hạm vận tải nói to thông qua loa phóng thanh.
- Vì liên bang.
Các binh sĩ cùng hét lên.
Áo Đinh Đặc điều khiển cơ giáp Cự Hùng Hào của mình, theo lỗ hổng của chiến hạm đi ra ngoài.
Áo Đinh Đặc xuất hiện ở bên ngoài chiến hạm vận tải, thông qua màn hình của cơ giáp, nhìn thấy trên không trung có một chiếc chiến hạm đang không ngừng tấn công về phía chiến hạm của bên mình.
Chiến hạm của bên mình cũng đang đánh trả, nhưng vì động cơ của chiến hạm đã bị phá huỷ nên chỉ có thể tránh né trên cồn cát.
120 chiếc cơ giáp của Bách Thú Đế Quốc đang không ngừng lao về phía chiến hạm bên này.
Các chùm tia sáng năng lượng của quân địch đang không ngừng lướt qua bên cạnh mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.