Siêu Cấp Tội Phạm

Chương 176: Tiệc Tối Mừng Năm Mới Học Viện Quân Sự Bắc Đẩu




Lâm Phi nhàn nhã đi vào trong phòng ăn, đột nhiên cảm thấy đồng hồ liên lạc trong tay chấn động. Có người đang liên hệ với hắn. Lâm Phi vừa nhìn lại, không ngờ lại là Phùng Hợp Bà Bà.
- Bà bà, tìm cháu có chuyện gì thế? Giờ còn sớm thế này, người cao tuổi sáng sớm nên dậy tập vận động đấy.
Lâm Phi tùy ý nói.
- Cái thằng ranh hỗn hào này. Bà già bao giờ hả? Một trăm năm mươi hai tuổi, còn rất trẻ đấy.
- Đúng rồi. Tiệc tối củ học viện quân sự Bắc Đẩu năm nay, viện nghiên cứu y học đệ nhất của chúng tôi cũng đăng ký, muốn có tiết mục, còn phải dành danh hiệu số một. Lần này không riêng gì chuyện phần thưởng lớn mà còn liên quan tới vinh dự nữa. Có được danh hiệu số một này, tôi nói chuyện với đám bạn cũ cũng cảm thấy vinh dự.
Phùng Hợp Bà Bà nói rất chói tai.
- Tốt rồi. Đến lúc đó nhất định cháu sẽ bỏ một phiếu cho bà bà.
Lâm Phi trả lời rất hiển nhiên.
- Không phải đơn giản chỉ bỏ một phiếu cho bà đâu. Lâm Phi, bà già rồi, không tiện lên sân khấu. Vốn là cháu gái và trợ lý của bà lên biểu diễn nhưng bởi bà thấy kỹ thuật của nó còn kém cháu xa, hơn nữa một nam một nữ phối hợp mới thu được nhiều phiếu, cho nên chuẩn bị để cháu và cháu giá Khai Thang Nữ của bà cùng lên sân khấu.
- Cháu là diễn viên, đã đăng ký rồi, không được nhận lời mời của các tổ khác đâu. Cháu đã bị viện nghiên cứu y học đệ nhất của bà chấm rồi.
- Có ai còn dám mời cháu tham gia tiết mục gì, cháu cứ lôi biểu hiệu viện nghiên cứu y học ra. Nếu bọn họ mà còn dám mời cháu tham gia thì bà sẽ kiểm tra cơ thể miễn phí cho bọn họ.
Giọng nói chói tai của Phùng Hợp Bà Bà vang lên.
- Không phải chỉ là một buổi biểu diễn thôi sao? Được rồi, cháu nhận lời bà, lên sân khấu với Khai Thang Nữ. Nhưng cháu cũng nói trước là cháu hát không hay, nhảy múa không có tiết tấu, diễn kịch cũng không có tài. Cho cháu diễn gì với Khai Thang Nữ đây?? Không đoạt giải gì thì cũng đừng có oán cháu đấy.
Lâm Phi nhận lời rất sảng khoái. Vốn trước khi có Hệ Thống Chiến Thần, những buổi tiệc tối của học viên hạng ba kia, hàng năm Lâm Phi đều ngồi dưới xem, xem một lúc liền lén chuồn mất.
- Tạm thời giữ bí mật. Chuyện này không cần cháu chuẩn bị trước. Cháu cứ nhớ là trước khi tiệc tối bắt đầu, tới viện nghiên cứu y học đệ nhất của chúng ta là được. Đến lúc đó chúng ta sẽ cùng đi. Trên đường bà sẽ tiết lộ nội dung cháu cần biểu diễn.
Phùng Hợp Bà Bà dùng giọng điệu thần bí, chói tai nói với Lâm Phi.
- Được, đến ngày đó bà bảo cháu một tiếng, cháu sẽ tới. Gần đây cháu cũng không đi đâu xa cả.
Lâm Phi sáng khoái đáp, cũng tắt thiết bị liên lạc.
Uống và ăn xong rất nhanh, cảm thấy lâu không đi học, Lâm Phi liền chuẩn bị lên lớp một phen.
Lần này Lâm Phi mở thẻ học viên của mình ra, xem qua thời khóa biểu của lớp A khoa cơ giáp viễn trình một chút, tránh lại đi lạc đường như lần trước.
Lâm Phi nhìn thẻ học viên trong tay, thấy lớp A khoa cơ giáp viễn trình hôm nay không ngờ học tại trường bắn ảo của học viện quân sự Bắc Đẩu.
Không ngờ mình vừa mới đi hơn hai tháng, lớp A khoa cơ giáp viễn trình dưới sự dẫn dắt của Lưu Lệ đã có tiến độ học rất nhanh, đã đến phần xạ kích rồi.
Lâm Phi dựa theo bản đồ ảo từ thẻ học viên trong tay, bắt đầu chậm rãi đi về hướng đó.
Trên đường đi, Lâm Phi đi qua phố ăn vặt của trường, thấy có xuyên thịt nướng, hương thơm không tồi. Buổi sáng còn chưa ăn uống no, nghĩ cũng không cần vội lên lớp nên Lâm Phi liền dừng lại.
- Bán cho tôi hai mươi xiên.
Lâm Phi nói với chủ quán, sau đó ngồi trên ghế bắt đầu chờ đợi.
Nửa giờ vũ trụ sau, cầm trong tay một xiên thịt nướng, vừa đi vừa ăn, Lâm Phi lắc lư tiến vào trường bắn ảo thứ ba của học viện quân sự Bắc Đẩu.
Cạch một tiếng, hắn dùng cánh tay còn rỗi, đẩy cánh cửa kim loại của trường huấn luyện.
Bên trong trường huấn luận, Lâm Phi thấy cô giáo Lưu Lệ, còn hai mươi chín bạn học đang ngồi trên một thứ giống như một cái ghế sô pha lớn.
Cô giáo Lưu Lệ đang giảng cho học viên những điểm quan trong trong xạ kích, nhưng khi Lâm Phi mở cửa tiến vào, ánh mắt mọi người đều nhìn về hướng hắn.
- Mọi người tiếp tục đi. Cô giáo xin cứ giảng tiếp, không cần phải nhìn tôi làm gì.
Lâm Phi vừa nói vừa đi tới cạnh ghế sô pha, nồi xuống vị trí bên cạnh, vừa ăn xiên thịt nướng trong tay.
Huấn luyện viên Lưu Lệ thấy cái tên chuyên trốn học Lâm Phi hôm nay lại thần kỳ xuất hiện ở đây.
Thật vất vả mới đi học một lần, không ngờ lại còn ăn thịt nướng trong giờ của mình. Dáng vẻ nhàn nhã kia giống như hắn không phải là học viên đi học mà là biệt phái của quân đội đi thị sát vậy.
- Thôi cũng là đi học, còn không đáng giận bằng trốn học.
Trong lòng huấn luyện viên Lưu Lệ nghĩ, cố gắng nén lửa giận, mặt đầy gân xanh, tiếp tục giảng bài.
Giảng mười phút xong, huấn luyện viên Lưu Lệ bắt đầu để học viên vào cơ giáp ảo, tiến hành huấn luyện xạ kích.
Lúc này Lâm Phi đã ăn xong xiên thịt nướng, trực tiếp ném vào một thùng rác nhỏ bên trong phòng huấn luyện, cũng đi tới trước mặt một cơ giáp ảo luyện tập xạ kích.
Chẳng qua Lâm Phi đánh một hồi, cảm thấy chả thú vị gì. Bài huấn luyện xạ kích ảo này chắc đã được cài đặt trước, mức độ khó đối với trình độ của Lâm Phi mà nói thì chẳng có chút khiêu chiến nào.
Luyện tập xạ kích ở đây chỉ lãng phí thời gian.
Lâm Phi ngừng luyện tập, đứng dậy đi ra ngoài phòng huấn luyện.
- Lâm Phi, ba ngày sau chính là tiệc tối của học viện quân sự Bắc Đẩu rồi. Lớp A khoa cơ giáp viễn trình chúng tôi có tiết mục tham gia, xế chiều cậu tới để cùng sắp xếp một chút.
Huấn luyện viên Lưu Lệ nhịn lửa giận mà nói với tên Lâm Phi đang định trốn học này.
- Không được, tôi đã đăng ký tiết mục rồi, không thể tham gia với lớp được.
Lâm Phi cũng chẳng thèm quay đầu, nói.
- Đã đăng ký rồi? Ở khoa nào, hội nào? Tôi đi thương lượng với bọn họ một chút xem có thể sắp xếp thời gian cho chúng ta không? Một học viên có thể đăng ký nhiều tiết mục mà.
Huấn luyện viên Lưu Lệ vẫn chưa từ bỏ ý định, nói.
- Là viện nghiên cứu y học đệ nhất của học viện quân sự Bắc Đẩu, Phùng Hợp Bà Bà đấy.
- Cô có thể tới tìm bà ấy nói chuyện thử xem, xem tôi có thể về tham gia tiết mục của lớp không. Nhưng tôi khuyên cô giáo nếu không gặp bệnh nan y thì tốt nhất đừng tới gặp Phùng Hợp Bà Bà.
Lâm Phi vừa nói, bóng lưng liền biến mất trong hành lang.
Mà khi nghe tới cấm địa kinh khủng nhất học viện quân sự Bắc Đẩu, viện nghiên cứu y học đệ nhất, quái nhân Phùng Hợp Bà Bà đăng ký tiết mục cho Lâm Phi, huấn luyện viên Lưu Lệ dù có ông bố là hạm trường thì cũng không dám mạo hiểm đi đến chỗ quái nhân y học Phùng Hợp Bà Bà, đòi quyền đăng ký tiết mục cho học viên Lâm Phi.
- Quên đi. Coi như thằng ranh hỗn láo này hôm nay không xuất hiện là được. Có thêm hắn càng loạn. Hắn cố ý tới làm loạn tâm tình của tôi thôi.
Huấn luyện viên Lưu Lệ thầm nghĩ, bắt đầu sắp xếp kế hoạch cho tiết mục biểu diễn của lớp A khoa cơ giáp viễn trình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.