SevenKnights Hệ Thống Dị Giới Du

Chương 113: Bất ngờ!!!




Kể từ ngày làm rỏ việc cảm tình với Nami thì 2 người gần như là dính với nhau! Điều này khiến cho Eva vô cùng khó chịu! Tuy nàng rất thoải mái nhưng không có nghĩa là nàng không biết ghen a!
“Đi dự tiệc?” Lâm Tiêu hướng về Nami bên cạnh hỏi!
“Đúng vậy a! Đây là một ngày đặc biệt của Tinh Linh tộc a! Lần này ngươi nhất định phải tham gia a!” Nami nói! Lúc này khuôn mặt của nàng không hiểu tại sao mà hiện lên một vệt ửng đỏ!
Lâm Tiêu cũng phát hiện ra điều bất thường nên nhìn chằm chằm vào mắt của Nami! Thấy Lâm Tiêu nhìn mình thì Nami lập tức chột dạ quay mặt sang chỗ khác! Mặc dù Lâm Tiêu cảm thấy bất thường nhưng hắn vẫn không biết bất thường chỗ nào nên chỉ có thể cho qua!
1 tuần sau!
“Hồ Ngốc này, ngươi có nghĩ bộ trang phục này hơi lạ không!” Lâm Tiêu hướng về Eva đang trang điểm hỏi!
Lúc này trên tay hắn đang cầm một bộ trang phục vô cùng dày, trên trang phục có thể rất nhiều hoa văn tinh xảo! Hắn nhìn liền biết ý nghĩa của bộ trang phục này liền không đơn giản!
“Có gì lạ chứ! Dù sao chỉ là một bộ trang phục mà thôi!” Eva vừa trang điểm vừa nói! Nhưng mà trong giọng nói của nàng có mang theo một tia giận dỗi!
Thấy vậy lần này đến lượt Lâm Tiêu mộng bức! Hắn chỉ hỏi thôi mà, tại sao nàng lại giận dỗi chứ! Bộ trang phục này là mấy ngày trước do mấy vị trưởng lão đưa cho hắn nói rằng hắn nhất định phải mặc bộ trang phục này vào ngày hôm đó!
Sau đó hắn cũng mặc bộ trang phục đó đi ra ngoài! Bên ngoài lúc này là một vị trưởng lão Tinh Linh đang dắt lấy một con Thiên Mã! Lâm Tiêu nhìn thấy thì nhận ra đây là con Thiên Mã lúc trước ở Quỷ tộc! Thấy Lâm Tiêu đi đến, vị trưỡng lão đó lập tức cung kính chào hỏi:
“Lâm Tiêu thiếu gia! Ngài khỏe a!”
“Trưỡng lão ngài khỏe! Tại sao nó lại ở đây?” Lâm Tiêu chào hỏi lại sau đó chỉ về Thiên Mã bên cạnh hỏi
“Lần này nó sẽ đưa Lâm Tiêu ngài đi đến buổi lễ!” vị trưỡng lão giải thích!
“Thì ra là thế!” Lâm Tiêu hiểu ra nói
Hắn đi đến chỗ của Thiên Mã sau đó xoa đầu của nó! Thiên Mã cũng vô cùng hưởng thụ Lâm Tiêu xoa đầu của nó! Sau một lúc thì Lâm Tiêu nhảy lên lưng của Thiên Mã!
Hí hí!!
Thiên Mã hí lên một tiếng sau đó đập 2 cánh hướng về Sinh Mệnh Thụ bay đi! Ở Tinh Linh đại lục thì tất cả mọi buổi tiệc hay lễ hội đều được tổ chức xung quanh Sinh Mệnh Thụ! Phải mất một lúc thì Lâm Tiêu mới đến nơi tổ chức!
Khi đến nơi, Lâm Tiêu ngạc nhiên khi phát hiện tất cả mọi người lúc này trông vô cùng nghiêm túc! Các Tinh Linh lúc này đang xếp hàng 2 bên! Ngay cả Eva cũng không biết là đến từ lúc nào! Nàng lúc này cùng với Lala đang đứng 2 bên phía trước đám người! Lúc này trên mặt Eva vẻ giận dỗi càng lúc càng đậm! Điều này càng khiến Lâm Tiêu cảm thấy ngày hôm nay khôn đơn giản như là một lễ hội bình thường!
Đứng ở giữa là một cô gái đang mặt một chiếc váy có nét tương đồng với trang phục Lâm Tiêu đang mặc trên người! Cô gái trên đầu có mang một chiếc khăn mỏng!
“Mời Lâm Tiêu thiếu gia đi lên phía trước!” lúc này phía trên có một vị trưỡng lão lên tiếng!
Nghe vậy Lâm Tiêu càng thấy không ổn nhưng cũng không nói gì mà đi lên phía trước! Sau khi đi đến nơi thì quay sang nhìn cô gái bên cạnh thì nhận ra người này là Nami, lúc này trên mặt của nàng đã nổi lên một mảnh đỏ ửng! Khi hắn định hỏi chuyện gì đang diễn ra thì vị trưỡng lão kia lại lên tiếng:
“Mời 2 vị đưa tay lên phía trước!”
Nghe vậy Nami đưa tay lên phía trước, khuôn mặt nàng càng thêm đỏ lên! Lâm Tiêu cảm thấy không thích hợp nhưng thấy Nami đưa tay lên phía trước thì cũng nhịn lại lời muốn nói sau đó cũng đưa tay lên phía trước!
Vị trưởng lão kia thấy cả 2 đều đưa tay lên thì lập tức lấy ra 1 bông hoa màu trắng sau đó đặt giữa tay 2 người! Bỗng nhiên từ bông hoa đó có 2 sợi dây từ từ chui ra và trói tay 2 người lại! Lúc này vị trưỡng lão kia lại lên tiếng:
“Nhân danh vị Thần của Sự Sống! Người ban sinh mệnh cho chúng ta! Bây giờ dưới sự chứng kiến của Sinh Mệnh Thụ! Ta xin tuyên bố! Bây giờ 2 người các ngươi chính thức trở thành vợ chồng!”
“CÁI GÌ?!!” Lâm Tiêu nhìn không được thét lên!
Nhưng chưa đợi hắn có phản ứng gì! Lúc này đóa hoa bỗng nhiên sáng lên sau đó những chiếc cánh hoa rơi ra dán vào trong tay của 2 người! Lâm Tiêu nhìn xuống thì thấy trên cổ tay của hắn có in hình của một đóa hoa lan! Trên cổ tay của Nami lúc này là hình của một con rồng!
….......................................
Sáng hôm sau!
Lâm Tiêu mở mắt ra sau đó nhìn qua Nami đang nằm ngủ ở bên cạnh! Hắn thở dài một hơi sau đó nhớ lại chuyện tối qua!
Ngày hôm qua thì ra là lễ thành hôn giữa hắn và Nami nhưng mà làm cho hắn nhức đầu là Nami do sợ hắn không đồng ý nên dấu hắn! Đến tận lúc tuyên bố mới cho hắn biết! Nhưng mà sau khi hắn biết thì cũng không thể làm được gì bởi vì trên cổ tay 2 người đã có dấu ấn tuyên bố 2 người là vợ chồng! Sau đó chuyện gì tới rồi cũng sẽ tới, dù hắn và Nami cũng có tình cảm nên quyết định tới luôn!
Cảm thấy bên cạnh có động đậy nên Nami cũng giật mình tỉnh dậy! Nàng mở mắt ra thì thấy Lâm Tiêu đang nhìn mình chăm chú thì hơi đỏ mặt! Thấy Nami tỉnh dậy, Lâm Tiêu cười trêu chọc:
“Đều đã là vợ chồng với nhau còn ngại ngùng cái gì!”
“Ai là vợ chồng vơi ngươi chứ!” Nami ngạo kiều nói!
Nghe vậy, Lâm Tiêu tiếng lại gần nói:
“Vậy a! Vậy mà tối qua có người vô cùng cuồng nhiệt a! Nào là ‘Mạnh lên’, ‘Tiếp đi’......!” Lâm Tiêu chưa kịp nói hết câu thì đã bị Nami đưa cánh tay lên chặn ngang!
“Không cho nói nữa!” Nami xấu hổ la lên!
Lúc này cả 2 đều trần trường và cùng đắp trong một cái chăn nên khi Nami đưa tay lên thì khiến cho cái chăn lệch xuống! Thế là một nữa trên cơ thể nàng bại lộ ra trước mặt Lâm Tiêu khiến cho hắn nhìn đến thất thần!
Cảm thấy ánh mắt của Lâm Tiêu có chỗ không đúng, Nami lập tức nhìn theo thì phát hiện cơ thể mình đang bạo lộ ra thì lập tức xấu hổ kéo chăn lên che lại! Nhưng đợi nàng lấy tay cầm chiếc chăn thì đã Lâm Tiêu nắm lấy! Sau đó trong căn phòng ngập tràn xuân sắc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.