Sau Lại, Hắn Thành Vú Em Ngự Dụng

Chương 136:




136. Chương 136.
Thanh âm thật quen tai, có chút chút chút chút giống với người anh em giường trên giường dưới mấy năm nay của hắn, khi ngẩng đầu nhìn lên, không sai, xác thật là dòng chữ văn phòng tổng giám đốc.
Không chờ Khang Thánh Triết vào trước, Liêu Túc đã dẫn đầu xông vào, vị "tiểu Vưu tổng" đứng dậy từ sô pha đã đứng lên nghênh đón bọn họ, không chỉ có thanh âm giống mà bề ngoài lại càng giống!
..... Rắm!
Còn bề ngoài giống cái gì!
Căn bản là một người a!!
Liêu Túc quá mức khiếp sợ, tức giận hô:
"Vưu Lương Hành!!"
Vưu Lương Hành khó hiểu nhìn hắn, nói:
"Đừng gọi, làm sao vậy?"
Liêu Túc: "Tôi....!"
Hắn khiếp sợ phát hiện Vưu Lương Hành còn có việc gạt hắn, bỗng nhiên hắn thể hội sự khó chịu của Lương Sở Lâm lúc trước khi mà Khang Thánh Triết không nói việc hắn là streamer,  hắn vốn dĩ vừa kinh ngạc lại vừa tức giận, nhưng bị sắc mặt bình tĩnh của Vưu Lương Hành nghẹn lại, cơn tức vừa mới bốc lên đã có xu thế bị dập tắt.
Hắn ậm ừ một lát mới kêu lên:
"Cậu, cậu là tổng giám đốc của Ưu Lương TV sao???"
Vưu Lương Hành nói: "Đúng vậy."
Câu trả lời cực kỳ bình tĩnh, làm cơn tức của Liêu Túc không có nơi phát ra.
"Tại sao cậu lại không nói cho tôi biết!"
Vưu Lương Hành nói: "Cậu cũng không hỏi tôi."
Liêu Túc: "...."
Nhất thời Liêu Túc không nói ra lời, nhưng bị nghẹn lại trong lòng, không biết nên nói điều gì, dứt khoát quay đầu đi ra cửa.
Nhưng mà mới đi được vài bước, Khang Thánh Triết ở phía sau đã ngăn lại, hắn lại phải đi vào trong phòng.
Người nhiều, Vưu Lương Hành cũng mặc kệ nói chuyện với Liêu Túc, hắn nói với những người khác:
"Vào ngồi."
Sau đó nói với vị nhân viên cùng tiến vào:
"Lấy hợp đồng tời đi."
Vị nhân viên kia gật đầu đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại 5 người bọn họ, Lương Sở Lâm cả kinh không nói ra lời, nửa ngày sau mới nói:
"Lương Lương ca.... Lương Lương ca....." Anh thật lợi hại.
Vương Lộ lại càng kinh ngạc hơn, trong đó hoảng hốt là chính, Lương muội người yêu đương với KK không chỉ là đại soái ca có thanh âm thiếu nữ mà còn là tổng giám đốc của Ưu Lương TV??
Vậy mà có việc như này sao!!!
Khó trách Khang Thánh Triết chém đinh chặt sắt muốn tới Ưu Lương TV, người ta đây là phu thê cùng làm......
Tâm lý mọi người đang hoạt động muôn màu muôn vẻ, chỉ có Khang Thánh Triết, trong lòng chỉ có hai chữ:
"Lương Lương, Lương Lương, Lương Lương....."
Một tháng không gặp, hắn nhớ Lương Lương tới ăn không ngon ngủ không yên.
Mắt hắn dính chặt vào người Vưu Lương Hành nhưng người kia chỉ liếc nhìn hắn một cái rồi nhanh chóng thu hồi lại, miệng Khang Thánh Triết chu lên: "hu hu hu."
Vưu Lương Hành: "....."
Hắn cũng không phải không nhớ người kia, hắn nhớ Khang Thánh Triết tuyệt đối không kém hơn Khang Thánh Triết, nhưng mà vì có những người khác ở đây, hắn không muốn dính vào Khang Thánh Triết càng không muốn chậm trễ công việc trước mắt, còn có..... một con cá nóc đang tức giận đến phùng mang là Liêu Túc, hắn muốn xem nhẹ cũng không được.
Bạn tốt tất nhiên được đặt lên trước, từ xưa đều là Lương Sở Lâm tức giận lần đầu Vưu Lương Hành thấy một người phóng khoáng như Liêu Túc tức giận như vậy, hắn nhăn mi nói:
"Tôi không nghĩ cậu sẽ tức giận như vậy, tôi không cố ý giấu cậu."
Liêu Túc: "....." Hừ!
Sắc mặt Liêu Túc còn chưa chuyển tốt, Vưu Lương Hành biết là không đúng, nên lại nói:
"Rất xin lỗi."
Vưu Lương Hành làm việc rất có nề nếp, thái độ nói chuyện lại thành khẩn không chút tật xấu, cơn tức của Liêu Túc đã tiêu hơn một nữa, nhưng dù sao cũng là bạn bè tốt lâu như vậy, chuyện lớn như này lại không cho biết, trong lòng hắn không khỏi có chút khó chịu.
"Xin lỗi cũng vô dụng.... Dù sao tôi cũng cực kỳ tức giận, tức muốn chết rồi!!"
Vưu Lương Hành cảm thấy rất khó xử: "Xin lỗi...."
"Tôi không muốn nghe cậu xin lỗi, lời xin lỗi của cậu tôi cũng không nhận, tôi... tôi.... tức muốn chết!!!"
Liêu Túc khó giận, nhưng vừa giận thì khó mà nguôi, Vưu Lương Hành còn muốn nói gì đó Liêu Túc đã hô lên:
"Tuyệt giao đi! Còn là huynh đệ cái gì nữa!!"
Như này có chút không nói đạo lý, Lương Sở Lâm ở bên cạnh nhẹ nhành hô:
"Liêu ca...."
Khang Thánh Triết cũng nói: "Đừng nóng giận, việc là đúng là Lương Lương không đúng, nhưng Lương Lương không phải cố ý, hãy cho anh ấy một cơ hội bồi thường đi.
Liêu Túc nghe vậy càng tức giận: "Có tiền thì ghê gớm à? Tôi mà là loại người để ý tới tiến tài sao?"
Khang Thánh Triết nói: "Đương nhiên không phải, ai nói dùng tiền bồi thường đâu. Anh không phải thích Bạch Dao à, để Lương Lương giới thiệu hai người nhận thức một chút, ăn cơm gì đó.:
Liêu Túc: "...."
Hắn nhẹ nhàng khụ một tiếng, ngẩng đầu nhìn Vưu Lương Hành: "....Thật sao?"
Tất nhiên là Vưu Lương Hành gật đầu:
"Có thể, nhưng mà tích cách của chị ấy không thích lấy lòng ai, cậu nhớ bỏ qua."
Liêu Túc: "...."
Ngoài mặt đang giả vờ bình tĩnh nhưng trong nội tâm lại phát ra tiếng mắng TMD, xác thật Liêu Túc rất muốn gặp Bạch Dao nhưng đồng thời cũng không thực sự tức giận với Vưu Lương Hành, chỉ muốn cái bậc thang để hạ xuống, không nghĩ rằng bậc này lại cao như vậy, hơn nữa nhìn qua Vưu Lương Hành, việc này tựa như rất đơn giản?
Vì thế hắn có chút hoảng hốt, nhưng không biểu hiện ra ngoài, hắn làm bộ xụ mặt, lãnh đạm nói:
"Vậy là được rồi.... tôi đây... tôi đây sẽ tạm thời tha thứ cho cậu một lần, nếu cậu còn có việc gạt tôi, tôi..."
Lời còn chưa nói xong, sắc mặt của Vưu Lương Hành bỗng biến đổi.
Liêu Túc tất nhiên là cũng nhận ra được, thanh âm thoáng chốc cao lên:
"Ta XXX, không phải chứ! Cậu còn có việc gạt tôi à!!"
Vưu Lương Hành: "...."
"Không phải gạt, nhưng mà người khác không hỏi, tôi cũng không muốn nói, huống hồ, cũng không phải chuyện quan trọng gì...."
Liêu Túc tin lời Vưu Lương Hành mới có quỷ, hắn cả giận nói: "Nhanh nói đi!"
Vưu Lương Hành: "...."
Không có biện pháp, Vưu Lương Hành đành nói:
"Bạch Dao là chị của tôi, hai chúng tôi là chị em ruột cùng cha cùng mẹ, mẫu thân là Bạch Diễm, phụ thân là Vưu Minh."
Liêu Túc: "..."
Liêu Túc: "Đùa à?"
Vưu Lương Hành: "Không phải."
Liêu Túc: "...."
Lương Sở Lâm: "...."
Vương Lộ: "...."
Khang Thánh Triết: "Hì hì hì."
Trừ Khang Thánh Triết đang cười ra thì những người khác đều thấy choáng váng, vừa lúc nhân viên đưa bản hợp đồng tới, không khí trong phòng tạm thời hòa hoãn lại, không quá mức xấu hổ.
Liêu Túc mặt vô biểu tình, không nói một lời, Vưu Lương Hành thật tình cảm thấy có lỗi, hắn mở miệng nói:
"Liêu Túc, tôi không phải cố ý, không nói cho cậu là lỗi của tôi, tôi chưa từng suy xét qua mấy vấn đề này, nếu làm cậu không vui thì tôi xin lỗi cậu một lần nữa."
Vưu Lương Hành còn chưa nói xong, Liêu Túc đã mở miệng đánh gãy hắn:
"Vưu Lương Hành, quả nhiên chúng ta đừng làm huynh đệ gì hết a."
Vưu Lương Hành: "Liêu Túc.... Thật sự xin lỗi...."
Liêu Túc rơi lệ đầy mặt, che mắt nói:
"Cậu làm ba ba của tôi đi!! Ba ba!!!"
Vưu Lương Hành: "..."
Không khí chuyển biến một cách nhanh chóng, Lương Sở Lâm miễn cưỡng phục hồi lại tinh thần từ trong sự khiếp sợ, an ủi Liêu Túc:
"Liêu ca, anh khóc gì vậy?"
Liêu Túc nói: "Mấy người trẻ nhỏ làm sao hiểu được, đây là nước mắt khi gặp được phụ thân kính yêu của mình đó!!!"
Lương Sở Lâm: "...."
Vưu Lương Hành: "...."
Nhất thời Vưu Lương Hành không nói lên lời, hắn khựng lại một hồi lâu, xác định Liêu Túc không hề giận hắn nữa mới quay đầu đưa hợp đồng cho Vương Lộ.
"Cho anh."
Vương Lộ vươn đôi tay ra, tất cung tất kính tiếp nhận, nếu nhìn kỹ có thể phát hiện hai tay của Vương Lộ đang run lên.
Quá kinh ngạc....
Vốn dĩ hắn coi như vị Vưu tổng này có chút tiền cộng thêm chút bối cảnh, nhưng nào biết bối cảnh lại hùng hậu so với hắn nghĩ gấp trăm lần! Bạch Diễm đó! Vưu Minh đó! Người nào không phải nhân vật chỉ cần chỉ tay hoặc nói một câu có thể lấy mạng của hắn cơ chứ!!!
Vưu Lương Hành không biết hắn nghĩ nhiều như vậy, chỉ đơn giản nói:
"Nội dung tôi đã nói qua với Khang Thánh Triết, anh là người đại diện của cậu ấy nên đọc đi, nếu không có vấn đề gì thì chúng ta liền ký hợp đồng."
Kỳ thật, bản thân Khang Thánh Triết đã đồng ý rồi thì Vương Lộ hắn có phản đối cũng không ảnh hưởng tới cục diện, bất quá Vưu Lương Hành hỏi ý kiến của hắn, đã thuyết minh sự coi trọng của Khang Thánh Triết với hắn, trong lòng Vương Lộ rất cảm kích, lập tức nghiêm túc đọc từng chữ.
Vừa đọc, cả người hắn đều cứng đờ, hắn phải đọc đi đọc lại vài lần mới xác nhận rõ kim ngạch của Khang Thánh Triết....
..... 20 triệu.
Không đếm sai đi, không phải là 2 triệu mà là 20 triệu!! Gấp 4 lần so với giá trên trời của Manh Miêu TV!!!
Minh tinh nổi tiếng trong giới giải trí cũng không nhất định có được thù lao như vậy!!!
"Này... Này...."
Vương Lộ kiếp sợ nhìn Khang Thánh Triết, Khang Thánh Triết mỉm cười nói:
"Chẳng lẽ tôi lại không đánh giá như vậy?"
Thần sắc Vương Lộ khựng lại một chút sau đó quả quyết nói:
"Đánh giá!"
Khang Thánh Triết cười cười, trong thoáng chốc Vương Lộ lại nổi lên một lo lắng mới, định giá đáng sợ như này, có thể thấy được sự coi trọng cùng cảm tính của Vưu tổng, nhưng nó không chỉ dựa trên năng lực cá nhân của Khang Thánh Triết mà còn trộn lẫn quan hệ yêu đương của hai người bọn họ trong đó...
Nhưng nếu có một ngày Vưu tổng chán ghét KK, bọn họ chia tay thì.....
Vương Lộ nhăn mày, hỏi lại Khang Thánh Triết: "KK, cậu xác định chưa?"
Khang Thánh Triết mỉm cười nói: "Anh nói đi ~~~"
Đáp án chỉ cần nhìn một cái là có thể rõ ràng, Vương Lộ buông hợp đồng xuống, nói:
"Tôi không có bất luân dị nghị gì, phần hợp đồng này quá hoàn mỹ."
Vưu Lương Hành vươn tay nói: "Hợp tác vui vẻ."
Vương Lộ nơm nớp lo sợ vươn tay, trả lời: "Hợp tác vui vẻ."
"Đúng rồi, Vưu tổng, tôi có thể hỏi một vấn đề hay không?"
Vưu Lương Hành nói: "Anh hỏi đi."
Vương Lộ đứng đắn nói:
"Lúc trước, trong Manh Miêu TV vẫn luôn đồn đã rằng Ưu Lương TV muốn đào Phiêu Là và Ngao Ngao Kêu Lang, đây là tin tức giả đúng không?
Vưu Lương Hành nói: "Kia cũng không phải là giả."
Vương Lộ khiếp sợ hỏi lại: "Cái gì?"
Vưu Lương Hành nói: "Tôi thật sự tìm người tới đào Phiêu La và Ngao Ngao Kêu Lang, tôi ra giá cao, bọn họ cũng có ý muốn tới đây, chờ khi sắp ký hợp đồng thì tôi thả tin tức này ra, tiết lộ cho giai tầng quản lý của Manh Miêu, sau đó khi bọn họ ồn ào, náo loạn thì chặt bỏ hiệp ước với Khang Thánh Triết."
Bất quá, tất nhiên cũng thay Khang Thánh Triết bồi thường 2 triệu tiền vi phạm hợp đồng, Vưu Lương Hành không nói cái này, chỉ đơn giản nói thêm:
"Hiện tại Manh Miêu hẳn cũng không quá tốt, mà sự việc chuẩn bị đi ăn máng khác của Phiêu La và Ngao Ngao Kêu Lang bị lộ ra ngoài, hẳn là về sau 2 người này cũng sẽ không quá tốt, vừa lúc, chó cắn chó."
Nói xong, bỗng nhiên Vưu Lương Hành khựng lại hỏi:
"Vì sao lại nhìn tôi như vậy."
Liêu Túc tha thiết nói: "Ba ba thật soái."
Lương Sở Lâm nói: "Lương Lương ca, anh thật sự quá soái."
Vương Lộ nói: "Vưu Tổng thật lợi hại."
Nhìn biểu tình quá mức thành khẩn của bọn họ, Vưu Lương Hành trầm mặc hơn, không khỏi có chút ngượng ngùng, hắn dời tầm mắt, vừa lúc gặp được ánh mắt sáng lấp lánh của Khang Thánh Triết, người kia nhẹ nhàng cắn môi nhìn hắn, Wink ~~~
Hắn giật mình một cái, bỗng nhiên cảm thấy ghê tởm.
Rõ ràng là ghê tởm nhưng ở trong mắt người khác chính là tình ý miên man, Liêu Túc, Lương Sở Lâm và Vương Lộ nhìn nhau, ba người yên lặng đi ra văn phòng, Vưu Lương Hành đang muốn ngăn trở, ai ngờ, Khang Thánh triết tựa như hổ đói vồ mồi, đè hắn trên sô pha, ngay sau đó là một cơn mưa hôn che trời lấp đất.
Nụ nộ quá vồn vã, làm hắn không thể chống đỡ được, hắn hô lên:
"Khang Thánh Triết! Thành thật một chút! Khang Thánh Triết!"
Thanh âm kiều mềm, nghe từ ngoài cửa tựa như có chút giống cường đoạt dân nữ....
Vị "dân nữ" bị cuồng hôn không biết bao lâu mới thở hồng hộc bò dậy, đẩy đầu to của Khang Thánh Triết ra, mắng:
"Điên rồi đúng không."
Khang Thánh Triết nói: "Tôi không điên, người ta đây chính là thích anh đó ~~~"
Vưu Lương Hành: "..... Đừng nói "người ta"."
Khang Thánh Triết tươi cười không phản bác, ý cười doanh doanh nhìn Vưu Lương Hành, hỏi:
"Lương Lương, anh có phải đối với tôi quá tốt hay không."
Ý trong lời này quá nhiều, bao gồm những tính toán của Vưu Lương Hành cho Khang Thánh Triết, cũng như bản hợp đồng không thể tưởng tượng kia.
Vưu Lương Hành thấy thế, lấy luôn câu nói của chính Khang Thánh Triết vừa nói với Vương Lộ:
"Cậu cảm thấy mình không đáng giá như vậy sao?
Khang Thánh Triết nói: "Tôi biết giá trị của tôi mà, về sau nhất định tôi sẽ thực sự rất rất nỗ lực làm cây rụng tiền của anh, ban ngày rung, buổi tối cũng rung."
Vưu Lương Hành: "Cậu thật là....."
Những lời nói tiếp theo đều biến thành những nụ hôn sâu, biến mất ở môi lưỡi hai người, một tháng không gặp, hôn môi biểu thị cho thiên lôi địa hỏa, Khang Thánh Triết ôm lấy Vưu Lương Hành, thân hình khổng lồ áp xuống, động tác trên tay càng ngày càng làm càn.
Vưu Lương Hành nói: "Đừng, đây là văn phòng."
Khang Thánh Triết nói: "Văn phòng mới tốt nha, văn phòng mới kích thích ~~~"
Vưu Lương Hành: "Câm miệng!"
Người khác hắn không biết nhưng giờ phút này Liêu Túc nhất định đang bám vào cửa để nghe lén, nếu có gì xảy ra trong tình huống này, Vưu Lương Hành hắn sợ sẽ bị cười nhạo cả đời.
Khang Thánh Triết năn nỉ nói: 
"Tôi có thể nói nhỏ một chút, được không ~~"
Vưu Lương Hành: "Người kêu lại không phải cậu."
Hai mắt Khang Thánh Triết lấp lánh: "Vậy anh kêu nhỏ một chút là được a?"
Vưu Lương Hành: "...."
Khang Thánh Triết: "Anh không nói lời nào tức là đồng ý."
Vưu Lương Hành: "...."
Khang Thánh Triết cười hì hì hì kéo quần của Vưu Lương Hành, đanh định làm động tác tiếp theo, bỗng nhiên tay Vưu Lương Hành vung lên, một nắm đấm rơi xuống.
Khang Thánh Triết ôm má: ".... Lương Lương, bạo lực không giải quyết được vấn đề."
Vưu Lương Hành nói: "Bạo lực không giải quyết được vấn đề nhưng có thể giải quyết được cậu."
Khang Thánh Triết: "..."
Đại hán cao 2m bắt đầu khóc hu hu thành tiếng.
Qua một lát sau, Khang Thánh Triết khôi phục lại sự đứng đắn, hắn nói:
"Đúng rồi, thừa dịp hiện tại Manh Miêu đang hỗn loạn, không bằng kéo Tiện Tiện qua đây luôn đi."
"Tiểu Kiếm Tiên sao?" Nhắc tới người này, Vưu Lương Hành có mời chào hắn, lúc trước Vưu Lương Hành từng phái người dò hỏi nhưng đáp án cũng không được như ý.
"Cậu có thể kéo hắn tới đây sao?"
Khang Thánh Triết nói: "Có thể nha ~~~ Tôi là ai chứ, là cây rụng tiền của Lương Lương đó, đương nhiên có thể rung lợi hại một chút!"
Vưu Lương Hành coi như không nghe thấy lời bậy bạ và khuôn mặt biến thái của Khang Thánh Triết, hắn nhàn nhạt nói:
"Nếu hắn tới, tôi sẽ cho hắn một phần hợp đồng làm người vừa ý."
Khang Thánh Triết nói: "Vừa lòng giống tôi như vậy sao?"
Vưu Lương Hành nói: "Không, ở chỗ tôi cậu vĩnh viễn là độc nhất."
Đó là Vưu Lương Hành nha, nói lời động lòng người như vậy, làm người chống đỡ không được, Khang Thánh Triết hướng thụ một chút, sau đó mới tiến đến tai kề tai nói nhỏ:
"Lương Lương, tôi thích anh."
Vưu Lương Hành nói: "Ừ."
"Tôi thật sự rất thích rất thích anh nha~~"
"Ừ"
"Anh thật soái.
"Ừ."
Khanh Thánh Triết chợt hít sâu một hơi, nói: "Tôi yêu anh."
Vưu Lương Hành đối diện với hắn, trong mắt Khang Thánh Triết, Vưu Lương Hành có thể nhìn thấy các vì sao, hắn noi:
"Tôi cũng yêu cậu."
Khang Thánh Triết lộ ra nụ cười, chợt cả người hắn chấn động, khiếp sợ nói:
"... Mẹ ơi, có phải suất diễn của tôi sắp kết thúc hay không."
Vưu Lương Hành: "...."
Khang Thánh Triết: "Yamete (Đừng mà)! Tôi còn muốn lấy giết hai, giết ba, giết năm a!!!"
Vưu Lương Hành tung một đấm vào mũi hắn, Khang Thánh Triết rớt từ trên sô pha xuống.
Ngoài cửa, Liêu Túc đang che lỗ tai Lương Sở Lâm lại, ghé vào cửa, mặt đỏ hồng nói:
"Oa ~~ ba ba thật lợi hại!! Dùng sức như vậy sao!"
Lương Sở Lâm: "...."
Động tác che lỗ tai của anh có thể thực tế chút không.
Em đây đều có thể nghe được hết a!!!
Quá mức rồi QAQ!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.