Sau Khi Xuyên Sách, Ta Và Vai Ác Bạo Quân Rải Cẩu Lương

Chương 17:




“Đúng vậy, thưởng ngươi, còn không nhanh mà quỳ xuống tạ ơn.”
Vân Hề uốn lượn ngón tay, đầu ngón tay ở trên bàn gõ gõ: “Tới, bôi cho ta nhìn một cái, nhìn xem có phải thật sự thần kỳ như vậy hay không, bôi lên… Bệ hạ có thể bị mê hoặc sao hửm?!.”
Độc trong hộp phấn là Tri Lục tự tay bỏ vào, lúc này sao có thể bôi lên trên mặt mình được.
“Không, không cần, mặt nô tỳ không xứng dùng phấn tốt như vậy.”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vân Hề cũng lười làm điều vô nghĩa với ả ta, đột nhiên đứng dậy, một tay nắm cằm của Tri Lục, một tay trút hết hộp phấn lên trên mặt ả ta.
Một hộp phấn Tràn đầy từ trán đổ xuống, dính đầy mặt.

Tri Lục thét chói tai ra tiếng, lung tung mà duỗi tay muốn lau chùi bột phấn ra khỏi da mặt.
Lại không nghĩ phấn quá nhiều, lau nửa ngày cũng không lau khô, còn làm cho cổ cùng trên tay tất cả đều dính phấn.
Lấy hận ý của An Lăng Vận đối với Vân Hề, đương nhiên bột độc này cũng không phải là độc phấn bình thường, dính vào sẽ thấm sâu tới bên trong làn da, gương mặt Tri Lục nhanh chóng sưng đỏ lên, một gương mặt sưng không thể nhìn.
Vân Hề dưới đáy lòng cười lạnh, ả ta quáa xem thường nàng, loại thủ đoạn nhỏ trẻ con này, nàng lười chơi với ả ta.
Bên này gây ra động tĩnh lớn như vậy, đưa tới không ít người xem náo nhiệt, ba vị mỹ nhân kia cũng chìa mặt lại đây.
Quản sự cô cô dò hỏi tình huống, Vân Hề nói một lần mọi chuyện từ đầu tới đuôi. Người tinh ý vừa nghe là hiểu ngay, rõ ràng chính là cung nữ này hạ độc vào trong hộp phấn muốn độc hại chủ tử của mình.
Lúc này Tri Lục chết không thừa nhận, vẫn luôn kêu oan, khóc đến vô cùng thê thảm.
Ngu Điềm Nhi đi tới Vân Hề nhỏ giọng nói: “Vân Hề muội muội, nếu không hay là bỏ qua chuyện này đi, muội xem, cung nữ này cũng rất đáng thương, nàng ta đã đáng thương như vậy, chẳng lẽ Vân Hề muội muội nhẫn tâm trách phạt nàng ta sao?”
Vân Hề dùng khăn chà lau bột phấn không cẩn thận lây dính trên tay, trả lời: “Điềm Nhi tỷ cảm thấy nàng ta đáng thương, vậy Điềm Nhi tỷ có thể thay nàng ta tiếp thu trừng phạt, như vậy nàng ta sẽ không cần chịu trừng phạt, không phải sao?”
Ngu Điềm Nhi không ngờ nàng lại dỗi ngược lại chính mình, tức giận nắm chặt khăn: “Tại sao tỷ lại muốn thay nàng ta tiếp thu trừng phạt, việc này không có liên quan gì đến tỷ.”
Vân Hề nhẹ nhàng mà a một tiếng: “Thì ra là Điềm Nhi tỷ biết chuyện này không liên quan đến mình! Vậy sao tỷ còn đứng đó nói chuyện giúp nàng ta, eo không đau. À, muội biết rồi, đó là bởi vì độc phấn kia không phải bôi trên mặt tỷ, cho nên tỷ mới rộng lượng như vậy!!!”
Nàng không rõ, loại người này sao có thể làm nữ chủ.
Vân Hề đã biểu lộ thái độ rõ rệt, quản sự cô cô cũng không có cách nào lại một sự nhịn chín sự lành nữa, làm người đè Tri Lục đi xuống, nói là nhất định sẽ điều tra rõ cho Vân Hề một công bằng.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vân Hề nhìn sắc trời cũng không còn sớm, vội vã đi gặp nam thần, nên cũng không lại tiếp tục ồn ào tiếp với bọn họ.
Nàng có chuyện càng quan trọng muốn đi làm.
Là về Ma tộc cấm chế trên người Đế Vô Thích, nàng vẫn luôn biết hắn bị Ma tộc cấm chế tra tấn, cho nên hỏi Long Tử có cách giải trừ Ma tộc cấm chế hay không.
Long Tử nói, hiện giờ linh lực tu vi của hắn quá yếu, yêu cầu ở cạnh Đế Vô Thích lúc Ma tộc cấm chế phát tác, gần gũi tiếp xúc mới có thể biết rõ ràng Ma tộc cấm chế trên người Đế Vô Thích là loại nào mới có thể nghĩ cách loại trừ.
Cho nên, buổi tối hôm nay Vân Hề cần phải làm là, nghĩ cách biết rõ Ma tộc cấm chế trên người Đế Vô Thích là loại nào.
Vẫn như trước, chuyện thứ nhất Vân Hề đi vào Điện Huyền Long chính là chường mặt cho Đế Vô Thích nhìn một cái, làm nhân vật đi ngang qua sân khấu.

Nói cho hắn, nàng tới, thực hành nghi thức giả thị tẩm.
Hai người gặp mặt, Vân Hề không tránh được lại bị nhan sắc của ai đó làm đầu óc nổ tung.
【 a a a a a a a a a, Thích Thích nhà ta thật là đẹp mắt!!! 】
【nhan sắc này ta có thể liếm cả đời!!! 】
【 nói ngôi sao đẹp, chắc là người nhất định chưa thấy qua đôi mắt của Thích Thích!!!】
Hết chương 17



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.