Sau Khi Xuyên Sách, Ta Bị Đại Lão Điên Cuồng Theo Đuổi

Chương 10:




             🍓Editor: Dâu
             🍓Beta: Dâu
Tiếu Tiểu Đào thấy tình huống của Chu Cận và Bạch Tú Nhi, cũng thấy biểu tình Hứa Thiện Ý không tốt lắm, cô ấy muốn nói gì đó nhưng thức thời câm miệng lại, gật đầu đi theo sau cô.
Mà bên kia.
Bởi vì Hứa Thiện Ý quay người đi rồi nên cô không phát hiện, cô mới vừa xoay người, Chu Cận bên này lập tức đem khăn lông và nước mà Bạch Tú Nhi đưa ném xuống đất, cậu không kiên nhẫn gầm nhẹ: "Mẹ nó, đừng tới phiền tôi, cút!"
Bạch Tú Nhi vẫn luôn yêu thầm Chu Cận, nhưng hung danh của cậu bên ngoài, không ai dám tiếp xúc, cô ta vẫn luôn không dám nói.
Hôm nay ở nhà ăn thấy Chu Cận chủ động tiếp xúc với một nữ sinh, Bạch Tú Nhi gấp đến mức muốn lại đây tỏ tình.
Nhưng Bạch Tú Nhi không nghĩ tới, Chu Cận sẽ đối với cô ta như vậy, cô ta cảm thấy rất mất mặt, bụm mặt khóc sướt mướt rời đi.
Chu Cận hoàn toàn đem người khó hiểu được này thành không khí, sau khi đuổi đi Bạch Tú Nhi, cậu quay đầu nhìn phương hướng mà lúc nãy Hứa Thiện Ý ngồi.
Vừa nhìn, sắc mặt của cậu càng khó coi.
Đáng chết.
Cô đi khi nào?
Không muốn nhìn đến cậu sao?
Cậu phẫn nộ, xoay người lại rủ thêm mấy người bạn, điên cuồng thi đấu.
Hứa Thiện Ý cùng Tiếu Tiểu Đào đi mua nước xong, một bên uống một bên đi về phía phòng học.
Lúc này gần hết tiết, tiết tiếp theo sẽ học trong lớp học, đã có người về sớm hơn, bọn họ trở về lúc này cũng vừa vặn.
Trên đường về lớp học, Hứa Thiện Ý nghĩ, khả năng sách cô xem qua đã viết sai.
Trong sách nói Chu Cận không thích Bạch Tú Nhi, nhưng sau khi trải qua sự tình lúc nãy, cô lại không cảm thấy vậy.
Nếu Chu Cận không thích Bạch Tú Nhi, sao có thể sẽ nhận nước cùng khăn lông của cô ta?
Cho nên, nếu Chu Cận thích Bạch Tú Nhi, vậy cô vẫn nên cách xa Chu Cận một chút mới tốt.
Cô không muốn bị những nữ sinh kia đánh đến chết, cũng không muốn giành nam nhân với nữ chủ.
Sau khi trở lại lớp học, Hứa Thiện Ý lập tức ôm lấy cánh tay Tiếu Tiểu Đào, ôn nhu hỏi cô ấy: "Tiểu Đào, mình muốn ngồi cùng bàn với cậu, cậu nguyện ý sao?"
Tiếu Tiểu Đào đương nhiên nguyện ý, cô ấy ngày thường hơi tùy tiện, hơn nữa vẫn là một cô gái tóc ngắn thích đánh nhau, cho nên rất nhiều nữ sinh không thích chơi cùng cô ấy nhưng Hứa Thiện Ý rõ ràng là nữ sinh ngoan ngoãn, lại không sợ cô ấy, còn nguyện ý cùng cô ấy làm bạn bè. Quan trọng là bọn họ đặc biệt hợp nhau, cho nên Tiếu Tiểu Đào tán thành cả hai tay khi Hứa Thiện Ý trở thành bạn cùng bàn của mình.
Sau đó Hứa Thiện Ý lại đi tìm bạn cùng bàn hiện tại của Tiếu Tiểu Đào, nữ sinh này yêu thầm Chu Cận nên khi nghe được cô muốn đổi chỗ liền đồng ý.
Vì thế, vài phút sau, Hứa Thiện Ý lập tức đổi chỗ, ngồi cùng Tiếu Tiểu Đào.
Vừa hết tiết, Chu Cận cùng một đám nam sinh từ bên ngoài vào lớp, thấy Hứa Thiện Ý ngồi ở vị trí cách cậu xa nhất, mặt cậu liền khó coi.
Cậu lập tức xoay người, khuôn mặt âm trầm đi về hướng chỗ Hứa Thiện Ý.
Hứa Thiện Ý đang nói chuyện với Tiếu Tiểu Đào, cô ấy đang nói một ít việc thú vị ở trường học cho cô nghe, bởi vì những việc này rất có ý tứ nên Hứa Thiện Ý nghe rất nghiêm túc, lâu lâu còn không nhịn được mà cười ra tiếng.
Lúc này, cô nghe được một câu chuyện rất vui, liền câu môi bật cười.
Nhưng rất nhanh liền phát hiện Tiếu Tiểu Đào ngồi bên cạnh bỗng nhiên ngừng nói, vẻ mặt hoảng sợ nhìn về phía sau cô.
Hơn nữa Hứa Thiện Ý cũng cảm giác được, xung quanh trở nên đặc biệt yên tĩnh, có một ánh mắt bá đạo nhìn chằm chằm cô.
Cô kinh ngạc quay đầu nhìn, sau khi thấy là Chu Cận, nụ cười bên môi liền cứng lại.
Chu Cận chống tay trên bàn, mặt âm trầm: "Trở về!"
Cậu không cần hỏi cũng biết, cô cố ý đổi chỗ.
Cái này làm cho cậu khó chịu, rất không cao hứng.
Hứa Thiện Ý nghe vậy thì sửng sốt, việc cô đổi chỗ có quan hệ gì với cậu? Cậu vì cái gì mà bắt cô trở về?
Một đám học sinh xung quanh kinh ngạc nhìn về phía họ, cũng có người nhịn không được thấp giọng nói chuyện.
"Nhìn Chu lão đại giống như đặc biệt để ý đến bạn học mới?"
"Bạn học mới đổi chỗ, cậu ấy thế nhưng đi kêu bạn học mới đổi chỗ về, chẳng lẽ cậu ấy thích bạn học mới?"
"Không thể nào, Chu lão đại không phải luôn luôn không thích nữ sinh sao?"
"Có thể là cậu ấy trước kia không thông suốt, bây giờ thông suốt rồi."
"Nghe cậu nói như vậy, hình như rất có khả năng."
"A a a, các cậu đừng nói nữa, mau nhìn, Chu lão đại chủ động nắm tay bạn học mới, đây là lần đầu tiên cậu ấy chủ động nắm tay nữ sinh."
Nghe vậy, học sinh trong lớp lại lần nữa nhìn về phía Hứa Thiện Ý và Chu Cận.
Vừa thấy, quả nhiên dọa tới bọn họ.
Trước nay Chu Cận rất ghét cùng nữ sinh có bất cứ quan hệ nào, giờ phút này gương mặt tuấn tú âm trầm, bá đạo nắm chặt tay Hứa Thiện Ý, một tay cầm cặp sách của cô, mạnh mẽ kéo cô về bàn học của cậu.
Mà nữ sinh vừa đổi chỗ với Hứa Thiện Ý, lúc này cũng cảm giác được, Chu lão đại không muốn cùng cô ta ngồi cùng bàn, cô ta rất sợ hãi, vội vàng thu cặp của mình chạy về chỗ cũ.
Hứa Thiện Ý bị Chu Cận mạnh mẽ kéo về chỗ ngồi của bọn họ trước mặt cả lớp.
Cô muốn hất tay cậu ra, cuối cùng lại bị cậu ấn ngồi trên ghế.
Cô rốt cuộc không thể nhịn được nữa, tức giận hất tay cậu, trừng mắt: "Mình không muốn ngồi cùng cậu, tại sao cậu bắt mình phải trở về?"
Chu Cận để cô ngồi bên trong, cậu xem nhẹ bạn học xung quanh, mắt đen nhìn chằm chằm cô.
Cậu không nói chuyện, phảng phất không nghe thấy cô vừa nói gì.
Hứa Thiện Ý cho rằng mình tức giận, chất vấn cậu, cậu sẽ giải thích một chút vì cái gì dây dưa với cô.
Nhưng cậu không nói lời nào, càng quang minh chính đại dùng đôi mắt tràn ngập chiếm hữu nhìn chằm chằm cô, cũng không chớp mắt cái nào.
Hứa Thiện Ý bị cậu nhìn đến không được tự nhiên, cô thu hồi tầm mắt, cúi đầu, không dám nhìn cậu.
Cô thật sự sợ cậu.
Cũng thật sự không có biện pháp cùng cậu thân cận.
Thấy cô an tĩnh lại, cũng không nói, không làm cái gì, sắc mặt Chu Cận mới tốt lên một chút.
Cậu không vui quay đầu quét mắt liếc nhìn những người trong lớp, những người nhìn lén cậu và Hứa Thiện Ý lập tức sợ tới mức rụt trở về, bao gồm Tiếu Tiểu Đào, cô ấy cũng sợ hãi đến mức không dám đối diện cậu.
Lúc này Chu Cận mới vừa lòng ngồi xuống, bàn tay to lén lút ở dưới bàn học nhẹ nhàng nắm lấy tay Hứa Thiện Ý.
Hứa Thiện Ý hoảng sợ, cô nhanh chóng ngẩng đầu nhìn cậu, lại thấy cậu cũng đang nhìn cô, cô cúi đầu, một bên giãy giụa một đêm nhỏ giọng nói: "Cậu mau buông ra."
Cậu điên rồi sao?
Không thể hiểu được ở chỗ này kéo tay cô.
Nếu để mấy nữ sinh kia thấy được, chỉ sợ hôm nay là ngày chết của cô.
Trong lòng cô đang sợ hãi, ngoài cửa, mấy nữ sinh kia cũng vừa vặn vào lớp.
Vừa vào cửa, nữ sinh tóc nhuộm nhớ thương Chu Cận, nên ánh mắt lập tức nhìn về chỗ ngồi của Chu Cận.
Nhưng vừa thấy, nữ sinh tóc nhuộm liền dừng bước chân, trong mắt muốn toát ra lửa.
Cô ta không phát hiện Chu Cận cầm tay Hứa Thiện Ý nhưng lại thấy Chu Cận thâm tình nhìn Hứa Thiện Ý.
Cái này làm cho nữ sinh tóc nhuộm nháy mắt liền thay đổi sắc mặt.
___
Sau khi vào tiết học buổi chiều, Chu Cận mới buông lỏng tay Hứa Thiện Ý.
Trong lòng Hứa Thiện Ý rất loạn, đắm chìm trong suy nghĩ của mình, nên không chú ý tới xung quanh khác thường.
Hết một tiết, bụng cô ẩn ẩn đau, cô có cảm giác là bà dì cả tới, may mắn là cô thường để băng vệ sinh trong cặp. Vì thế, cô vội vàng lấy khăn giấy cùng băng vệ sinh, chuẩn bị đi đến nhà vệ sinh.
Chu Cận thấy cô muốn đi ra ngoài, cậu theo bản năng ngăn cô lại: "Đi đâu?"
Giờ phút này, Hứa Thiện Ý cảm thấy cậu rất giống một bà quản gia, cô tức giận trả lời: "Mình muốn đi vệ sinh cũng không được sao?"
Nghe vậy, sắc mặt Chu Cận có chút không tự nhiên, cậu thu tay, để cô đi ra ngoài.
Bởi vì cô đi vệ sinh, cậu cũng không đi theo, nên ngồi ở chỗ không nhúc nhích.
Cậu không phát hiện, Hứa Thiện Ý đi rồi, mấy nữ sinh ở đằng sau cũng đi ra khỏi phòng học.
Chu Cận ngồi tại chỗ nhàm chán nhìn cây bút trong tay, trong đầu còn đang suy nghĩ, rốt cuộc là sai ở chỗ nào, vì cái gì mà đến trường học vài ngày, vợ tương lai của cậu liền không muốn cùng cậu ở bên nhau?
Cô thậm chí còn không muốn ngồi cùng bàn với cậu.
Cậu suy nghĩ việc này liền nhớ tới vào tiết, tiếng chuông vào tiết vang lên, cậu mới phát hiện Hứa Thiện Ý còn chưa trở về.
Không biết vì cái gì, trong lòng cậu đột nhiên có chút lo, cậu lập tức đứng lên lao ra khỏi lớp học, không để bụng việc thiếu chút nữa đụng vào giáo viên đang chuẩn bị vào lớp.
Cậu vội vàng chạy về hướng nhà vệ sinh nữ.
________________🍓🍓🍓_____________
Hơn 1h sáng rồi, tui vừa làm bài tập Lý xong, nhớ ra là tuần trước chưa up chương mới cho mọi người, liền mở lap ra chỉnh lại rồi up lên.
Xin lỗi mọi người, tuần trước thất hứa với mọi người rồi😭 giờ tui đang học muốn trọc đầu luôn, làm gì có thời gian up truyện😭
🍓🍓🍓P/s: Ai muốn edit chung với tui thì ib cho tui nha😝 Nếu không thì với cái đà này, tui sẽ trở thành mỹ nữ bị trọc đầu đó😂


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.