Sau Khi Trở Thành Huyền Học Đại Sư Tôi Liền Xuyên Về

Chương 17: Chương 17





Trái tim nhỏ của Giám đốc Lưu run lên: Mọi người đều là lần đầu hợp tác, ngược lại cũng chưa cần phải đưa ra hoạt động khuyến mại lớn tới như vậy đâu! “Muốn nhìn quỷ trông như thế nào, liền đi theo tôi.
" Thi Vưu Vưu vẫy tay, giống như hướng dẫn viên du lịch mang người vào trong địa điểm du lịch vậy.
“Tôi cảm thấy vẫn là đi theo bên cạnh đại sư là an toàn nhất, nếu không bị thứ gì đó không nhìn thấy đánh lén thì phải làm sao bây giờ?” Hạ lão nghiêm trang phân tích một chút, vội vàng đuổi theo bước chân của Thi Vưu Vưu.
Cũng không phải vậy sao, nếu chẳng may Trương tổng phái quỷ ra giết người diệt khẩu thì phải làm sao, bọn họ đều đánh không lại, nhóm bảo an đồng loạt rùng mình một cái, người sau nối tiếp người trước đi vào trong biệt thự.
Trong biệt thự giống như chỉ có mình Trương tổng là người sống, ông ta bước đi tập tễnh tới chỗ ghế sô pha ngồi xuống, đôi tay để trên chiếc quải trượng, một bộ vận sức chờ phát động.
Ông ta thong dong một cách quỷ dị, mọi người đều không đoán ra được ông ta rốt cuộc có ý gì, bản năng ôm chặt lấy nhau, đồng thời không quên theo sát bước chân của đại sư, giống như cái đuôi nhỏ.

Thi Vưu Vưu lại tựa như tới chơi nhà bạn, tự do tham quan, các góc tường đều dán hoàng phù, trong đó phần nhiều đều là hàng giả.
Xem xong phù, cô lại tìm kiếm âm khí, đi tới một góc, chỗ đó có một cái ngăn tủ dựa sát vào bức tường, bên trên có bày đủ loại động vật nhỏ làm bằng gốm sứ, liếc mắt nhìn một cái liền hoa hết cả mắt, có tinh xảo, cũng có thô ráp.
Mèo chiêu tài, cẩm lý đổi vận, gấu trúc! !.
Đều là những động vật mang lại may mắn, ngụ ý cát tường.
“Chỗ này sẽ không phải đều có quỷ đó chứ?” Bọn họ đều nhớ rõ trước đó đại sư có nói qua về quỷ nuốt tài, đột nhiên nhìn thấy nhiều đồ gốm sứ làm thành hình động vật như vậy, không nhịn được nghĩ tới cái đó.

“Bên trên đều là dùng để che giấu tai mắt mà thôi.
" Thô sơ giản lược đảo qua, Thi Vưu Vưu chỉ vào một con kim thiềm thừ có ngoại hình cực kỳ thô ráp ở phía dưới góc bên phải, nói: “Chỉ có nó là có âm khí.
"Mọi người lập tức nhìn theo hướng cô chỉ, mấy nggười cách kim thiềm thừ gần nhất đột nhiên nhảy ra xa.
Nhìn kỹ, kim thiềm thừ vẻ ngoài thô ráp, đầu nhỏ bụng to tròn, ngay cái kim sơn trên người cũng không có làm cẩn thận.
“Mọi người xem.
" Hạ lão chỉ vào cái bụng của kim thiềm thừ, mọi người đồng thời nhìn lại.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.