Sau Khi Tôi Chết

Chương 1:




Tôi là một hồn ma, sau khi ch.ế.t vì tai nạn giao thông tôi liền đi theo bạn trai mình.
Lúc trước không thể về nhà anh, bây giờ tôi có thể quang minh chính đại ghé trên lưng anh theo anh về nhà.
Anh khóc, trên mặt anh vẫn còn vương nước mắt.
Tôi nhìn anh ngồi trên sô pha, cầm ảnh chụp của tôi rồi lại bắt đầu khóc.
Tôi rất đau lòng, muốn giúp anh lau nước mắt nhưng tay tôi lại xuy.ê.n qua cơ thể anh.
Anh ngồi một lúc, cầm điện thoại lên và gửi một tin nhắn.
“Mãi mãi yêu em.”
Em cũng yêu anh, chồng yêu. Tôi ghé vào trên lưng anh nhìn vào màn hình điện thoại rồi nói.
Sau đó, anh đặt điện thoại xuống rồi đi vào phòng ngủ.
Tôi ngồi xổm cạnh bàn trà nhìn điện thoại trên bàn, màn hình đột nhiên sáng lên, một tin nhắn QQ từ một người có avatar là một em gái yếu đuối gửi tới: Anh đừng buồn nữa, nếu Vương X biết anh như vậy sẽ rất đau lòng.
Tôi tự hỏi, tại sao lúc còn s.ống tôi lại chưa gặp người này bao giờ.
Tôi xem thì thấy lưu tên là đàn em kế toán 16.
Một lát sau, anh bước ra khỏi phòng ngủ, trong tay anh ôm một hộp sắt. Tôi biết hộp sắt kia, bên trong đều là thư tình tôi viết cho anh.
Anh xem tin nhắn của đàn em kia, trả lời lại: “Cảm ơn.”
Tôi ghé vào lưng anh mà lòng đầy nghi ngờ.
Tôi đã ch.ế.t một tháng, các bạn học gần như đều quên tôi rồi, tin nhắn chuyển tiếp và bài đăng tư.ở.ng nhớ xx cũng đều xóa rồi, chỉ có anh vẫn còn gửi tin nhắn trên QQ cho tôi mỗi ngày.
Tôi cũng thử dùng điện thoại trả lời tin nhắn của anh nhưng tay tôi cũng xuyên qua điện thoại.
Ở cùng anh được một tháng, buổi tối tôi ngủ bên cạnh anh, gác đùi lên người anh.
Ban ngày thì bò lên lưng anh, có khi lại ngồi cạnh anh.
Tôi thích nhất là lúc anh đi tắm, tôi ngồi ngay trên bồn cầu nhìn anh tắm, hhhh.
Có đôi khi tôi cũng theo anh về nhà thăm bố mẹ, anh có thời gian đều sẽ đến nhà tôi một chuyến, tôi sẽ nằm trên lưng anh cùng đi. Bố mẹ già đi rất nhiều, tôi rất đau lòng nhưng lại không thể làm gì được.
Hôm nay, tôi đang nằm trên lưng anh xem lại những tin nhắn cũ trên QQ mà anh gửi cho tôi.
Khung hình đại diện của đàn em kia lại nhảy ra.
“Đàn anh, thật ra em vẫn luôn muốn nói với anh, em thích anh, em sẽ thay đàn chị chăm sóc anh, chị ấy trên trời có linh thiêng cũng không hy vọng anh vẫn mãi khổ sở như vậy. Ngày mai anh có muốn cùng nhau đi dạo chút không?”
Tin nhắn QQ này khiến tôi vô cùng tức giận, đương nhiên là tôi không muốn anh ấy khổ sở nhưng tôi cũng không cần cô chăm sóc anh ấy.
Tôi nằm trên lưng anh xem anh trả lời lại như thế nào.
Anh trả lời một chữ “Được.”
Tôi nhìn chữ đó, nước mắt lập tức chảy xuống. Nước mắt của ma cũng là hư ảo, anh không cảm nhận được, tôi cắn bờ vai anh, chẳng qua là anh mãi mãi cũng không cảm nhận được đau đớn, nước mắt tôi rơi lộp bộp trên vai anh.
Buổi tối lúc đi ngủ, tôi cố ý đè cả người lên anh, đè chết đồ khốn kiếp nhà anh.
Nhưng khi thấy lông mày anh nhăn lại, tôi lại mềm lòng, đè anh một lát rồi lại nghiêng người nằm sang bên cạnh anh, vươn đùi gác lên người anh.
Hai con tró này, ngày mai tôi phải chỉnh chết bọn họ, vậy mà lại dám đi hẹn hò, tức chết tôi!
Hôm sau đến ngày hẹn hò, tôi ghé trên lưng anh, nhìn thấy cô đàn em ngượng ngùng tươi cười như hoa kia, tôi rất tức giận, ngay lập tức nhảy lên người đàn em đang e thẹn kia. Ha ha, nhìn đàn em kia cong lưng và hắt hơi liên tục, tôi cười gian xảo.
Anh lại giơ tay qua đỉnh đầu đàn em, vừa lúc sờ đến đầu đang rũ xuống của tôi. Tôi tò mò nhìn anh, anh duỗi tay ra làm gì, định sờ tóc đàn em kia?
Anh nói với đàn em đang e thẹn:
“Cảm ơn em đã thích, nhưng anh vẫn còn yêu đàn chị của em, hy vọng em có thể từ bỏ, về sau không cần thích anh nữa.”
Hốc mắt đàn em lập tức ửng đỏ. Cô bé run giọng nói: “Em sẽ cố gắng làm anh thích em, có thể cho em một cơ hội được không đàn anh.”
Anh nhếch môi: “Vậy em phải hỏi vị đang ở trên lưng em có đồng ý hay không đã.”
Tôi đột nhiên sững sờ…
Mặt đàn em lập tức tái nhợt, cầm túi xách run rẩy chào tạm biệt rồi vội vàng xoay người rời đi.
Tôi nhảy xuống khỏi lưng đàn em.
Đứng trước mặt anh, tôi nghe anh nhìn về phía trước cười nói: “Thật là lòng dạ hẹp hòi, vẫn luôn nằm trên lưng anh còn không đủ, còn bò lên lưng người khác nữa.”
Anh khom người xuống, tôi bay tới trên lưng anh.
Anh đứng dậy nói tiếp.
“Trên lưng anh vẫn luôn lạnh, buổi tối lúc đi ngủ luôn có cảm giác bị một cái chân to mà cũng lạnh đè nặng thì đã biết chắc chắn là em. Em rất dính người, lúc đi ngủ cũng thích gác đùi lên người anh, ôm lấy anh.”
“Ngốc ạ.”
“Về sau đừng khóc nữa, nước mắt của em rơi trên vai anh từng giọt từng giọt giống như khối băng vậy, lạnh chết anh.”
“Về nhà thôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.