Sau Khi Kết Hôn Với Tà Thần

Chương 96: Thay Ca




Đẩy cửa vào căn nhà trước kia ở nhân gian, bên trong toàn là bụi bẩn. Căn nhà nhỏ ấm áp ngày xưa đã lâu không có người sinh sống quét dọn, chỉ có trang trí vẫn quen thuộc như trước đây. Thích Bạch Trà chậm rãi nói: “Nhờ phúc của anh, hai ta ở xã hội được tính là đã chết rồi.” Kỳ Dạ: “……”Bọn họ ở trên trời lâu như vậy dưới này đã qua nửa năm. Thân phận thương nhân giàu nhất Trung Quốc của Kỳ Dạ cũng coi như là nhân vật của công chúng, mất tích nửa năm có thể nói là khiến cho sóng to gió lớn, cảnh sát điều tra nhiều lần không có kết quả, truyền thông nghiêng trời lệch đất cũng tìm không thấy tung tích. Manh mối duy nhất là trước khi mất tích Phó Tổng từng xin giấy thông hành đường hàng không. Trên thực tế bởi vì xuất hiện tang thi nên lần đó cũng không được thông qua nhưng Thích Bạch Trà sửa chữa ký ức của toàn thế giới xóa bỏ hoàn toàn tồn tại của tang thi, bởi vậy trong trí nhớ của người thường là bọn họ đã xin được giấy thông hành. Mọi người sôi nổi suy đoán, Phó Tổng đang cùng người thương ra ngoài thì bất hạnh bị tai nạn máy bay đến nay cũng không tìm được hài cốt.Sắp xếp nguyên nhân chết của bọn họ rõ rõ rành rành. Kỳ Dạ hỏi hắn: “Em muốn sống lại không?” Chỉ cần lần nữa xuất hiện trong tầm mắt của công chúng thì lời đồn sẽ theo đó biến mất. Thích Bạch Trà lắc đầu: “Thân phận này em dùng đủ rồi.” Tự cổ chí kim hắn thay đổi nhiều thân phận như vậy, mỗi thân phận sẽ không sống quá lâu —— Thích Bạch Trà cũng không muốn biến thành dáng vẻ già đi cho nên một thân phận dùng mười mấy năm sẽ giả chết thoát thân.Thân phận này của Kỳ Dạ quá khiến người ta để ý, bây giờ tin tức phát triển không dễ dàng che giấu. Vốn dĩ Thích Bạch Trà định sắp xếp một sự cố ngoài ý muốn rồi kim thiền thoát xác, lúc này quần chúng nhân dân lại tự động sắp xếp cho hắn một nguyên nhân chết tử thì hắn cũng đỡ phải làm điều thừa.Thanh danh, tài phú, địa vị ở thế gian với họ chỉ là mây bay. Kỳ Dạ nghe ý của hắn: “Vậy không sống nữa.”Nếu để người thường không hiểu rõ nghe được đoạn hội thoại này chỉ sợ sẽ cảm thấy kinh sợ. _Kỳ Dạ bảo Thích Bạch Trà an tâm đợi trong nhà một lát để y đi lấy thần cách Chủ Thần. “Anh đến đâu lấy?” Thích Bạch Trà hỏi.Kỳ Dạ nói: “Vạn Thần giới.”Vạn Thần giới, địa bàn của vị đứng trên vạn thần kia.Thích Bạch Trà lo lắng nói: “ anh nói lấy thần cách Chủ Thần không phải là muốn khiêu chiến chủ thần đại nhân rồi đào thần cách của ngài xuống đó chứ? Kỳ Dạ: “……” Tự nhiên không có việc gì y giết Yến Chiêu làm gì. Nhìn biểu cảm sầu lo của Trà Trà nhà mình, Kỳ Dạ cảm thấy buồn cười cố ý nói: “Nếu ta nói phải, Trà Trà còn muốn nói với ta cái gì không?”Thích Bạch Trà nghĩ nghĩ: “Anh còn di ngôn gì muốn giao phó không? Em không thể lên vạn thần giới nên không thể nhặt xác cho anh được….Chẳng lẽ nói đến lúc đó liệu anh còn có thể toàn thây không hay sao?” “……” Kỳ Dạ tức giận nhéo nhéo mặt Thích Bạch Trà, “Đừng nghĩ người đàn ông của em yếu đuối như vậy, ta cũng là Chủ Thần.”“Là chủ thần học cấp tốc trong bảy ngày, cùng với chủ thần trấn thủ Vạn thần giới vô số năm có thể giống nhau sao……” Thích Bạch Trà không lạc quan lên được. “Em đừng nghi ngờ, ta đi lấy về cho em xem.” Kỳ Dạ nói rồi muốn đi.Thích Bạch Trà lại lập tức giữ chặt cánh tay y. Kỳ Dạ quay đầu lại, Thích Bạch Trà nhìn hắn nghiêm túc nói: “Anh đừng đi, em có thể không cần ký ức, không làm chủ thần nhưng không thể không có anh.” Kỳ Dạ cong môi cười. Vui vì Trà Trà không muốn xa rời mình, tức vì Trà Trà cảm thấy nếu như y đối đầu với Yến Chiêu người phải chết chắc chắn là y. Mặc dù quả thực là… Đánh không lại Yến Chiêu.Nếu là trạng thái toàn thịnh năm đó của y thì đánh với Yến Chiêu ai thắng ai thua còn chưa biết được. Nhưng hiện tại nửa thần cách của y là của Lê Tẫn, dù đều là ở cảnh giới chủ thần nhưng thần cách của Lê Tẫn mười phần là hơi nước, thần cách không thể mạnh bằng y và Yến Chiêu. Y hấp thu nửa thần cách của Lê Tẫn nên thực lực cuối cùng vẫn không bằng Yến Chiêu.Nhưng không sao, đợi Trà Trà cũng đột phá cảnh giới Chủ Thần bọn họ hai đánh một có thể nghiền áp Yến Chiêu.Kỳ Dạ đối với việc lấy nhiều bắt nạt ít không hề có gánh nặng tâm lý. Y nói:” Em yên tâm, không phải ta đến tử chiến với chủ thần, ta với hắn quen nhau.” Thích Bạch Trà nhìn chằm chằm hắn: “Thật không?”Kỳ Dạ nói: “Ta có thể khôi phục ký ức, cũng là nhờ hắn hỗ trợ ít nhiều.” Mặc dù tất cả là do y sắp xếp nhưng nếu như Yến Chiêu không khử Lê tẫn đưa nửa thần cách cho Tư Mã Phục mang cho y thì một loạt sự kiện phía sau đều không thể tiến hành.Thích Bạch Trà buông tay ra:” Vậy anh đi nhanh về nhanh.” Kỳ Dạ ôm ôm hắn: “Sẽ không để em đợi lâu đâu.”_Vạn Thần giới.Kỳ Dạ vừa mới đi lên liền nghênh diện một đạo ánh sáng vàng kim ẩn chứa thần lực cường đại. Kỳ Dạ nghiêng người né qua, nhướn mày nói: “Không phải chứ, không gặp nhiều năm như vậy mà ngươi lại không khách khí chào hỏi ta thế sao?” Vị thần tóc vàng ngồi trên thần tọa chỉ nhàn nhạt đảo mắt qua, một cái liếc mắt đó ẩn chứa uy nghiêm khiến chúng sinh phải quỳ bái. Đôi mắt màu vàng đồng tỏa sáng như nắng gắt, tóc vàng uốn lượn, ngũ quan tuấn mỹ thâm thúy như điêu khắc. Cao ngạo sinh ra đã có, khí độ tôn quý bất phàm.Trên đời có hai thứ không thể nhìn thẳng, một là lòng người, hai là mặt trời. Trước khi đột phá Chủ Thần, thần vị của Kỳ Dạ là Tà Thần mà Yến Chiêu là Thần Mặt Trời.Ánh sáng của hắn là mạnh nhất vô vàn thế giới, không phải thứ mà Nhật thần thế giới 999 có thể so. Nếu không phải hiện tại Kỳ Dạ cũng là Chủ Thần thì cơ bản sẽ không thể đổi diện với hắn. Mặc dù lúc này Kỳ Dạ cũng cảm thấy ánh sáng trên người Yến Chiêu có thể sáng mù mắt chó. Kỳ Dạ híp híp mắt: “Yến Chiêu, trông ngươi vẫn chói mắt như vậy.” Yến Chiêu bình tĩnh nói: “Đây là thái độ cầu thần của ngươi?” Kỳ Dạ co được dãn được: “À, trông ngươi rất chói mắt.” Giọng Yến Chiêu lạnh nhạt a một tiếng,: “Đồ chó.” Trước đây Kỳ Dạ nói sau này ai gặp đối phương trước thì là chó, hai vị đều là thần minh tâm cao khí ngạo chỉ cho rằng từ nay về sau sẽ không có giao thoa nữa. Bây giờ Kỳ Dạ tiến vào Vạn Thần Giới tự động làm chó, âu cũng là thế sự vô thường.“Lê Tẫn mới thật sự là chó.” Kỳ Dạ thả lỏng tay nói, “Nếu không phải gã làm ra mấy chuyện này ta cũng không đến mức trở lại cảnh giới Chủ Thần, vĩnh viễn ở lại thế giới 999 với Trà Trà có gì không tốt?”“Ngươi bằng lòng giết gã thay ta, thật tâm ta vô cùng cảm kích.” Kỳ Dạ chân thành nói, “Ta biết ngươi vẫn nhớ rõ người anh em tốt này mà.” “Ta giết Lê Tẫn không phải vì gã có thù oán với ngươi mà là vì ta có thù oán với gã.” Yến Chiêu sửa đúng, “Đừng tự mình đa tình, ta không nhớ rõ khi nào thì có tình anh em với ngươi.” Bọn họ vẫn luôn là đối thủ.Trong vô vàn thế giới chỉ có hai vị có đủ tư cách tranh đoạn vị trí Vạn thần chi chủ. Cho dù là Lê Tẫn, cũng chỉ là một kẻ như gà rừng không biết từ đâu chạy ra vận dụng thủ đoạn thành chủ thần, đến tư cách cạnh tranh cũng không có. Yến Chiêu sinh ra đã cường đại vô địch, thần tính của thái dương tràn ngập ánh sáng lộng lẫy và chiến ý hừng hực thiêu đốt, thế nhưng độc cô cầu bại (ý chỉ kẻ mạnh thường cô độc). Trong vô vàn thế giới vất vả lắm mới gặp được một kẻ đủ lực chiến đấu với hắn là Kỳ Dạ, vì thế cũng từng thưởng thức lẫn nhau chờ mong đến ngày tranh đoạt tôn vị với Kỳ Dạ. Cho dù là ai thắng thì đó cũng là một trận chiến tràn trề vui sướng. Không ngờ rằng gần đến ngày quyết chiến, Kỳ dạ lại vì một Tuyết Thần tự hủy thần cách.Yến Chiêu thắng mà không hề động võ, cũng chẳng có cảm xúc vui vẻ. “Sao gã lại đắc tội ngươi?” Kỳ Dạ tò mò, “Gã muốn lấy thần cách của ta và Trà Trà để trở nên mạnh hơn nhưng hẳn là tạm thời không dám động đến ngươi đi?”“Vô vàn thế giới rung chuyển trong khoảng thời gian này đều là bút tích của gã.” Yến Chiêu nhàn nhạt giải thích.Chủ Thần Lê Tẫn chỉ như quả bóng bay xẹp. Năm đó Kỳ Dạ và Yến chiêu đều là dựa vào thực lực bản thân mà đạt tới cảnh giới chủ thần, Lê Tẫn lại dùng đường ngang ngõ tắt, dựa vào việc hấp thu khí vận của thế giới khiến bản thân mạnh lên, là đọa thần danh xứng với thực. Những hệ thống phi pháp đó nếu như tìm kỹ tận căn nguyên nguồn gốc thì phần lớn đều là công cụ thu liễm khí vận của Lê Tẫn. Lúc ban đầu Lê Tẫn ẩn nấp rất kỹ, Yến Chiêu và Kỳ Dạ không biết còn có vị chủ thần thứ ba. Đợi đến khi Kỳ Dạ vì cứu Thích Bạch Trà mà chia thần cách làm hai Lê Tẫn mới chọn bọn họ làm mục tiêu theo dõi. Có thể cướp đoạt thần cách rồi dung hợp. Giữa thần minh bình thường sẽ có thần cách đối lập, ví như Thủy thần không thể dung hợp với thần cách của Hỏa thần, nếu không sẽ nổ tan xác mà chết. Nhưng thần cách chủ thần hoàn toàn là toàn năng có thể dung hợp bất kể loại thần cách nào. Chỉ cần Lê Tẫn có được thần cách của Kỳ Dạ và Thích Bạch Trà liền tương đương với việc có được sức mạnh của hai viên thần cách chủ thần, sức mạnh đó có thể áp đảo Yến Chiêu. Đến lúc đó, hắn mới là kẻ đứng trên Vạn Thần. Đây là dã tâm của Lê Tẫn. Nhưng mà không đợi Lê Tẫn hành động Yến Chiêu đã phát hiện ra gã, thiết hạ cấm chế “ không được giết Thần” lễn gã. Lúc đó Lê Tẫn đang ở thế ngàn chân treo sợi tóc mà chạy trốn, sau đó gã ẩn mình nhiều năm để Yến Chiêu không thể phát hiện. Không thể trêu vào còn không trốn nổi sao?Ẩn nhẫn vô số năm thực lực của Lê Tẫn vẫn luôn mạnh lên, khí vận bị những hệ thống phi pháp kia cướp được không có lúc nào là không khiến gã lớn mạnh. Rốt cuộc Lê Tẫn không muốn tiếp tục nhịn nữa, một phát phá hư vô số thế giới giá họa cho người mang đại khí vận của thế giới 6666 Dung Dữ, nhiễu loạn tầm mắt của chủ thần. Gã nhân lúc Chủ Thần đuổi bắt Dung Dữ đi vào thế giới 999, bày kế để Kỳ Dạ và Thích bạch Trà giết hại lẫn nhau muốn cướp đoạt thần cách của họ. Đối với Yến Chiêu mà nói, việc quá mức nhất mà Lê Tẫn làm là giá họa cho Dung Dữ phá hỏng thế giới, tiếp theo mới là tạo ra hệ thống phi pháp thu thập khí vận thế giới, cuối cùng mới là… mơ ước thần cách của hai người Kỳ Dạ. Kỳ Dạ không nhờ hắn hắn cũng sẽ tự đi xử lý Lê Tẫn.Thân là Thần Mặt Trời quang minh chính nghĩa, xuất thân của Yến Chiêu và xuất thân Tà Thần của Kỳ Dạ thật sự không có quá nhiều liên quan. Kỳ Dạ của năm đó thật sự rất tà, thậm chí cũng không thiện lương hơn bao nhiêu so với Lê Tẫn, chỉ là y không dùng những thủ đoạn hèn hạ như Lê Tẫn mà thôi. Phải nói là y cứ tà một cách quang minh chính đại như vậy. Bởi vậy khi vị Tà Thần mang một bụng ý nghĩ xấu đó vì yêu mà từ bỏ thần vị, một chốc đó Yến Chiêu thận sự chấn động. Mặt trời chiếu khắp vạn vật, chỉ duy không hiểu thiên vị một người là như thế nào. “Thật là vị thần làm hết phận sự vì chấp pháp.” Kỳ Dạ tán thưởng nói, “Ngươi giết gã là bởi vì gã có thù oán với ngươi, ngươi mang thần cách của gã cho ta là bởi vì coi là là bạn bè phải không?”Năm đó Kỳ Dạ và Yến Chiêu xem như vừa địch vừa bạn, nhưng quả thật là không phải cái gì gọi là sinh tử chi giao. Lúc này Kỳ Dạ nỗ lực kéo gần quan hệ chỉ bởi vì muốn thuận lợi lấy được nửa cái thần cách chủ thần còn lại mà thôi.Yến Chiêu nhìn thấu bản chất của y: “Đừng có lá mặt lá trái với ta, đồ ngươi muốn ta sẽ cho ngươi.” Kỳ Dạ liền thả lỏng:” Nói sớm một chút ta đã không phải giả vờ giả vịt rồi.” Yến Chiêu mặt vô biểu cảm: “Có điều kiện.”Kỳ Dạ hỏi: “Điều kiện gì?”Dù sao cũng là thần cách chủ thần cách, tự Yến Chiêu hấp thu cũng có thể mạnh lên rất nhiều không cần phải cho bọn họ. Đưa ra điều kiện là chuyện hết sức bình thường, Yến Chiêu cũng không phải làm từ thiện. Ra đời nhiều thêm hai chủ thần cường đại, thực ra cũng không phải quá tốt đối với Yến Chiêu. Yến Chiêu nói: “Thay ta tiếp quản Vạn Thần giới, thay thế ta một khoảng thời gian này, sau này ba chúng ta thay phiên nghỉ ngơi, mỗi tháng mười ngày.”Lúc nào cũng phải nhìn vận chuyển của vô vàn thế giới thật sự là một việc vô cùng nhàm chán và mệt mỏi. Đôi khi Yến Chiêu cũng mệt mỏi không chịu nổi mà ngủ gật nhưng mà một giấc ngủ của thần minh có dài thì tốc độ lưu chuyển thời gian của các thế giới nhỏ với Vạn thần giới không giống nhau. Thường thì mỗi khi hắn ngủ một giấc dậy đã có mấy thế giới bị hủy hoại. Lê Tẫn có thể làm việc ác lâu như vậy rồi thuận lợi giá họa cho Dung Dữ cũng coi như có liên quan đến Yến Chiêu. Yến Chiêu vẫn luôn cảm thấy rất cần thiết phải tìm mấy vị thần lên làm việc. Nhưng cường độ làm việc ở Vạn Thần giới chỉ có Chủ Thần mới có thể đảm nhiệm, hắn từng bắt mấy thần minh của vài thế giới nhỏ lên đây thay ca, mới gần một ngày mà những thần minh đó đã đầu váng mắt hoa. Quản lý một thế giới đã đủ mệt huống chi là vô vàn thế giới cùng nhau chuyển động trước mắt. Kỳ Dạ: “Ba người chúng ta?”Yến Chiêu nói: “Tuyết Thần của ngươi không thể chỉ làm Chủ thần không làm việc chứ nhỉ? Đương nhiên nếu ngươi có thể thay hắn làm hai phần việc thì ta cũng không có ý kiến, dù sao mỗi tháng ta chỉ làm mười ngày.” Thực ra hắn muốn từ chức không làm hơn. Nhưng không còn cách nào khác, hắn mới là Vạn thần chi chủ mà pháp tắc nhận định. Kỳ Dạ hỏi: “Khoảng thời gian này ngươi có việc bận?” Sao y lại cảm thấy dáng vẻ này của Yến Chiêu như là vội vã muốn đi gặp người nào đó vậy.Yến Chiêu liếc nhìn hắn một cái, đột nhiên nói: “Kỳ Dạ, lúc trước ta không hiểu vì sao ngươi có thể vì Tuyết thần dễ dàng từ bỏ thần vị.” Hắn dừng một chút: “Hiện tại ta đã hiểu.”Ánh mặt trời chiếu khắp thế nhân cũng có một ngày chỉ muốn chiếu rọi một người duy nhất. Kỳ Dạ đánh giá hắn, cảm thấy hiếm lạ: “ Có chuyện rồi nha. Nói đi, đến cùng là người nào có thể hái mặt trời cao cao tại thượng nhà ngươi xuống?” Yến Chiêu khó có khi bày ra biểu cảm vui vẻ: “ Cũng xinh đẹp hơn một chút so với vị kia nhà ngươi.”“Cút ngay, ngươi còn chưa từng gặp người kia nhà ta.” Kỳ Dạ vặn vặn cổ tay, “ Tốt nhất là ngươi đừng gặp, trông ngươi đúng là khiến thần sợ hãi.”Trà Trà là tuyết, gặp mặt trời Yến Chiêu này xong sợ là sẽ bay hơi mất. Yến Chiêu cười lạnh một tiếng, cứ thế vứt cho hắn nửa khối thần cách trong suốt.“Hắn trở thành Chủ Thần, thì sẽ không sợ ta nữa.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.