Sau Khi Kết Hôn Cùng Đại Gia Che Dấu Thân Phận

Chương 20:




Nếu không phải vậy thì chính bản thân Kỷ Lê cũng không hiểu vì sao Tiểu Tranh lại PR cho mình, hóa ra là quy tắc win win nha!!!
Thẩm Thuật Bạch ngồi cạnh nghe vậy thì cau mày - vớ vẩn!
……
Ngày hôm sau là thứ Bảy.
Vốn thứ Bảy này Kỷ Lê tính sẽ đi làm thêm.
Hồi trước, cứ thứ Bảy với Chủ nhật là cậu sẽ đến trung tâm thương mại, nhưng giờ cậu đã quyết tâm phải chăm lo cho gia đình rồi nên cứ có thời gian là cậu sẽ đi làm thêm!
Tối thứ Bảy, Thẩm Thuật Bạch cũng đến đón cậu về nhà.
Dù hơi bất ngờ nhưng Kỷ Lê vẫn cảm thấy rất ngọt ngào.
……
Ngày hôm sau đi làm, Dương Tử Diên và Vân Đồng đều xúm qua hỏi Kỷ Lê.
“Hai ngày này là ai tới đón em vậy?”
"Nhìn anh ấy đẹp trai làm sao!"
Kỷ Lê cũng không định giấu giếm, cậu đáp: “Là đối tượng của em.”
Nghe người khác khen Thẩm Thuật Bạch, Kỷ Lê cảm thấy hơi kiêu ngạo chút.
Vân Đồng hâm mộ: “Thật tốt, hai đêm nay rồi chị đều thấy anh ấy tới đón em.”
Dương Tử Diên gật đầu: "Ừm, cũng không tệ, nhìn đẹp trai, lại tốt hơn bạn trai Vân Đồng nhiều."
Kỷ Lê mỉm cười.
Dương Tử Diên theo chủ nghĩa độc thân thì chẳng nói làm gì, nhưng Vân Đồng đã có bạn trai.
Vân Đồng vẫn thường khen bạn trai mình tốt như thế nào, có thể thấy cô thật sự rất thích hắn.
Nhưng Kỷ Lê làm thêm ở đây cũng được một năm rồi mà chỉ thấy bạn trai Vân Đồng tới đón cô có một lần, lúc ấy Vân Đồng vui vẻ chạy như bay qua chỗ hắn, mà vẻ mặt hắn lại có chút không kiên nhẫn.
Dương Tử Diên cũng thấy.
Cô với Vân Đồng rất thân nhau nên thường có gì nói nấy, cũng thường xuyên khuyên bọn họ chia tay.
Bản thân Vân Đồng cũng muốn học đại học nhưng cô lại chọn đi làm thêm để kiếm tiền học phí cho bạn trai.
Rõ ràng, ở nhà hàng lẩu, cô đã phải làm việc đến tận 10h30, đôi khi còn phải làm thêm giờ, nhưng chi phí tiêu dùng của bạn trai ngày càng nhiều nên Vân Đồng cũng phải tìm thêm một công việc bán thời gian nữa từ 12h đến 6h sáng.
Tuy không phải mỗi đêm đều làm, nhưng như vậy vẫn là quá sức.
Mãi đến khi Vân Đồng bị ngất xỉu vì kiệt sức tại nơi làm việc thì họ mới biết việc này, lúc đó Vân Đồng còn không có tiền để trả tiền thuốc men, họ hỏi thì cô chỉ ấp úng.
Đến lúc đó Kỷ Lê mới nhận ra có những người còn khổ sở hơn cậu.
Dương Tử Diên nói như vậy nhưng Vân Đồng vẫn tưởng cô nói đùa, vì thế liền bảo: “Anh ấy rất tốt, còn nói sau khi tốt nghiệp sẽ không để tôi đi làm nữa, anh ấy sẽ nuôi tôi.”
Khi nói những lời này, trong mắt Vân Đồng tràn đầy hy vọng.
Kỷ Lê bên cạnh không dám nói gì, người ta yêu nhau thì cậu có nói gì cũng sai, nhưng Dương Tử Diên thân với Vân Đồng hơn nên cô vẫn nói.
Dương Tử Diên có nói mấy câu, nhưng Kỷ Lê không để ý, cậu nhìn ra ngoài cửa —— sắp đến giờ tan làm rồi.
Khi thấy bóng hình quen thuộc đang dần tiến lại gần, Kỷ Lê thu dọn đồ đạc rồi nói: “Chị Vân Đồng, chị Tử Diên, em về trước đây!!”
Nói rồi, cậu chạy ra khỏi cửa.
Nhìn Kỷ Lê chạy về phía bạn trai mình, trong mắt Vân Đồng tràn đầy hâm mộ.
……
Kỷ Lê chạy hơi nhanh, lúc đến trước mặt Thẩm Thuật Bạch còn suýt ngã, Thẩm Thuật Bạch vội đỡ cậu: “Cẩn thận.”
Thẩm Thuật Bạch nói.
Kỷ Lê cảm thấy ngay cả những lời bình thường mà Thẩm Thuật Bạch nói cũng dễ nghe cực kỳ.
Kỷ Lê đứng vững xong bắt đầu kể cho Thẩm Thuật Bạch nghe những chuyện đã xảy ra hôm nay.
Cậu còn kể với Thẩm Thuật Bạch là hôm nay Dương Tử Diên và Vân Đồng còn hỏi anh là ai.
Sau khi nói xong, cậu còn cẩn thận quan sát sắc mặt của Thẩm Thuật Bạch, thấy anh không có vẻ gì phật ý mới yên tâm.
Tuy quan hệ của bọn họ đã được pháp luật thừa nhận, nhưng cậu vẫn lo Thẩm Thuật Bạch sẽ không muốn công khai cho người khác biết.
Nhưng hình như Thẩm Thuật Bạch rất vui, khóe miệng anh nhếch lên, còn nói thêm: “Anh hy vọng lần sau em sẽ nói với họ, chúng ta là vợ chồng.”
Nói đến quan hệ vợ chồng, tim Kỷ Lê lại đập nhanh hơn nữa rồi.
Chính cậu cũng không ngờ mình mới 18 tuổi đã kết hôn, lại còn kết hôn với một người đàn ông.
Trước đây cậu vẫn luôn bận học tập và làm việc nên không nhận ra tính hướng của mình có bình thường hay không, nhưng bây giờ…....
Kỷ Lê mỉm cười: "Vâng!"
Cậu đáp ứng Thẩm Thuật Bạch.
……
Hôm nay là chủ nhật, ngày mai phải đi học rồi, Kỷ Lê tắm xong liền nằm trên giường nghịch điện thoại.
Sau khi Thẩm Thuật Bạch tắm xong, Kỷ Lê cũng vẫn đang nghịch điện thoại.
Kỷ Lê đang hăng say lướt video thì nghe thấy Thẩm Thuật Bạch nói: "Đã đến giờ đi ngủ."
Nghe hệt như phụ huynh đang nhắc nhở con mình vậy.
Kỷ Lê đang chuẩn bị cất điện thoại thì lại chuyển tiếp xuống video bên dưới, cậu hơi ngừng lại.
"Tối ngày 21/4, một cuộc đấu giá được tổ chức tại một tòa nhà sang trọng nhất thủ đô, và sự kiện được người ta bàn tán nhiều nhất là một viên kim cương tím thuần khiết nặng 5.6 carat, chính là viên kim cương tím thuần khiết nhất, đẹp nhất thế giới tính đến thời điểm hiện tại."
"Tất nhiên có rất nhiều các nhân vật hào môn tham gia đấu giá để giành được viên kim cương màu tím đó, không phụ mong đợi của mọi người, viên kim cương tím đó đã được bán đấu giá với giá cao ngất trời hơn 200 triệu! Thật sự khiến người ta rơi nước mắt bần cùng!"
"Vậy ai đã mua được viên kim cương tím đó? Chính là người cầm quyền đương nhiệm Tập đoàn Thẩm thị, nghe nói anh ấy muốn dùng nó làm quà tân hôn cho người vợ mới cưới của mình."
“Yêu chiều như vậy thực sự khiến người ta hâm mộ nha, chẳng biết khi nào tôi mới có thể gặp được người đàn ông có thể tặng tôi kim cương tím như Thẩm tổng vậy, chắc sinh thời sẽ không có đâu [khóc thút thít.jpg]”
Hơn hai trăm triệu!?
Kỷ Lê nhìn những hình ảnh kèm theo trong video, càng cảm thấy quen thuộc…....
“Tiểu Lê.” Giọng nói của Thẩm Thuật Bạch vang lên bên tai.
Kỷ Lê giật mình, cậu thấy Thẩm Thuật Bạch đang ở rất gần mình, hơi thở phả vào tai cậu.
Lỗ tai Kỷ Lê hơi nóng.
Giọng Thẩm Thuật Bạch trầm thấp gợi cảm: “Em đang xem gì vậy?”
Giờ thì mặt Kỷ Lê cũng nóng luôn rồi.
“Không, không có gì!”
Cậu cất điện thoại và đẩy Thẩm Thuật Bạch ra.
“Em buồn ngủ rồi!” Cậu trốn vào trong chăn.
Kỷ Lê nhắm mắt lại, nghe thấy Thẩm Thuật Bạch thấp thấp cười, mặt cậu lại càng nóng hơn.
- ---- Vừa rồi Thẩm Thuật Bạch gọi mình là tiểu Lê.
Trước kia người khác gọi cậu không cảm thấy gì, nhưng Thẩm Thuật Bạch gọi liền có cảm giác rất thân mật……
……
Thẩm Thuật Bạch tắt đèn rồi cũng nằm lên giường.
Hai người nằm cùng giường và có mối quan hệ gần gũi nhất - họ là vợ chồng.
Nghĩ đến đây, Kỷ Lê cảm thấy tim mình đập nhanh hơn.
Trước khi ngủ, hai người luôn không nằm quá gần nhau, nhưng khi tỉnh dậy, Kỷ Lê thấy mình luôn nằm trong ngực Thẩm Thuật Bạch.
Kỷ Lê biết mình ngủ rất không an ổn, luôn thích ôm đồ vật ngủ nên không cảm thấy cái gì không đúng. Thẩm Thuật Bạch cũng không nói gì cả, coi như không biết luôn.
Khi Kỷ Lê nghe thấy hơi thở của Thẩm Thuật Bạch dần vững vàng, cậu mới quay mặt về phía Thẩm Thuật Bạch.
Sau khi tắt đèn, căn phòng tối đen như mực, cậu chỉ có thể nhìn thấy đường nét mơ hồ của Thẩm Thuật Bạch, nhưng cho dù chỉ vậy, Kỷ Lê vẫn cảm nhận được gương mặt đẹp đẽ của anh.
Nick Wechat của cậu có nghĩa là may mắn, cậu hy vọng mình sẽ gặp may, dường như bây giờ vận may của cậu cũng đã tới rồi!
Nằm trên cùng một chiếc giường, nhiệt độ của cả hai hòa vào nhau, Kỷ Lê càng lúc càng xích lại gần Thẩm Thuật Bạch.
Sau đó cậu dần dần chìm vào giấc ngủ.
Có Thẩm Thuật Bạch bên cạnh, cậu cảm thấy thực yên tâm, đó là cảm giác trước đây cậu chưa từng có được.
……
Chờ Kỷ Lê ngủ say, Thẩm Thuật Bạch mở mắt rồi ôm Kỷ Lê vào lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.